Động Tâm Vì Anh

Chương 14: Chương 14: Tìm cậu dùng quy tắc ngầm?




Ngày hôm sau Khương Duyệt ôm tâm tình sung sướng đi vào công ty, dáng vẻ hoàn toàn khác với ngày hôm qua khiến nhiều người bối rối.

" Khẳng định là cô Khương có dì cả tới, tâm tình quả thật còn khó đoán hơn mò kim đáy bể. "

" Baidu không lừa tôi, chúng ta vẫn là biểu hiện tốt đi, nghe nói nữ sinh mẹ nó dì cả đến đều không thể trêu vào. "

" Này, cậu làm gì vậy? Dụ Gia Hi, mau lập tức bắt đầu chụp ảnh. "

" Đi WC trước, quay lại ngay. "

Dụ Gia Hi vừa vẫy tay với bọn họ vừa chạy ra bên ngoài.

Khương Duyệt kiểm tra dụng cụ quay chụp và bố trí bối cảnh một lần sau khi vỗ vỗ tay, đám người tụ tập thành một đống ầm ầm tản ra, ngoan ngoãn ở bên cạnh sắp xếp thành hàng dài.

Quen thuộc hai ngày, mọi người đã với hối hợp rất ăn ý với Khương Duyệt.

Tốc độ quay chụp càng ngày càng nhanh, rất nhanh còn có nhân viên công tác ở sau màn hình hô hét.

" Tiếp theo, Dụ Gia Hi. "

" Dụ Gia Hi, Dụ Gia Hi có ở đây không? "

" Cô cậu ta đi WC. "

" Đây! Em lập tức đến, thật có lỗi. ". ngôn tình hay

Dụ Gia Hi vội vàng từ bên ngoài studio đi vào, trên tay còn cầm một bình giữ nhiệt màu hồng nhạt. Cậu ta đặt bình giữ nhiệt trên bàn, giải thích với nhân viên công tác ở bốn phía, sau đó lập tức đi vào trạng thái làm việc.

Khương Duyệt giơ cameras chụp không ngừng, nhịn không được chụp nhiều hơn hai tấm. Dụ Gia Hi trong màn ảnh đột nhiên giống như thông suốt, khiến tất cả động tác thần thái yêu cầu trông rất sống động. Khương Duyệt không khỏi cảm thán nói ở bên trong lòng.

Dụ Gia Hi giống như trời sinh là vì màn ảnh, không biết đứa nhỏ này sau này sẽ mê đảo bao nhiêu cô gái ha.

Rất nhiều năm về sau, Dụ Gia Hi trở thành thiên vương lưu lượng* + thực lực hát nhảy, một lần ở talkshow người chủ trì hỏi cậu ta.

*Lưu lượng là danh từ dành riêng cho những ngôi sao Trung Quốc sở hữu lượng fan hâm mộ đông đảo, có sức ảnh hưởng cũng như độ phổ biến rộng rãi, có thể không phải fan nhưng nhắc tới ai cũng biết.

" Gia Hi, màn ảnh của cậu là trời sinh đã tốt như vậy sao? "

Dụ Gia Hi lúc này đã trở thành người đàn ông thành thục nhã nhặn, cậu ta mặc dù dựa trên sô pha, lưng lại thẳng tắp. Cậu ta dường như là không có chút do dự nào cầm lấy microphone nói.

" Không phải, tôi cũng đã từng bị rất nhiều nhiếp ảnh gia ghét bỏ, nhưng mà tôi gặp một chị gái, cô ấy mở gông xiềng của linh hồn tôi ra. "

" Oa ồ ~ "

Người chủ trì kinh ngạc lại khoa trương che miệng kinh ngạc cảm thán, trong khán phòng có tiếng fan hô lên từng trận.

" Ra vậy, có thể nói cho chúng tôi một chút về chị gái này không? "

Trong đôi mắt trầm ổn của Dụ Gia Hi không có chút dao động, cậu ta mỉm cười cự tuyệt câu hỏi của người chủ trì.

" Hôm nay chủ đề phỏng vấn không phải cái này nha. "

Người chủ trì thấy cậu ta không muốn bàn về đề tài này, rất nhanh liền tập trung đến vấn đề khác. Trên mặt Dụ Gia Hi tuy rằng là bộ dáng nghiêm túc, nhưng người quen của cậu ta nhất định biết, cậu ta đang sững sờ.

Thời gian quay chụp bất giác trôi qua nhanh, sau khi quay chụp xong người cuối cùng Khương Duyệt lắc lắc cánh tay đau nhức, cô gỡ cameras đeo quanh cổ xuống, sau đó để cameras vào trong cặp. Khương Duyệt đang cúi đầu bận rộn trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một cái bình nước, cô kinh ngạc ngẩng đầu, đứng ở trước mặt cô chính là ánh mắt trốn tránh, chóp tai của Dụ Gia Hi hơi đỏ lên.

" Chị, cái này là nước đường đỏ ấm, chị không thoải mái có thể uống. "

Khương Duyệt chần chừ nhìn cậu, vẻ mặt bối rối. Còn chưa kịp mở miệng, Dụ Gia Hi đã đẩy bình giữ nhiệt trong tay tới chỗ cô, sau khi nói một lời liền chạy nhanh.

" Chị chị yên tâm, bình giữ nhiệt là cái mới. "

Khương Duyệt sững sờ không hiểu chuyện gì xảy đang ra, nhìn bình giữ nhiệt trong tay của cô, chớp chớp mắt. Di động trên bàn lúc này phát tới một tin nhắn, Khương Duyệt đành phải để bình giữ nhiệt sang một bên, nhìn tin nhắn.

Người gửi tin nhắn cho cô là bạn học kết bạn với cô vào buổi tụ họp không có chú thích X.

X: Nghỉ ngơi chưa, giữa trưa cùng nhau ăn cơm, tớ ở cửa thang máy chờ cậu.

Khương Duyệt rất nhanh trả lời anh.

Tuế tuế bình an*:?

* Mình để nguyên tên như convert, tên tài khoản của KD.

X: Hứa Triêu.

Khương Duyệt nhanh tay nhanh chân xóa chữ cậu là? vừa mới gõ ra, kinh ngạc nhìn di động vài lần.

Cho nên, Hứa Triêu chủ động kết bạn với cô còn muốn mời cô đi ăn cơm?

Tin tức này tới bất ngờ không kịp phòng bị, trái tim Khương Duyệt lại bắt đầu tăng tốc nhảy lên.

Mọi thứ có liên quan tới Hứa Triêu, dường như đều có thể khiến tim cô đập thình thịch.

Rất nhanh, Khương Duyệt trấn an cảm xúc kích động lại, tay chân không khỏi tăng tốc thu dọn đồ nhanh hơn, bình giữ nhiệt màu hồng nhạt vô tình bị ném tới góc cặp.

Hứa Triêu có lẽ chờ có chút sốt ruột, rất nhanh lại gửi cho Khương Duyệt một tin nhắn.

X: Ngày hôm qua tớ nghĩ cặn kẽ, muốn cậu không sợ tớ nữa chỉ có một cách, đó chính là tiếp xúc nhiều. Vì vậy tớ quyết định về sau mỗi ngày ăn cơm trưa cùng cậu, đừng nghĩ đến việc chạy trốn, thời gian quay chụp còn rất dài.

Khương Duyệt bị niềm vui sướng chiếm lấy tâm trí thoáng bình tĩnh, nội tâm mừng thầm nói: cô mới không muốn chạy đó.

Nhưng mà nói đến việc ăn cơm, Khương Duyệt có chút không biết phải làm sao giờ, Hứa Triêu là người không cay không vui, mà cô một chút cay cũng không thể dính được, cho nên cơ thể cô có thể chịu được ăn cơm một tháng sao...

Khương Duyệt chậm rãi đi về phía thang máy, lúc này người làm việc dường như đều đã đi ăn cơm trưa, Khương Duyệt liếc nhìn một cái liền thấy Hứa Triêu lẻ lỏi đứng ở cửa thang máy cúi đầu nhìn mũi giày.

Anh mặc một thân âu phục màu xanh ngọc giản dị, quần tây tự nhiên rũ xuống với lớp rõ ràng, càng thể hiện chân dài hoàn mỹ của Hứa Triêu, nghe thấy tiếng của cô, Hứa Triêu chậm rãi xoay người lại.

" Cậu là rùa sao? Hay là lại muốn chạy? "

Tây trang lịch sự bất phàm khiến khuôn mặt hờ hững tinh xảo của anh nhìn có thận trọng cao quý khác thường, mắt đen sáng chói, giống như hồ thu sâu xa, bản điêu khắc của ngũ quan gần như hoàn mỹ khiến khí chất cả người lạnh lùng lạ thường. Nhìn thấy Khương Duyệt, mày Hứa Triêu cau lại khẽ buông ra, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng ấn nút thang máy một chút.

Khương Duyệt lần đầu thấy Hứa Triêu mặc tây trang, ngây dại ra, nghe thấy bóng dáng của anh vội vàng đi về phía, chính là lúc này đây tim Khương Duyệt tuy rằng đập rất nhanh, cô cũng không thất thố như ngày xưa.

" Đồ đạc có hơi nhiều, thật có lỗi. "

Thang máy lúc này vừa vặn đi lên, Khương Duyệt đi theo sau Hứa Triêu tiến vào thang máy.

Nhìn thấy ánh sáng phản chiếu bóng loáng ở bốn phía thang máy, Khương Duyệt ngại ngùng xấu hổ, không dám nhìn người bên cạnh một cái, bên trong thang máy đóng kín chật hẹp, Khương Duyệt cảm thấy được hơi thở của Hứa Triêu bao quanh chính mình, rõ ràng là mùi nước hoa rất nhạt, cô hận cái mũi của mình sao thính như vậy, cũng thầm than công ty này cũng rất tích cực ăn cơm. ( ý là mọi người đi ăn rồi nên k còn người ở đây)

Hứa Triêu nhìn khuôn mặt Khương Duyệt từ hình ảnh phản chiếu của chiếc gương phía trước, mặt không chút thay đổi bình tĩnh, nhưng ánh mắt chính là cửa sổ tâm hồn, con ngươi mọng nước trong veo của Khương Duyệt ' càu nhàu càu nhàu ' lộ ra tâm tình phức tạp. Anh nhẹ giọng nói.

" Tích cực ăn cơm rất bình thường, dù sao đồ ăn công ty ngon. "

" Thế nào, ông chủ các cậu không nói nơi này gồm có cơm tháng? "

Khương Duyệt xấu hổ sờ tóc của chính mình.

" Hẳn là đã quên đi. "

' Đinh ' thang máy rất nhanh xuống đến lầu hai, Khương Duyệt nhắm mắt theo đuôi đi theo sau Hứa Triêu đi vào cửa bán vé căng tin, cô nhìn người xung quanh quét thẻ, bỗng nhiên nhận ra mình không có thẻ. Hứa Triêu chỉ vào Khương Duyệt rồi chỉ đến khu đồ uống bên cạnh.

" Cậu đi lấy đồ uống, tớ lấy cơm cho cậu. "

Khương Duyệt tung ta tung tăng rời đi, đến khu đồ uống lấy hai cốc nước dưa hấu lạnh.

Mùa hè uống nước dưa hấu, quả thực còn sung sướng hơn so với Fat Otaku.

* Gốc: 肥宅快乐水 - convert: Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy. Ngoài việc dùng để chỉ Coca, có đôi khi được dùng để chỉ tất cả các loại đồ uống có ga, vì loại đồ uống này thường có nhiều calo và đường nên có vị ngon nhưng lại không tốt cho sức khỏe và dễ dẫn đến béo phì. ( theo zhihu). Theo baike.baidu.com cũng có thể được hiểu là otaku béo (tức Fat Otaku).

Tùy tiện tìm vị trí gần đây, Khương Duyệt bỗng nhiên nghĩ, Hứa Triêu sẽ không lấy cho cô một mâm ớt đi. Nếu là Hứa Giấc lấy, cho dù không ăn được cô cũng phải ăn hết, cũng không biết buổi chiều còn có thể làm việc hay không....

Hứa Triêu lấy cơm rất nhanh, thời điểm Khương Duyệt còn đang miên man suy nghĩ anh đã ngồi xuống chỗ ngồi rồi.

Xung quanh đều là tiếng của một vài người khẽ nói chuyện, rất ngạc nhiên nhìn về phía bên này.

Hứa Triêu giống như là người ngoài cuộc rút một đôi đũa từ ống đựng đũa trên bàn đặt trên bát cơm của Khương Duyệt, thoải mái đặt xuống lại rất bất đắc dĩ mở miệng.

" Yên tâm đi, không hạ độc cũng không có ớt. "

" Thật vậy chăng? "

Khương Duyệt vui sướng ngẩng đầu, trên bát cơm đầy ắp không thấy một chút ớt nào, cô chốc cười khóe miệng cong lên.

Hứa Triêu rất ghét bỏ biểu hiện của cô bĩu môi.

" Sách*, còn nói không sợ tớ. "

* 啧 là từ tượng thanh, nghĩa ban đầu là hét lên, hai hoặc nhiều người hét lên với nhau, được mở rộng để có vẻ như đang tranh cãi; khi họ thấy điều gì đó đáng ngạc nhiên, họ tạo ra nhiều âm "啧 ", được mở rộng thành một thán từ để bày tỏ sự ngưỡng mộ ( https://baike.baidu.com/item/%E5%95%A7/4686228)

Khương Duyệt không mở miệng, cô không sợ là thật, cô chính là suy nghĩ có nên gọi xe cứu thương trước không.

Đói bụng suốt buổi sáng, Khương Duyệt ăn uống rất nhanh, không nhịn được vừa ăn vừa vỗ tay khen Hứa Triêu.

" Cậu nói không sai, tớ về sau cũng muốn trở thành người tích cực ăn cơm. Ăn quá ngon rồi! "

Hứa Triêu dấu đi sự đắc ý trong đáy mắt, hừ một tiếng, nhìn Khương Duyệt ăn vui vẻ, nhịn không được gặp đồ ăn duy nhất không có ớt trong bát.

Nhai kỹ hai miếng, dường như rất ngon.

Bất giác, Hứa Triêu nhìn Khương Duyệt ăn xong đồ ăn không có ớt trong bát kia.

Ăn cơm trưa xong, nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Khương Duyệt, Hứa Triêu không hiểu sao bỗng nhiên mở miệng.

" Muốn đi đến văn phòng của tớ nghỉ ngơi một chút hay không. "

Mắt mông lung của Khương Duyệt lập tức trở nên có tinh thần, thủ sủng nhược kinh* xua tay ngay.

* được sủng ái mà lo sợ, ý là được anh đối đãi tốt vậy nên bả sợ.

" Không cần không cần, các cậu có bố trí khu làm việc cho tớ. "

Câu nói kết thúc, thang máy vừa vặn dừng ở lầu tám, Khương Duyệt giống như gió liền xông ra ngoài.

Hứa Triêu coi khinh nhìn bóng dáng không có triển vọng của Khương Duyệt, ấn nút đóng cửa.

Editor: anh nhìn kiểu trêu trêu thôi, không khinh kiểu tiêu cực đâu cả nhà.

Trở lại văn phòng, Hứa Triêu nhẫn nhịn rất lâu mới đến thời gian làm việc, anh phân phó thư ký của chính mình, chuyển khu làm việc của Khương Duyệt đến phòng trống bị bỏ không kia.

Nhìn đến ánh mắt không thể tin nổi của thư ký, Hứa Triêu khua tay đuổi anh ta ra ngoài.

" Đừng nói với cô ấy là chỉ thị của tôi. "

Đùa chứ, là bạn học ba năm cấp ba, sao anh có thể để Khương Duyệt nghỉ trưa trong văn phòng lớn xoàng kia nghỉ ngơi cùng những người khác? Anh là một người rất coi trọng tình hữu nghị bạn học.

Thư ký do dự vài giây, đóng cửa văn phòng, lắc đầu thật mạnh, lại nhìn mục chương trình trong một ngày được ghi trong di động, trên đó viết rõ ràng.

Trước giữa trưa ngày mai sửa xong phòng nghỉ của Khương Duyệt, để Khương Duyệt chuyển vào.

Anh ta dùng sổ ghi chép vỗ vỗ đầu chính mình.

Điên rồi điên rồi, lúc trước ông chủ đúng là đã nói qua phòng nghỉ này không được dùng, muốn để lại cho ảnh đế Trương Đại ký hợp đồng. Hiện tại ảnh đế ký hợp đồng, đi đâu tìm văn phòng?

Thư ký sờ tóc thưa thớt của chính mình, thở dài nói.

" Hôm nay, lại là một ngày khác tăng ca. "

May là, bọn họ tăng ca tiền lương tăng gấp hai.

Khương Duyệt giữa trưa ghé vào trên bàn ngủ một giấc ngon lành, sau đó lại vội vàng tập trung tinh thần vào công việc. Đang làm việc cô khát nước, vừa vặn nhìn đến bình giữ nhiệt Dụ Gia Hi tặng, cô không chút suy nghĩ mở nắp uống một ngụm.

Khi hương vị ngọt ngào hăng hăng tràn ngập trong miệng cô, Khương Duyệt sau đó mới nhận ra đây là nước gừng đường đỏ, cô trước tiên nghĩ muốn phun ra nhưng lại không thể phun, đành phải cầm bình giữ nhiệt đi đến WC.

Tuy rằng cô đã phụ ý tốt của Dụ Gia Hi, Khương Duyệt không chút lưu tình đổ toàn bộ vào bồn rửa tay, mở nước từ từ rửa bình giữ nhiệt, tiện thể còn súc miệng.

Cô đột nhiên cảm thấy, Dụ Gia Hi sẽ không nghĩ rằng dì cả của cô đến chứ, nhớ tới vẻ mặt ngượng ngùng của cậu ta, Khương Duyệt thầm xin lỗi vì sự vô tâm lạnh lùng của chính mình.

Thể chất của cô từ nhỏ đã tốt, dì cả đến cho dù ăn mười kem que cũng sẽ không đau. Mà cô tuy rằng thích đồ ngọt, nhưng là trừ đường đỏ ra, cho tới bây giờ Khương Duyệt chỉ lấy đường đỏ ăn cùng với thạch băng *, để cô ăn riêng đường đỏ, thật sự là sống không bằng chết.

* 冰粉: Bingfen, còn được gọi là thạch băng, một món tráng miệng của Trung Quốc có nguồn gốc từ Tây Nam Trung Quốc ở các tỉnh như Tứ Xuyên, Quý Châu và Vân Nam ( theo wiki). Lúc sau Khương Duyệt thấy có chút áy náy, Dụ Gia Hi vài lần muốn nói chuyện với cô đều bị cô né đi. Buổi tối sau khi về đến nhà, Khương Duyệt mở WeChat của Dụ Gia Hi ra, rất nhanh trực tiếp gửi tiền lì xì qua.

Đứa nhỏ thật tốt nha, nước đường đỏ bị cô đổ đi, vẫn là trả tiền bình giữ nhiệt cho cậu ta đi.

Dụ Gia Hi:?

Tuế tuế bình an: Tiền bình giữ nhiệt.

Tuế tuế bình an: Không đủ?

Dụ Gia Hi: Đủ rồi đủ rồi, chị không cần xa lạ như vậy (* ̄︶ ̄).

Tuế tuế bình an: Nhận đi, không có người nói tôi làm việc thiên tư*.

* vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp.

Dụ Gia Hi: Vâng chị (*? ▽? *).

Khương Duyệt xem với cảm giác ớn lạnh, cô xoa da gà nổi trên người, không biết cọng dây thần kinh nào của Dụ Gia Hi bỗng nhiên mọc sai rồi, nhìn cậu ta nhận tiền lì xì sau đó nhanh chóng đóng cửa sổ trò chuyện lại.

Di động bị cô đặt tới một góc trên sô pha, không bao lâu sau lại truyền đến tiếng rung, Khương Duyệt mất kiên nhẫn trả lời lại.

Tuế tuế bình an: Đừng gửi biểu cảm khuôn mặt cho chị gái nữa, bình thường một chút OK?

Khương Duyệt mắt nhìn laptop, di động trước ngực rốt cuộc im lặng trở lại. Nhưng trong chốc lát lại có tin nhắn được gửi đến, Khương Duyệt buồn bực đặt máy tính sang một bên, tức giận hung hăng mở WeChat ra.

Cô phải dạy dỗ cho người thật tốt, tuổi trẻ đừng nghĩ đi đường ngang ngõ tắt.

Tuế tuế bình an: Người trẻ tuổi, quy tắc ngầm cũng không thể khiến một bước lên trời được.

Lần này đối phương trả lời rất nhanh, dường như là ngay khi Khương Duyệt gửi tin nhắn đi khung trò chuyện liền rung lên.

X:?

Khương Duyệt vốn đang rất tức giận, nhìn thấy chú thích cuộc nói chuyện, bỗng nhiên bị dọa đến không nói lên lời, tay chân cô lộn xộn vội vàng thu hồi tin nhắn đã gửi đi, trên màn hình hiển thị đã vượt qua năm phút không thể thu hồi lại.

X: Chị?

X: Quy tắc ngầm?

X: Tìm cậu dùng quy tắc ngầm?

X:???

Trong di động liên tiếp hiện lên mấy tin nhắn, Khương Duyệt tuyệt vọng ngồi trên sô pha lên tiếng thở dài. Qua lúc lâu di động mới yên tĩnh lại, Khương Duyệt đưa tay che trước mặt, chuyển động từng chút một nhìn di động. Nhìn thấy quy tắc ngầm và chị gái cô ngay lập tức sợ tới mức ném điện thoại đến bên kia sô pha, sụp đổ thét chói tai.

" A!!! "

Nếu thời gian có thể quay lại, cô nhất định sẽ không làm một lúc hai việc!

Khương Duyệt yên lặng thật lâu mới chậm rãi với tay lấy điện thoại trả lời.

Tuế tuế bình an: Đánh chữ sai.

X: Cậu chắc chắn?

Khương Duyệt cảm thấy bản thân lại mắc sai lầm ngu ngốc, trời ơi mẹ nó đánh chữ sai, vì thế đành phải chậm rãi trả lời.

Tuế tuế bình an: Gửi sai người.

X: Cậu đồng ý?

Lần này đến phiên Khương Duyệt kinh ngạc rồi, ngón tay cô bay múa giải thích.

Tuế tuế bình an:?

Tuế tuế bình an:???????????

Tuế tuế bình an: Sao có thể, tớ cũng không phải loại người này.

Tuế tuế bình an: Tớ không quyền không thế không có tiền, quy tắc ngầm không tồn tại.

Tuế tuế bình an: Học tại Nhất Trung đã là tốt rồi, cậu đã quên khẩu hiệu của trường có điều là làm một người có đạo đức có tố chất có điểm mấu chốt sao?

Khương Duyệt thở mạnh một hơi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, chờ mong Hứa Triệu trả lời lại cô. Một hồi này, Khương Duyệt* giống như giây cót không dầu, khung trò chuyện hiện thị đang gõ chữ vài phút nhưng không gửi tin nhắn.

* Đoạn này gốc là tên Hứa Triêu, mình nghĩ có sự nhầm lẫn nên sửa thành tên Khương Duyệt nhé, ở dưới mới nói về tình trạng của Hứa Triêu.

Bên kia, Hứa Triêu nhìn gương nhẹ nhàng thở ra, di động trên bồn rửa mặt bóng loáng trắng tinh không ngừng rung lên, rõ ràng là Khương Duyệt gửi vô số tin nhắn, anh thong thả buộc áo tắm cận thẩn, sau đó cầm lấy máy sấy đang treo mở sấy chế độ gió nhỏ, tâm trạng lập tức chuyển từ sương mù sang trời trong. Tâm tình Hứa Triêu tốt chỉ trên màn hình, chỉ là trong đầu nghĩ đều là hình ảnh, Khương Duyệt hiện tại rất sốt ruột chờ tin nhắn trả lời lại, giống như anh vừa rồi. Hứa Triêu là người hay thù oán, vừa rồi Khương Duyệt mất 2 phút 40 giây trả lời, cho nên anh nhất định phải chờ gấp đôi thời gian mới trả lời lại.

X: Tin cậu.

Tuế tuế bình an:......

Khương Duyệt nghiến răng, vẫn là nhịn xuống.

Tuế tuế bình an: Hai chữ đánh 6 phút?

X: Đùa cậu thôi. Nói đúng ra là 5 phút 20 giây.

Tuế tuế bình an:......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.