Động Vật Cấp Thấp

Chương 4: Chương 4




Hạ Tri Không giống với Kỷ Mão, cắt đứt hơn phân nửa nguồn điện là sẽ bị mất ý thức, anh trằn trọc nằm ở trên giường, nhớ đến chuyện ngày hôm qua.

6 giờ chiều ngày hôm qua, sau khi kết thúc hội nghị thường kỳ nửa tháng, anh và giám đốc cấp trung của công ty sẽ cùng nhau ăn bữa cơm đơn giản, sau đó xuống lầu, đích thân đến bộ phận kiểm tra trò chơi.

Đi theo anh là hai người thư ký, một trợ lý và giám đốc bộ phận trò chơi.

Sát khí của Hạ Tri rất mạnh, đây là lần thứ 8 bộ phận kiểm tra báo lỗi trong tháng này.

Cho đến nay, bộ phận kiểm tra trò chơi của công ty tỉ lệ báo cáo mất lỗi là không cao, sau khi kiểm tra lỗi trò chơi thì kết nối trực tiếp với bộ phận chương trình, lần này việc báo lỗi của cabin trò chơi TL8 lại vượt qua phạm vi có thể giải quyết ở giữa ngành liên thông.

Bộ phận chương trình, bộ phận bảo trì kỹ thuật và bộ phận thử nghiệm đã phối hợp thử nghiệm kiểm tra đo lường TL8 nhiều lần, đều không có phát hiện vấn đề, nhưng thử nghiệm trò chơi của cabin TL8 không thành công, bộ trưởng đành phải căng da đầu tiếp tục báo cáo lỗi.

Tiểu Thẩm, người thiết kế ra Jimmy của cabin TL8 trong bộ phận chương trình đã nghĩ việc, thẳng thắng nói: “Có thể là do trình độ của các người không tốt?”

Những lời nhận xét vô trách nhiệm của anh ta đã bị tất cả các đồng nghiệp trong bộ phận kiểm tra chỉ trích, cũng bị mọi người nhét vào trong cabin trò chơi, hiển nhiên là cũng không thành công thông quan.

Sau đó không lâu, anh ta xin nghỉ việc vì người nhà xảy ra chuyện, trước khi anh ta xin nghỉ, bộ phận kiểm tra cabin trò chơi TL8 đã xác định phiên bản để triển lãm cho khách hàng, không đưa vào phạm vi lựa chọn cuối cùng.

Nhưng ngày hôm sau, khi Thẩm Thuấn xin nghỉ, nhóm thử nghiệm đã tiến hành một vòng bỏ phiếu khác, đưa cabin TL8 vào một trong ba phiên bản tuyển chọn.

Cabin trò chơi TL8 lại thông qua tỉ lệ trắc trở và được mang lên đặt cược.

Cho đến bây giờ, 37 đồng nghiệp của TL8 đã thử nghiệm trò chơi 86 lần, chưa bao giờ có một ví dụ thành công.

Giám đốc bộ phận thử nghiệm trò chơi đã sợ hãi khi báo cáo tiến độ của dự án cho Hạ Tri trong cuộc họp định kỳ nửa tháng, Hạ Tri lại nghe thấy cái vấn đề cũ này, cố nén giận dữ hỏi anh ta: “Nếu đã không thông quan được thì không cần phiên bản này không được sao?”

Vẻ mặt của giám đốc bộ phận thử nghiệm thật lúng túng, bởi vì mọi người đã nhất trí bầu chọn cabin TL8 là phiên bản tốt nhất, chơi rất mạnh mẽ, tương tác mạnh mẽ, thú vị, ngoại trừ chưa có ai vượt qua, còn lại đều rất hoàn mỹ.

Hạ Tri cũng muốn xem thử cabin trò chơi TL8 này có gì đặc biệt, còn đưa ra chủ ý muốn tự mình chơi thử cabin trò chơi TL8.

Đi đến bộ phận kiểm tra, đã hết giờ làm việc, nhân viên đều rời đi, chỉ còn có phó giám đốc đang tăng ca, cửa kính tối om.

Giám đốc đã mở cửa phòng thử nghiệm, dẫn anh đến phòng đặt cabin TL8, phó giám đốc vừa mới khởi động lại trò chơi.

Hạ Tri đi vào, bảo thư ký và bí thư về trước, chỉ để lại hai người bên bộ phận kiểm tra đang chờ một bên.

Anh nằm vào giữa cabin, nhấn nút đóng, thiết bị che mắt phủ lên mắt anh, anh nghe thấy có tiếng nhạc từ xa, đây là âm thanh khởi động cabin trò chơi.

Trước đây Hạ Tri cũng từng thử chơi cabin trò chơi.

Trước khi The Last Day được tạo ra, bộ phận chương trình và bộ phận nghệ thuật đã cùng nhau làm một màn khởi động, Hạ Tri là người đầu tiên cảm nhận được cabin trò chơi nhất định thành công, nên đã yêu cầu bộ phận kế hoạch thực hiện một video quảng cáo cho công chúng, thu thập ý tưởng cho các trò chơi kèm thưởng để chuẩn bị cho khoang trò chơi.

Ý định ban đầu của Hạ Tri là tạo ra một trò chơi thi đấu thể thao vũ trụ với những hiệu ứng rực rỡ, có thể biểu lộ tính năng của cabin, lại không ngờ có một cô gái ở bộ phận kế hoạch đã nghĩ ra trò chơi cẩu huyết “Cùng yêu đương với nhà tạo mẫu”, số lượt bình chọn trên mạng lại dẫn đầu, không biết vì sao, phần lớn mọi người ở thượng tầng của các công ty khoa học kỹ thuật lại muốn dùng cabin trò chơi này để cùng yêu đương với người hạ tầng.

Đang nhĩ ngợi lung tung, đột nhiên trên mặt Hạ Tri như có một luồng gió phất qua, bên tai lại truyền đến một giọng nam ôn nhu: “Xin chào Hạ tiên sinh”

Hạ Tri mở mắt ra, anh đang đứng trước gương, mặc một bộ vest màu xám đậm, bên cạnh có một người, dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, ánh mắt rũ xuống, lông mi thật dày, cũng rất dài, trên gương mặt cậu mang theo nụ cười lễ phép, nhỏ giọng hỏi Hạ Tri, cảm thấy hiệu quả như thế nào.

“Vẫn còn tốt” Hạ Tri sờ cổ tay áo, xúc cảm của quần áo cơ hồ không có khác với thực tế.

Trước mắt anh xuất hiện một hàng chữ xanh lơ lửng trên không:

Đêm này bạn có một bữa tiệc ở khách sạn Sơn Kỳ, xin hỏi bạn có muốn mời Jimmy đi cùng không?

Muốn. Không muốn.

Hạ Tri liếc nhìn Jimmy một cái, lựa chọn “Muốn”.

Yêu cầu dần dần trở nên đơn giản, phụ đề mới xuất hiện, là lời thoại cho Hạ Tri đọc.

Hạ Tri nhìn câu nói cổ hủ kia, trong lòng cảm thấy trò chơi này thực quá nhàm chán, ngoài trừ làm người khác xấu hổ thì cũng không có tác dụng gì, nhưng mà anh vẫn nói với Jimmy: “Đêm nay em có muốn tham gia tiệc tối với anh không?”

Dựa theo quy trình, Jimmy phải vui vẻ nhận lời, không nghĩ rằng Jimmy nhìn anh vài lần, thản nhiên từ chối: “Không muốn”

Sau đó quay đầu bỏ đi.

Hệ thống vẫn nhắc nhở như trước: Chúc mừng, Jimmy đã nhận lời mời của ngài.

Hạ Tri nhìn bóng dáng rời đi của Jimmy, trong lòng suy nghĩ, hóa ra vấn đề của phiên bản này là thiết kế logic cho nhân vật, toàn bộ trò chơi đều phải xây dựng lại, khiến cho bộ phận chương trình phải đợi suốt ba năm buổi tối.

Quá trình trò chơi vẫn đang tiếp tục, ngày hôm sau, Hạ Tri lái một chiếc xe màu bạc từ trong nhà của mình, dừng ở dưới phòng làm việc của Jimmy, nhẫn nại gọi điện thoại cho cậu, bảo cậu xuống lầu.

Jimmy cũng thực sự đi xuống, dường như cậu vừa mới tắm xong, chỉ mặc đơn giản áo thun quần dài và mang giầy thể thao, trên người còn có một mùi hương ngào ngạt. Cậu im lặng ngồi vào trong xe, thấy Hạ Tri không lái xe, nên quay đầu hỏi anh: “Tại sao không chạy?”

Bộ dạng cậu yếu ớt vô hại, nhưng lại có hai bờ môi mỏng, nhìn rất ngây thơ lại khó có thể lấy lòng, chung quy là người khó đoán.

Hạ Tri không thích người bất lịch sự cho lắm, anh nhìn cách ăn mặc không phù hợp của Jimmy, xem nhẹ lời thoại xuất hiên trước mắt “Hôm nay em thật đẹp”, cau mày nói với Jimmy: “Em mặc như vậy là không được”

Một thứ giống như pin trong suốt lơ lửng ở góc trên bên trái trong tầm nhìn của Hạ Tri đột nhiên trở nên trống rỗng.

The Last Day vì phòng ngừa khách hàng bị mê muội với yêu đương hư cấu, đã áp dụng một ít phương pháp ẩn, nếu số lần lời nói không theo kịch bản lên đến mười, sẽ bị cưỡng chế thoát khỏi trò chơi, mà cử chỉ của người cũng được trò chơi cố định.

Đối với người chơi mà nói, thay vì tự mình yêu đương, thì The Last Day càng giống như đưa họ tiến vào trong một đoạn hồi ức của người nào đó, nhìn người khác yêu đương.

“Tại sao lại không được?” Jimmy ngạc nhiên nhìn quần áo của mình, hỏi Hạ Tri.

Hạ Tri lắc đầu, khởi động xe, chạy về phía khách sạn.

Jimmy im lặng hơn so với Hạ Tri tưởng tượng, cậu nghiêng đầu nhìn Hạ Tri, giống như đang cẩn thận quan sát anh.

Hạ Tri cảm thấy không tự nhiên, nhưng không biểu hiện ra mặt.

Trong trò chơi The Last Day kéo dài hai giờ, thì người chơi có thể cảm thấy thời gian là hai ngày, bọn họ dùng hai ngày để trãi qua 100 ngày trong trò chơi, vì vậy có rất nhiều thời điểm bị bỏ qua.

Một giây tiếp theo, họ đã có mặt tại bữa tiệc tối.

Hạ Tri vô cùng buồn chán dẫn Jimmy đi dạo, làm theo trình tự trò chơi, giới thiệu Jimmy với bạn bè của mình, lại dẫn cậu đi đánh gon trong nhà, dẫn đầu đi trước Jimmy, nhìn như phong cảnh vô hạn, góc bên trái có thanh màu đỏ biểu thị giá trị hảo cảm nhưng lại không có tăng lên.

Tiệc tối kết thúc, Hạ Tri đưa Jimmy về nhà, khi dừng ở dưới lầu Jimmy, Hạ Tri nhìn chằm chằm thanh tiến độ màu trắng, bực bội chuyển thành tức giận, kích động kéo Jimmy lại, hỏi cậu: “Anh không làm tốt chỗ nào?”

“Cái gì không tốt?” Jimmy quay lại lạnh lùng nhìn anh.

Lúc này, lời thoại lại xuất hiện trước mặt Hạ Tri: Buổi tối ngày mai có rảnh không?

“Buổi tối ngày mai có rảnh không?” Hạ Tri chịu đựng mà nói theo.

“Không rảnh” Jimmy nói xong rồi đi ra ngoài.

Hạ Tri nhìn cậu đóng cửa, nghe hệ thống báo chúc mừng, phát hiện thanh hảo cảm màu đỏ tăng thêm một đoạn nhỏ, tự kiểm điểm chính mình không nên kích động, có lẻ là do hệ thống phản ứng chậm.

Thời gian tiếp theo, Hạ Tri giống như một người du hành thời gian, từ một cảnh này nhảy đến một cảnh tượng khác, không ngừng làm nhiệm vụ để giành được hảo cảm của Jimmy. Anh quan sát Jimmy trong khi đưa ra lựa chọn.

Jimmy của cabin trò chơi TL8 xác thật là một thiết kế đáng giá nhận toàn bộ phiếu thông qua của bộ phận kiểm tra, Jimmy là một người thú vị, cậu dường như có máu có thịt, gần ngay trước mắt, giơ tay nhấc chân đều dồi dào sức sống, cậu bắt đầu bằng từ chối, đến kết thức bằng chấp nhận, nhưng mà tự nhiên, gãi đúng chỗ ngứa, Hạ Tri xoi mói như vậy, cũng không sinh ra chán ghét.

Thanh hảo cảm không ngừng được tăng lên, Hạ Tri cũng đã quyết tâm, tiếp tục chơi trò chơi.

Hạ Tri dẫn Jimmy đi ăn khuya ở ven biển, anh ngừng xe ở cái vạch của vòng bảo hộ, mở nắp sau của xe ô tô, bên trong chứa đầy hoa hồng đỏ tươi, có một chai champagne đặt giữa bó hoa.

Hạ Tri làm theo kích bản, nửa quỳ trên mặt đất, giống uy hiếp cũng giống hỏi Jimmy: “Em có nguyện ý ở bên cạnh anh không?”

“Nếu nguyện ý thì thế nào, còn không thì thế nào?” Jimmy ở trong bóng tối nhìn anh, dưới chân không xa là vùng biển tối và yên tĩnh.

Lời kịch phải là anh biết em sẽ đáp ứng, Hạ Tri nhìn cậu, bất chợt chỉ vào lan can bảo hộ cách đó không xa nói: “Em không đáp ứng thì anh sẽ nhảy xuống”

Ánh sáng mờ ảo, Hạ Tri không thể nhìn thấy vẻ mặt của Jimmy, nhưng anh có thể tưởng tượng đến nó nhất định là rất đặc sắc, vì thế anh lại hỏi Jimmy: “Như thế nào?”

“Không đồng ý.” Jimmy lạnh nhạt nói.

Thanh hảo cảm lại tăng thêm một ít, trực giác nói với Hạ Tri rằng Jimmy đang trong ngoài bất nhất.

Hạ Tri nói với Jimmy câu “Được”, lập tức đi đến bờ biển, nắm lấy lan can bảo hộ, thả người nhảy xuống, Jimmy ở phía sau không còn bình tĩnh nữa mà gọi tên anh, kinh hoảng mà nhào tới.

Tất nhiên là Hạ Tri không có nhảy xuống, một tay của anh túm lấy lan can, ngẩng đầu nhìn Jimmy, dùng lực kéo, chân vừa giẫm, lại quay trở lại, Hạ Tri đứng cách lan can bảo hộ nhìn chằm chằm Jimmy, hỏi cậu: “Vừa rồi em có sợ không?”

Đây quả thật là chuyện kỳ diệu, anh biết mình nói chuyện với một nhân vật trong trò chơi, những thứ anh nói sẽ không được ghi lại, đây là một vai diễn xấu hổ và không có ý nghĩa.

Nhưng mà Jimmy cứ nhìn anh như vậy, như thể mọi thứ đều là chân thật.

Jimmy rất an toàn, cũng rất ngoan, vì vậy khoảng khắc Jimmy ở một đầu bên lan can bảo vệ hôn đến, Hạ Tri đã quyết định tăng lương cho người thiết kế Jimmy.

Môi cậu hơi lạnh có chút run rẩy in lên môi Hạ Tri, có cảm giác rất thật làm tim đập không ngừng.

Ngày hôm sau khi Hạ Tri đưa Jimmy về nhà thì thanh hảo cảm đã đầy, Jimmy được chế tạo thật chân thật, cậu nở nụ cười với Hạ Tri, dường như cậu thật sự yêu Hạ Tri, ngay cả những biểu tình nhỏ nhất, lời nói và hành động đơn giản cũng đều giống như mang theo tình yêu.

Cậu gặp chuyện không vui khi ở cửa hàng tạo hình phục cổ, lựa chọn của Hạ Tri là dẫn cậu đi hai nơi khác nhau để thư giãn, nhưng anh lại nhịn không được thoát khỏi khỏi hạn chế của trò chơi, muốn Jimmy nghỉ việc, còn nói với Jimmy: “Em đừng đi làm nữa, đến nhà của anh, anh sẽ nuôi em”

Jimmy không để ý đến anh, nhẹ nhàng từ chối anh: “Nói cái gì mà hồ đồ như vậy”

Văn bản pháp luật của nước A có quy định rõ ràng, các quần thể có sự chênh lệch hai mức phân chia về gien thì không được kết hôn với nhau, nếu có xu hướng yêu đương và có con, một bộ phận đặc biệt sẽ thực hiện các cuộc phẫu thuật trên não của người hạ tầng để loại bỏ khu vực sản xuất dopamine* trong bụng vùng lưng.

* Dopamine là một hóa chất não quan trọng ảnh hưởng đến tâm trạng và cảm giác của bạn về sự hưng phấn và vui vẻ, tìm hiểu thêm trên gg.

Jimmy và người chơi là không thể ở bên nhau, dù có ở trong đồng thoại, cũng vĩnh viễn không được chúc phúc và che chở.

Hạ Tri cuối cùng cũng đã hiểu được dụng ý của khách hàng khi chọn trò chơi này.

Mọi người sẽ bị kích thích lôi cuốn bởi cảm giác mạnh khi đứng trên bờ vực thẳm.

Jimmy quá tốt, ngay cả Hạ Tri vốn sinh ra đã khuyết thiếu cảm giác lãng mạn, cũng vì cậu mà làm ra một số thay đổi không dễ phát hiện, nhưng đây chỉ là trò chơi, mọi người được thưởng thức quá trình yêu đương, mà lại không cần chịu trách nhiệm.

Kết cục của trò chơi làm cho Hạ Tri khó chịu.

Hạ Tri đóng vai chính sẽ có nguy cơ bị bắn vào ngày thứ 100, nếu Jimmy yêu Hạ Tri, thì sẽ đỡ đạn cho anh.

Mà Jimmy yêu Hạ Tri, cho nên cậu nằm trong vũng máu.

Máu đỏ tươi từ trong ngực của Jimmy chảy ra, nhiễm ướt áo sơ mi trắng của cậu, lại nhỏ giọt trên mặt đường nhựa.

Hạ Tri không hiểu được vì sao chỉ là một trò chơi yêu đương lại có loại kết cục này, anh còn chưa khôi phục lại tinh thần sau tiếng súng, Jimmy đã nắm lấy cà vạt của anh, khăng khăng muốn hỏi anh có yêu mình không.

Ngay sau đó, trước mặt Hạ Tri xuất hiện hai lựa chọn, yêu, và không yêu.

Thật nực cười khi yêu một nhân vật trong trò chơi.

Hạ Tri gần như không có do dự mà chọn không yêu, hình ảnh trước mắt đột nhiên chuyển sang bên trong một mảnh đất trống, làn gió lại thổi vào mặt anh, một giọng nữ ôn nhu truyền đến từ trò chơi, nhắc nhở Hạ Tri rằng anh đã thông quan.

Anh đạt được trái tim của Jimmy.

Hạ tri mở cửa cabin trò chơi, nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của giám đốc thí nghiệm, tâm trạng anh cực kém mà đạp lên cửa cabin trò chơi, làm nó đổ ập xuống để cho giám đốc thí nghiệm một lời giáo huấn, hỏi bọn họ rằng một tháng này có phải đều ăn cơm khô, một trò chơi đơn giản như vậy lại liên tục báo lỗi.

Trên đường đến sinh nhật của Hạ Khinh Vũ, Hạ Tri lại gọi điện thoại cho giám đốc bộ phận kế hoạch, hỏi kết thúc trò chơi này là do ai thiết kế, người sử dụng nào lại thích loại kết thúc đẫm máu này, cơ chế chống nghiện giống như không làm, nhưng bọn họ lại dám để trò chơi tung hoành trên thị trường, từ khi bước vào thang máy chuyên dụng mắng đến tận cửa khách sạn mới cúp máy.

Ở Trong phòng khách sạn mà bơi qua bơi lại, máy đo nhịp tim trên cổ tay đang báo nguy, Hạ Tri cũng không thể dừng lại, anh vẫn còn suy nghĩ, anh có thể nói dối Jimmy, bởi vì Jimmy trông rất tuyệt vọng, cần phải có người yêu cậu.

Anh đã thật sự đạt được trái tim Jimmy.

Trong lòng Hạ Tri rất rối bời, đứng ngồi không yên, anh bật đèn ở đầu giường bằng bảng điều khiển của vòng tay, lại nhìn thoáng qua Kỷ Mão, giơ tay chạm vào cánh tay ấm áp của Kỷ Mão được đặt tự nhiên trên giường, mới nhắm mắt ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.