Đột Kích Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 4: Chương 4: Thụ Ca quá bá




=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=

Sau khi quay về màn hình chờ của trò chơi thì Tô Mộ Mộc lại nhận được lời mời của Treetreetwo, cô dứt khoát từ chối chẳng cần nghĩ ngợi gì.

Hình như Treetreetwo không cam tâm nên mời tiếp, Tô Mộ Mộc lại nhấn từ chối.

Tô Mộ Mộc nghĩ cô đã được xếp cùng với Treetreetwo hai lần ở chế độ SOLO rồi, lỡ đâu lần này vào lại gặp được Treetreetwo mình vừa từ chối thì ngại lắm nhỉ? Tô Mộ Mộc đắn to chuyển con chuột lên xuống giữa mấy cái chế độ chơi, cuối cùng cô chọn chơi DUO.

Trực tiếp bên kia, người hâm mộ Lâm Trăn lại cười khóc vì hành động của Tô Mộ Mộc.

【A a a, Thụ Ca của tôi mời con gái kìa!】

【Nhưng mà chị gái nhỏ đã từ chối rồi. Cá tính, tôi thích】

【Chơi với em này chơi với em này, cầu được ngồi chung xe với Thụ Ca】

【Cầu được ngồi Lamborghini với anh】

Thỉnh thoảng Lâm Trăn sẽ chọn một người hâm mộ bất kì để chơi chế độ DUO, nói hay ho hơn là tăng độ khó cho trò chơi.

Nhưng hôm nay Thụ Ca đã bị từ chối hai lần nên tâm trạng khá tệ.

Lâm Trăn liếc nhìn dòng bình luận, lạnh lùng vô tình nói: “Mấy người là chị gái nhỏ hả? Không phải! Tôi không chơi.”

Đám người xem gào khóc, Lâm Trăn vui sướng khi người ta gặp họa, xem như đã báo được thù ‘thay lòng đổi dạ’ của đám fan.

【Tuy em không phải là chị gái nhỏ nhưng em sẵn sàng làm người con trai sau lưng Thụ Ca!】

Lâm Trăn phì cười: “Mấy người được đó, mặt dày gần bằng tôi.”

“Ấy, chị gái nhỏ vẫn từ chối tôi này. Tôi buồn quá, tôi chuyển qua DUO luôn không chơi SOLO nữa đâu.”

Hai người chơi chọn chế độ DUO cùng vào trận, cùng nhìn ID của đồng đội mình.

Số 1: Treetreetwo

Số 2: Nicetree

Tô Mộ Mộc: “…….”

Lâm Trăn: “!!!”

Hai người nảy sinh cùng một ý nghĩ: Vậy cũng được nữa hả!

【Duyên phận rồi!】

【Tôi nghi ngờ hệ thống cố ý ghê.】

Lâm Trăn vui vẻ mở mic: “Chị gái nhỏ ơi, trùng hợp ghê ha.”

Tô Mộ Mộc bất chấp đáp ừ.

Lâm Trăn hỏi: “Sao chị lại từ chối lời mời của em?”

Tô Mộ Mộc chần chừ hỏi: “Cậu muốn nghe lời thật lòng hả?”

“Ừm!”

Tô Mộ Mộc hắng giọng, thẳng thắn nói: “Vậy tôi nói thẳng cậu đừng giận nhé, tôi thấy cậu hơi gà.”

“Cậu chính là cái hộp tinh lải nhải bị tôi đập chết bằng chảo phải không?” Lúc nãy khi trở về màn hình chờ Tô Mộ Mộc chợt nhớ lại, cô bừng tỉnh ghép giọng của ‘hộp tinh’ và ‘ngàn dặm tặng đầu’ lại với nhau.

Lời thật lòng của cô làm Lâm Trăn nghẹn họng, không biết nên khóc hay nên cười: “Chị gái ơi, em không có gà.”

Bây giờ khung bình luận của Lâm Trăn không còn nhìn được bằng mắt thường nữa, nhìn đâu cũng thấy ha ha ha và khen mắt Nicetree sáng như sao.

Sau khi Lâm Trăn phủ nhận thì chỉ có sự im lặng đáp lại cậu.

Emmmm…

Lần đầu, cậu bị Nicetree cầm chảo đập chết.

Lần thứ hai, cậu bị Nicetree ném nade nổ chết.

Lâm Trăn càng nghĩ càng thấy chột dạ, cậu cảm thấy câu phủ nhận kia chẳng có tí chỗ đứng nào.

Tô Mộ Mộc bên kia đang suy ngẫm xem có phải mình nói chuyện cay nghiệt và thẳng thắng quá không. Nghe giọng của Treetreetwo thì có vẻ rất trẻ, thôi thì cứ cổ vũ chàng trai trẻ đang trưởng thành vậy.

Tô Mộ Mộc sửa lời: “Được rồi, tôi sửa lại vậy.”

Ngửi thấy mùi thời thế có cơ hội xoay chuyển, hai mắt Lâm Trăn sáng ngời ôm hi vọng chờ đợi câu tiếp theo.

“Chỉ là tôi thấy cậu gà hơn mình thôi, nếu so với những người khác thì vẫn OK lắm.”

“…” Tim Lâm Trăn lạnh ngắt: “Chị gái này, chị không cần phải đâm thêm một dao nữa vào vết thương đâu.”

Lâm Trăn cực kì nghiêm túc, nói: “Thật ra em giỏi lắm đó.”

Cuộc nói chuyện giữa hai bạn trẻ cùng đội lại chìm vào bầu không khí im lặng đầy khó xử.

Lâm Trăn nghĩ cậu nhất định phải chứng minh khả năng của mình, cái này liên quan tới tôn nghiêm của đàn ông con trai!

Lâm Trăn đề nghị: “Hay là chúng ta PK thử nha?”

Chậc, đứa nhỏ không muốn thừa nhận thất bại.

Nể tình giọng nói dễ nghe của Treetreetwo và cái duyên gặp nhau tận ba ván liên tục, Tô Mộ Mộc sảng khoái nói: “Được thôi, nhưng đã là trận đấu thì phải có phần thưởng mới vui. Chúng ta cược gì đó đi?”

“OK luôn.” Lâm Trăn đồng ý rất thoải mái.

Tô Mộ Mộc hỏi: “Cậu có ý tưởng gì không?”

Khóe miệng Lâm Trăn cong lên, nụ cười ấy đầy tự tin và dí dỏm: “Nếu em thắng thì chị nói Thụ Ca quá giỏi ba lần, được không?”

“…” Tô Mộ Mộc nhướng này, ngón tay bấu chặt lấy con chuột. Cô thật sự rất muốn tặng cho Treetreetwo ba viên 5.56 khi vào trận.

“Em đùa thôi.” Lâm Trăn vội nói.

“Em trai à, em vẫn còn trẻ người non dạ lắm nên đừng có dựng sẵn FLAG cho mình khi trò chơi chưa bắt đầu.”

Lâm Trăn đã có sẵn kế hoạch, nói: “FLAG hay thật thì thử cái biết ngay.”

Nghe giọng nói đầy sức sống ở đầu dây bên kia, dường như cô có thể tưởng tượng ra vẻ phấn chấn và kiêu ngạo trên mặt cậu. Tô Mộ Mộc chợt thấy hoảng hốt, tinh thần xông pha của nghé con không sợ cọp này chính là quá khứ của cô.

Tô Mộ Mộc kéo suy nghĩ đang bay xa trở về tập trung vào trò chơi: “Cậu giao kèo đi.”

Lâm Trăn nói: “Trận này chúng ta so xem ai lấy được nhiều mạng hơn thì người đó thắng, được không?”

“Được.” Mắt Tô Mộ Mộc lóe sáng, đầy sức sống.

Lên máy bay, hai người ăn ý không nhảy cùng một nơi vì mang tiếng là đồng đội nhưng thực chất lại là hai đối thủ cạnh tranh.

【Thụ Ca với chị gái nhỏ không nhảy chung, haiz.】

【Nhảy cùng nhau thì khó tính đầu người lắm, nhỡ hai người cùng phát hiện ra địch thì sẽ dễ nảy sinh tình huống cướp mạng.】

【Vậy là hai người này biến DUO thành SOLO rồi hả?】

【Thực lực sẽ cho ta thấy cái gọi là đồng đội giả】

Nếu muốn lấy được mạng người thì phải bảo đảm cho mạng mình trước, mất mạng rồi thì lấy đầu người bằng niềm tin. Vì vậy, Tô Mộ Mộc không chọn nhảy ở nơi có nhiều người mà vẫn ngồi trên máy bay quan sát, sau khi xác nhận số người trên máy bay giảm đi cô mới chọn bay xuống cảng Lipovka.

Sau khi đáp xuống, Tô Mộ Mộc vừa loot nhà vừa mở bản đồ lên xem vị trí của Treetreetwo. Cậu ta chọn sân bay á?

Sân bay là một trong những nơi béo bở nhất trên bản đồ nên từ trước tới nay nó luôn là khu vực giao tranh quân sự. Hơn nữa lần này đường bay còn bắc ngang sân bay nên số người nhảy xuống đó rất nhiều, sống sót rời khỏi nơi đó là một vấn đề khó khăn.

Đương nhiên, điều đó cũng có nghĩa là Treetreetwo sẽ có nhiều người để giết hơn. Đây chính là thứ lợi ích luôn đi đôi với nguy hiểm mà người đời hay nhắc tới.

Tô Mộ Mộc lặng lẽ cầu nguyện cho Treetreetwo, cầu cho cậu đừng trở thành mạng trong tay kẻ khác.

Nhưng điều Tô Mộ Mộc không ngờ tới là góc phải màn hình liên tục xuất hiện thông báo Treetreetwo giết người. Một, hai, ba, bốn…

Áp lực ngày một đè nặng lên vai Tô Mộ Mộc, cô cảm thấy mình không thể ở đây chờ được nữa nên vội vàng vớ lấy một cây súng dằn tay và một cái ống ngắm rồi nhanh chóng lên xe phóng sang khu vực khác.

Tô Mộ Mộc không biết rằng khung bình luận bên kênh trực tiếp của Lâm Trăn bên kia sắp nổi điên tới nơi.

【Cái này không phải là tuyệt địa cầu sinh mà là giết người hàng loạt mới đúng】

【Ngu, với người ta là tuyệt địa ‘cầu’ sinh còn với Thụ Ca là tuyệt địa tàn sát】

【Thụ Ca của em đẹp trai quá!! Em muốn sinh con cho Thụ Ca】

【Fan nam lầu trên tém tém lại nha】

Rất nhiều fan nam bị thu hút bởi thao tác như thần của Lâm Trăn nên ai cũng hăng như đánh tiết gà, người thì gào khóc kẻ thì điên cuồng gửi quà. Trong Tinh Hải, ai tặng cho streamer món quà cao cấp nhất thì thông báo sẽ hiện lên trên toàn hệ thống nên có vài người xem bên kênh khác lần theo thông báo mò sang.

Quần chúng chẳng biết mô tê gì tò mỏ hỏi.

【Streamer này bá đạo thế, có phải là bạch kim xử đồng đoàn không?】

【Bạn là ai vậy, đây là ID lớn của Thụ Ca nhà tôi đấy. Xử đồng đoàn con khỉ khô, người ta đang xử kim cương OK!!!】

PUBG sẽ tính điểm cho người chơi dựa vào biểu hiện của họ trong trận đấu, tùy theo điểm và người chơi sẽ có các danh hiệu như đồng bạc vàng, bạch kim, kim cương, tinh nhuệ, thủ lĩnh và thống lĩnh.

Bạch kim xử đồng đoàn nghĩa là từ để gọi những streamer hay tạo tài khoản phụ để chứng tỏ bản thân, người chơi ở cấp bậc đồng và bạc thường là những người mới chơi nên một khi gặp phải người chơi có kinh nghiệm thì chẳng khác gì con cá nằm trên thớt cho người ta chém giết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.