Đột Nhiên Biến Thành Omega Thì Phải Làm Sao

Chương 2: Chương 2




Thực ra, ấn tượng đầu về đối phương của hai người đều rất tốt.

Châu Kha Vũ từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, hai năm trước tình cờ tiếp xúc với đua xe, huấn luyện viên nói hắn rất có thiên phú, luyện tập cũng rất hăng hái. Nhưng hắn vẫn chưa tham gia trận đua nào cả, hắn chê phiền phức, cũng không phải là người hiếu thắng, chỉ coi đua xe là sở thích hứng thú của mình.

Sau đó, cha mẹ của hắn vì lý do công việc, hắn trở về nước, tại trường đua xe gặp được Lưu Vũ.

Hắn lần đầu tiên gặp Lưu Vũ còn tưởng cậu là con của huấn luyện viên nào đó, mặt cậu nhỏ lại rất đáng yêu, khi cười mí mắt liền cong cong, vô cùng là đẹp. Cũng không biết vì sao, Châu Kha Vũ lại cảm thấy tuy Lưu Vũ nhỏ nhỏ nhưng ở trong nhóm lại cực kỳ chói mắt.

Mãi cho đến khi huấn luyện viên của Châu Kha Vũ nói với hắn Lưu Vũ là tuyển thủ đua xe nhỏ tuổi giỏi nhất thành phố A này, còn là một alpha.

Châu Kha Vũ trực tiếp sốc nặng.

Nghe nói Châu Kha Vũ rất lợi hại, hắn ta còn là người mới ở đây, các thành viên liền ồn ào muốn hắn thử chạy đo xem hắn chạy nhanh tới đâu.

Cách đó không xa Lưu Vũ cũng chú ý tới Châu Kha Vũ trong đoàn người, hắn rất cao, không cần tìm, liền có thể trong đó liếc một cái là có thể thấy.

Là chiều cao mà Lưu Vũ ngưỡng mộ nhất.

Lưu Vũ còn là một nhan khống.

Nhan sắc của Châu Kha Vũ không cần nói liền biết nó có bao nhiêu thu hút tuyển thủ nhỏ của chúng ta.

Lưu Vũ tỏ ra ngày một thích ý, cậu bước đến.

“Mọi người đang nói gì thế?”

Mọi người liền đem chuyện muốn đo đạc thời gian của Châu Kha Vũ nói với Lưu Vũ.

Vừa hợp ý mình!

Lưu Vũ còn đang nghĩ làm sao để làm quen được với Châu Kha Vũ, đây không phải vừa hay để đua xe tới thúc đẩy tình cảm của chúng ta sao! (Không được)

Cậu là nhất ca của trường đua xe này, người mới thấy cậu lái xe liệu có phải sẽ đối với cậu cực kỳ sùng bái không!

Lưu Vũ một chút cũng không khiêm tốn nghĩ.

Lưu Vũ đành nói muốn dẫn dắt người mới, tới giao hữu một trận.

Châu Kha Vũ vốn dĩ không thích so tài với người khác, nhưng hắn vừa nghĩ tới Lưu Vũ với tưởng tượng của mình hoàn toàn khác biệt, Lưu Vũ giống hắn cùng là alpha.

alpha đấu tài với alpha, lòng hiếu chiến lập tức bị khơi dậy.

Lưu Vũ vốn muốn coi thành cuộc tập luyện bình thường tuỳ ý mà lái, nhưng cậu không thể ngờ được rằng Châu Kha Vũ vậy mà đuổi kịp được tốc độ của cậu.

“Người mới này có chút thú vị.”

Lưu Vũ nghiêm túc trở lại, cậu cầm lấy sự nghiêm túc như đang thi đấu thật sự, ắt thế muốn người mới này phải thán phục trước sự lợi hại của mình.

Nhưng cậu không ngờ rằng, Châu Kha Vũ cũng nghiêm túc trở lại. Hắn trước giờ chưa khi nào lại muốn thắng tới như vậy, hắn không muốn thua trước Lưu Vũ.

Chỉ cần nghĩ tới việc Lưu Vũ cũng như hắn cũng là alpha, hắn liền cảm thấy rất đáng tiếc, đáng tiếc gì chứ, hắn cũng không rõ nữa.

Mang theo tâm trạng phức tạp này, Châu Kha Vũ càng lái lại càng nhanh.

Bản thân hắn cũng không dám tin, hắn trước giờ chưa từng lái nhanh như vậy, hắn đua thắng Lưu Vũ, chỉ có xa cách 0.1 giây.

Mọi người trong nhóm đều mồm O mắt A nhìn hai người họ, đến huấn luyện viên cũng cảm thấy rất kinh ngạc, Châu Kha Vũ là một hạt giống tốt. . ngôn tình sủng

Nhưng Lưu Vũ thua rồi, một Lưu Vũ chưa từng thua cuộc lại thua trước Châu Kha Vũ, tuy rằng chỉ là luyện tập, nhưng y nhìn thấy Châu Kha Vũ có chiều cao cùng khuôn mặt mình thích nhất mặt ngày càng đen lại.

Lưu Vũ xuống xe không nói một lời liền đi, huấn luyện cùng đồng đội vội vàng đuổi theo cậu, không ngừng nói lời an ủi.

Nhưng mà Lưu Vũ làm sao có thể nghe vào chứ.

Cậu cười đáp lại nói không sao “là do trạng thái thi đấu của mình tạm thời không tốt.”

Được lắm Châu Kha Vũ, tôi nhớ kỹ cậu rồi!

Châu Kha Vũ thành công chọc giận tuyển thủ nhỏ.

Sau đó vì sắp phải nhập học, Châu Kha Vũ vì muốn theo kịp khoá học trong nước, liền đăng ký lớp học thêm, không còn đến trường đua xe nữa.

Lưu Vũ vốn muốn cùng Châu Kha Vũ sống mái một trận rửa sạch đi nỗi ô danh, nhưng cậu mãi chưa gặp được Châu Kha Vũ cho tới khi nhập học.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.