(Merry Chistmas)
“Kiu!!!” một tiếng phượng minh vang lên làm tất cả không khỏi phải ngoái nhìn, một đầu phi cầm vỗ cánh phi lên trong ánh mắt cá chết của mọi người
“Uây uây, cái này....!” tất cả hai mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra
“Lửa đỏ...chim, cái này....là...Tiểu Đào?” Ngôn Thiểu Triết ngờ vực nhìn, cảm giác cùng lí trí đều cho rằng đây là nữ đệ tử duy nhất của mình
“Thiểu Triết, có vẻ đây là Vũ Hồn dung hợp kĩ của Tiểu Đào với một người khác!” một vị lão bà đứng gần đấy nói, Ngôn Thiểu Triết cũng dần nhận ra
“Phù, cái con bé này lúc nào cũng thế, làm ta lo muốn chết!” Ngôn Thiểu Triết cũng dần bình tĩnh lại, quay về học viện, khí tức phía địch Hồn sư cũng biến mất, xem ra là ngỏm rồi
.........................
(Ngày hôm sau, tại một căn phòng trong Hải Thần Các)
“Ừm....oáp~!” Thiên mở mắt thì thấy mình đang ở một căn phòng lạ, định ngồi dậy thì cảm giác có vật gì đấy đang đè vào ngực mình, khó hiểu dở chăn lên thì hai thân ảnh đập ngay vào mắt cậu
“Ư~...ưm~”
“Papa, hông...đừng...a~”
Nghe đến đây thì mặt Thiên cũng đen như than rồi, mà nhìn hai người Thiên cũng bất ngờ vì giống, không phải 100% thì cũng 90%, không ai khác chính là Mã Tiểu Đào cùng cô con gái loli Tiểu Anh của Thiên
“Dậy, rời giường mau!” Thiên vừa gọi vừa vỗ mông khiến cả hai không khỏi quay ra chỗ khác để...ngủ tiếp
“Haiz, cái số mình....” Thiên cũng mặc kệ rồi kiểm tra thương thế của bản thân, nhớ lại lần trước cũng hơi choáng, suýt nữa thì làm Tiểu Đào nguy hiểm tính mạng
Thiên vừa ngẫm nghĩ rồi cũng nhắm mắt vào để cơ thể tự phục hồi, thể chất tốt nên chắc tầm vài ngày là khỏi hẳn. Cậu chẳng ngờ rằng hai cô nàng bên dưới đỏ mặt nhắm mắt vào a, từ lúc Thiên gọi là cả hai tỉnh rồi nhưng nghĩ ngượng nên đành dùng chiêu vờ ngủ, cũng do Thiên mệt nên không để ý, chứ không là phải “gia pháp” hầu hạ a
.......................
Cùng lúc đó tại phòng họp Hải Thần Các cũng đang diễn ra, chủ yếu là vì sự kiện lần này, khá là nghiêm trọng, hai thiên tài mầm giống tương lai của SLK suýt bị ám sát khiến tất cả mọi người đều tức giận, đặc biệt là Mục lão cùng Ngôn Thiểu Triết với vài vị Trưởng lão cao tầng
“Hiệu trưởng, viện trưởng, theo điều tra có thể thấy đây rõ ràng là một âm mưu nhằm thẳng vào SLK. Nghi can lớn nhất trong vụ này là Đái Hoa Bân, nhị thiếu gia của Đới gia, nghe nói có nhiều lần xích mích với cả Vũ Thiên”
“Nếu là Đới gia thì gửi thi cảnh cáo, nếu tái phạm thì cứ gấp mười lần trả!” quyết định của Mục lão khiến cuộc họp diễn ra nhanh chóng
...........................
Trong khi mọi người họp hành thì Thiên cũng thả chúng nữ từ Another Space (từ giờ gọi vậy nha), cuối cùng thì Thiên bị đè xuống ôm ấp tới tấp. Dù ở trong đấy làm quen với mấy người Linh nhi thì mọi người vẫn rất lo cho Thiên, khi thấy Thiên vì bảo vệ Mã Tiểu Đào mà ăn trọng mấy vụ nổ thì tim ai cũng như ngừng đập, khóc thành tiếng, chỉ khi nghe Linh nhi bảo rằng Thiên vẫn ổn thì mới dừng bớt lại cảm xúc buồn bã
Thiên cũng chẳng biết nói gì trong hoàn cảnh này, cậu chỉ ôm tất cả vào lòng rồi nói một câu khiến tất cả đều trực khóc vì hạnh phúc
“Chỉ cần ta còn sống thì không ai có thể tổn thương các nàng được, bất kể thần hay ma, người hay thú. Dù có trời sập thì ta vẫn sẽ gánh cho nên...từ giờ không phải lo lắng nữa đâu! Ta là ai cơ chứ, người đàn ông các nàng yêu đâu phải dạng vừa, không cần khóc như vậy, vài tên Thần còn không đủ ta nhét kẽ răng thì Hồn Thánh tính là gì!” nghe Thiên nói thế làm chúng nữ cười ra mặt tuy nhiên tình yêu thương cùng nhu tình mật ý thì không thể nào ít mà nó càng ngày càng nhiều thêm, tăng theo cấp số nhân
“Được rồi, không nói chuyện này nữa! À mà có một chuyện ta muốn hỏi Tiểu Anh cùng Tiểu Đào tỷ!” nghe Thiên nói vậy làm máu tò mò mọi người nổi lên, tất cả con mắt đều hướng về phía Tiểu Anh cùng Mã Tiểu Đào
“Hả?”
“Dạ?”
“Cả hai đều cảm thấy thân thiết như đã từng quen chứ, giống như là người thân vậy, phải không? Mà hình như lúc ta bị thương cả hai đã đưa ta về đúng không!” Thiên cứ ngồi chém, suy luận trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người như bị thánh Conan nhập
“Ừm, papa. Đúng rồi, con thấy tỷ tỷ như người thân giống như papa vậy!”
“Tiểu Thiên, vậy đây....đây là con...con...” Mã Tiểu Đào nhìn Thiên bằng ánh mắt nguy hiểm, một đứa nhỏ 8~9 tuổi gọi một thằng nhóc 13~14 tuổi là ba thì chuyện này chắc chắn có vấn đề, một vấn đề rất rất có vấn đề
“À đây, lại đây ta giới thiệu cho con một người, vị tỷ tỷ con gọi này tên là Mã Tiểu Đào. Ừm, từ giờ thì đây là mama của con!” Thiên vừa nói xong thì tất cả ánh mắt đều chĩa về phía cậu, nhất là Mã Tiểu Đào cùng Phượng Tiểu Anh
“Mama? Đây là mama con?” Tiểu Anh nhìn hỏi Thiên tuy nhiên trên mặt lại tràn ngập kinh hỉ
“Hả? Mama, sao...Thiên....” Mã Tiểu Đào thì lại đỏ mặt nhìn Thiên, nhìn mặt cô nàng đầy ngạc nhiên cùng xấu hổ
“Mama!” bỗng Tiểu Anh lao ngay vào lòng Tiểu Đào khiến Mã Tiểu Đào cứng lại, một cảm xúc khó tả diễn ra trong người
“Yay, vậy là con cũng có mama rồi!” mặt Tiểu Anh tràn đầy vẻ hạnh phúc vui sướng, bản năng mẫu tử cũng làm Tiểu Đào bất giác ôm lấy Tiểu Anh vào lòng
“Được rồi, giờ nói ta nghe xem Vũ hồn dung hợp kĩ của con với mama như nào đi? Nghe thử xem, papa cũng tò mò lắm nha!” Thiên nói lên cũng làm mọi người nhớ lại cái vấn đề đáng quan tâm nhất ở đây
“Vũ hồn dung hợp kĩ?” lại phải mất một chút thời gian Thiên mới giải thích cho Tiểu Anh hiểu
“Mama, người nghĩ đặt tên gì giờ? Hừm...” Tiểu Anh vẻ mặt ngây thơ quay ra nhìn Mã Tiểu Đào vẫn còn đang suy nghĩ
“Tùy con thôi Tiểu Anh à! Con cứ lấy một cái tên con thích đi!” Mã Tiểu Đào cười dịu dàng nói, nếu có mấy cái bao cát như Từ Tam Thạch nhìn được thì không biết sẽ có cảm giác gì. “Hỏa Diễm Cuồng Ma” cái tên này không phải tự nhiên có, người với người mà đối xử một trời một vực vậy, ta không cam tâm a! (tác: “pằng”– hét sọt)
“Vậy...gọi là...Phượng...Vũ...Cửu...Thiên đi! Được hông mama!”
“Được mà” với đứa con gái này thì dù có là Hỏa Diễm Cuồng Ma Mã Tiểu Đào cũng phải thúc thủ chịu trói thôi
“Phượng Vũ Cửu Thiên à? Cao quý cùng xinh đẹp...hay! Vậy còn tác dụng đặc điểm đặc tính của nó là gì hả Tiểu Đào!” Thiên cũng không khỏi yêu chiều khen ngợi cô con gái thông minh đáng yêu này
“Mạnh lắm nha~ Có thể hóa thành bản thể Hỏa Phượng Hoàng, tấn công, phòng thủ, hỗ trợ đều được. Ngoài ra cón có thể làm giảm hoặc suy yếu Vũ hồn liên quan đến hỏa, tuy chỉ là có tác dụng dưới Thần Hỏa mà thôi, cả Cực Hạn chi Hỏa cũng bị áp chế!” nghe Mã Tiểu Đào nói mà mấy nữ bên cạnh không khỏi hâm mộ, Thiên cảm giác như mấy người này định đè mình ra để sinh một đứa con gái như Phượng Tiểu Anh vậy, không ổn không ổn, phải bảo vệ trinh tiết danh dự của phái mạnh
Thiên cũng cảm thấy cái Vũ hồn dung hợp này bá đạo, thế này thì gần như bất bại cmnr, thử hỏi xem có ai lại sở hữu được Thần hỏa cơ chứ, có thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngón chân
Sau một lúc ngồi nghỉ ngơi trò chuyện giảm bớt buồn phiền chúng nữ thì Thiên cũng truyền tống mọi người về kí túc xá. Trong phòng giờ cũng chỉ còn một nhà ba người Thiên, Tiểu Anh cùng Tiểu Đào
“Tối rồi, đi ngủ đi ngủ!” Thiên nhìn ra bầu trời tối nói, vậy là một ngày nữa cũng sắp hết
Do sự đòi hỏi có phần dẫn dắt của Tiểu Anh mà tối đó cả ba cùng nằm ôm nhau ngủ đến buổi sáng ngày tiếp theo. Thiên cùng cả hai người kia đều nằm ước rằng được mãi như vậy, một cảm giác ấm áp, hạnh phúc xảy ra trong mỗi người
“Thiên, nói rõ mọi chuyện cho ta nghe!” chờ Tiểu Anh ngủ say rồi Mã Tiểu Đào bắt đầu tìm Thiên hỏi chuyện, sau khi biết chân tướng thì cũng mất một chút thời gian ngẫm nghĩ
“Con bé đáng thương! Từ giờ ta sẽ là mama của con, không ai có thể làm hại con đâu!” tình mẫu tử trong Mã Tiểu Đào ngập tràn khi nhìn Tiểu Anh, Thiên thấy vậy cũng vui vẻ cười một chút rồi ôm cả hai vào lòng ngủ
.......................
“Oáp!” Mã Tiểu Đào dậy thì thấy mình đang ôm Tiểu Anh, Thiên thì biến mất, tuy nhiên nhìn thức ăn trên bàn lại khiến cô nàng tỉnh hơn một chút. Mùi thơm khiến Tiểu Anh con sâu lười cũng bị đánh thức, cả hai nhìn nhau cười hạnh phúc rồi cũng chuẩn bị ăn sáng, hôm qua có lệnh triệu tập tại Hải Thần Các nên Mã Tiểu Đào cũng ăn nhanh gọn rồi dẫn Tiểu Anh đi, tiện thể tham quan luôn học viện một vòng