Ngay cả Kha Kha cũng cảm nhận được Quất Tử không được bình thường, trong bữa sáng, cô thấy Quất Tử nhìn Thiên ít nhất tám lần, mỗi lần đều nhìn bằng ánh mắt vô cùng dịu dàng, tựa như nhìn người yêu vậy.
Thiên cũng phát hiện nhưng cũng chẳng chú ý cho lắm, dù sao cũng chẳng thiệt gì
Ăn sáng xong, cả ba lại lên đường, bọn họ không tiếp tục sử dụng Hồn Đạo Khí phi hành nữa, đến gần nơi ở của Hồn Thú thì tuyệt đối không được bay lượn, đây là việc mà ai cũng biết. Trừ phi muốn trở thành bia cho bọn chúng ngắm, hoặc tuyệt đối tin tưởng vào bản thân, nếu không sẽ chẳng có ai liều mạng như vậy
Lát sau, rốt cuộc Thiên cũng được thấy kiện Hồn Đạo Khí mà bọn họ phải thử nghiệm.
Thứ đó có hình dạng vô cùng kỳ lạ, trông như một quả cầu có đường kính chừng hai thước, bên trong có ba chỗ ngồi, một trước, hai sau. Quả cầu này là một hình tròn khép kín, xung quanh là thủy tinh tạo thành cửa sổ, có thể nhìn ra bên ngoài.
Phía dưới quả cầu có sáu thanh kim loại tạo thành những cái chân dài. Mỗi cái có ba nhánh, phần đầu rất sắc, có thể dễ dàng cắm sâu vào đất. Trong sáu thanh kim loại này, có hai thanh gồ lên, thanh thứ ba nối với mặt dưới của quả cầu. Trông vô cùng kỳ dị
“Cái gì đây?” Thiên cạn lời, nhìn đống sắt vụn này là thấy chán rồi, trông sản phẩm thử nghiệm thì quả thật quá xấu rồi
“Hiên lão sư đã đặt cho nó một cái tên, gọi là Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí. Ngươi thấy sáu cái chân của nó không? Khi chúng ta ngồi vào bên trong, chúng ta có thể thông qua trận pháp trung tâm bên trong mà điều khiển nó, quả cầu này được chế tạo từ hợp kim đặc biệt, đồgn thời, bên ngoài quả cầu còn được trang bị Hồn Đạo Hộ Tráo. Hiện nay, chúng ta chỉ mới sử dụng Hồn Đạo Hộ Tráo cấp năm thôi, ta và kha Kha đều có thể sử dụng.”
“Không chỉ có thế, nó còn có tác dụng che giấu hơi thở. Chỉ cần chúng ta ngồi vào trong thì không cần phải sợ Hồn Thú tra xét ra khí tức của mình được. Nó có thể hoạt động ở mọi địa hình, bên ngoài phủ một lớp cao su, nếu có ngã nhào cũng có thể bảo vệ được an toàn cho chúng ta, cộng thêm việc chống thâm nước, rơi vào nước cũng không có vấn đề gì. Kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí này là kiện Hồn Đạo Khí đầu tiên được trang bị đầy đủ mọi thứ như thế này. Cho nên, nó rất nặng, đồng thời cũng cần lượng Hồn Lực rất lớn để điều khiển. Với tu vi của ta hiện nay, đại khái điều khiển nó chừng nửa canh giờ là phải minh tưởng hồi phục hồn lực. Nhưng nếu ba người chúng ta luân phiên điều khiển thì có thể sẽ lâu hơn”
Thiên nghi ngờ nhìn, nếu của Hiên Tử Văn nghiên cứu chắc cũng không đến nỗi nào, sau đó Quất Tử giới thiệu tường tận về cái Hồn Đạo khí này
Kha Kha nghe Quất Tử nói thế, lòng thật không biết nói sao, cô thầm kỹ, đây không phải là chuyện bí mật của học viện sao? Thí nghiệm thì thí nghiệm, sao Quất Tử tỷ lại giải thích lai lịch lẫn hướng nghiên cứu của nó cho Hoắc Vũ Hạo? Chẳng lẽ đây là vì ăn cơm hắn nấu mà thay đổi như thế? Hay là bị cưa đổ luôn rồi! Mà phải công nhận, khi chăm chú nhìn kĩ lại cả hai mới phát hiện ra thêm về con người Thiên. Bây giờ chú ý mới nhận ra là cậu thiếu niên này vô cùng đẹp trai, nấu ăn ngon, thực lực lại càng mạnh, quả thật hai người đều tự hỏi liệu còn người thứ hai như vậy sao?
Bên trong Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí khá đơn giản, thậm chí có thể xem là sơ sài. Ba ghế ngồi chỉ được làm bằng kim loại đơn giản, không có gì đặc biệt, và được cố định tại chỗ. Trên mỗi ghế ngồi có gắn thêm dây an toàn. Vị trí ngồi của ba người bọn họ chính là ba trong bốn cửa sổ, ngoài ra, còn có một cửa sổ ở phía trên hình cầu nữa.
Lúc này Kha Kha cũng đã trèo lên, ngồi cạnh Thiên, Quất Tử ngồi phía trước khẽ kéo trục điều khiển, nhất thời, cửa sổ phía trước từ từ khép lại. Ba người đã được quả cầu có đường kính hai thước kia bao phủ hoàn toàn.
“Chú ý, ta bắt đầu đây!” Quất Tử vừa dứt lời, trên người cô liền lấp lánh ánh sáng màu vỏ cam, hai vàng, ba tím, năm cái Hồn Hoàn lần lượt xuất hiện. Tay trái cô cầm lấy thanh kim loại to thật to màu đen sậm, không ngừng rót Hồn Lực vào đấy.
Nhất thời, cả kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí bắt đầu hoạt động, tiếng máy chuyển động nhè nhẹ vang lên, quả cầu chầm chậm dâng lên cao. Thiên cũng thả ra Tinh Thần Tham Trắc, hắn có thể cảm nhận được sáu cái chân đang từ từ dựng lên, đỡ lấy cả quả cầu, ba người bên trong có thể thông qua cửa sổ mà nhìn thấy rõ khung cảnh bên ngoài.
“Kha Kha, nắm lấy Hồn Đạo Hộ Tráo!” Quất Tử nói xong liền ấn xuống cái nút bên trái, trước mặt Kha Kha cũng xuất hiện một thanh kim loại, Kha Kha đưa tay nắm lấy, bất cứ lúc nào cũng có thể rót Hồn Lực vào.
“Xuất phát nha. Đi thôi!” Quất Tử hưng phấn kêu lên, tay trái đẩy thanh kim loại về trước, nhất thời, sáu cái chân kim loại thong thả di chuyển về trước, cả kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí cũng bắt đầu rung động.
Theo thông tin từ Tinh Thần Tham Trắc đưa về, Thiên có thể cảm nhận được trong kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí này có ít nhất ba mươi cái trận pháp trung tâm, tất cả đều được khởi động bằng Hồn Lực của Quất Tử, thế nên Hồn Lực của cô bắt đầu tiêu hao nhanh thật nhanh. Nhất là khi kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí bắt đầu chuyển động, trong nháy mắt đó, sắc mặt Quất Tử vì tiêu hao quá nhiều Hồn Lực mà có chút tái nhợt.
Tốc độ di chuyển bắt đầu nhanh hơn. Ngồi khoảng một lúc thì Kha Kha thay chỗ cho Quất Tử, cô nàng giờ đã mặt tái nhợt vì thiếu Hồn lực
“Cho!” Thiên đưa một viên Hồi Năng Đan ra, Quất Tử tuy không biết là gì nhưng cũng ăn vào, dù sao cũng chẳng có lí do gì để Thiên hạ độc cả
Một luồng năng lượng dịu nhẹ ngay lập tức tràn khắp cơ thể, nó nhanh chóng lấp đầy khoảng thiếu hụt trong người Quất Tử, cảm giác mệt mỏi biến mất, làn da cũng ửng hồng trở lại, Quất Tử kinh ngạc há to miệng, không ngờ Thiên lại đưa viên đan quý như vậy cho cô. Ánh mắt giờ của cô nàng còn dịu dàng hơn nữa, không kể đến vài tia sáng kì lạ trong đấy nữa
Đang ngồi chuyện trò bỗng Quất Tử mỉm cười nói
“Tiểu Thiên, ngươi có biết mục tiêu của cả đời ta là gì không?”
Thiên giả vờ lắc đầu.
Hai mắt Quất Tử híp lại, cô ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ bên ngoài, thì thào
“Ta ghét chiến tranh, ta căm thù chiến tranh. Nhưng ta muốn báo thù cho cha ta. San bằng Tinh La là mục tiêu sinh tồn của ta!”
Cô nói đến đây, ánh mắt vốn dịu dàng thoáng trở nên lạnh lùng băng giá, cô giống như vừa đeo lên một chiếc mắt kính, che giấu đi con ngươi thật của cô.
Thiên nhíu mày, không ngờ tâm tư cô lại ẩn sâu đến vậy, cậu cũng chẳng nói gì nhiều
“Tinh La? Vậy à? Vậy thì ta sẽ ngăn tỷ lại!” Thiên chậm rãi nói
“Tại sao?” khá là bất ngờ, Quất Tử không ngờ Thiên lại quyết định nhanh vậy
“Bởi vì...công chúa Cửu Cửu...là bạn (gái) của ta!” Thiên nói chậm nhưng cả hai người ki nghe xong đều quay đầu nhìn về phía cậu