Trong tương lai, một nhà khoa học Nhật Bản (Shinonono Tabane) đã phát minh ra 1 bộ giáp chiến đấu gọi là “Infinite Stratos” (IS). Hiện đại và có khả năng chiến đấu tiên tiến hơn bất cứ loại vũ khí nào, IS là một mối đe dọa làm mất cân bằng thế giới. Đối mặt với 1 thứ vũ khí quá mạnh, các nước trên thế giới đã ký “Hiệp ước Alaska”, nói rằng IS sẽ không bao giờ được sử dụng trong quân sự và công nghệ IS sẽ được công bố khắp thế giới, để cấm bất cứ nước nào xâm lược nước khác. Sự giới thiệu của IS gây nên 1 ảnh hưởng lớn tới cộng đồng. Vì IS chỉ có thể điều khiển bởi phụ nữ, sự cân bằng nam nữ bị phá vỡ, vai trò của phụ nữ quan trọng hơn đàn ông
Tuy vậy nhưng việc một thằng, một cậu hay một đứa con trai có khả năng điều khiển thứ vũ khí công nghệ cao này đã gây nên một cuộc tranh cãi lớn
Cậu được (nói đúng là bị) đưa vào một trường Học Viện mà chỉ để đào tạo những người đủ khả năng trở thành một người điều khiển IS xuất sắc
Tuy xem qua rất nhiều lần nhưng đến khi trải nghiệm Kirito mới hiểu cái cảm giác áp lực vô hình từ đâu ra
“Thật là vui khi lớp chúng ta được chào đón một người bạn vô cùng đặc biệt phải không nào? Cô là Maya Yamada, giáo viên chủ nhiệm của các em! Giờ là tiết chủ nhiệm nên chúng ta cùng bắt đầu việc giới thiệu bản thân trước đã nhé!”
Là phó chủ nhiệm, Yamada Maya-sensei đã tự giới thiệu về mình trước. Cô đang đứng trước tấm bảng đen cùng với một nụ cười khá nghiêm túc
Với dáng người mảnh dẻ, xinh xắn, Yamada-sensei trông chẳng khác gì một học sinh. Tuy vậy, cô lại đang mặc một bộ đồ không phù hợp với dáng người của mình, và với đôi mắt màu xanh ô liu ẩn dưới cặp mắt kiếng
“Chúng ta bắt đầu theo ghế ngồi nhé! Etou...?”
Quả thật là vinh dự cho Kirito khi cái chỗ của cậu không khác gì cái ‘trung tâm thế giới’. Bàn đầu tiên, ngay giữa lớp khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía này
“Kirigaya? KIRITO-KUN!!!”
“À vâng!” Hơi thất thần chút mà đã đến lượt của mình, cậu đứng vội dậy rồi quay người chào hỏi với tất cả nỗ lực
“Xin chào! Mình là Kirito, rất vui được gặp mọi người! Sở thích rất nhiều, hầu như rất ít thứ mình ghét nên mong được giúp đỡ trong học kì tới!”
Không một âm thanh nào vang lên khiến Kirito khá ngại mà đặt mông lại xuống ghế, có lẽ cậu đang mất dần bình tĩnh cho việc này
“Sao em có thể coi đấy là một lời giới thiệu hoàn hảo chứ thằng nhóc này! Thật là...” âm thanh đột ngột từ cửa chính khiến mọi sự chú ý bị kéo khỏi Kirito, âm thanh quen thuộc khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm phần nào
“Orimura-sensei! Cuộc họp xong rồi à?”
“Ừm! Xin lỗi khi để cô phải trông lớp một mình nhé! Yamada-sensei!”
“Không sao đâu mà!”
“Vậy thì....Chào mọi người, tên tôi là Orimura Chifuyu, và nhiệm vụ của tôi là trong năm nay, tôi sẽ huấn luyện các em về sự hoạt động và cách điều khiển IS. Mọi thứ tôi dạy, các em đều phải hiểu và ghi nhớ. Với những ai không hiểu, tôi sẽ dạy đến khi nào họ hiểu mới thôi. Công việc của tôi là dạy dỗ kỹ càng các em khi các em còn trẻ. Các em có thể chống đối quan điểm của tôi, nhưng các em luôn phải nghe lời tôi. Rõ chưa?”
Quá thẳng thắn, quá bạo lực và quá ngầu. Cảm tưởng như Chifuyu vừa cướp hết mọi ánh hào quang nơi này vậy
“KYAAA~! Chifuyu-sama kìa, đúng là cô ấy đấy!”
“Em dõi theo chị đấy, Chifuyu-sama!”
“Em từ Bắc Kyuushuu đến đây vì em ngưỡng mộ chị đấy, onee-sama!”
“Em thì đến từ Nam Hokkaido đấy!”
“Mình sẵn sàng hy sinh vì onee-sama!”
Chifuyu nhìn các cô gái đang hò reo với một cái nhìn chán nản còn Kirito thì tranh thủ trốn tạm khỏi đám con gái ở đây
Vừa lúc đó, chuông reo lên. Không nói một lời nào Kirito chạy tới chỗ Houki rồi nắm tay kéo cô nàng đi lên sân thượng
“Này! Cậu có cần đối xử với người bạn cũ như vậy không hả? Cả giờ học tớ quay sang mà cậu toàn sao đi là sao vậy Houki? Bộ có chuyện gì hả?”
“Không!!! Không có gì đâu.....chỉ là.....tớ chưa quen thôi mà! Cậu vẫn nhận ra tớ hả?” Houki hỏi nhẹ nhàng cùng khuôn mặt đầy chờ mong, có lẽ đây là điều cô nàng hằng mong ước bao đêm trong suốt 6 năm qua
“Đương nhiên nhận ra rồi! Cậu xinh và dễ thương như này thì sao tớ quên được chứ!” Thiên trả lời như đúng rồi trong khi Houki rơi vào ảo tưởng của chính bản thân cô nàng tạo ra
(Mình biết cậu ấy sẽ nhớ mà! Cậu ấy nói mình đê thương sao? Hì hì, nhưng còn lời hứa thì......)
“N...Nè, Kirito! Cậu còn nh....nhớ lời hứa ngày trước chứ?”
“Nhớ! Mà cậu cũng đạt quán quân rồi nhỉ? Vậy Houki Ohime-sama muốn thần làm gì nào?” Khuôn mặt Houki đỏ hết cỡ khi va chạm phải ánh mắt của Kirito, tim cô đập liên hồi mặc cho bản thân đang đứng trước mặt Crush
“Vậy.....vậy thì hãy....hãy làm....bạn....tra-”
*Ding Dong*
Tiếng chuông vang lên đúng lúc khiến Kirito không nghe rõ hai chữ cuối. Tuy vậy nhưng cậu cũng đoán được cô nàng muốn gì
“Cậu nói là muốn-”
“Không có gì!!! Hẹn gặp lại sau nhé!” Houki chặn lại rồi quay đầu chạy hết tốc lực, vừa đi khuôn mặt cô nàng càng đỏ thắm trông chỉ khiến người khác muốn cắn một phát
(Agaaa!!! Sao mình có thể có suy nghĩ như vậy chứ? Mà cậu ấy bảo gì cũng được mà! Nhưng vậy thì có quá không ta? Hay cậu ấy sẽ nghĩ mình dễ dãi, không không không! Chuyện này phải tính thật kĩ mới được!” Cả ngày chẳng thể suy nghĩ hay chú tâm vào việc gì khác khiến Houki khó chịu vô cùng, cô nàng chạy vội như tránh mặt Kirito ngay khi tiếng chuôn báo vang lên
“Con gái đúng thật là khó hiểu quá đi!” Kirito cũng từ từ bước đến chỗ khu kí túc xá trong sự chỉ dẫn của vài người
..........................
*tiếng nước chảy*
Houki đang phơi bày bản thân dưới làn nước ấm từ vòi hoa sen, để cơ thể thả lỏng nhất có thể, đôi mắt cô nàng mơ màng như đang chất chứa vô số những suy nghĩ viển vông vậy
Tuy khói mờ hơi nước che nhưng dáng người cô nàng lại hiện ra khá rõ ràng, là người luyện kiếm và yêu thể theo nên dáng người của Houki thì không phải bàn nhiều
Đường cong chữ S, khúc nào ra khúc nấy, trắng xoá cả một màu. Dáng người không giống học sinh mà giống của một số người mẫu thì hơn
*cạch* nghe tiếng đóng cửa, Houki nhanh chóng giật mình tỉnh lại, tắm nhanh rồi khoác chiếc áo-khăn tắm trắng tinh ra ngoài chào đón người bạn cùng phòng của mình
“Xin chào mình là Shinonono Houki! Rất vui được gặ-” ánh mắt cô nàng rụt lại khi trông thấy hình ảnh người con trai trước mặt
“Xin chào! Rất vui được gặp cậu, mình là Kirito! Mong được giúp đỡ sau này!” Kirito cười ranh mãnh và chăm chú đánh giá khung cảnh mĩ lệ trước mắt mình
“Cậu...sao cậu lại-” Houki không nói nên lời
“Ở đây chứ gì? Do trường chưa sắp được chỗ nên mình sẽ ở tạm vài buổi thôi, đừng lo! Dù sao cũng là bạn cởi chuồng tắm mưa mà, ngại gì chứ!”
Houki không khỏi liếc nhìn tên vô liêm sỉ trước mắt này, có chút xa lạ mà cũng có chút nhớ thương
“Cậu thay đổi quá!”
“Houki cũng vậy mà! Đều ‘lớn’ hết rồi!” Kirito vừa nhìn vào đâu đó nói
“L....Lưu manh! Đồ H!” Houki đỏ mặt lấy hai tay che cặp bưởi 5 roi đạt tiêu chuẩn ISO:9001 nói
“Bộ cậu nghĩ vậy sao!” Hứng trêu đùa nổi lên, Kirito bước tới gần rồi đè cô nàng vào tường, dùng giọng lưu manh nhất có thể để nói
“Này....định làm gì hả? Tớ la lên đấy!” Mặt Houki lại phát nhiệt, bộ dáng nhút nhát kèm theo hiệu ứng sau khi tắn khiến thú tính vô số đứa sẽ phản ứng
“Vậy sao! Vậy la lên đi, chống cự là bụng bự nha! Phùùù!” Tai Houki như bị điện giật khi Kirito thổi nhẹ vào, bỗng cô nàng chạy
Kirito ngơ ngác, không ngờ cậu lại bức thành công cô nàng cá tính phải bỏ chạy khỏi căn phòng. Cười khổ không thôi, Kirito bước vào phòng tắm nơi vẫn còn dư hương thiếu nữ vừa lưu lại
“Ồ! Về rồi à!” Houki bước vào cũng là lúc Kirito vừa bước ra khỏi phòng tắm, cô nàng mắt trợn tròn lên khi thấy Kirito đang nude bán thượng (nửa trên)
Kirito cũng nhận thấy điều này, cậu trêu đùa
“Vậy là hoà nhau nhé!”
“......Kyaaaaaaaaaaa!!!!!!!!”