Dù Đã Quên Nhưng Em Yêu Anh

Chương 1: Chương 1




Mùa thu, bầu trời trong xanh với những cơn gió nhè nhẹ thổi. Trên 1 cánh đồng cỏ lau trắng muốt, có 2 con người đang nô đùa với nhau. Khi ánh nắng thay màu áo mới, cậu bé đứng khựng lại, nắm chặt cô bé và hỏi:

- Du này, năm sau, anh sẽ phải đi du học trên thành phố,1 thời gian sau anh sẽ trở về nhà. Đến khi anh về, em có đồng ý lấy anh không?

Cô bé nghe vậy, quay sang cười híp mắt với cậu:

- Anh Quân à, dù anh có đi đâu, em cũng sẽ đợi anh về. Đến lúc đó, em sẽ trả lời câu hỏi của anh, là em đồng ý hay không nhé! Anh có thể đợi đến lúc đó đúng chứ?

Nghe cô nói vậy, cậu mỉm cười:

- Em hứa chứ?

- Em hứa mà, hay mình móc tay nha! - Cô bé cười híp mắt. Cậu bé khẽ gật đầu, cùng móc tay với cô, nhưng trong tim có 1 chút buồn buồn. Cả 2 nhìn nhau rồi đưa đôi mắt nhìn lên bầu trời. Lúc sau, 2 đứa trẻ nắm tay nhau đi về nhà, đang cười đùa nói chuyện, bỗng 1 tiếng “Kítttttttt...” chói tai vang lên. Người con gái ngã xuống, nằm trên đống nước màu đỏ chảy từ đầu xuống. Tên tài xế hoảng hốt lái xe chạy mất. Cậu bé hoảng hốt, ôm chầm lấy cô khóc thét, tiếng khóc thương cảm, vừa khóc, cậu vừa lay người cô, vừa hét lên kêu cứu. Khi người xung quanh chạy đến, do kiệt sức, cậu ngất lịm trên người cô. Một lúc sau, khi tỉnh lại, cậu thấy pama cậu và pa của cô đứng bên cạnh giường cậu và khóc. bỗng mama cô bé bước vào,nói:

- Bác sĩ ... hức...nói...hức... do đầu bị va đập mạnh nên...hức... não bị tổn thương nặng và bị mất...hức...1 phần trí nhớ, cần đưa nó ra nước ngoài để chữa trị...hức...

Bà vừa nói vừa khóc trong nước mắt, cậu nghe câu nói đó thì vô cùng hoảng hốt, khóc nấc lên nhưng không phát ra tiếng. Đợi đến khi pama 2 người ra ngoài, cậu đứng dậy, chạy sang phòng cô. Nhìn cô đang nằm thở bằng bình ô xi, cậu thấy sống mũi cay cay, ôm chầm lấy cô, cậu hét lên trong nước mắt:

- Du ơi, em mau tỉnh lại đi, Du ơi...

*Sáng hôm sau, tại sân bay Nội Bài

- Hai người sang đó nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Chữa trị xong nhớ quay về đây đó - Người đàn bà ăn mặc giản dị vừa khóc vừa nói

- Mong cháu nó mau khỏe....

Trong khi đó,bên cạnh chiếc xe lăn, cậu bé cầm bàn tay gầy gò, lạnh lẽo của cô,đặt lên má mình, nói:

- Qua bên đó, em phải mau khỏe nhé! Anh sẽ ở đây đợi em về, rồi anh sẽ rước em về làm vợ nhé...

Ngón tay của cô bé khẽ cử động, nhưng cậu bé không để ý thấy. Khi máy bay cất cánh, cậu nhìn theo vẻ nuối tiếc, nước mắt không biết từ đâu chảy ướt gò má hồng của cậu. Chưa bao giờ cậu thấy buồn như ngày hôm nay...

10 năm sau

- Chiếc máy bay từ Mỹ đang chuẩn bị hạ cánh...

1 cô gái mặc chiếc áo cộc trắng có chữ “Lovely girl”, chiếc quần jean rách ở đầu gối, mái tóc buông thả ra, kèm theo chiếc mũ đen đội lệch sang trái, dưới chân đi đôi giày Nike màu đen, cô đeo 1 chiếc tai nghe màu đen, miệng ngậm kẹo mút, nhìn cô rất cute và cá tính. Kéo chiếc vali màu đen, cô bắt chiếc xe taxi đi đến 1 khách sạn nhỏ, gần ngôi trường mà cô nhập học. Đây là khách sạn của gia đình cô xây nên cô được ở phòng Vip sang trọng, vào phòng, cô mệt mỏi nằm phịch xuống giường rồi thiếp đi...

Giới thiệu nhân vật:

- Du: tên đầy đủ là Trần Đường Du, hiện là học sinh lớp 11, nhập học tại trường THPT ABC, cô vừa từ nước ngoài về để thay pama quản lí khách sạn và 1 khu du lịch nhỏ. Ở nước ngoài, cô được dạy võ và đã đạt được đai đen Karate, tính tình: lạnh nhạt với con trai, hơi trẻ con và rất nóng tính

- Quân: tên đầy đủ là Phan Tường Quân, hiện là học sinh lớp 12 tại trường THPT ABC, là 1 trong 3 hotboy của trường, và hiện là “đại ca” quản lí 1 bang hội nhỏ tên

”Hắc Bang Hội“. Rất giỏi võ, thông minh, bắn súng chuẩn từng mi-li-mét, tính tình: hòa đồng, nhưng lạnh nhạt với con gái, đặc biệt là những người hay tới làm phiền mình

Lần đầu viết truyện, có gì sai sót mong m.n góp ý

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.