Dữ Dã Thú Tại Y Điện Viên

Chương 3: Chương 3




Sáng ngày thứ hai, Âu Dương long buồn bực bị kéo đi như kéo bao tải đồng dạng, sau khi thoát khỏi móng vuốt của hắc Báo, ven đường những cành cây thiếu chút nữa lại đả thương cái mông vừa nhỏ vừa non mềm vừa đầy đặn của cậu ~ ~ ~ hơn nữa lại càng không cần phải nói còn có mấy cái tảng đá trên mặt đất!

“Ta chịu đủ rồi! Ngươi tự mà kéo chính mình đi! Ngu xuẩn!” Âu Dương Long giật tấm thảm trên người mình ra, sau đó vịn cái cây bên cạnh chậm rãi đứng dậy.

Âu Dương Long thử cử động cái chân bị thương một chút, đáng chết! không động thì thôi, vừa động đã đau đến trợn mắt!

“Muốn dọn nhà thì chính ngươi đi! Còn có bảo chủ nhân của ngươi tới giúp ta không phải tốt hơn sao! Cũng không cần phải kéo ta như vậy chứ! mông ta đau!” Nhìn xem hắc Báo tựa hồ cường tráng y như gấu vậy, kỳ thật Âu Dương Long cũng có một ít lo lắng, bất quá con Báo này hẳn là nghe không hiểu tiếng người a, điều này làm cho cậu yên tâm không ít, như vậy muốn mắng nó như thế nào cũng được ~

Hắc Báo nhìn xem Âu Dương Long, đột nhiên dùng cái đuôi to và dài quét qua tiểu thối của cậu, làm cậu trở tay không kịp lung lay té xuống. Hắc Báo đúng lúc dùng lưng ngăn cản hành vi chuẩn bị tiếp xúc thân mật với mặt đất của Âu Dương Long để cho cậu té vào trên người của nó.

Không đợi Âu Dương Long bắt đầu mắng chửi, hắc báo theo con đường nhỏ một mạch chạy nhanh đi, sợ tới mức Âu Dương Long chỉ có thể nắm chặt lông của nó.

Một đường cầu nguyện một đường khó khăn, trên cơ bản xem như đi tới một địa phương khác, bất quá vẫn là thâm sơn rừng già…..

Không phải đều nói Châu Phi rừng rậm ít mà bình nguyên thì nhiều hay sao?! Trong lúc này như thế nào khắp nơi đều là rừng rậm bạt ngàn! Còn có sâu nữa!

Âu Dương Long thực hoài nghi có phải hắc Báo cố ý tại trong rừng rậm này chạy vòng vèo hay không ! Hơn nữa cái tên Spencer rốt cuộc đang làm cái gì? Cũng không xuất hiện ngăn cản cái con Báo hồ đồ này.

“Chủ nhân của ngươi đâu ?” Âu Dương Long ôm thảm xem như nghỉ ngơi mà ngồi ở một bên thác nước, nhìn xem hắc báo căn bản là mặc kệ cậu một mình ở bên kia hưởng thụ cảm giác bơi lội, Âu Dương Long có chút cảm giác thất bại, nhìn nhìn mặt nước êm ả, còn có thác nước xinh đẹp, cậu trước uống chút nước, sau đó ném thảm chậm rãi cũng đi vào hồ.

Một cổ cảm giác thoải mái theo trong nội tâm xuất hiện, cũng không cần biết nhiều như vậy, Âu Dương Long đem cả người lặn xuống nước, sau đó bơi đến cạnh bờ tìm một ít lá khô, dùng nó xoa xoa bụi bẩn trên người, cậu lâu rồi không tắm đúng là hôi thật.

Âu Dương Long rửa vô cùng chậm, bởi vì trên người có không ít miệng vết thương không lớn thì nhỏ, cho nên cậu cũng không dám rửa nhanh, nhất là chân, cậu nâng lên cái chân bị thương xem xét một chút, thấy miệng vết thương cũng đã bắt đầu kết vải, tâm tình buồn bực mới thả lỏng môt chút

Sau đó dùng nước nhẹ nhàng rửa hạ thể của mình, thậm chí có mấy con cá tại hai chân của cậu bơi qua, hình như trước giờ chúng nó chưa từng thấy qua con người, cọ cọ dọa Âu Dương Long nhảy dựng.

Hơn nữa những cái vải cá thô thô kia còn đụng phải đùi của Âu Dương Long, làm cậu cảm thấy có chút ngứa, tay cũng không khỏi tự chủ vuốt lên tính khí của chính mình, nhìn nhìn chung quanh, tựa hồ chỉ có mỗi hắc Báo đang đứng trên bờ vun vẩy nước trên lông của nó, cho nên cậu an tâm mà an vị ngay chỗ nước cạn, vì chính mình thủ ***.

Mở ra đôi chân thon dài của mình, liền lộ ra biểu tượng kiêu ngạo giữa hai chân bởi vì bị kích thích mà sưng đỏ lên, Âu Dương Long theo tốc độ chảy của dòng nước, nhu hòa mà vuốt ve, trước sau đều khuấy động, đây có thể xem như lần đầu tiên Âu Dương Long tại nơi thiên nhiên làm cái việc tự an ủi này, cảm giác mới lạ kích thích hơn nữa còn có loại cảm giác tội ác.

Một tay còn không thỏa mãn mà đưa lên vuốt ve đầu nhũ của chính mình, nhẹ nhàng chuyển động làm cho đầu nhũ nho nhỏ trong nháy mắt cứng lên, theo ***g ngực phập phồng mà đứng thẳng dậy.

Giang rộng ra hai chân, lấy tay chậm rãi vuốt từ gốc lên trên đỉnh của tính khí, thỉnh thoảng nhẹ nhàng đè ép hai viên tiểu cầu thô sáp bên dưới, làm cho chúng nó ma sát vào nhau, loại khoái cảm này nhanh chóng làm cho Âu Dương Long buông thả mà rên rỉ ra tiếng, cậu hiển nhiên không có chú ý tới có một đôi mắt màu xanh biếc đầy liệt hỏa của động vật đang ở bên cạnh nhìn mình chằm chằm.

Thẳng đến chính mình kêu rên một tiếng, đem tinh hoa toàn bộ bắn vào trong nước, Âu Dương Long mới mở ra hai mắt còn vương chút hơi nước, nhìn thứ chất lỏng màu trắng sền sệt ở trong nước dần dần bị cuốn đi, cậu cười cười, quay đầu nhìn lại mới phát hiện hắc Báo đang ở một bên dùng sức nhìn chính mình, tuy không phải là người, nhưng cũng đủ làm cho Âu Dương Long thẹn đến ửng hồng hai má, tranh thủ thời gian leo ra hồ nước sau khi trải qua loại thể nghiệm mới mẻ, không biết thứ này cá có ăn hay không…….

Đợi cho thân thể khô, Âu Dương Long lấy thảm một lần nữa gói thân mình lại, nhìn xem dược thảo trên chân đã không còn, trong lúc loay hoay không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt, thì cậu đã nhìn thấy trên đầu rơi xuống hai mảnh lá cây, hắc Báo thì đứng ở đằng sau của cậu.

“Đây là thứ đắp lên mắt cá chân ta hả ??” Âu Dương Long hoài nghi hắc Báo có thể nghe hiểu ngôn ngữ của con người hay không, nhìn xem những lá cây này, nghĩ đến tình cảnh ngày đó Spencer giúp mình đắp thuốc, đành phải đem lá cây nhét vào trong miệng chậm rãi nhai nát.

Vừa mới bắt đầu hương vị cũng không đến nỗi, nhưng đến một nửa thì thật sự là có thể làm cho Âu Dương Long khổ muốn chết! Tranh thủ thời gian phun ra đắp lên chân của mình, lúc này cậu mới nhớ tới Spencer cũng từng nhai cái loại này mà cảm tạ hắn.

Nhìn thoáng qua hắc Báo, tựa hồ nó cũng không ý định đi tiếp, mà là tìm chút ít lá cây lớn trải ra bên cạnh hồ, sau đó nằm ở một bên, nhìn xem cảnh sắc xung quanh.

Âu Dương Long hiện tại cảm giác mình rất thông minh a, ít nhất biết rõ cái kiểu tự hỏi của động vật. Vừa vặn mừng rỡ thoải mái, cũng không cần đi tới đi lui .

Hoàng hôn xuống, hắc Báo lại không biết từ nơi này tìm được một ít hoa quả cùng thi thể của mấy con khỉ cho Âu Dương Long chọn, Âu Dương Long nhìn xem những con khỉ chết kia quả thực chỉ muốn ói ra, cầm một ít hoa quả, sau đó nhìn hắc Báo say sưa ăn khỉ chết, ngay cả xương cốt đều nuốt luôn không chừa. Sau đó nó lắc lắc bộ lông trên người đi đến chỗ sâu trong rừng rậm.

Đến đêm, Âu Dương long nhìn thấy Spencer không biết từ chỗ nào chui ra đến thay ca cho hắc Báo, cũng không cùng cậu chào hỏi liền đi đến một cái đài cao phía trên thác nước, tung người lên sau đó nhảy xuống, động tác chậm rãi, khoan thai.

Âu Dương Long không biết khi nào thì mình hạ sốt, dứt khoát nằm ở trên lá cây nhìn xem đồng loại duy nhất của mình tại đây – Spencer.

Cậu rất ít khi nhìn chằm chằm vào nam nhân lúc bơi lội, ít nhất cậu cảm thấy dáng người nữ nhân mềm mại hấp dẫn nếu so với một đại nam nhân cứng rắn đương nhiên tốt hơn nhiều, chỉ là hiện giờ bên cạnh cũng không có cái gì, có thể làm cho cậu cảm thấy bớt nhàm chán cũng chỉ có Spencer.

Ánh trăng ngược lại rất hợp lòng người chiếu sáng cả mặt nước, nhìn xem dáng người sáng bóng ở trong nước dùng tay vươn qua khỏi đầu vận sức lao về phía trước, không biết vì cái gì Âu Dương Long thậm chí có chút ít đỏ mặt.

Thân hình của Spencer xác thực là huyết thống của người Châu Âu, sáu múi cơ bụng làm cho người rèn luyện suốt một thời gian dài như Âu Dương Long cũng không thể được như nguyện cảm thấy hâm mộ muốn chết, đương nhiên cậu cảm thấy ngoài hâm mộ tựa hồ còn có cảm giác khác tồn tại, chỉ là cậu không biết giải thích như thế nào.

Spencer chậm rãi đi tới, trong tay là con dao nhỏ, trên dao còn cắm một con cá, điều này làm cho Âu Dương Long nghĩ tới mấy con cá ban ngày làm cậu chào cờ……

Âu Dương Long phát hiện Spencer đang nhìn mình chằm chằm, cậu ho một tiếng đem ánh mắt của mình từ con cá dời đi, dứt khoát đùa bỡn với lá cây trong tay giết thời gian.

“Cái sơn động kia là của bầy sói , chúng ta phải rời đi, ngày mai để nó mang ngươi một đoạn đường nữa, chúng ta đi suốt đêm sẽ tới.” Đương nhiên “nó” trong miệng Spencer chính là chỉ hắc Báo ban ngày.

“Ngươi ban ngày ở đâu? Để cho ta giống như đứa ngốc bị hắc Báo tha đi…” Kỳ thật khi Âu Dương Long nói chuyện khẩu khí hơn phân nửa y như oán phụ, chỉ là cậu không có chú ý tới.

Ánh mắt Spencer lập loè một chút, cũng không trả lời Âu Dương Long, hắn cảm thấy trả lời như thế nào cũng không thỏa đáng, dứt khoát không nói lời nào, đem một cây nhánh cây theo miệng cá xiên vào, động tác thô lỗ xiên qua người con cá làm cho Âu Dương Long nhíu mày, dứt khoát đoạt lấy, dùng đao nhỏ thuần thục giết chết, sau đó lấy ra nội tạng cùng túi mật.

“Có lửa không ?”

Spencer lắc đầu.

Âu Dương long thất bại nhìn xem tên nam nhân tự lực cánh sinh tựa hồ không ngại đều gì này, đành phải tự mình ở chung quanh nhìn nhìn, tìm chút ít nhánh cây cùng cỏ khô, bề bộn nửa ngày cũng không nhóm lửa được.

“Ngươi rất phiền toái, để ta.” Spencer nói xong thì lấy tay sờ, vốn cây cỏ đang không có động tĩnh gì lại bắt đầu bốc khói.

Ma thuật sư?! Con ngươi của Âu Dương Long trừng thật to, giật mình nhìn xem Spencer, nghĩ đến mấy cái truyền thuyết kể có mấy tộc người bí ẩn đều có vu thuật …, người này hơn phân nửa chắc là Vu sư rồi…

Nhưng là xã hội bây giờ phát triển như vậy cũng rất khó để tin tưởng mấy chuyện này ?

Bất quá lần đầu tiên gặp mặt mình không phải là rơi tại tế đàn đang tiến hành nghi thức gì đó sao ? Sẽ không phải là người này thực sự có cái gì thần lực a.

Âu Dương Long suy nghĩ miên man thẳng đến khi ngửi thấy mùi thơm của cá mới quay đầu lại nhìn khuôn mặt Spencer đang được ánh lửa chiếu rọi, không biết vì cái gì cậu cảm thấy hắn đặc biệt suất.

Xé một miếng cá định bỏ vào trong miệng, đột nhiên nghĩ đến ngày hôm nay chính mình còn ở trong nước tự an ủi, con cá này sẽ không ăn các hài tử của cậu a……. Nuốt nước miếng một cái, sững sờ nhìn xem con cá được nướng vừa vàng vừa thơm mà không dám ăn.

Nhưng khi nhìn đến ánh mắt mê hoặc của Spencer, đôi mắt màu xanh biếc đầy vẻ thần bí, Âu Dương Long vội vàng đem cá nhét vào trong miệng chậm rãi ăn, lần này là cá nướng nên cũng có một chút hương vị.

Hôm nay không sai, đã không còn tiếng sói tru, coi như là công sức vất vả chạy đi ban ngày không uổng, lần này Spencer cũng không có ôm Âu Dương Long ngủ, mà là yên tĩnh nằm nghiêng ở bên cạnh.

Điều này làm cho Âu Dương Long cảm thấy có chút kỳ quái, bọc thảm đem thân thể co lại, sau đó lặng lẽ nhắm mắt, ban ngày lãng phí không ít thể lực cùng tinh hoa, nằm trên lá cây mềm mại làm cho cậu nhanh tiến vào mộng đẹp.

Lúc này Spencer mới quay đầu nhìn Âu Dương Long, chính mình chậm rãi lại gần đem cả người của cậu so với hắn nhỏ hơn mọt chút ôm hết vào trong ngực.

Sau đó hắn chậm rãi mở ra tấm thảm liền lộ ra thân thể trần truồng của Âu Dương Long, nhìn xem hai đầu nhũ của cậu một mảnh hồng sắc xinh đẹp, Spencer dùng tay của mình chậm rãi sờ lên, cảm thấy rất mềm mại, tiếp đó dùng cả bàn tay to lớn của mình vuốt ve ***g ngực của cậu, giống như là đang sờ ngực của một nữ nhân, chỉ có điều Âu Dương Long là nam nhân.

Tay chậm rãi trượt nhẹ nhàng xuống bụng, lúc này Âu Dương Long trong lúc ngủ mơ cảm thấy có chút lạnh, trở mình tìm được phương hướng ấm áp liền nhích lại gần, làm cho tay Spencer thuận lợi mà trượt đến phần eo của cậu, vuốt lên tấm lưng bóng loáng, còn có ít máu ứ đọng, nam nhân chậm rãi mát xa một chút mới cuối đầu xuống, trước dùng đầu lưỡi khiêu khích một chút đầu nhũ của Âu Dương Long, sau đó hé miệng chậm rãi hàm chứa, duyện hút, đợi cho đến lúc buông ra, đầu nhũ của người trong ngực đã một mảnh đỏ ửng, còn có chất lỏng ướt át lấp lánh.

Nghĩ đến cái gì đó, Spencer chậm rãi đem cái chân bị thương của Âu Dương Long gác lên người của mình, Âu Dương Long cứ như vậy tự nhiên mà chuyển hướng luôn chân bên cạnh dựa xát vào thân thể của Spencer.

Bởi vì động tác nhu hòa đột nhiên biến mất không những làm cho Âu Dương Long tỉnh lại, ngược lại có thể là động tác này làm cho Âu Dương Long càng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể ôn hòa bên cạnh mà đem hai chân đưa về phía trước mở ra như mời gọi.

Lông mao đen rậm rạp che đậy chỗ kín đáo của Âu Dương Long, bất quá lại bởi vì hai chân đang giang rộng làm cho tay Spencer rất dễ dàng mà đụng đến hậu đình của cậu.

Nam nhân vuốt ve cái mông của Âu Dương Long, cảm thấy trong lúc này khe hở thật chặt chẽ, làm cho ngón tay của hắn cũng có thể cảm giác được đè ép, Spencer đem tay vói vào trong miệng của mình làm ẩm ướt trước, sau đó một lần nữa nhẹ nhàng chen chúc đi vào, bởi vì có thóa dịch bôi trơn, nơi đó tựa như quả đông lạnh vô cùng co dãn, làm cho hắn dễ dàng mò tới cửa vào tràn ngập nếp uốn đang đóng chặt kia.

Hắn cũng không có dừng lại, mà là chậm rãi hướng lên phía trên sờ, cách không xa lắm, chính là hai khỏa song hoàn của Âu Dương Long đang tránh ở bên trong làn da mịn màng như miếng bông vậy.

Trong lúc này Âu Dương Long tựa hồ có một chút mẫn cảm, bàn tay chậm rãi nâng lên, sau đó nhẹ nhàng để xuống, thật giống như là không hề phát hiện điều gì.

Cái tay quá phận rốt cục đạt tới mục đích – tính khí của Âu Dương Long, nhẹ nhàng mà thuần thục xoa nắn, đem toàn bộ tính khí mềm nhũn mà nắm trong lòng bàn tay.

Tính khí so với chính mình nhỏ hơn rất nhiều làm cho Spencer dễ dàng nắm trọn.

Dưới động tác của tay, Spencer cảm thấy được nó ấm áp hơn rất nhiều so với bản thân mình, hắn cũng không có tiếp tục, chỉ là đem tám thảm kéo lại che ở trên người của cả hai người.

Lúc này hồ nước bởi vì thác nước từ cao đổ xuống mà sinh ra rất nhiều thanh âm, cái này cũng chẳng thể nào quấy rầy đến hứng thú được ngủ một giấc thật đã của Âu Dương Long.

_________________________

Mới có 3 chương mà sao đậu hủ mềm cứng gì cũng đủ cả, nếu cứ thế này chắc mình thêm 2 chữ H văn vào văn án luôn quá….TvT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.