Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 470: Chương 470: Chính thức gặp mặt




Sau khi đi lên lầu, Khương Tuyết Nhu cố nén cảm giác chán ghét đi vào trong cầu tiêu ói ra.

Lần trước uống nhiều rượu quá, uống mấy ngày nay dạ dày cũng không quá thoải mái.

Sau khi ói xong, cô mở ra văn kiện trong tay.

“Xác nhận không có liên hệ máu mủ” Mấy chữ màu đỏ to đập vào mi mắt.

Khương Tuyết Nhu cả người đều sợ ngây người: “Chết tiệt "

Diệp Minh Ngọc lại không phải con gái của Diệp Gia Thanh, ban đầu Diệp Gia Thanh có thể là vì Vệ Phương Nghi có đứa trẻ trong bụng mới có thể vứt bỏ mẹ mình cùng Vệ Phương Nghi kết hôn.

Suy nghĩ cả nửa ngày, hơn hai mươi năm trước Vệ Phương Nghi liền cắm sừng Diệp Gia Thanh, hơn nữa người này tuyệt đối là Diệp Diêu Đông.

Nếu không Diệp Minh Ngọc làm sao lớn lên lại giống Diệp Gia Thanh đến vậy.

Khương Tuyết Nhu từ từ đem văn kiện thu lại.

Đây là một chuyện lớn, bây giờ còn chưa phải là lúc để tung ra.

Đang suy nghĩ, bác sĩ An Kiệt Nhân gọi điện thoại tới cho cô: “Cô Khương, tối hôm qua chỗ tối ở vô cớ cháy, thật may lần trước cô đã nhắc nhở tôi gần đây có thể có người sẽ hại tôi, cho nên buổi tối sau khi tôi trở về, lại từ cửa nhỏ len lén rời đi, cô thật đúng là liệu sự như thần"

“Được, ông tạm thời để cho phụ tá lên tiếng với bên ngoài nói bởi vì hỏa hoạn bất ngờ nên qua đời, trước tiên tạm thời giả chết sau đó ở trong tối giúp bố tôi chữa bệnh."

Khương Tu kia Diệp Gia Thanh được bảo vệ quá chu đáo không hạ thủ được, đối phương nhất định sẽ động thủ đối với bác sĩ An Kiệt Nhân.

Lúc này, đám người Diệp Diêu Đông khẳng định cho là bác sĩ An Kiệt Nhân đã chết rồi.

Biệt thự nhà họ Diệp.

Vệ Phương Nghi thấy tin tức bác sĩ An Kiệt Nhân tử vong cười đắc ý: "Ông ta quả nhiên không để cho mình thất vọng, một khi An Kiệt Nhân chết đi, cơ hội Diệp Gia Thanh tỉnh lại sẽ còn rất xa, Khương Tuyết Nhu tên ngu xuẩn kia, sống chết đề phòng bệnh viện bên kia, bây giờ nhất định khóc chết"

Diệp Minh Ngọc nghe xong rơi vào trong sương mù: “Mẹ, mẹ nói cái người đó là ai, là bố con sao?"

"Ừ, bố con đang trên đường tới, đợi một hồi để cho hai bố con các người chính thức gặp mặt, sau này mẹ con chúng ta hai liền. dựa vào ông ấy” Vệ Phương Nghi sờ đầu cô ta một cái, mặc dù bà một mực xem thường người kia, nhưng không thể không nói ôn ta có thể cho mình thứ mình muốn, không giống Diệp Gia Thanh, bất kể mình bỏ ra như thế nào, cũng chỉ nghĩ đến tiện nhân Khương Thanh Thư kia thôi.

Diệp Minh Ngọc đáy mắt thoáng qua mong đợi.

Hơn mười phút sau, một người đàn ông ngồi trên xe lăn được người đẩy đi vào.

Lúc Diệp Minh Ngọc thấy ông ta thì sợ ngây người, nhưng ngay sau đó lại nói: “Chả trách”.

Chả trách cô ta mặc g luôn là giúp cô ta.

“Minh Ngọc, tới đây bố là bố con” Diệp Diêu Đông hướng cô vẫy vẫy tay. "Chú... Tại sao là chú?"Diệp Minh Ngọc do dự đi tới.

Diệp Diêu Đông c dốt nát, một tâm tư đều ở trên người Diệp Gia Thanh, thậm chí vì gả cho Diệp Gia Thanh, vẫn cùng chú con... Sau đó mẹ liền nói đứa trẻ là của Diệp Gia Thanh, ông ấy mới có thể cưới mẹ, những năm này, chú của con vẫn luôn rất chăm sóc hai mẹ con chúng ta, nếu như không có chủ con, sợ rằng bây giờ toàn bộ tập đoàn Diệp thị đều là của Khương Tuyết Nhu."

“Còn nói chú, bây giờ hẳn nên đồi là gọi bố đi” Diệp Diêu Đông cầm tay Diệp Minh Ngọc: “Minh Ngọc, bố sẽ đem thứ tốt nhất giao cho con"

“Bố, cám ơn bố” Diệp Minh Ngọc cảm động ôm lấy cổ ông ta.

Diệp Diêu Đông so với Diệp Gia Thanh đối với cô quả thực ta tốt hơn rất nhiều: “Bố, con thật hận Khương Tuyết Nhu, con muốn cho cô ta phải chết".

“Người dám khi dễ con gái bố, bố sẽ để cho cô ta phải trả giá thật lớn, nhưng mà bây giờ việc cần thiết nhất là sớm một chút cùng nhà họ Sở thành hôn” Diệp Diêu Đông nói: "Chúng ta hai nhà Diệp Sở đám hỏi, nhà họ Hoắc rất nhanh sẽ tứ cố vô thân"

- ----------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.