Tiểu Tịch: Chú ý chú ý! Phiên ngoại dưới đây chỉ là giải trí vui vẻ, không liên quan đến thời gian trong chính văn ha Vui vẻ là được rồi [o]/
[Tiểu kịch trường ngày cá tháng tư – An Hân tỏ tình]
[An Hân]: Học trưởng…
[Liễu Quý Bạch]: Ừ.
[An Hân p(\\)q]: Tôi vẫn luôn có một câu muốn nói với anh... [Liễu Quý Bạch]: Ừ. [An Hân]: Những lời này tôi vẫn không nói nên lời.... o(//////////)o [Liễu Quý Bạch (# #)]: Ừ. [An Hân]: Cái kia... [Liễu Quý Bạch]: Ừ. [An Hân (.0 v 0.)]: Tôi nói ra anh đừng quá kinh ngạc nhé, trăm ngàn lần đừng ghét tôi, được không? [Liễu Quý Bạch (=\\=)]: khẩn trương Ừ. [An Hân ]: Cá tháng tư vui vẻ!!! [Liễu Quý Bạch (= =||||)]: run rẩy, giả chết Ừ. [An Hân]: Học trưởng, anh một chút cũng không kinh ngạc sao!! =o= [Liễu Quý Bạch]: tiếp tục giả chết Ừ. [An Hân]: = =|||| Học trưởng, anh là đang tự động reply phải không!!! [Liễu Quý Bạch]: bình tĩnh, mừng thầm Ừ. [An Hân]: ┭┮﹏┭┮ Sao có thể như vậy chứ... [Liễu Quý Bạch]: an tâm Ừ, sờ sờ. = =... Sau đó, vốn không có sau đó... ╮(╯╰)╭ Chúc mọi người cá tháng tư vui vẻ [Tiểu kịch trường tiết thanh minh – Ôm một cái!] 22:22:22 ngày 4/4/2012. [An Hân]: Học trưởng... Anh đã ngủ chưa? [Liễu Quý Bạch]: Chưa... [An Hân]: Tốt quá, lần này không phải tự động reply (^^ )! [Liễu Quý Bạch]: = =... Năm phút sau. [An Hân]: Học trưởng... [Liễu Quý Bạch]: Ừ. [An Hân]: Tự động reply! ⊙o⊙? [Liễu Quý Bạch]: Không phải = =... [An Hân]: À Năm phút sau. [An Hân]: Học trưởng... [Liễu Quý Bạch]: Tự động reply. [An Hân]: Phụt o(vo#) [Liễu Quý Bạch]: Tự động reply. [An Hân]: Ừm. [Liễu Quý Bạch]: Tự động reply. [An Hân]: ... Năm phút sau. [An Hân]: Học trưởng... [Liễu Quý Bạch]: = = Ừ. [An Hân]: Anh còn chưa ngủ à. [Liễu Quý Bạch]: Chưa. [An Hân]: Tôi cũng chưa ngủ, ha ha... [Liễu Quý Bạch]: Chuyện gì vậy? [An Hân]: Không. [Liễu Quý Bạch]: = =. Năm phút sau. [An Hân]: Học trưởng... [Liễu Quý Bạch]: Đây. [An Hân]: Tiết thanh minh hẳn là không có quỷ phải không... [Liễu Quý Bạch]: ... Xét về ý nghĩa truyền thống mà nói, tiết quỷ đúng là dễ dàng có quỷ. = = Nhưng cho dù có quỷ, tiết thanh minh hẳn là đều trở về nhà. [An Hân]: À, à, vậy đêm nay hẳn là sẽ lạnh hơn so với bình thường phải không? Trách không được lạnh như vậy. [Liễu Quý Bạch]: Không, có lẽ là có quỷ xuất hiện đó. [An Hân]: )!!! [Liễu Quý Bạch]: Cậu đã từng đắc tội tổ tiên? [An Hân]: Hẳn, hẳn là không có đâu ha... [Liễu Quý Bạch]: = = Vậy cậu sợ cái gì... [An Hân]: Vừa rồi muốn viết một hiện trường án mạng, tôi lên Baidu tìm tư liệu về tình huống biến hóa của thi thể khi chết, kết quả vào một trang web vô lương kia, miêu tả thì miêu tả đi! Cư nhiên còn hiện hình lên nữa!! Làm tôi sợ muốn chết!!! [Liễu Quý Bạch]: Sờ sờ, tắt nhanh đi, đừng sợ đừng sợ. [An Hân]: Ừm, đã tắt rồi. (.) [Liễu Quý Bạch]: Ừ, sờ sờ, viết cái khác đi. [An Hân]: Ừm. Bảy phút sau. [Liễu Quý Bạch]: An Hân... [An Hân]: o()ツ Đây! [Liễu Quý Bạch]: Ừ. [An Hân]: Có chuyện gì sao? [Liễu Quý Bạch]: Không, vừa rồi cứ mỗi năm phút cậu lại nói một lần... [An Hân]: Ách...囧 rz, chủ yếu là vừa mới bị dọa nên cảm thấy thời tiết có chút lạnh... Năm phút sau. 00:00:00 ngày 5/4/2014. [An Hân]: Học trưởng, Rốt cục đến ngày 5 tháng 4 rồi. Không phản ứng. [An Hân]: Học trưởng?! Anh còn đó không... Không phản ứng. [An Hân]: Ngủ rồi sao... Thất vọng. ‘Cốc cốc cốc...’ Đột nhiên truyền đến một trận tiếp gõ cửa. An Hân hoảng sợ, run lập cập nói, “Ai, ai... đó...” “Tôi.” = = (.0 v 0.) An Hân vừa nghe là thanh âm của Liễu Quý Bạch, lập tức yên lòng, “Học trưởng sao anh lại tới đây...?” “Không phải nói lạnh sao, lại đây.” Liễu Quý Bạch bước sang bên cạnh một bước, nhìn An Hân không có phản ứng, vẫy vẫy tay nói. “Hả, hả?” “Tôi cũng thấy mùa xuân lúc này vẫn có chút lạnh, lại đây ôm…” thêm một cái chăn nữa… Liễu Quý Bạch còn chưa nói xong, An Hân đã hiểu sai ý… Ôm “…” ( Được rồi, như vậy cũng được. [Mấy bé chăn nhỏ phòng bên cạnh thật vất vả mới thấy lại ánh mặt trời: Bạch Dược đại nhân, chúng tôi còn đang ở trong rương chờ được chọn đi nè, sao có thể tự mình lên như vậy a a a!!!