Bạch Bạch mở trừng hai mắt, bỗng nhiên nói: “Ta, ta cũng thích hương vị của ngươi.” Chuyện nam nữ có chút không biết, nhưng nàng sẽ không hư ngôn (lời nói giả tạo) để che dấu cảm giác chân thật của mình.
Một câu nói do nói điệu mềm mại của nàng trong tình cảnh này nói ra như vậy, chỉ khiến Mặc Yểm mừng đến không cách nào ức chế, nhẹ nhàng hôn lên mắt, khuôn mặt, chóp mũi của nàng, nhân cơ hội đắc ý nói: “Chỉ thích hương vị của ta thôi sao? Có phải là cũng yêu thích con người ta?”
” Ngươi…… Ngươi……” Bạch Bạch nhìn ánh mắt quen thuộc kia, liên tiếp những nụ hôn dào dạt trên bầu ngực trắng noãn của nàng, đột nhiên cảm giác ngôn ngữ gì đều là dư thừa, nàng rất muốn rất muốn hôn nhẹ mặt nam nhân này, muốn có thể nhấm nháp hương vị vô cùng quen thuộc lại vô cùng hấp dẫn này!
Môi Mặc Yểm chậm rãi rơi trên môi của nàng, rất nhẹ rất dịu dàng, dụ hoặc nàng không tự chủ được mở đôi môi cùng hắn chơi đùa.
Khẽ hôn rất nhanh biến thành hôn nồng nhiệt, một đôi tay Mặc Yểm từ bên gáy kéo đến bên thắt lưng Bạch Bạch thăm dò, gắt gao ôm lấy nàng, đầu lưỡi tìm kiếm trong miệng Bạch Bạch, quấn quít lấy nàng dùng sức hút, muốn nuốt toàn bộ nàng vào nhiệt tình của hắn.
Bạch Bạch có chút sợ hãi, nhưng lại càng nhiều hưng phấn, trong lúc bất tri bất giác hai cánh tay của nàng ôm chặt lấy cổ Mặc Yểm, nhiệt liệt hưởng ứng.
Cổ áo Bạch Bạch trong lúc hỗn loạn bị kéo ra hơn phân nửa, trên người đường cong linh lung như ẩn như hiện, Mặc Yểm nhìn thấy trong mắt đâu còn nhịn được, gần như thô lỗ vươn tay ra nâng nàng lên, trước ngực chỉ còn lại da thịt trắng trẻo đẫy đà, cúi đầu hôn lên nụ hoa hồng nhạt thấp thoáng nửa lộ ra bên ngoài của nàng .
Bạch Bạch đã cùng hắn thân mật nhiều, thủ đoạn học được không thể so với Mặc Yểm nhưng cũng không kém cạnh, lôi kéo vạt áo của hắn, hai ba cái liền cởi hết hắc bào vướng bận trên người hắn, thân thể vừa lật ngược ép lên trên người hắn, học động tác của hắn, cúi đầu liếm hôn trước ngực của hắn.
Mặc Yểm khoái ý buông lỏng thân thể mặc cho nàng làm, đôi bàn tay nhỏ bé của Bạch Bạch trên người hắn châm lửa bốn phía, hắn khoái hoạt rên lên một tiếng, tiểu hồ ly này quả thực trò giỏi hơn thầy, thật muốn lấy mạng!
Đôi mắt Bạch Bạch to, khờ dại, tinh khiết vì trong tình dục trở nên mông lung vũ mị, ngồi ở ngang ngang hông của hắn nhẹ cởi áo lộ ra mảnh da thịt trơn trượt như tuyết, mái tóc dài màu nâu xoã ra như tơ gấm như nước chảy, mái tóc lướt qua thân thể Mặc Yểm, lành lạnh trơn bóng, mang theo một ít xúc cảm nhiệt tình khiêu khích ôn nhu, không ngôn ngữ nào hình dung được.
Trong thoáng chốc, Mặc Yểm cảm giác mình dường như đã bị sợi tóc cùng mùi của nàng vây quanh, sâu trong thân thể lửa cháy ngày càng mãnh liệt, Bạch Bạch lại như cố ý trêu chọc hắn, động tác càng ngày càng chậm, một đôi chân dài chậm rãi hoạt động từng chút từng chút đi tới chỗ nóng rực nhất trên thân thể của hắn, từ cái eo nhỏ nhắn phập phồng vặn vẹo, Mặc Yểm thậm chí có thể cảm giác được cách một tầng vải ở chỗ tư mật mỗi một đường cong trên thân thể nàng cùng da thịt hắn ma sát tinh tế.
Động tác chậm rãi như vậy dường như trêu chọc Mặc Yểm điên rồi, hắn rất muốn đưa tay ra níu lấy tiểu hồ ly mê người, hung hăng xâm nhập nàng, vò nát nàng, coi nàng là một ngụm nuốt vào trong bụng, nhưng mà gần như tự làm khổ giờ phút này muốn nhìn Tiểu yêu tinh chủ động vô cùng quyến rũ này nhiều một chút, muốn cho nàng một khắc mất hồn hóa thành vĩnh hằng.
Hắn cảm thấy một đêm này, hắn cùng với Bạch Bạch sẽ bắt đầu không giống như trước, hắn âm thầm vì ngọt ngào thần bí chờ mong mà nín hơi nhẫn nại.
Bạch Bạch không để cho hắn thất vọng, thậm chí cực kì vượt khỏi nguyện vọng của hắn.
Một người xinh đẹp uyển chuyển một cái động thân đi vào, không chỉ là nam cùng nữ trong lúc đó thân thể hai người tiếp xúc thân thiết nhất, tình cảm mãnh liệt trong mê loạn, sợi tóc hai người vương cùng một chỗ, hương vị nhập làm một thể, tâm cũng tan đến cùng một chỗ……
Qua một hồi mây mưa, Mặc Yểm ôm Bạch Bạch ở trên người, cảm thấy thỏa mãn không thể tưởng tượng nổi, trong lòng thầm quyết định, từ nay về sau mỗi ngày đều phải ôm tiểu hồ ly ngủ như vậy, nghĩ đi nghĩ lại, nhịn không được đắc ý lại hôn mi tâm Bạch Bạch.
“Gả cho ta, được không?” Chỉ cần giải quyết vấn đề này, từ nay về sau tiểu hồ ly chính thức là của hắn, ai cũng không đoạt được!
Bạch Bạch mở to hai mắt nhìn hắn, nhưng không mở miệng trả lời.
“Mau trả lời ta!” Kiên nhẫn của Mặc Yểm cực kỳ có hạn, vừa mở miệng đã mang theo mệnh lệnh với ý tứ rõ ràng thúc giục. Hắn rõ ràng cảm thấy, tiểu hồ ly cũng yêu mến hắn.
Bạch Bạch vẫn là không lên tiếng, Mặc Yểm sợ cứng rắn ép nàng lại khiến cho nàng sợ hãi phản kháng, vì vậy lập tức thở dài, biến thành dụ dỗ: “Nàng gả cho ta, ta sẽ cả đời sủng ái nàng, bảo vệ nàng, chiếu cố nàng, nàng thích hoa hồng, Mặc Đầm có rất rất nhiều, nàng thích gà nướng, ta ngày nào cũng làm cho nàng ăn……”
“Ngươi không được khi dễ ta, mắng ta!” Bạch Bạch mếu máo nói ra yêu cầu quan trọng nhất.
Có yêu cầu chính là có hi vọng, Mặc Yểm liên tục gật đầu đáp ứng.
Bạch Bạch rốt cục khẽ gật đầu, Mặc Yểm muốn nghe chính miệng nàng đáp ứng, ôm sát nàng vừa hôn vừa vuốt ve, nói: “Nói nàng sẽ gả cho ta đi!”
” Ngươi gả cho ta!” Bạch Bạch nói theo ý của hắn.
Mặc Yểm sửng sốt một chút, tức giận nói: “Được! Tiểu hồ ly giảo hoạt này dám đùa ta!” Vừa nói vừa áp khuôn mặt Bạch Bạch xuống dưới, ép hỏi nói: “Thành thật chút trả lời ta một lần nữa!”
” Mới nói mà ngươi liền khi dễ ta.” Đôi môi Bạch Bạch cong cong, không có nửa điểm bộ dáng tức giận, thần sắc giảo hoạt tinh nghịch, giống tinh linh.
“Nàng gả cho ta, ta sẽ không khi dễ.” Mặc Yểm hôn nhẹ môi nàng, ngày càng táo tợn buông lỏng thân thể đè lên nàng.
Bạch Bạch ra sức đẩy hắn nhưng đẩy không ra, phát giác tay hắn lại đến sờ bên cạnh eo của nàng, nàng có chút sợ ngứa, chịu không được hắn cù như vậy, rốt cục đầu hàng nói: “Ta gả cho ngươi! Ngươi đừng …. a.. ta ngứa……”
Mặc Yểm thấy nàng trả lời lập tức kéo nàng đến, mặc quần áo cho nàng xong, mình cũng nhanh chóng mặc quần áo tử tế, sau đó buông lỏng nàng liền đi ra ngoài. Bạch Bạch vừa rồi mệt mỏi một phen, cảm thấy lười biếng muốn ngủ, đối với cử động của hắn vô cùng không hiểu.
“Ta lập tức đi hướng cha mẹ nàng cầu hôn!” Mặc Yểm hận không thể lập tức định được danh phận, sau đó trực tiếp lừa Bạch Bạch trở lại Mặc Đầm.
Bạch Bạch lại càng hoảng sợ, kéo hắn nói: “Cha mẹ còn đang ngủ, ngày mai rồi nói sau……”
Mặc Yểm hưng phấn quá độ, lúc này mới nhớ tới hiện tại đi quấy rầy thanh mộng nhạc phụ nhạc mẫu, tám chín phần mười chiếm không được hảo ý, chỉ đành phải buông tha. Bạch Bạch thấy mình mặc quần áo, bên người lại chỉ có Mặc Yểm, giữa lông mày lóe lên ánh sáng trắng liền biến trở về hồ ly, nháy mắt trở lại trên giường đi ngủ, tính toán của Mặc Yểm không thành công đã rất buồn bực, lại thấy tiểu mỹ nhân nhuyễn ngọc ôn hương lại biến thành tiểu động vật, có muốn thêm một phen ân ái cũng không được, trong nội tâm vô cùng buồn bực.
“Ta thích làm hồ ly! Ngươi đừng vụng trộm nói với phụ thân mụ mụ ta biến trở về hồ ly.” Bạch Bạch chọn xong tư thế ngủ, vẫn không quên nhắc nhở Mặc Yểm không thể đi tiết lộ bí mật của nàng.
Mặc Yểm vừa nghe cảm thấy mình có cơ hội biểu hiện, tiến lên ôm lấy Bạch Bạch lông xù, ôn nhu nói: “Nàng là người, ta thích, là tiểu hồ ly ta cũng thích.”
Những lời này quả nhiên lừa Bạch Bạch mở cờ trong bụng, chủ động hôn một cái môi thơm hồ ly, nằm bên gối Mặc Yểm, ngủ trong những cái vuốt ve nhẹ nhàng ôn nhu của hắn.