Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 142: Chương 142: Nhắc lại chuyện cũ (1)




Vợ chồng Bạch thị tạm thời vô lực thoát khỏi phạm vi chỗ tối, nhưng chỉ cần ngẩng đầu liền nhìn thấy tình hình chiến đấu ở phía trong bầu trời đêm.

Một bóng đen cùng ba bóng bạch lam đẹp mắt tấn công nhau có vẻ thần bí và phiêu dật, Bạch Nguyên Tùng liếc mắt nhận ra đúng là Mặc Yểm, Vân Hạo Tuyết tuy chưa từng gặp qua hắn, nhưng nhìn xem tình hình cũng đoán được ra thân phận của hắn, trong nội tâm không thể không khen một tiếng, ngoài ra khuôn mặt thanh niên tuấn dật thật sự là khó gặp!

Ba bóng bạch lam vây xung quanh Mặc Yểm, hai bên hắc bạch tranh đấu, rõ ràng là bên thượng tiên không thể phóng ra tia sáng nữa, bầu trời dần quang đãng trở lại, cũng là lúc hình dáng thượng tiên hiện ra rõ ràng.

Hai vợ chồng nhìn nhau hoảng sợ, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, Mặc Yểm thật sự tiên diệt ba thượng tiên.

Còn lại ba gã thượng tiên Thiên đế phái tới bị một màn doạ hoảng sợ, đem hết toàn lực thoát khỏi pháp lực trói buộc của Mặc Yểm, cũng không quản cái gì tuyệt diệt tru tiên lôi, xoay người đã muốn đào tẩu.

Mặc Yểm sớm dò được vị trí bọn họ rõ ràng, có cơ hội giết vài thượng tiên vì Thiên đế bán mạng, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, càng sẽ không bỏ mặc bọn họ bỏ chạy.

Ba gã thượng tiên mới thoát khỏi trói buộc, liền phát hiện chung quanh không khí phảng phất ngưng kết thành một cái lồng vô hình, bao bọn họ ở trong đó, ba người ý đồ đồng tâm hiệp lực đánh sâu vào, kết quả phá tầng này, đảo mắt lại phát hiện bên ngoài còn có một tầng, dường như vô cùng vô tận.

Mặc Yểm để bọn họ vùng vẫy giãy chết, thượng tiên Long cung hắn còn cho chết thống khoái, mấy tên Thiên đình này, không ngại làm cho bọn họ thêm nhiều thống khổ trong chốc lát.

Bởi vì sáu gã thượng tiên làm phép ba gã chết, ba kẻ bản thân mình còn chưa lo nổi, chỗ tối vợ chồng Bạch thị bị vây quanh rốt cục vỡ vụn tiêu tán, hai vợ chồng ôm nhau ngồi dưới đất, nhìn Mặc Yểm từng bước một tiến đến, đưa tay nâng bọn họ dậy, quả thực có chút khó có thể tin.

Một khắc trước trong lúc bọn họ bị niêm phong trong chỗ tối, mắt thấy muốn hồn phi phách tán chết không có chỗ chôn, hiện tại một khắc sau, bên người có điểu ngữ hương hoa, gió mát phơ phất, bầu trời trăng sáng rực rỡ, dường như vừa rồi tất cả chỉ là một cơn ác mộng dài. Nhưng chứng kiến sau lưng Mặc Yểm ba gã thượng tiên điên cuồng cùng la lên ở giữa không trung tả xung hữu đột, bọn họ ý thức được rõ ràng, không phải là mộng! Hết thảy đều là thật sự! Chính là thanh niên hắc y trước mắt này đột nhiên xuất hiện, cứu vợ chồng bọn họ một mạng.

Mặc Yểm khó thu hồi được bộ dáng tà khí không gò bó kiêu ngạo, thành thành thật thật hành lễ đối vợ chồng Bạch thị nói: “Bạch tiên sinh Bạch phu nhân, tại hạ là Mặc Yểm.”

Bạch Nguyên Tùng còn chưa quyết định nên dùng cái thái độ gì đối mặt tên tiểu tử khi dễ nữ nhi của hắn rồi lại cứu vợ chồng bọn họ, Vân Hạo Tuyết đã thất thanh nói: “Chuyện này…… Chuyện này đến tột cùng là sao?”

Bạch Nguyên Tùng thầm than một hơi nói:” Đa tạ ân cứu mạng của các hạ, không biết các hạ ý định xử trí ba vị thượng tiên như thế nào?” Bọn họ cùng Mặc Yểm ân oán có thể nói sau, hắn tự hỏi không thể coi thường ba thượng tiên trên Ngọc Sơn từng chút từng chút bị hành hạ từ từ đến chết, giết người chẳng qua chỉ là đầu rơi xuống đất, hắn không phải những người Thiên đình kia, không có hứng thú lấy tra tấn người khác tìm niềm vui.

Mặc Yểm nói:” Đang muốn xin hỏi hai vị, ý định xử trí bọn họ như thế nào?” Nhân tình này hắn rất thích mang tặng, hiện tại nịnh nọt nhạc phụ nhạc mẫu là việc quan trọng nhất, những thứ khác có thể tạm thời mặc kệ, dù sao chỉ cần hắn muốn, cho dù hiện nay thả bọn họ, sau này lúc nào cũng có thể lại giết.

Lễ hạ vu nhân tất hữu sở cầu! Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo! Vân Hạo Tuyết cùng Bạch Nguyên Tùng trong nội tâm rõ ràng, sát tinh này đối với chính vợ chồng mình khách khí như thế, chính là vì có chủ ý với Bạch Bạch.

Bạch Nguyên Tùng cười nói: “Người là các hạ vây khốn, xử trí như thế nào tự nhiên còn xem ý tứ các hạ.” Xum xoe cũng vô dụng, Lão Tử không thèm!

Chẳng qua người ta cứu vợ chồng bọn họ là sự thật, chuyện này không nhận cũng không được, từ chối như vậy chỉ là đè nén, muốn cho Mặc Yểm biết rõ thái độ của bọn hắn mà thôi.

Mặc Yểm cũng dự liệu được hai vợ chồng này không phải dễ thu phục như vậy, bên kia ba gã thượng tiên tự biết không cách nào thoát thân, đã yên tĩnh xuống, vẻ mặt bụi bại đứng ở giữa không trung. Tên thượng tiên từng cùng Mặc Yểm “mặc cả” kia, thấy hắn đối vợ chồng Bạch thị hữu lễ như thế, lập tức đổi qua tâm tư, lớn tiếng nói: “Bạch tiên sinh Bạch phu nhân, chúng ta đều là bị gian nhân che mắt, mới cùng hai vị có nhiều đắc tội, cầu hai vị khoan hồng độ lượng, bỏ qua chúng ta!”

Vì thoát thân, Thiên đế cùng vài vị long vương lập tức trong miệng hắn thành “gian nhân”. Mặc Yểm mí mắt không nháy mắt liền giết ngay ba gã thượng tiên Long cung, doạ lá gan của bọn họ, cái gì mặt mũi đều ném tới chân trời, chỉ cần có mạng sống, cho dù hiện tại để bọn họ gọi Bạch thị vợ chồng một tiếng “phụ thân mẫu thân” bọn họ cũng không chút do dự gọi khiến bọn họ cao hứng mới thôi, dù là trong nội tâm bọn họ đối phương chỉ là hồ tiên ti tiện.

Hắn gọi như vậy ngược lại hợp tâm ý Mặc Yểm, cố ý nhìn xem vợ chồng Bạch thị, một bộ ” Ta đều nghe các ngươi” kính cẩn nghe theo thái độ.

Bạch Nguyên Tùng biết rõ không cách nào im lặng, vì vậy ngẩng đầu hỏi:” Đến tột cùng là người phương nào muốn các ngươi tới đối phó vợ chồng chúng ta?”

Hai gã thượng tiên khác đã bị đồng bọn dẫn dắt, đột nhiên phát hiện khả năng còn sống, chen lấn khai ra Thiên đế cùng tứ hải long vương, một bên hết sức lớn tiếng chửi rủa bọn họ hèn hạ vô sỉ hãm hại lương thiện, một bên than thở khóc lóc kể lể bản thân mềm yếu vô năng cam chịu gian nhân bài bố, làm chuyện không lương thiện, lại được chứng kiến phong thái vợ chồng Bạch thị cảm giác hối hận sâu sắc, cầu bọn họ cho hối cải để có một chút cơ hội làm người mới, trong lúc nhất thời ba miệng như nước thủy triều, ở đâu còn có nửa phần phong phạm thượng tiên ngạo nhân thanh quý trang trọng cao cao tại thượng?

Vợ chồng Bạch thị bị bọn họ khiến cho dở khóc dở cười, trong nội tâm khinh thường cách làm người hèn mọn của bọn hắn, nhưng cũng không muốn mở miệng muốn giết bọn họ.

Mặc Yểm thấy cũng được rồi, vội vàng nói: “Những người này mặt mũi đáng ghét, thay đổi thất thường, thả đi không yên còn muốn tính toán hai vị, không bằng mặc kệ mệnh bọn họ, lưu lại hồn phách của bọn hắn, để bọn họ sau này không thể hại người?”

Bạch Nguyên Tùng biết mình gật đầu một cái, chẳng khác nào cùng Mặc Yểm lên thuyền giặc, ba gã thượng tiên Thiên đình vừa chết, cho dù bọn họ là đúng hay sai, đồ tử đồ tôn bọn họ cũng sẽ không buông tha vợ chồng bọn họ, vợ chồng bọn họ xem như công khai cùng Thiên đình quyết liệt, Minh Ất chân nhân cũng không thể che chở bọn họ hoàn toàn, nếu như không gia nhập vào Mặc Yểm, khó bảo toàn sẽ lại có người nào tới tìm bọn hắn, bọn họ pháp lực tuy không kém, nhưng so với Thiên đình người đông thế mạnh, bọn họ nếu muốn đối kháng chẳng khác nào châu chấu đá xe.

Vân Hạo Tuyết không có băn khoăn nhiều như hắn, nghe vậy nhẹ gật đầu, sảng khoái nói: “Theo ý ngươi nói mà làm.” Bạch Nguyên Tùng muốn ngăn cản cũng đã không kịp, nghĩ lại, bọn họ trước thận trọng từ lời nói đến việc làm nhưng bị tai họa bất ngờ này, mặc kệ bọn họ thái độ như thế nào, Thiên đế cùng tứ hải long vương đã đối với bọn họ có sát ý, còn làm gì lại lấy ơn báo oán, sau này lưu lại mầm tai hoạ? Vì vậy không nói thêm gì nữa, xem như chấp nhận lời thê tử nói.

Mặc Yểm thấy thái độ nhạc mẫu hình như có rộng rãi, lập tức quyết định điểm đột phá tiếp theo, vì vậy quay đầu lại lớn tiếng nói với ba gã thượng tiên:” Lời Bạch phu nhân nói các ngươi nghe được chưa? Hiện tại tự vẫn, ta lưu lại hồn phách của các ngươi.”

Ba gã thượng tiên không nghĩ tới ra sức như vậy kết cục so với hình thân tốt hơn một chút, muốn bọn họ ra tay tự sát, bọn họ làm sao có thể nhẫn tâm được? Nhớ tới chính mình ngày đêm không ngừng tu luyện mấy ngàn năm mới có hôm nay, trong lúc nhất thời ngây ra như phỗng, lập tức không hề cầu tình cũng không nguyện động thủ.

Mặc Yểm còn muốn nhân cơ hội cầu thân như thế nào, làm sao có thời giờ để bọn họ cản đường, sắc mặt trầm xuống, vung tay lên hướng về phía ba người, ba đạo ngân quang hiện lên, ba gã thượng tiên trong nháy mắt bị vây quanh tại trong ngân quang, ngân quang bỗng nhiên bùng cháy mạnh đoạt đi ánh sáng, ba gã thượng tiên một tiếng cũng không kịp ra, liền toàn bộ theo ngân quang tiêu tán, lưu lại ba đạo hư ảnh lóe lên, biến mất tại trong bầu trời đêm.

Đây là lần đầu tiên vợ chồng Bạch thị tận mắt nhìn thấy Mặc Yểm động thủ thu thập thượng tiên như thế nào, lại chỉ đơn giản như vậy, ba gã thượng tiên trước mặt hắn liền hoàn toàn giống như con tò he tượng gỗ không chịu nổi một cú, hai người nhìn nhau hoảng sợ, Mặc Yểm này đến tột cùng là tu luyện như thế nào ra một thân pháp lực đáng sợ vậy?!

Mặc Yểm xoay đầu lại hướng hai vợ chồng chắp tay nói: “Hai vị bị sợ hãi, chúng ta vào trong động đi, được không?”

Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết cũng không dị nghị, nâng đỡ nhau đi trước trở lại Ngọc Bạch động, ba người sau khi ngồi xuống, Bạch Nguyên Tùng thật sâu nhìn Mặc Yểm liếc mắt, lên tiếng trước mở miệng nói: ” Vợ chồng chúng ta rất cảm kích ân cứu mạng của các hạ, nhưng nếu như các hạ dùng điều này yêu cầu cưới Bạch Bạch làm vợ, chúng ta không thể đáp ứng.” Hắn một mực mở miệng đều là một tiếng “các hạ”, rõ ràng là muốn từ chối coi là người ngoài ngàn dặm. Vân Hạo Tuyết hướng hắn nháy mắt hắn cũng không để ý.

Mặc Yểm sớm biết không có khả năng đơn giản như vậy thuyết phục được bọn họ. Cho nên bị cự tuyệt ngay như thế cũng không sinh khí, mỉm cười nói: “Tại hạ xác thực là muốn hướng hai vị cầu hôn, nhưng tuyệt không bày ra ân huệ áp chế, hai vị tự nhiên có thể đáp ứng cũng có thể cự tuyệt.

Tâm ý tại hạ đối Bạch Bạch sẽ không thay đổi, chỉ cầu hai vị có thể cho tại hạ một cơ hội, làm cho tại hạ lấy công chuộc tội.”

Trước khi đến hắn đã hiểu rõ, cho nên tư thái phóng ra cực kỳ thấp, Bạch Nguyên Tùng tuy nhất thời không cách nào quên chuyện ác cũ, thực sự lại mất hết mặt mũi. Vân Hạo Tuyết lại như trượng mẫu xem con rể, càng xem càng hợp ý.

Sáu thượng tiên đều bị Mặc Yểm trong nháy mắt giết sạch sẽ, có được pháp lực mạnh như vậy, lại ăn nói khép nép hướng chính vợ chồng mình cầu hôn Bạch Bạch, thậm chí bị cự tuyệt thẳng còn không khí không não, thành ý như vậy làm cho Vân Hạo Tuyết rất hài lòng.

Hơn nữa Mặc Yểm bộ dạng tuấn tú lịch sự, bên ngoài nổi bật xứng đôi với nữ nhi bảo bối nhà mình, nói thẳng: “Bạch Bạch nói ngươi hồng phấn tri kỷ không ít!”

Bạch Bạch không hiểu được cái gì hồng phấn tri kỷ, nhưng theo nàng tự thuật, trải qua chuyện đời vợ chồng Bạch thị vẫn là có thể dễ dàng biết rõ những nữ nhân này cùng Mặc Yểm quan hệ tuyệt không đơn giản, mà Mặc Yểm cũng không phải người thủ lễ quân tử, nhưng chuyện hắn đối Bạch Bạch lừa gạt sắc, thì biết người này háo sắc thành tánh!

Vân Hạo Tuyết vừa nghe, cũng đã tỉnh hồn lại, nàng nhớ Bạch Bạch đã từng đề cập qua xà yêu, lam hoa yêu, Quỳnh Nguyệt tiên tử, còn có cái gì “Phi ngư” trong Địa phủ kia, lập tức điểm ấn tượng về Mặc Yểm đủ tư cách hạ một lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.