*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên ngoài trời đã muốn tối đen, Hồng Tư ngồi cạnh coi chừng, thấy Hứa Sách tỉnh lại, hai mắt lộ vui sướng, giây lát lại thẹn đỏ mặt, “Nhị ca, ngươi tỉnh rồi.”
Hứa Sách nhìn kỹ Hồng Tư, đột nhiên kéo đối phương lại gần, há miệng đem đôi môi dày dặn của Hồng Tư ngậm lấy.
“Nhị ca…” Hồng Tư thẹn thùng giãy giụa, cuối cùng buông tha, phản thủ ôm lấy Hứa Sách, trước hắn cũng nghĩ sẽ không còn được gặp lại đối phương, trước khi hôn mê ký ức sâu sắc nhất chính là sợ hãi không thể gặp lại, mà không phải e ngại bởi cái chết.
Lôi Khê ngồi một bên nhìn cười cười, nhịn không được liếc trộm Lâm Phàm, lúc này Lâm Phàm đang dỗ Nghiêm Hàn giờ mới có thời gian giận dỗi ăn đồ ăn, trong mắt lộ ảm đạm. Trữ Bằng nhìn mà thở dài, đại ca thích ai không thích, lại đi thích tên củ cải hoa tâm kia, hắn hiểu tính cách đại ca, rất khó động tâm, một khi thích ai thì sẽ không ngừng lại được, đường tình đại ca sau này quá gian nan đi, lại quay sang nhìn thấy đôi tình tứ ngu ngốc, Trữ Bằng khó chịu đi tới đạp Hứa Sách một cái.
Hứa Sách bị Trữ Bằng đạp cuối cùng khôi phục như bình thường hờ hững, giống như không có việc gì buông Hồng Tư ra. Mà Hồng Tư đơn thuần lại đỏ bừng cả mặt, không được tự nhiên nhích tới nhích lui, “Nhị ca, ta có dị năng.”
Hồng Tư nói khiến Hứa Sách nháy mắt vui sướng, vẻ mặt kinh hỉ bắt lấy Hồng Tư, “Thật sự! Dị năng gì?”
Hồng Tư nâng tay phải lên, nháy mắt bàn tay bị kim loại bao trùm, tựa như bao bằng giáp trụ, “Hẳn là kim hệ dị năng, ta có thể khống chế nguyên tố kim loại xung quanh, hình thành những thứ mà ta tưởng tượng tới, còn có thể bao trùm lên người làm áo giáp phòng ngự.” Nói xong còn dần dần hình thành áo giáp vàng vây quanh người, làm mấy người Lôi Khê nhìn mắt tràn đầy ý cười.
Hứa Sách ôn nhu sờ sờ áo giáp Hồng Tư, “Không tồi, rất được, xem ra giấc mộng hồi nhỏ của ngươi thành hiện thực.”
“Nhị ca, ngươi còn nhớ rõ ước mơ trước đây của ta.” Mắt Hồng Tư lòe lòe sáng.
“Đương nhiên, phòng ngủ của ngươi đến giờ còn treo đầy poster Thánh kỵ sĩ*, muốn quên cũng không được.” Hứa Sách trong mắt tràn thỏa mãn cùng ý cười.
Nhìn hai người hạnh phúc như vậy, nhất là ở tại mạt thế, nơi nơi đều là bi thương bất hạnh, khó được giây phút như này, ai lại nhẫn tâm cắt đứt đây?
“Ai, lần này chúng ta thu được nhiều não tinh như vậy, chia thế nào nha?” Thanh âm đặc hữu Lâm Phàm vang lên, xua tan cả phòng kiều diễm, đương nhiên cũng cắt đứt đôi tình tứ Hứa Sách Hồng Tư dính nị ngọt ngấy, Lâm Phàm hoàn toàn không muốn thừa nhận hắn ghen tỵ, tình yêu bất kể sinh tử a, lúc nào hắn mới có đây?
Lâm Phàm chọn ra não tinh màu vàng thổ hệ cùng màu bạc kim hệ, não tinh ngũ hệ đều là thông thường, mỗi loại ít nhất 200 cái, mặt khác còn ước chừng 60 khỏa lôi hệ, không gian hệ không có cái nào. Này cũng bình thường, không gian hệ không thể so quang hệ dị năng giả hơn kém bao nhiêu, trong mấy chục vạn tang thi còn không biết có hay không một con không gian hệ dị năng đó.
Lôi Khê lấy 20 khỏa, đưa Hồng Tư 30 khỏa, còn lại đều đẩy lại chỗ não tinh chất đống, “20 khỏa nhất cấp não tinh có thể để ta thăng cấp, ta còn dự trữ 10 khỏa, lấy nhiều hơn cũng vô dụng, đều để chỗ ngươi đi.”
Nghiêm Hàn cũng chọn 25 khỏa lôi hệ, còn lại giao Lâm Phàm, “Ngươi cất đi.”
Lôi Khê cùng Nghiêm Hàn tín nhiệm khiến lòng Lâm Phàm ấm áp, cười mắng, “Cũng không sợ ta nuốt riêng.”
Mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn một đêm, sáng sớm hôm sau xuất phát quay về an toàn khu, không ai hỏi Lâm Phàm vì sao không gian lớn vài mét vuông có thể đặt Hồng Tư to như vậy vào, cũng không ai hỏi vì sao không gian cất đồ có thể cứu mạng Hồng Tư, chính là trên đường về, một loại cảm giác lên men trong lòng, tựa hồ có thể chân chính giao lưng cho đối phương cùng nhau chiến đấu.
An toàn khu so trước đó tiến vào càng khó khăn, may mắn bọn họ vốn là người trong an toàn khu, lại cùng quân đội hoàn thành nhiệm vụ, vì thế được ưu tiên tiến hành kiểm tra rồi cho phép vào.
Khu trắng trở nên điêu tàn rất nhiều, đất trống người thưa, nhưng phòng lá sắt lại khó được náo nhiệt, có thể thấy bên trong đầy ắp người. Tiểu Nhạc tử thông minh lại lựa thời điểm thích hợp nhất xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, chính là tươi cười đạm nhiều, sắc mặt có chút xanh xao.
“Tiểu Nhạc tử, có chuyện gì xảy ra?” Lâm Phàm thấy phòng ở của mình cũng đầy ắp người.
Tiểu Nhạc tử nắm chặt quần áo mặc lung tung lộn xộn, quần áo mùa đông mùa hè đều khoác loạn lên người, vì giữ ấm có thể dày thêm một tầng là tốt tầng ấy, “Lâm ca, tối hôm trước không khí lạnh tràn về, an toàn khu nhận được thông tin, khẩn cấp sắp xếp người bên ngoài vào phòng, hết thảy phòng ốc, kể cả khu đổi tích phân và nhà ăn đều tạm thời cho người vào ở. Phòng lá sắt đã bị quân đội can thiệp, cưỡng chế mỗi phòng phải ở 10 người. Nhưng mà…” Tiểu Nhạc tử luôn luôn vui cười nháy mắt cúi hạ đầu, “Khu trắng dân nhiều lắm, phòng ở không đủ, trước đó chỉ an bài người già yếu vào phòng, mà khi khí lạnh kéo về thật sự quá rét, trừ bỏ khu đen, toàn bộ phòng ở trong an toàn khu đều tận lực chen người vào, vậy mà vẫn có người không đợi kịp bị chết cóng.”
Lâm Phàm không biết nói gì lúc này, hắn cũng không nguyện ý chen chúc vào ở, quay đầu lại nhìn nhìn Lôi Khê, “Không bằng chúng ra cùng lấy đến một biệt thự khu đen, trong tay ta ước chừng có hơn 8 vạn tích phân, còn 2 vạn tích phân chúng ta góp lại là đủ rồi.”
Lôi Khê gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Nghiêm Hàn không sao cả, dù sao theo sát Lâm Phàm có cơm ăn, tích phân không còn cũng chả đáng nhắc tới.
Thấy mọi người đều đồng ý, Lâm Phàm đối Tiểu Nhạc tử nhẹ giọng nói, “Ta nghĩ đổi huy chương đen, ngươi dẫn chúng ta đi qua thôi.”
Tiểu Nhạc tử nghe vậy mãnh liệt gật gật đầu, hắn như thế nào lại không rõ ràng Lâm Phàm cố ý kiếm việc cho mình làm, “Khu đổi tích phân ban ngày đem người tị nạn đuổi ra, cho nên chúng ta qua không cần chen chúc với người.”
Đi vào khu đổi tích phân, dưới ánh mắt kinh ngạc hâm mộ cực kỳ của mọi người, Lâm Phàm dùng 15 vạn tích phân đổi một huy chương đen cùng quyền sử dụng một dãy biệt thự, có được huy chương đen này, hắn có thể mang bao nhiêu người vào biệt thự cũng được, biệt thự có gara, bọn hắn có thể trực tiếp lái xe vào khu đen, phương tiện rất nhiều.
Mười vạn tích phân chỉ có thể đổi một nhà 3 phòng ngủ 2 phòng sảnh, bọn hắn 7 người ở có chút chen chúc, Trữ Bằng liền xuất ra hơn 1 vạn tích phân của mình tỏ vẻ cần ở phòng riêng, nói giỡn, hiện tại hắn một cái cô độc, nếu theo đội này đàm luyến ái ở chung một chỗ, còn xem mấy thứ hình ảnh hại mắt, ảnh hưởng xấu sức khỏe thể xác lẫn tinh thần a!
Cuối cùng mọi người lấy thêm tích phân ra, Lâm Phàm bán thêm lương thực, vậy là gom đủ 15 vạn tích phân, lúc này vẫn chưa thể đổi não tinh lấy tích phân, cho nên hiện tại tất cả thành vô sản.
Lúc đến phòng khách biệt thự, Đại Hắc dán dính lấy Lâm Phàm, 5 gian phòng, một gian Hứa Sách Hồng Tư ở, một gian Trữ Bằng chiếm, còn lại 3 gian phân làm sao mới là vấn đề đau đầu. Ba người ai cũng không chịu, giằng co.
~~~~~~~~
*: Thánh kỵ sĩ