Du Nhiên Mạt Thế

Chương 60: Chương 60: Gặp một Bán Thú nhân nữa




Chủ hàng cười hắc hắc từ trong ngực lấy ra một quyển tạp chí, hóa ra là tạp chí khiêu dâm! Chủ hàng còn lật vài tờ cho Lâm Phàm xem, một đám mỹ nữ trần truồng bày các loại động tác khiêu khích, Lâm Phàm rất muốn đỡ trán, hắn không muốn thừa nhận mình bây giờ nhìn mỹ nhân không hề có một chút xúc động nào, chẳng nhẽ hoàn toàn bị hai vị Nghiêm Hàn Lôi Khê này cải tạo sao? Hắn thực muốn nói tục. Từ từ! Lâm Phàm ánh mắt híp lại, sau đó lập tức thay đổi biểu cảm, cũng lộ ra thần sắc chúng ta hiểu nhau, “Có điểm ý tứ, ngươi thứ này bán thế nào?”

Chủ hàng nhanh tay giơ lên con số, “Ít nhất từng này não tinh!”

Mười não tinh cấp 1, quá đắt đê, một đồ vật không thể ăn không thể uống, đề cao thực lực cũng không, cư nhiên còn có giá này, bất quá mặt trên quyển tạp chí có thứ làm hắn hứng thú, cho nên, “Một túi bánh bích quy nén, đổi hay không đổi?” Tương đương một nửa giá trị túi mì tôm, mua một quyển sách, đã đủ.

Sạp chủ còn muốn nâng giá, kết quả không cẩn thận liếc đến Đại Hắc cùng Nghiêm Hàn phía sau Lâm Phàm, nhất là hơi thở lạnh lùng của Nghiêm Hàn đông lạnh luôn cả chủ sạp, đem tạp chí nhét luôn vào lòng Lâm Phàm, cũng nhanh chóng cầm bánh bích quy, như là sợ Lâm Phàm đổi ý.

Lâm Phàm cười híp mắt cầm tạp chí khiêu dâm, “Nói chút ngươi làm sao có được cái này nha?” Nói xong trong tay cầm ra thêm một túi bích quy nén.

“Ờm…” Chủ hàng do dự, nhưng nhìn túi bích quy liền bị khát vọng đánh bại, vì vậy cắn chặt răng hướng Lâm Phàm vẫy vẫy tay ý bảo đối phương đến gần, sau đó đơn giản nói vài câu.

Lâm Phàm thỏa mãn đưa cả hai túi bánh bích quy cho đối phương, “Tốt lắm, nếu ta biết ngươi gạt ta, vậy nên chạy xa chút.” Nói xong nghênh ngang rời đi, vừa lúc không xa có một quán ăn mở cửa, Lâm Phàm dẫn đầu đi vào.

Nhân viên cửa hàng duy nhất thần tinh vui sướng đón chào, phải biết rằng mấy ngày rồi không có khách vào, “Hoan nghênh hoan nghênh, ba người sao? Ngồi bên này! Ba vị muốn ăn gì?”

Lâm Phàm chỉ là muốn tìm một chỗ để nghiên cứu cuốn tạp chí vừa tới tay này, cũng không đói, “Các ngươi có món gì ngon?”

Nhân viên nhất thời kích động, xuất ra ba menu viết tay đưa cho ba người, Đại Hắc chính là lật lật xem vì hứng thú, y còn chưa khôi phục trí nhớ, cho nên không biết chữ.

“Trong tiệm đồ ăn được hoan nghênh nhất là thịt biến dị thú, còn có nước trái cây dị năng giả thực vật hệ cung cấp, đương nhiên giá cả tương đối mắc, chính là bởi tốn tâm sức pha trộn tạo mỹ vị cân đối, đáng giá thử một lần!” Nhân viên liều mạng tiến cử, bọn hắn nếu không bán được hàng, lão bản liền sẽ đuổi việc, giờ còn tìm được công tác nào tốt như vậy!

Biến dị thú còn có thể ăn? Nghiêm Hàn nghe vậy nghi hoặc nhìn hướng Lâm Phàm, Lâm Phàm gật đầu đáp lại, “Thịt biến dị thú phải nấu trong nhiệt độ cực nóng, mới có thể ăn, bất quá bởi vì nhiệt độ cao, với cả bản thân thịt cũng dai, nên ăn cũng không quá ngon.”

Nghiêm Hàn tỉnh ngộ, khó trách Lâm Phàm chưa bao giờ nhắc nhở bọn hắn thu thập thịt biến dị thú. Nhân viên một bên nghe vậy mất hứng, “Vị khách này, đầu bếp nhà ta tay nghề cao siêu, làm ra thịt biến dị thú tuyệt đối là mỹ vị, không tin các ngươi đi hỏi người bên ngoài xem.”

“Ha ha, ngượng ngùng, ta không có ý gì khác, bất quá tạm thời không đói bụng, trước cho 3 cốc nước trái cây mát đi.” Lâm Phàm tùy tiện order rồi đuổi nhân viên đi, sau đó mở tạp chí ra lật từng tờ xem. Nghiêm Hàn ngồi đối diện thực sự nhịn không được, lạnh lùng nói, “Ngươi vậy mà thích mấy thứ hạ lưu này !”

Lâm Phàm nghi hoặc ngẩng đầu, sau đó giật mình cười nói, “Đương nhiên không a! Ngươi xem bên này…” Mở ra một tờ, chỉ vào trong đó hàng chữ bị người ngoài viết lên, “Bút pháp này cũng không phải là tùy tiện viết ra, ta trước kia ở bản thảo nghiên cứu của ba mẹ tựa hồ gặp qua nét chữ này, không biết người kia có phải hay không lúc đó gặp linh cảm mà tiện tay viết ra, trong này đều là công thức tính toán đó.”

Đem cả quyển xem hết, Lâm Phàm nhớ lại tư liệu trước kia xem qua mà hắn hoàn toàn không hiểu, một lần nữa khẳng định, quả nhiên đúng thật, “Chúng ta đi!” Sau đó nhanh chóng ném đủ lượng não tinh cho nhân viên quán, hướng bên ngoài an toàn khu đi.

“Đi đâu?” Nghiêm Hàn vội vàng đuổi theo, “Muốn gọi bọn Lôi Khê về không?”

“Không cần gọi bọn hắn, ta tự mình đi là được.” Lâm Phàm cũng không xác định chủ sạp lúc trước nói đúng hay sai, cho nên tính toán đi trước tra xét đã.

Ba người thân thủ đều không kém, cách an toàn khu một khoảng sau, Lâm Phàm từ không gian lấy ra mini Pickup lâu chưa dùng kia, ba người đi tầm 20 phút thì quả nhiên thấy cửa hàng sửa xe trong miêu tả của chủ sạp hàng. Để Đại Hắc giải quyết tang thi du đãng phụ cận, Nghiêm Hàn chú ý cảnh giới, Lâm Phàm tiến vào trong cửa hàng.

Bên trong một mảnh hỗn độn, có vẻ đã qua vài lần cướp sạch, không còn một thứ gì có giá trị tại đây cả, Lâm Phàm dọc theo chân tường, tìm kiếm dấu vết. Nơi này chính là địa phương chủ sạp kia phát hiện cuốn tạp chí, nếu tạp chí khiêu dâm này vốn của người nghiên cứu trong đoàn của cha mẹ hắn kia, như vậy sách giờ lại ở đây, chứng tỏ một là đoàn nghiên cứu kia đã đi qua đây, hai là có người ở nơi này từng tiếp xúc sâu sắc với bọn họ, mới được cho cuốn tạp chí.

Lâm Phàm luôn suy nghĩ, cha mẹ cùng ông nội hắn rốt cuộc là nghiên cứu cái gì? Kỳ thật sự tình phát triển đến nước này, hắn cơ bản có thể hình dung ra đại khái, vì vậy đối với việc đi “Bắc Cực”, luôn có cảm giác kháng cự cùng e ngại.

Kiểm tra cẩn thận một vòng, Lâm Phàm không có phát hiện ra manh mối gì, đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đánh nhau, còn có thanh âm Đại Hắc thị uy gầm lên giận dữ. Lâm Phàm vội chạy ra, vừa lúc gặp Nghiêm Hàn đang canh chừng một bên, nhìn tình huống hẳn là Đại Hắc có thể tự mình ứng phó.

Một thân ảnh đối diện Đại Hắc phát động công kích, tóc vàng óng theo thân thể vũ động tạo nên đường cong xinh đẹp. Hai người đều có phương pháp tấn công tương tự, trước khi móng vuốt Đại Hắc đánh về phía đối phương, Lâm Phàm mới giật mình quái lạ phát hiện, “Lỵ Địch Á!”

Là mỹ nữ da trắng gặp được trên biển ngày đó, cô nương vừa kiên cường lại thông minh kia, sau vì Lâm Phàm tránh né truy đuổi của kẻ chủ nhân du thuyền, lúc lên bờ xong cũng không chào hỏi gì mà nhanh chóng thoát đi thành phố cảng, không nghĩ tới hôm nay lại gặp lại tại đây!

Lỵ Địch Á liếm đi máu tươi bên mép, hướng Lâm Phàm nhếch miệng cười, “Ta, thấy y! Nghĩ rằng, ngươi hay không cũng đi cùng. Quả nhiên.” Tựa hồ Lỵ Địch Á phải mất rất nhiều sức lực mới đứt quãng nói xong, mà khuôn mặt vì nói khó khăn mà nhăn lại gần như dữ tợn.

Hơn nữa Lâm Phàm phát hiện, che dưới mái tóc vàng còn có hai tai cáo trắng muốt, theo động tác chủ nhân, hơi vẫy vẫy, chẳng lẽ nàng cũng bị biến thành Bán Thú nhân?

“Ngươi hiện tại ở đây?” Lâm Phàm thử hỏi, thấy Lỵ Địch Á như vậy, phỏng chừng giống Đại Hắc bị tổ chức đứng sau du thuyền kia cải tạo thành binh khí hình người Bán Thú nhân, bất quá tình huống xem ra đỡ hơn Đại Hắc, còn có chút trí nhớ.

Lỵ Địch Á há miệng thở dốc, không thể nói ra, chính là quát, “Đi nhanh lên, mau, mau rời khỏi đây, gần nơi này! Đừng tìm!” Nói xong, đuôi to màu trắng vung một phát, nháy mắt chạy ra hơn trăm mét, tốc độ này phỏng chừng Đại Hắc cũng không đuổi kịp.

Nhưng Lâm Phàm giờ không còn tâm tư quản chuyện của Lỵ Địch Á, lời nhắc nhở vừa rồi khiến hắn lông tơ dựng đứng, liên tưởng đến sự việc hôm qua lão Ngưu nói, một đáp án phi thường khủng bố dần hình thành trong đầu!

“Đi! Mau trở lại an toàn khu tìm mấy người Lôi Khê! Chúng ta phải nhanh chóng rời đi nơi này!!” Lâm Phàm không còn bình thản như ngày thường nữa, tim đập thình thịch huyết áp tăng cao, hắn sợ…

Tang thi vây thành!

Lâm Phàm trực tiếp ngồi trên ghế lái, đạp chân ga tối đa, cho dù lúc rẽ cũng không giảm tốc, mà chỉ bẻ tay lái, “Có biện pháp nào liên lạc với đội Lôi Khê không?”

“Không được, tín hiệu quá xa!” Nghiêm Hàn liên tục thao tác trên bộ đàm trong tay, đáng tiếc mãi không chuyển được.

“Được rồi! Sắp đến nơi, ngươi cố gắng nhanh nhất liên hệ được với bọn họ, để bọn họ nhanh chóng tới cửa chính, đồ đạc không kịp thu thập liền buông tha! ” Lâm Phàm cơ hồ là rống lên nói chuyện, tang thi vây thành! Tang thi vây thành a! Nhiều an toàn khu bởi vì như vậy mà bị giết, lấy phòng ngự an toàn khu này mà nói, căn bản không chống đỡ được bao lâu! Nguyên lai cái đoạn đường quỷ dị kia căn bản không chỉ có tang thi cao giai tinh thần hệ, Lâm Phàm hoài nghi bên trong hẳn là đại quân tang thi, dần dần tụ tập mà đến, sau một tháng đói khát, tiến hành một bữa tiệc thịt người phong phú!

Sắp đến an toàn khu, da đầu Lâm Phàm run lên lợi hại, mỗi dây thần kinh đang không ngừng kêu gào, mini Pickup bị Lâm Phàm bạo lực sử dụng, bề ngoài nơi nơi là dấu vết lõm xuống. Nghiêm Hàn bất đắc dĩ buông bộ đàm, “Không liên lạc được, tín hiệu bị chắn.” Có thể làm được đến trình độ này, không biết là tang thi có năng lực đặc thù, hay là có con người trợ giúp tang thi, nhưng hiện tại bọn hắn không tâm tình đi quản, đồng bạn còn bên trong.

Không bao lâu, Lâm Phàm lái xe đến trước an toàn khu, nhìn cửa sắt lớn cùng hầm trú ẩn kiên cố, hắn cảm thấy mình đang nhìn một cái hộp thịt người thật lớn.

Lâm Phàm không tiến vào từ cửa chính, thủ tục kiểm tra rất mất thời gian. Đem xe dừng một bên an toàn khu, nơi này dựa vào vách núi, còn có dấu vết nhân tạo, tuy leo lên có chút khó khăn, nhưng đối ba người Lâm Phàm không tạo được gì nguy hiểm.

Đi băng qua rừng cây vách núi, tường vây an toàn khu ngay tại trước mắt, trên tường cao cao là lưới điện cao thế dày đặc, Lâm Phàm hoàn toàn không hề do dự từ cây cao nhảy lên, trực tiếp vọt qua tường vào bên trong, rất nhanh Đại Hắc cùng Nghiêm Hàn cũng đuổi theo, may mắn Nghiêm Hàn là lôi hệ dị năng giả, lúc không cẩn thận đụng phải hàng rào điện, phản ứng cực nhanh mà phát ra tia sét triệt tiêu lẫn nhau, bằng không y cũng sẽ bị điện giật chết.

Ba người không ngừng chân chạy hướng nhà lão Ngưu, rất nhanh thấy Hứa Sách cùng Hồng Tư giữ nhà, “Đám Lôi Khê còn chưa trở lại sao?!” Lâm Phàm siết chặt nắm tay lo lắng hỏi.

Hứa Sách thấy ba người sắc mặt kém cỏi, phát giác không thích hợp, “Đã xảy ra chuyện gì?”

Lâm Phàm nhìn nhìn vợ chồng lão Ngưu tò mò liếc trộm bên cạnh, một loại tâm tính ích kỷ tàn nhẫn xông ra, hiện tại hắn không thể đem tin tức tang thi vây thành truyền ra, nếu không đừng nói đến lúc đó hỗn loạn càng khó tìm đám Lôi Khê, cho dù tìm được, cũng bị người trong này vội vã chạy trốn, mà không đi ra được.

“Nghiêm Hàn, ngươi cùng Hứa Sách thu dọn đồ đạc đi tới nơi lúc nãy chờ chúng ta, ta cùng Đại Hắc đi tìm đám Lôi Khê.” Lâm Phàm đáy mắt xẹt qua lạnh lùng, sau đó không đợi Nghiêm Hàn trả lời liền vội vàng rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.