Du Nhiên Mạt Thế

Chương 50: Chương 50: Rốt cuộc yêu ai




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Là thế này, trong cấp bậc dị năng, cả tu chân cũng thế, tại một cấp có 4 giai đoạn: đê giai ~> trung giai ~> cao giai ~> điên phong

Các bậc Tu chân : Học đồ ~> Luyện Khí kỳ ~> Trúc Cơ kỳ ~> Kim Đan kỳ ~> …

~~~~~~~~

Hiện tại trong tiểu đội Lôi Thần, thì Đại Hắc có thực lực mạnh nhất cấp 3 đê giai, Nghiêm Hàn cùng Lôi Khê là cấp 2 điên phong, Lâm Phàm cùng Hồng Tư là cấp 2 cao giai, Hứa Sách cùng Trữ Bằng tuy mới cấp 1, nhưng tại tình hình não tinh sung túc này thì việc xông lên cấp 2 điên phong cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi, hơn nữa Trữ Bằng còn có một khỏa não tinh cấp 3, cần dùng đến lúc từ cấp 2 điên phong tiến cấp 3, có thể khiến quá trình thăng cấp thoải mái và dị năng sau thăng cấp càng thêm ổn định.

Mặc dù nói dị năng giả có thể sử dụng não tinh cùng cấp, nếu không sẽ bị bạo động năng lượng, nhưng nếu tại thời điểm thăng cấp, tỷ như cấp 2 lên cấp 3, cần lượng lớn năng lượng, dùng một khỏa não tinh cấp 3 hiệu quả khẳng định tốt hơn nhiều so với dùng vài khỏa não tinh cấp 2, dù sao cùng là não tinh cấp 2 thì giữa chúng cũng có sự chênh lệch về năng lượng, nhân tố nhỏ này cũng có thể là nguyên nhân thất bại khi tiến cấp, cấp thấp còn không rõ ràng, lên cấp 4, 5, và cao hơn nữa, sẽ ảnh hưởng rất lớn. Đừng nói là não tinh cấp 3, cho dù là não tinh cấp 2, cũng không đủ cả đội xông lên cấp 3.

Hơn nữa hắn và Đại Hắc tình huống đặc thù, tuy rằng có thể hấp thu não tinh các hệ, nhưng nhu cầu năng lượng lại khá khổng lồ, chẳng lẽ thật sự cần mạo hiểm đi tìm hang ổ tang thi ? Nhưng hắn cũng không xác định được số lượng tang thi là bao nhiêu, nhỡ bị vây công, phải biết rằng chiến thuật tang thi am hiểu nhất là cậy đông hiếp yếu cùng thay nhau đánh nha. Lâm Phàm lắc lắc đầu, hiện tại mục tiêu hàng đầu là tìm được Trần Nguyên giúp Hồng Tư khôi phục bắp chân đã.

Lấy nước ấm trong không gian ra cho mình cùng Đại Hắc rửa mặt, Lâm Phàm từ phòng vệ sinh đi ra, trong phòng ngủ Nghiêm Hàn bán nằm trên giường đọc sách, từ sau khi Lâm Phàm tiếp nhận tình cảm của Nghiêm Hàn, trong tình huống cho phép, Nghiêm Hàn tuyệt đối yêu cầu muốn ngủ cùng Lâm Phàm. Nhiệt độ cơ thể Đại Hắc cao, trời lạnh thế này Lâm Phàm luyến tiếc ôm ấp của Đại Hắc, nên đa số đều là cả ba cùng nhau ngủ chung, Lâm Phàm nằm giữa. Mà Lôi Khê đáng thương từ sau khi bị loại ra, ngay cả cơ hội gần gũi Lâm Phàm cũng không có, càng đừng nói đến có tư cách ấm giường.

Nghiêm Hàn thấy hai người cùng từ nhà vệ sinh đi ra, ôm chặt lấy Lâm Phàm muốn hôn, Lâm Phàm cười híp mắt nhéo nhéo khuôn mặt vẫn hơi còn vẻ non nớt, “Bồn tắm đổ đầy nước ấm, đi tắm rửa một chút cho sạch sẽ.”

Nghiêm Hàn khẽ ừ, đứng dậy đi tắm, đi một nửa liền nhịn không được thấp giọng nói, “Lần sau đến lượt ta.” Nói xong liền lập tức đi vào buồng vệ sinh.

Lâm Phàm mới chỉ kịp nhìn thấy da mặt y hơi đỏ ửng, nghĩ nghĩ mới hiểu được ý của thanh niên lạnh lùng kiêu ngạo này, tiếng cười không nén được bật ra, Lâm Phàm dựa vào cửa phòng vệ sinh, gõ, “Mở cửa thôi, phục vụ đến đây, haha !”(đoạn này tui hông hiểu, dịch bừa)

Đáp lại là một trận trầm mặc, Lâm Phàm không tiếp tục trêu Nghiêm Hàn nữa, xoay người đem chăn, ga trên giường kéo xuống, thay bằng đồ sạch sẽ trong không gian, đợi Nghiêm Hàn ra, hai người một trái một phải nằm bên Lâm Phàm, Nghiêm Hàn chiếm hữu mà ôm lấy eo Lâm Phàm, Đại Hắc ỷ thân hình mình cao lớn, trực tiếp cuộn Lâm Phàm vào lòng, đuôi quấn lấy chân Lâm Phàm, may mắn cái giường này đủ lớn.

(Ui, tưởng tượng cảnh này thôi mà tui thấy đáng yêu đòi mạng, 3 người thế này là vừa rồi, mặc kệ Lôi Khê =))))) Mà các bợn tưởng tượng xem, nếu có thêm Lôi Khê nữa thì ảnh sẽ nằm đâu =))))) tui nghĩ đến cảnh như trên ghép thêm Lôi Khê nằm dưới Lâm Phàm, xong nhìn từ trên xuống lộ mỗi mặt Lôi Khê thối thối ra như cái ga giường thôi, ui đau bụng quá =)))))))))

Đợi Lôi Khê tiễn Mộc Hoa, xử lý xong những việc vụn vặt của tiểu đội, đi qua phòng ngủ của Lâm Phàm chính là nhìn thấy cảnh tượng như vậy, luôn ổn trọng kiên cường, vẻ mặt Lôi Khê cũng phải ảm đạm đi, đến bên giường cúi thân thơm hai má Lâm Phàm, đuôi Đại Hắc phẩy phẩy như đuổi ruồi, Nghiêm Hàn khó có được nhẫn nhịn không lên tiếng, y cũng không thích hành động lúc trước của Lôi Khê, nhưng quái lạ là không có trực tiếp ngăn cản Lôi Khê đến gần Lâm Phàm, nói thật, còn có chút đồng tình nữa.

Lôi Khê bị đuôi Đại Hắc đang “ngủ say” quét tới quét lui, sợ đánh thức Lâm Phàm, phải rời khỏi phòng, chính mình đến phòng khác ngủ.

Đêm dài an tĩnh, sau khi Lôi Khê về phòng dần nhập mộng, Lâm Phàm lại run rẩy hai hàng mi, mở to mắt ngẩn người nhìn trần nhà. Đối Đại Hắc, hắn là sủng nịch cùng tín nhiệm, luôn nhịn không được mà đối tốt với y; đối Nghiêm Hàn, là vì tâm tư của chính mình với người thanh niên này, một loại tình yêu do số phận an bài.

Còn Lôi Khê đâu? Lâm Phàm không hiểu rõ mình đối y như thế nào nữa, người này thành thục ổn trọng đáng giá dựa vào, trên thực tế, đoạn đường cùng nhau này, hắn quả thật càng ngày càng ỷ lại Lôi Khê, mà cái đêm giao thừa kích thích cùng an tâm Lôi Khê đem lại kia, khiến Lâm Phàm luyến tiếc cự tuyệt, luân lý đạo đức với hắn chẳng còn ý nghĩ gì nữa, hắn từng nghĩ qua tiến thêm một bước nữa với Lôi Khê, thậm chí còn tính toán cùng Lôi Khê đi một đoạn đường dài. Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, lần ở sơn động, phản ứng của Lôi Khê quả thực tổn thương tới Lâm Phàm, Lâm Phàm tuy biểu hiện tùy tiện tự do nhưng sâu trong nội tâm vẫn ẩn giấu cảm giác không an toàn, tuy một nam nhân trọng sắc khinh bạn là không đáng tin nhưng việc này vẫn để lại nút thắt trong lòng Lâm Phàm.

Quên đi, tiếp tục quan sát xem sao, nếu Lôi Khê tiếp tục từ bỏ chính mình, vậy đợi đến khi tìm được Trần Nguyên giúp Hồng Tư chữa trị xong, hắn sẽ mang theo Nghiêm Hàn Đại Hắc cùng đám Lôi Khê mỗi người một ngả, sau đó mau chóng đột phá Luyện Khí kỳ, nếu như có thể đạt đến Trúc Cơ kỳ, hắn liền chuẩn bị đi “Bắc Cực”!

Tiểu đội nghỉ ngơi đến trưa, mới bị Đại Hắc do đói bụng mà đánh thức, mấy hôm trước vì luôn chạy trên đường, cũng chỉ tùy tiện ăn lương khô, hơn nữa tối qua trước khi vào Vũ Nghiên ăn có vài miếng bánh bích quy nén, bị Đại Hắc gọi lên trùng tham ăn, cả Nghiêm Hàn cũng gia nhập đội ngũ tha thiết chờ mong nhìn Lâm Phàm, cầu “cấp” mỹ thực.

Lâm Phàm dở khóc dở cười, tên gia hỏa này càng ngày càng tự giác nha, là y đem mọi người làm hư sao?

Thực vật trong không gian cực phong phú, nhất thời Lâm Phàm không biết làm gì tốt nhất, “Các ngươi muốn ăn gì?”

“Thịt! Rất nhiều thịt!” Đại Hắc là người thứ nhất gọi món, mắt lòe lòe tỏa sáng.

“Cá.” Nghiêm Hàn thanh âm lạnh lùng nói.

“Món làm từ hàu, cá mú là được rồi, ân, thêm canh thịt bò nấu nấm tùng nhung*.” Hứa Sách giữa trời đông giá rét phe phẩy cây quạt rất phong độ gọi món. (Vâng, toàn món trên trời luôn =))) thế mà gọi như dễ làm lắm)

Hồng Tư thật thà phúc hậu sờ sờ ót, nhếch miệng cười nói, “Ta giống Đại Hắc là được rồi.” Kết quả khiến Hứa Sách được đà chiếm tiện nghi, cùng khẩu vị cái gì, ai cho.

“Phổi heo ngâm sốt cay, thịt thỏ xắt nhỏ xào ớt**” Trữ Bằng nghĩ nghĩ quyết định ăn cay, thời tiết rét lạnh, ăn cay ấm áp. (người độc thân khổ thế đấy T~T)

Lôi Khê thấy mọi người chọn (order) toàn đồ khó làm, có chút đau lòng Lâm Phàm, “Ta tùy tiện, ngươi làm gì ta ăn nấy.” (Giờ nào dám đòi hỏi đâu =))) chíttt)

Lâm Phàm nghe vậy trong mắt lóe lên một tia cảm xúc không rõ, gật đầu không nói gì.

Lâm Phàm làm không chậm, đồ trong không gian có sẵn, hai đĩa lớn thịt muối, cá vền Wuchang om, hàu sống, cá mú hấp, phổi heo ngâm sốt cay, thịt thỏ xắt nhỏ xào ớt, còn làm hai món Lôi Khê thích ăn nữa là cua hấp cay*** cùng bầu xào.

Mỗi người lấy đầy chén lớn cơm hấp lá sen, liên tục 3, 4 ngày ăn lương khô, các thành viên tao nhã tiểu đội Lôi Thần ăn như hổ đói.

Lôi Khê nhìn mấy món mình thích ăn, trong lòng ngọt ngào, âm thầm thề phải lấy được tín nhiệm của Lâm Phàm, kỳ thật y vẫn còn cơ hội, không phải sao? Bằng không tại thời thế loạn lạc này, lấy tính cách Lâm Phàm, làm sao có thể làm nhiều món ngon như vậy chứ, vừa ăn mỹ thực Lôi Khê vừa khích lệ bản thân.

Sau khi ăn xong, tiểu đội quyết định đi hội đấu giá theo lời Mộc Hoa nói, dọc đường Lâm Phàm phát hiện Vũ Nghiên quả thật không tầm thường, nơi khác người Tu Chân khó gặp, còn tại đây dọc đường đi hắn đã thấy được nhiều người rồi, tuy cũng chỉ là Luyện Khí kỳ tầng 1 thậm chí mới nhập môn chưa bước vào ngưỡng người Tu Chân, nhưng vẫn khiến lòng Lâm Phàm nảy sinh cảnh giác.

Hội đấu giá cũng không phải nơi mọi người có thể tùy tiện đi vào, thông thường cần xuất ra gì đó chứng minh đủ tư cách mới được vào, Trữ Bằng dưới ý bảo của Lôi Khê lấy ra não tinh cấp 3, làm người phụ trách xét duyệt dị năng giả tại lối vào nhất thời kinh ngạc, tại thời điểm não tinh cấp 2 vẫn còn hiếm thấy, mấy người này đã có não tinh cấp 3 quả thật khiến người khác phải ghé mắt, đồng thời chứng tỏ có thể giết chết tang thi cấp 3, thực lực không thể khinh thường.

Dị năng giả cấp 1, trừ khi không chứng minh được hậu trường vững chắc, tại Vũ Nghiên đã có thể đạt được xét duyệt để có tư cách vào hội đấu giá rồi, hơn nữa cũng do muốn mượn hơi làm quen, người tiếp đón lập tức đứng dậy thay đổi thái độ chây lười, vẻ mặt tươi cười nói, “Mấy vị nhìn lạ mặt, là mới đến Vũ Nghiên sao? Vậy thật đúng lúc, hội đấu giá của chúng ta được tổ chức một lần mỗi tuần, lần này mới là tuần thứ 2, nhưng tại thế đạo loạn lạc này, đấu giá nơi đây cũng đã có chút danh tiếng, có không ít đồ vật thực dụng.”

Lôi Khê cười trả lời, “Vậy ta đây có thể chờ mong.”

Dị năng giả xét duyệt này cũng chẳng quản người chờ phía sau, rõ ràng tự mình mang đám Lôi Khê vào hội trường, thậm chí còn sắp xếp chỗ ngồi kín trên lầu hai cho bọn họ, hiện tại là dựa vào thực lực lên tiếng, hắn mặc dù chỉ là dị năng giả bèo bọt, nhưng vẫn thần kỳ cảm giác được cường giả cùng nguy hiểm, tiểu đội Lôi Thần này tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa nam nhân như gà luộc luôn cười híp mắt cùng người cao lớn nhìn hơi ngu ngơ bên cạnh luôn làm cho hắn có xúc động muốn chạy trốn.

“Thật là trùng hợp, Lôi ca các ngươi cũng tới.” Một đạo thanh âm mềm mại truyền đến, là Mộc Hoa khí chất nho nhã kia.

Đối với xưng hô của Mộc Hoa, Lâm Phàm híp híp đôi mắt xinh đẹp.

Lôi Khê thấy người tới là Mộc Hoa thì mỉm cười đáp lại (chíttttttt, Lôi Khê toàn thế thôi, mình không thích chút nào :<), “Sao lại trùng hợp được ? Không phải ngươi đã gợi ý cho chúng ta tới sao?”

“Lôi ca sao lại trực tiếp vạch trần thế? Giả vờ ngẫu nhiên không phải là tốt rồi sao.” Trên người Mộc Hoa tự nhiên có loại thân thiết hiền hòa, thực dễ dàng làm người sinh lòng hảo cảm, Lôi Khê đối Mộc Hoa không có cảm giác khác thường nào, chỉ cảm thấy đáng tiếc, nếu không phải mạt thế, thanh niên này hẳn đang nhàn nhã đọc sách, thưởng thức cà phê, mà không phải đứng trên đường vất vả bán sức lao động.

“Xem Tống ca có vẻ thực coi trọng tiểu đội Lôi Thần của Lôi ca, còn an bài riêng ghế kín, không biết ta có thể mặt dày mày dạn chiếm một vị trí không, đỡ phải mất phí ghế ngồi.” Ghế kín là ở trong phòng riêng, mặc kệ bên trong có bao nhiêu người đều cách biệt, mà vị trí đại sảnh tại tầng 1 là tính theo số ghế mỗi người.

Lôi Khê nghĩ nghĩ cảm thấy không có gì cần đặc biệt kiêng dè, hơn nữa có Mộc Hoa dân địa phương ở đây, có thể tránh một số sai lầm vô nghĩa cùng kiêng kị lúc đấu giá, vì thế gật đầu đáp, “Đương nhiên hoan nghênh, còn muốn nhờ Mộc đệ chỉ điểm một hai.”

“Không dám không dám, ta nào biết cái gì, chính là thật vất vả gom đủ đồ vật muốn đến đổi một khỏa não tinh hệ hiếm mà thôi.” Mộc Hoa cười khổ nói, đồng thời tiêu sái đến cạnh Lôi Khê, cùng y nói chuyện phiếm.

Lâm Phàm không muốn thừa nhận mình ăn bậy dấm chua, nhưng tên này cũng quá đào hoa đi. Vốn chỉ có vợ chưa cưới Đinh Tố Thu chỉ thẳng mặt hắn mắng chửi, giờ lại có thêm mỹ nhân Mộc Hoa nho nhã, sờ sờ cằm, Lâm Phàm cảm giác mình có điểm giống tiểu hài tử tùy hứng đến thời kì tham lam phát tác, rõ ràng hắn không muốn đồng ý Lôi Khê, nhưng sẽ thấy khó chịu. Trong đầu cứ vòng vo nghĩ ngợi, Lâm Phàm đem cảm xúc che dấu, một lần nữa cười híp mắt lôi kéo Đại Hắc vào phòng riêng.

~~~~~~~~

* : Hàu, mọi người chắc biết rồi, chủ yếu ăn sống, hoặc nướng qua, chiên bơ,… cường dương bổ thận (chắc cần phục vụ Hồng Tư =))))

hau-sua-5k

hau-mon-an-quy-ong-6

ts_17

hau-sua

Cá mú : có 2 loại, cá mú đỏ và cá mú gàu, thấy đồn rằng cá mú gàu nó hiếm hơn, là một trong những loài cá nước mặn được ưa thích nhất, vì sao, tất nhiên vì nó ngon, đắt nhưng đi kèm chất lượng các bợn ợ TT^TT

ca-mu-do

ca-mu-gau

Nấm tùng nhung (matsutake) : một loại nấm của Nhật, mọc vào mùa thu chỉ trong tháng 8, vừa là thuốc quý vừa dùng trong ẩm thực, món nổi tiếng là nấm nướng than hoa, nấm này quý vì khác với loại nấm khác, nó chỉ bám vào phần rễ nhỏ của cây thông sống, cho nên không thể trồng nhân tạo được, thu hoạch hoàn toàn từ tự nhiên. Mà tại sao rừng thông nhiều nấm vẫn hiếm, vì một điều kiện để nấm chảnh chó này phát triển nữa là nó chỉ có tình cảm với những nơi đất mỏng, cây thông lại không yêu thương gì nơi này, vì rễ của nó phát triển tốt nhất ít nhất phải từ 10cm dưới lòng đất, những nơi thông nó thi nhau mở party thì nấm matsutake lại muốn buông rèm như tiên nhân ẩn dật. Thế đấy, đời quá bất công =))))

nam-tung-nhung-1

nam-tung-nhung-mot-vi-thuoc-quy

2015-01-24_081706

** : Phổi heo ngâm nước sốt (Fuqi Feipian/Pork Lungs in Chili sauce/Phổi heo ngâm sốt cay), tìm tên phiên âm có trên wiki đó mấy bợn, tên kì quá = = phổi heo hay thịt lợn phổi vớ vẩn không tả nổi =))) thành phần toàn thịt bò thôi, lừa tình quá, thịt bò 100g, lưỡi bò 100g, tim bò 150g, sách bò/dạ dày bò 200g nhá =)))) mình nhìn ảnh đã ngờ ngợ không phải phổi lợn thịt thà heo nái gì cả rồi, tò mò kiếm kỹ hơn mới rõ, tất cả chỉ để lừa tình thôi.

20130530184657_312

fuqifeipian2_fuben

sy_201206141744354000

Thịt thỏ xắt nhỏ xào ớt, thấy toàn ớt với mỡ =))) chắc đun kiểu gà xào xả ớt bên mình ha.

tb2wphzffxxxxxgxxxxxxxxxxxx_2425694232

tb1m7cvlxxxxxxvxpxxxxxxxxxx_0-item_pic

Cái ảnh này cho thêm vào vì trông nó ngon quá =))))) không cưỡng lại được, chữ trên hình chả biết có phải của món không nữa.

tb1ngvbjvxxxxbjxfxxxxxxxxxx_0-item_pic

*** : Thịt muối : tui cũng chả biết họ làm thịt muối như nào, thấy xuất hiện rất nhiều trong mấy truyện chủng điền nhé, thường thì ướp ủng phơi phóng các kiểu cho khô thịt hay sao á, đến lúc ăn thì cắt ra sơ chế là xong, chắc vầy, nhìn ảnh cũng ngon phết, chẳng biết có phải do nghệ thuật không, nghệ thuật là ánh trăng lừa dối đó :<

44d6edc2b89168ef72ebe81d091cf78c

201407071529427082

Cá vền Wuchang om : cá vền Wuchang/ Wuchang bream, mình đi tra nghĩa thì ra cá vền và cá tráp, ờ, sau một hồi so sánh đầu lâu giữa hai con cá mình chắc chắn nó là cá vền =))) đây là một loài cá từ trung quốc, wikipedia inh sờ lịt bảo thế, còn láng củ riềng trung quốc có chẳng may thừa nhận luôn cho VN đỡ phải nhận hay không thì mình hông bít ahihi, mình đùa đấy, gato với trung quốc nên thế, thông cảm.

800px-abramisbramawaal

59fc63d32529b81df01117cdf7f2b86f

0032brxszy6n2frr1th49690

*** : Cua hấp cay

e9a699e8bea3e89fb9e79a84e5819ae6b395e5a4a7e585a84

5e847612-76d5-4a7d-be9f-1214f4a7071a

2012430959595

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.