Dụ Tội

Chương 131: Chương 131




CHƯƠNG 131

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Hạ Đông đứng sững sờ ở một bên, nghi hoặc nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong. Hắn không hiểu được ý tứ của Hạ Vân Phong, cũng không xác định được có phải Hạ Vân Phong thuận miệng mà nói hay không.

Cho đến khi.

Hạ Vân Phong lại mở miệng lặp lại lời lúc nãy, lần này Hạ Đông nghe rất rõ, cũng hiểu được ý tứ Hạ Vân Phong, hắn nghe lời đem Hạ Vân Phong ôm vào phòng tắm.

Phòng tắm này được lát bằng gỗ.

Đèn tường trong phòng tắm hơi tối làm cho Hạ Vân Phong có chút buồn ngủ.

Hạ Vân Phong đứng ở trong phòng tắm, toàn bộ quá trình là Hạ Đông phục vụ y. Mà lúc này, Hạ Đông chỉ im lặng cúi đầu, chuyên tâm cởi bỏ cúc áo cho y.

Mỗi động tác của Hạ Đông rất nhẹ cũng rất cẩn thận, hắn vẫn cúi đầu không nhìn Hạ Vân Phong

“Hạ Đông, ngươi gần đây tan tầm thì hay đến chỗ nào?” Hạ Vân Phong bất động thanh sắc rũ mắt, nhìn chằm chằm cái tay Hạ Đông đang thay y cởicúc áo. Y rõ ràng nhìn thấy ngón tay Hạ Đông dừng lại một lúc ngắn ngủi, y lại lập tức bổ sung: “ Tần Diễm nói gần đây buổi tối gọi điện cho ngươi nhưng ngươi không ở nhà, di động cũng tắt máy. ”

Rốt cuộc là đi đến nơi nào……

“Vân gia, buổi tối ta cùng bằng hữu đi ra ngoài tiêu khiển.” Hạ Đông trả lời Hạ Vân Phong, chẳng qua giọng hắn rất thấp.

Hạ Vân Phong cũng rũ mắt, nhìn không ra cảm xúc trong đáy mắt y: “Ngươi trước kia chưa bao giờ đi quán ăn đêm (nghĩa bóng đó, tự hiểu nha =.,=), như thế nào hiện tại lại có thói quen này rồi?” Y không dấu vết nhíu mày, đáy mắt hàm chứa vài phần bất mãn.

“Không phải, Vân gia, ta không phải đi quán ăn đêm, ta là đi tập thể hình.” Hạ Đông thay Hạ Vân Phong cởi cúc áo xong rồi đem áo đặt sang một bên.

Đối với Hạ Đông mà nói, thể thao chính là một môn tiêu khiển.

Hạ Vân Phong biết được đáp án sau thì mày cũng dần dần giãn ra.

Hắn không thích Hạ Đông đi những loại địa phương không đứng đắn đó, ngay cả Hoàng Thành của y, nếu không cần, y cũng sẽ không để Hạ Đông giao thiệp với cái loại địa phương này. (thấy thúc bảo vệ ca chưa =..=)

Y trầm mặc nhìn Hạ Đông thay y cởi bỏ dây lưng, hầu hạ y đem quần cởi, Hạ Vân Phong cởi quần áo xong liền tự mình thong thả đi vào bồn tắm lớn bằng gỗ kia.

Phòng tắm này rộng năm mươi mét vuông thì bồn tắm chiếm khoảng ba, bốn mươi mét vuông. Bởi vì biệt thự tọa lạc ở nơi có địa thế khá cao cho nên tất cả cửa sổ phòng tắm đều kéo dài sát đất, bên ngoài là hoa viên biệt thự….

Hạ Vân Phong ngồi dựa vào thành bồn tắm, trong bồn tắm dòng nước có tác dụng mát xa hướng đến toàn thân y, khiến y thật thoải mái. Y tựa vào bên cạnh bồn lơ mơ sắp ngủ mà Hạ Đông thì ngồi ở bên cạnh bể giúp Hạ Vân Phong mát xa huyệt thái dương.

Đột nhiên, Hạ Vân Phong “Tê” một tiếng, y nhăn mi lại……

“Vân gia, ta không phải cố ý, ta……” Hạ Đông nhất thời không chú ý ấn quá mạnh, làm đau Hạ Vân Phong.

Nhưng Hạ Vân Phong chỉ vô lực giương mắt nhìn hắn một cái: “Không có việc gì, ngươi tiếp tục.” Y biết Hạ Đông khí lực rất lớn, cho nên cũng không có truy cứu.

Hạ Vân Phong hỏi hắn gần đây công ty thế nào, Hạ Đông thành thật hồi báo tình hình công ty. Dưới sự quản lý của Hạ Đông việc làm ăn chính đạo của Hạ Vân Phong làm được rất ấn tượng.

Có điều, Hạ Vân Phong chưa bao giờ để cho Hạ Đông đụng vào việc làm ăn ở hắc đạo, y biết Hạ Đông thực có khả năng, nhưng y phân chia thật sự rõ ràng. Hạ Vân Phong rũ mắt, nhìn chằm chằm mặt nước, không biết suy nghĩ cái gì.

Bên người y có nội gián.

Nhưng nội gián này là ai thì y không biết……

“Hạ Đông, ngươi cảm thấy ta đối với ngươi được không?”

Hạ Vân Phong vươn tay lấy tinh dầu đang đặt ở bên cạnh bể nhỏ vài giọt vào bên trong bồn tắm, đồng thời y cũng hưởng thụ Hạ Đông mát xa.

“Tốt lắm.” Hạ Đông gật đầu.

“ Từ lúc ta đem ngươi về đến bây giờ ta có bạc đãi ngươi không ? ” giọng Hạ Vân Phong có chút tản mạn, rất thong thả……..

“Không có.” Hạ Đông trả lời thật sự thành khẩn, nhưng hắn nhận thấy được Hạ Vân Phong có chút không thích hợp, thế nhưng đột nhiên hỏi hắn như vậy, khẳng định là có vấn đề. Hắn chủ động bổ sung : “Vân gia luôn luôn đối với ta rất tốt, sinh nhật hàng năm đều cùng ta trải qua, còn để cho ta quản lý công ty, còn quan tâm việc chung thân đại sự cho ta, đối đãi rất tốt.”

“Vậy ngươi muốn như thế nào hồi báo ta?” Hạ Vân Phong thong thả ngẩng đầu lên, có hưng trí nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hạ Đông.

“Ta sẽ quản lý công ty thật tốt, sẽ không để cho Vân gia thất vọng.” Hạ Đông cúi đầu, một bên thay Hạ Vân Phong mát xa, một bên nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong, rất nhanh hắn liền nhìn thấy Hạ Vân Phong vừa lòng nở nụ cười.

Hạ Vân Phong nghênh diện hướng Hạ Đông, bảo Hạ Đông hảo hảo thay y làm việc, cái khác sẽ không hỏi đến, hơn nữa người gửi ảnh chụp kia cho y cũng phải mau chóng tìm ra.

Mỗi lần Hạ Vân Phong phân phó công việc cho Hạ Đông, Hạ Đông nghe rất chăm chú, sau đó sẽ cố gắng đi hoàn thành nhiệm vụ. Hiệu suất làm việc của Hạ Đông quả thực rất cáo, động tác cũng rất nhanh.

Hạ Đông chủ động thay Hạ Vân Phong chà xát lưng, bàn tay hắn rất lớn, không giống nữ nhân chà xát cái lưng cùng với sờ không có gì khác nhau. Lực đạo của hắn vừa phải làm cho Hạ Vân Phong cảm giác thoải mái.

Thậm chí là……

Làm cho Hạ Vân Phong thoải mái rên lên mấy tiếng, giọng nói y vô lực, mềm nhũn. Y bán híp hai tròng mắt, ánh mắt lộ ra vài phần mệt mỏi, toàn bộ lưng y đều là bọt xà phòng.

“Phía trước còn chưa rửa.” Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn, tắm rửa không chỉ có cọ phía sau lưng.

Hạ Đông đem Hạ Vân Phong bế đứng lên, để cho Hạ Vân Phong ngồi ở bên cạnh bể. Cả người Hạ Vân Phong trong nháy mắt bị ôm lấy, giọt nước trên người theo da thịt chậm rãi trượt xuống.

Hạ Vân Phong chậm rãi xoay người, mặt đối mặt với Hạ Đông, mà Hạ Đông thủy chung là cúi đầu, đem sữa tắm vẽ loạn trên bông tắm, thay Hạ Vân Phong chà thân thể.

Bông tắm mềm mại xẹt qua làn da Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong không tiếng động “Ân” vài cái, hai tay của y đều chống cạnh bể, im lặng nhìn chăm chú vào Hạ Đông.

Hạ Vân Phong nhìn thấy trên trán hắn có mồ hôi, mở miệng: “Ngươi không tắm?” Y nhìn Hạ Đông, cảm giác được tay Hạ Đông ngưng trong chốc lát, lại bắt đầu chậm rãi thay y cọ người.

“Ta không tắm, ta giúp Vân gia tắm là được.” Hạ Đông ngồi xổm xuống, thay Hạ Vân Phong cọ bên hông, cùng với cái đùi bóng loáng kia……

Hạ Vân Phong nhìn Hạ Đông, cũng chậm rãi giật giật môi: “Nếu ngươi không tắm, như thế nào cùng ta ngủ.” đáy mắt y tràn ngập cảm xúc không rõ……

Làm cho người ta không thể biết ý định thật của y.

Lúc này.

Hạ Đông ngẩng đầu nhìn y: “Vân gia không phải là không cho ta cùng ngươi tắm rửa sao? (=..= ca đã làm gì mà thúc lại cấm đoán ca nhiều thứ za chứ)” giọng Hạ Đông rất vững vàng, cũng rất bình tĩnh, không có chút cảm xúc dao động.

“Hôm nay có thể.” Hạ Vân Phong thực ngắn gọn trả lời hắn.

Hạ Đông ở đằng trước Hạ Vân Phong, trừ bỏ thay Hạ Vân Phong lau ở phía ngoài chân thì không có động tác dư thừa nào khác. Hạ Vân Phong thấy hắn chỉ sát một chỗ thì cũng không biết suy nghĩ cái gì…. (cười gian)

Hắn nhìn mặt Hạ Đông, chậm rãi mở chân ra…… (Đa Mộng : a a a câu dẫn công khai nha) (Trangki : tên truyện là Dụ tội có khác, bác đúng là dụ người ta phạm tội mà =.= )

Hạ Đông thất thần.

“Cọ a.” Hạ Vân Phong nhìn hắn thất thần, hảo tâm nhắc nhở hắn, “Không cần sững sờ, nhanh lên một chút, ta muốn ngủ.” Y muốn ngủ rồi, không nghĩ tiêu hao thời gian để tắm rửa.

Hạ Đông nghe nói thế mới một lần nữa bắt đầu thay y sát sườn chân cùng bộ phận bao vây phần trọng điểm kia……..

Nhưng ánh mắt Hạ Đông vẫn dừng ở trên đùi y, không có loạn xem nơi khác.

Hạ Vân Phong thong thả rũ mắt nhìn Hạ Đông……

Hắn cảm giác được động tác của Hạ Đông càng ngày càng chậm, càng ngày càng nhẹ……

Cho nên.

Tay hắn bắt được ngón tay Hạ Đông, kéo tay Hạ Đông, thay y tẩy rửa thân thể.

Từ chân đến thắt lưng, lại từ thắt lưng đến mông, lại theo mông theo dời xuống đến bắp chân, từng địa phương trên người Hạ Vân Phong, Hạ Đông cũng giúp y cọ sạch một lần, thẳng đến khi Hạ Vân Phong đứng lên……

“Hạ Đông, ôm ta……” Ôm ta đi tráng người……

Hạ Vân Phong nói còn chưa nói xong, hắn vừa đứng lên, liền đạp phải miếng bọt biển ở dưới chân, chân y vừa trượt……

Hạ Đông lập tức đỡ được hắn,: “Vân gia, ngươi cẩn thận, sàn rất trơn.” Hạ Đông ôm chặt thân thể trơn mượt của Hạ Vân Phong, hai người thân cao xấp xỉ, ánh mắt cũng vừa mới giao hòa.

Hạ Vân Phong đáy mắt một mảnh bình tĩnh, y trấn định giương mắt nhìn về phía Hạ Đông. Y cảm giác được thân thể Hạ Đông truyền đến nhiệt độ cơ thể nóng bỏng, y giật giật tỏ ý: “Ngươi ra rất nhiều mồ hôi.”

“ Vâng.” Hạ Đông thành thật nói cho y, “Bởi vì thực nóng.”

Hạ Vân Phong nhìn hắn nóng như vậy, chính mình cũng hiểu được. Hai tay y chạm vào áo thun trên người Hạ Đông, y đụng đến quần áo Hạ Đông thì thấy đều ướt rồi, ngay cả phía sau lưng cũng ướt……

Bộ dáng rất khó chịu.

“Ngươi đem quần áo cởi, trước tắm rửa một cái.” Hạ Vân Phong sờ sờ phía sau lưng của hắn, tất cả đều là mồ hôi, để như vậy không tắm đi ra ngoài c sẽ cảm lạnh.

Hạ Đông ôm Hạ Vân Phong không hề động, tựa hồ suy nghĩ rốt cuộc muốn hay không cởi.

“Ngươi thực nóng.” Hạ Vân Phong để tay vào người Hạ Đông, y hơi hơi nghiêng đầu, hai má cảm thấy nhiệt khí của Hạ Đông phả vào: “Có phải hay không không thoải mái?”

“Vân gia, ta không sao.” Hạ Đông lắc đầu, “Không có không thoải mái.” hơi thở hắn trừ bỏ nóng bỏng ở ngoài vẫn thực ổn định, nói chuyện cũng tương đối trấn định.

Hạ Đông dưới cái nhìn chăm chú của Hạ Vân Phong, cởi áo ra, lộ ra thân hình hoàn mỹ. Hạ Đông thường tập thể hình, dáng người hắn rất tốt, thật rắn chắc nhưng không khoa trương.

Thực đều đặn.

Hạ Vân Phong nhìn nhìn hắn vài lần, nhìn hắn thất thần, liền nói: “Ngươi ở nhà tắm rửa cũng không cởi quần? (=..=)” Y cảm thấy Hạ Đông thực câu nệ, cũng không phải chưa cùng nhau tắm rửa qua.

“Không phải.” Hạ Đông lắc đầu, lại giằng co trong chốc lát, mới đem quần cởi……

Hạ Vân Phong an vị ở bên bể, Hạ Đông an vị vào trong bồn tắm ngâm nước. Hạ Đông đưa lưng về phía Hạ Vân Phong, mà Hạ Vân Phong ngồi có chút mệt mỏi, y liền nằm ngửa xuống thành bể, dùng khăn mặt thật dày lót đầu.

Sườn thắt lưng của Hạ Vân Phong dán sau thắt lưng của Hạ Đông, y cảm thấy Hạ Đông thân thể thực nóng, y rất chậm hỏi Hạ Đông vài câu: “Ngươi bình thường thích chơi cái gì?”

Y nhắm mắt lại, nghe tiếng nước.

Trong phòng tắm thực im lặng.

Thực thoải mái.

Hơi nước thản nhiên tràn ngập mặt bể, có chút mông lung, hơi nước ở dưới ngọn đèn mờ nhạt lộ ra mấy phần ái muội.

“Thích chơi thể thao.” Hạ Đông ngâm trong chốc lát, an vị đứng dậy, ngồi ở bên người Hạ Vân Phong thoa sữa tắm, hai người bên hông đều cùng bọc khăn tắm lớn.

Nhẹ nhàng mà quấn trên người……

Hạ Vân Phong từ từ nhắm hai mắt hỏi: “Ta nghe Tần Diễm nói, ngươi đối với chụp ảnh cũng rất nghiên cứu, có phải hay không?” Y chậm rãi mở hai tròng mắt, ánh mắt trầm tĩnh kia dừng ở trên sườn mặt Hạ Đông.

“Ngẫu nhiên chụp một chút.” Hạ Đông toàn chụp người khác, hắn rất ít chụp ảnh mà nói thẳng hắn không thích chụp ảnh. Người duy nhất cùng hắn từng có ảnh chụp chung cũng chỉ có Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong lại một lần nữa nhắm lại hai tròng mắt, tựa hồ có chút mệt mỏi, cũng vốn không nói nữa. Đợi cho Hạ Đông thoa sữa tắm xong, Hạ Đông mới đem y ôm đến dưới vòi sen tẩy trừ.

Hạ Đông hầu hạ y đến thực thoải mái, cũng tẩy thật sự sạch sẽ, nhưng Hạ Vân Phong không có nói nữa. Sau khi tắm xong mới phát hiện chỉ có một bộ quần áo ngủ, Hạ Đông đang chuẩn bị thay Hạ Vân Phong mặc vào.

Nhưng lại… nghe thấy Hạ Vân Phong nói: “Ngươi mặc là được rồi.”

Hạ Đông cũng biết Hạ Vân Phong có thói quen lõa thể khi ngủ, hắn cũng tự mình đem quần áo mặc vào, sau đó đem Hạ Vân Phong bên hông chỉ quấn cái khăn tắm ôm đến căn phòng xa hoa. ( như kiểu chuẩn bị động phòng ấy =.= )

Trong phòng rất lớn, có vẻ có chút trống trải, chiếc giường King size phủ kín đệm chăn mềm mại, lan can cửa sổ phục cổ kia cùng cái màn tinh mỹ tự nhiên rũ xuống.

Điều hòa trong phòng chỉnh ở nhiệt độ vừa phải, độ ấm kia làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy thực thoải mái.

Hạ Đông đem Hạ Vân Phong đặt ở trên giường.

Mà Hạ Vân Phong vừa nằm xuống liền mềm nhũn lõm ở trong đệm chăn, hơn nữa thoải mái bán híp đôi mắt lười biếng nhìn chằm chằm Hạ Đông trước mắt, rất thư thái, y không nghĩ động nữa.

“Ngươi gọi cho Tần Diễm một cuộc điện thoại, bảo hắn ta và ngươi ở cùng một chỗ.” Hạ Văn Phong chậm rãi nói, trong giọng nói lộ ra vài phần buồn ngủ, “Nói cho hắn, ta đêm nay không quay về.”

Hạ Đông nghe lời gọi điện thoại cho Tần Diễm, nói một chút tình huống, tỏ ý hắn cùng Hạ Vân Phong cùng một chỗ, Hạ Vân Phong đêm nay không trở về nhà ngủ. Toàn bộ quá trình Hạ Vân Phong đều nghe được bọn họ đối thoại.

Thẳng đến khi Hạ Đông tắt điện thoại, Hạ Vân Phong mới bảo Hạ Đông đến trên giường ngủ.

“Ta ngủ ở mấy phòng khác hoặc là sô pha, sàn là được.” Hạ Đông đứng ở bên giường, không có ý tứ muốn ngủ trên giường, bởi vì Hạ Vân Phong sẽ không đáp ứng cùng hắn đồng giường.

Nhưng lại xảy ra chuyện làm cho Hạ Đông không nghĩ tới, Hạ Vân Phong thản nhiên nói: “Hôm nay ngươi có thể ngủ cùng giường.” Có thể cùng y cùng nhau ngủ chung giường, chỉ có hôm nay mới có thể……

Khi Hạ Đông được Hạ Vân Phong cho phép mới ngồi lên trên giường, bởi vì giường rất mềm mại nên theo trọng lực lõm xuống, thân thể hai người tự nhiên dán lại cùng nhau.

“Thân thể của ngươi so với hai năm trước càng ngày càng tốt.” Hạ Vân Phong cảm giác được cơ bụng Hạ Đông ép hắn, thân thể Hạ Đông cũng thực nóng, hai tay y thong thả kéo vạt áo của Hạ Đông ra……

Y muốn nhìn một chút.

Chỉ đơn thuần muốn nhìn một chút mà thôi. (=..=)

Hạ Đông cũng tùy ý y xem, hắn cảm giác ánh mắt Hạ Vân Phong theo ngực hắn, chậm rãi di chuyển đến bụng hắn, lại theo hạ phúc đi xuống…… (=..=)

“Vân gia.” Giọng Hạ Đông không tự chủ trầm thấp, cực giàu từ tính.

“Ngươi thật sự đã trưởng thành.” ánh mắt Hạ Vân Phong lại theo bụng hắn hướng lên trên nhìn, thong thả nhìn cặp mắt hơi hơi rung chuyển kia của hắn. Hạ Đông chờ đợi nửa ngày, rốt cục đợi thêm được một câu: “Sinh nhật vui vẻ, năm nay ngươi muốn quà gì có thể tự mình yêu cầu.”

Giọng Hạ Vân Phong lười biếng, rất chậm, rất nhẹ……

Nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên Hạ Vân Phong chủ động hỏi Hạ Đông nghĩ muốn cái gì. Những năm vừa rồi sinh nhật Hạ Đông, Hạ Vân Phong đều tự mình chuẩn bị quà đưa cho Hạ Đông.

Nhưng hiện tại Hạ Đông trưởng thành……

Ý muốn khẳng định cũng đã không giống nữa rồi……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.