CHƯƠNG 157 VIP
Edit Đa Mộng
Beta : Trangki
“ Có loại nhi tử như ngươi vậy sao? ” Hạ Vân Phong thân thủ muốn dùng ngón tay chùi khóe miệng, nhưng Hình Liệt lại bắt được tay y, vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ khóe miệng của y……
Hạ Vân Phong giống như bị điện giật sửng sốt……
“Ngươi liếm ta?”
Hình Liệt ái muội cắn môi y: “Liếm ngươi thì thế nào, địa phương nào của ngươi ta không hôn qua?” Hắn thấp giọng cười khẽ, Hạ Vân Phong cảm thấy hai má cùng hô hấp đều dần dần nóng lên rồi…… (=))) thúc biết đỏ mặt rồi)
Hạ Vân Phong biết mình nói với hắn không rõ ràng lắm, cũng liền trầm mặc, y hạ đường nhìn dừng ở đầu vai Hình Liệt, đôi môi Hình Liệt như có như không dán tại bên môi y.
Hơi thở nóng rực kia khiến môi y có chút ngứa, Hình Liệt dựa vào rất gần, lại thủy chung đều không có hỏi lại y, y có thể cảm giác được hơi thở hơi nóng kia của Hình Liệt.
Liền giống như muốn dung nhập vào máu y……
Tay Hạ Vân Phong chậm rãi nắm chặt vai áo Hình Liệt: “Ngươi ở bên ngoài cũng tùy tiện như vậy?” Người nào cũng đều được làm chứ? một câu cuối cùng Hạ Vân Phong không hỏi ra miệng.
Chừa chút mặt mũi cho nhi tử.
“Thời điểm ta không ở nhà, ngươi cũng đều tùy tiện như vậy?” Hình Liệt không hề cố kỵ hỏi lại y.
Hạ Vân Phong bị Hình Liệt ép đến phía bên trong sô pha, hai người nghiêng thân đối mặt gắt gao dán tại cùng nhau, hai tay Hạ Vân Phong nắm quần áo trước ngực Hình Liệt……
Hạ Vân Phong hơi nghiêng đầu không có nhìn Hình Liệt: “Ta cho ngươi loại ấn tượng này?”
“Bằng không ngươi cho là đâu.” Hình Liệt nắm cằm Hạ Vân Phong, khiến cho Hạ Vân Phong nhìn hắn: “Ngươi thích bị nam nhân “ôm” như vậy, ta đây đêm nay liền khiến cho ngươi tuần này đều đừng nghĩ xuống giường.”
Tay hắn thô lỗ duỗi vào trong áo ngủ Hạ Vân Phong, hắn từ từ đem quần áo Hạ Vân Phong, tất cả đều xả đi xuống, cả kiện quần áo đều bị kéo xuống thắt lưng.
“Nữ cảnh sát ở cục cảnh sát có phải đều bị ngươi chơi đùa rồi hay không?” Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt so với trong tưởng tượng của y càng lưu manh hơn rất nhiều, rõ ràng là là cảnh tư cao cấp của cục cảnh sát lại luôn làm loại sự tình này. (=..= đã nói thằng này BT mà)
Cánh tay Hình Liệt hơi chút dùng sức, đáy mắt lười biếng của Hạ Vân Phong có chút hoảng loạn, hắn hỏi lại Hạ Vân Phong: “Ngươi ghen?”
“Ngươi cảm thấy ngươi có bản lĩnh này lại có thể làm cho ta ghen?” Hạ Vân Phong lười biếng cười khẽ, thực rõ ràng là đang cười nhạo Hình Liệt “Thiên chân” (ta cũng cười khẩy). tiếng cười lười biếng của y lại làm cho Hình Liệt tức giận.
“Ta không có bản lĩnh này, Tần Diễm có bản lĩnh này.” Hình Liệt dùng sức đem áo ngủ Hạ Vân Phong xả đi xuống, che lại bộ vị trọng điểm của Hạ Vân Phong, tay hắn chôn ở trong vạt áo, ái muội đảo qua lại……
“Tần Diễm là ca ca ngươi, ngươi không nên đối với hắn có thành kiến.” Hạ Vân Phong cảm giác được động tác Hình Liệt rất mãnh liệt, y nhẹ nhàng mà xiết chặt quần áo Hình Liệt.
“Ngươi vừa nhìn thấy hắn cùng Hạ Đông cùng một chỗ, liền khẩn trương như vậy, mỗi lần Hạ Đông đến, ngươi đều nhìn chằm chằm Tần Diễm, ngươi làm cũng không cần rõ ràng như vậy đi.” Hình Liệt nói ra bất mãn trong lòng, nữ nhân hắn “ôm” qua nhiều như vậy, căn bản là không nhớ được tên mấy nữ nhân này, hắn làm sao sẽ biết chức nghiệp của mấy nữ nhân này.
Hai phụ tử giống như giang thượng (T.T hỉu chít liền)……
“Có phải ở cảnh cục nữ nhân đi làm, chỉ cần mở đùi ra thỏa mãn ngươi, là có thể thăng chức hay không?” Hạ Vân Phong cũng không lưu mặt mũi cho hắn nữa, quy tắc ngầm này ai cũng đều biết.
“Đúng thì thế nào, ngươi cũng không phải cảnh sát, nếu ngươi là cấp dưới ta, ta mỗi ngày cho ngươi không mặc quần áo, ở trong văn phòng phục vụ cho ta.” Tay Hình Liệt rút ra vạt áo hờ khép kia của Hạ Vân Phong, ngón tay lây dính dấu vết sáng bóng, tay hắn ở trên đùi Hạ Vân Phong ái muội vuốt ve“Như thế nào?”
“……”
“Có phải tâm động rồi hay không?”
“……”
“Có phải có chút muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa hay không (=..= chính nghĩa cơ đấy), muốn làm cảnh sát rồi?” hai tay Hình Liệt nhu lộng thân thể y, hắn nói chuyện thanh âm rất thấp, thực vừa lòng, thật giống như đang dụ dỗ……
Hạ Vân Phong lười biếng rũ mắt, Hình Liệt cũng rũ mắt xuống, ánh mắt theo xương quai xanh của Hạ Vân Phong chậm rãi hướng đến trước ngực, hắn duỗi ngón tay chỉ chỉ địa phương ánh sáng màu phấn đạm trước ngực Hạ Vân Phong.
“Tê –” Hạ Vân Phong phát ra tiếng nức nở rất nhỏ, y thân thủ nắm lấy tay Hình Liệt, “Đủ chưa đó?” Y nói xong hơi thở liền chiếu vào bên môi Hình Liệt……
Thật giống như đang mời Hình Liệt.
“Không đủ.”
Hắn trả lời rõ ràng, đầu ngón tay hắn để ở nơi đó, dùng sức họa vòng, đem y nhu đắc đỏ bừng, chẳng qua Hình Liệt chỉ chơi một hồi liền buông tay rồi.
Hạ Vân Phong vừa định đứng dậy, liền cảm giác được Hình Liệt đè nén y, dán tại bên tai y thấp giọng nói: “Nói thật, ta còn thực quên đã ngủ qua bao nhiêu nữ cảnh sát.”
Hắn bình thường chỉ dùng một lần.
“Lần trước cái kia ngủ với ta là y tá, cùng ta ở trong phòng bệnh làm, siêu nóng bỏng nga.” Hình Liệt một bên kích thích Hạ Vân Phong, một bên vuốt ve y, “Nàng ngồi ở trên người ta tự mình động, ngươi chừng nào thì cũng có thể chủ động một lần. (=..= nằm mơ cũng phải mơ cái nào có khả năng chút)”
“……”
“Trang phục hộ sĩ màu phấn hồng, nội y ren khêu gợi, bộ ngực lại trắng lại đầy đặn, váy ngắn thêm tất chân màu đen khêu gợi, bộ dạng so với nữ ngôi sao ngươi bảo dưỡng này đẹp mặt hơn nhiều.”
“……”
“Còn lại là y tá trưởng……”
Hạ Vân Phong không muốn nghe hắn nói chuyện: “Ngươi hạ lưu đủ rồi, liền câm miệng cho ta.” Y không muốn nghe những việc như vậy, y nhíu mày.
“Ngươi cùng Tần Diễm có phải thường xuyên ở trong phòng hắn làm hay không? Ngươi thích hắn, hay là thích ta?” Hình Liệt tự nhiên làm cho Hạ Vân Phong đem chân vòng ở trên lưng hắn, hắn duỗi tay kéo khóa quần ra……
Hạ Vân Phong thế này mới giương mắt nhìn hắn, Hình Liệt cũng đang nhìn y, nhìn thấy bộ dáng Hình Liệt còn thật sự, y ngăn lại Hình Liệt không cần cùng y nói đùa, có điều rất có cảm giác áp bách.
“Tần Diễm không có vô sỉ như ngươi vậy.”
Hình Liệt cũng không để ý: “Ta rất vô sỉ.” Hắn một bên nói một bên thẳng lưng……
Nhất thời.
Hạ Vân Phong thân thủ nắm chặt quần áo trước ngực Hình Liệt, chân y cứ như vậy khoát lên trên lưng Hình Liệt, theo động tác Hình Liệt dùng sức động thân, y lười biếng “Ân” vài tiếng.
Trong lòng bàn tay Hạ Vân Phong đều xuất mồ hôi rồi.
Hình Liệt cứ như vậy tự mình ép tiến vào (=..= vào đâu tự hiểu nhá, chỉ là Mặc tỷ mấy cái chỗ này lúc nào cũng mơ hồ nên ta phải nhắc thôi), hơn nữa rất nhanh mà bắt đầu động rồi, lần này Hình Liệt động không chút hoang mang, hai tay của hắn ở trên người Hạ Vân Phong chạy.
Thực mượt……
Hơn nữa.
Không giống với mấy nữ nhân hắn “ôm” qua, hắn bình thường sẽ không ôm một người hai lần, nhưng hắn đã muốn “ôm” Hạ Vân Phong rất nhiều lần rồi, một lần so với một lần cũng đều có cảm giác.
Hạ Vân Phong không phủ nhận, bên môi y tràn đầy hơi thở của Hình Liệt, môi y bị hơi thở kia đốt nóng bỏng: “Ngươi ở bên ngoài đều là không kiềm chế được như vậy?” Y cảm giác được vật nóng rực kia của Hình Liệt, nhiệt độ kia giống như sắp làm phỏng y.
“Ta chỉ ở trước mặt ngươi không kiềm chế được.” Hình Liệt nửa thật nửa giả trả lời y, cảm giác thân thể Hạ Vân Phong thả lỏng, hắn sửng sốt một chút, lại bổ sung thêm một câu: “Ngươi tin không?” Hắn cười đến có chút hư hỏng……
“Không tin.” Hạ Vân Phong phủ định.
Động tác Hình Liệt hoàn toàn dừng lại, hắn trầm mặc nhìn Hạ Vân Phong nửa ngày, mới bắt đầu tiếp tục động tác, chính là lần này so với trước đó càng thêm dùng sức, vừa vội lại thâm sâu……
Chân Hạ Vân Phong tự nhiên trượt hướng lên trên, theo động tác lay động cường thế mà tấn mãnh kia của Hình Liệt, chân Hạ Vân Phong cũng thực bản năng hơi chút dùng sức dựa chặt vào hắn.
“Không tin?” Hình Liệt có chút bất mãn lặp lại, “Nếu không tin, vậy đêm nay khiến cho ngươi hoàn toàn không tin.” quần hắn chảy xuống đến gót chân……
Áo cũng vén lên cao……
Mà Hạ Vân Phong chỉ có vạt áo áo ngủ mơ hồ đắp lên……
Nhưng chỉ cần hiện tại có người về nhà, chỉ cần mở cửa ra, bật đèn lên, liền tận mắt có thể nhìn thấy hình ảnh hai người thật sâu dung nhập, chính là vạt áo áo ngủ cũng hoàn toàn dấu không được……
Động tác của Hình Liệt liền giống như từng chút một đánh vào trong lòng y, làm cho cảm xúc có chút hỗn loạn, mái tóc y có chút ướt át, ánh mắt cũng có chút không xong.
“Ngươi thích liền cho ngươi.”
“……”
Hình Liệt cúi đầu hôn đầu vai Hạ Vân Phong, hắn một đường hôn đến bên tai Hạ Vân Phong, thấp giọng yêu cầu: “Không cần lại ở thời điểm ta không có nhà câu dẫn Tần Diễm……”
Hạ Vân Phong nghiêng đầu nhìn hắn.
Hình Liệt cũng nghiêng đầu xuống nhìn y: “Được không?” Hắn chậm lại động tác, lại càng thêm xâm nhập……
Hạ Vân Phong bị hắn làm cho phát ra âm thanh e hèm, Hình Liệt xem như Hạ Vân Phong đáp ứng rồi, hắn cúi đầu hôn xuống đôi môi nóng bỏng của Hạ Vân Phong: “Ta sắp bị ngươi chặt đứt rồi.”
“Thời gian không còn sớm nữa.” Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn đừng làm.
Nhưng là..
“Vậy đến trong phòng ngươi.” Hình Liệt trực tiếp đem y bế đứng lên, khiến cho Hạ Vân Phong cả người đều bắt tại trên người, hắn liền trực tiếp đem Hạ Vân Phong ôm đến phòng Tần Diễm……
Khiến toàn bộ sàng đan của Tần Diễm đều là dấu vết của bọn họ (=..=)……
Hình Liệt còn “ôm” Hạ Vân Phong ở trên giường ngủ của Tần Diễm trong chốc lát, còn có đêm nay Tần Diễm trở về thật trễ, ở trước khi Tần Diễm trở về đã sai người ta đổi qua sàng đan.
Lúc Tần Diễm trở về Hình Liệt ngồi ở phòng khách ăn hoa quả, hắn đã muốn tắm rửa xong mặc áo ngủ dựa vào sô pha xem TV, nhưng canh bổ đêm nay không có phần của hắn…… (=..= bị bỏ rơi)
Hơn nữa.
Trên khuôn mặt anh tuấn của hắn có thêm năm dấu ngón tay rõ ràng.
Hạ Vân Phong dậy sớm, mấy ngày hôm trước Hình Liệt vì việc làm của hắn trả giá thảm thống, mấy ngày nay khi nào ăn cơm cũng đều không có vị trí cùng chén đũa của Hình Liệt.
Mỗi lần đều là Hình Liệt tự mình động thủ đi lấy chén đũa, đi lấy ghế. (=..= tưởng tượng thôi đã cười chết ta rồi)
Nhưng hắn không ngoạn lúc Hạ Vân Phong ăn cơm, sau khi ăn xong y ở hậu viện tưới hoa, uy chim uy cá, hắn đều phải đi quấy rối Hạ Vân Phong (=..= da nó dày còn hơn đệm Kim Đan), bởi vì sự xúc động của hắn vào buổi tối mấy ngày hôm trước đã bị giáo huấn rồi.
Cho nên.
Hiện tại khi quấy rầy Hạ Vân Phong, có hơi chút thu liễm.
“Đêm nay ăn no rồi sao?” Hình Liệt dán tại phía sau y, ôm thắt lưng y, dán tại bên tai y nói chuyện, “Ta xem ngươi cũng chưa ăn cái gì cả, nếu chưa ăn no……”
“Thế nào?” Hạ Vân Phong tùy ý hắn ôm, cầm một chút mồi cá chậm rì rì hướng trong hồ cá rải.
“Chưa ăn no, ta một mình uy ngươi.” Hình Liệt từ lỗ tai y hôn đến sườn mặt y, hắn ôm Hạ Vân Phong nhẹ nhàng diêu đến diêu đi (= lắc qua lắc lại =..= giống uốn éo quá), “Cam đoan uy ngươi ăn no.”
Trên người Hạ Vân Phong mặc áo tơ lụa hoa mỹ, sờ lên thực mượt, thực thoải mái, bởi vì đã vào thu, khí trời mát mẻ, y cũng thay áo dài tay……
Trong hoa viên có lá rụng nhẹ nhàng rơi xuống, sương khí mùa thu mang theo nhiều độ ẩm.
Hình Liệt vừa định bắt tay thân nhập vào trong quần áo y, chợt nghe thanh âm có ngưới tới, hắn lập tức cùng Hạ Vân Phong bảo trì khoảng cách, hắn tiến lên trước ở bên cạnh giống như đến uy chim……
Hạ Vân Phong vừa mới quay qua thì Tần Diễm lại đây rồi: “Lão ba, mấy ngày hôm trước vì sao không nói với ta, liền đem sàng đan của ta thay đổi?“ Tần Diễm có khiết phích, không sạch sẽ là sẽ không ngủ.
“Sàng đan của ngươi bị hắn làm dơ.” Hình Liệt mở miệng trước, hắn đùa với chim, ha ha cười hai tiếng.
“Dơ?” Tần Diễm cảnh giác nhìn về phía Hạ Vân Phong,“Như thế nào dơ?”
“Làm bẩn.” Hình Liệt càng nói càng hăng say, mỗi lần đều cướp lời Hạ Vân Phong, nhưng nhìn thấy Hạ Vân Phong lạnh lùng theo dõi hắn, hắn tự nhiên sửa miệng (=..=), “Ngày đó hắn tắm rửa xong không lau liền nằm ở trên giường ngươi, lúc ta đi ngang qua thấy được, đã bảo người đem sàng đan đổi, bởi vì ta biết Tam ca ngươi có tính khiết phích……”
Tần Diễm bán tín bán nghi nhìn về phía Hạ Vân Phong: “Là như thế này?”
Hạ Vân Phong bất động thanh sắc nhìn chăm chú vào Hình Liệt, cũng lười biếng trả lời Tần Diễm: “Ân.” Y rải xong một mồi cá cuối cùng, liền chậm rãi ngồi xuống uống trà.
Hình Liệt đang muốn nói chuyện, điện thoại liền vang lên, hắn tiếp một cuộc điện thoại liền vội vội vàng vàng đi ra ngoài, trước khi đi còn cùng Hạ Vân Phong nói: “Cảnh cục xảy ra chút chuyện, ta về cảnh cục trước.”
Hạ Vân Phong gật đầu, Hình Liệt đi ra thật xa sau, y mới nói câu: “Cẩn thận một chút.” Cũng không biết Hình Liệt là nghe được, hay là hoàn toàn không có nghe đến……
“Ta có việc muốn nói với ngươi, ta ngày mai phải đi công tác, lần này cần đi nửa tháng, phải nửa tháng sau mới trở về.” Tần Diễm cũng không phải ở trưng cầu ý kiến Hạ Vân Phong.
“Lâu như vậy, đi chỗ nào?” Hạ Vân Phong lo lắng nhi tử, y buông chén trà, suy nghĩ muốn hay không an bài vài vệ sĩ cho Tần Diễm, “Phải đi Bắc Mĩ?”
“Ân.”
Hạ Vân Phong thực nghiêm túc hỏi: “Muốn ta cùng ngươi đi hay không?”
“Không cần.” Tần Diễm thực trực tiếp cự tuyệt, “Dù sao ta rất nhanh sẽ trở lại, ngươi đi cũng giúp không được việc gì.”
Hạ Vân Phong có chút đăm chiêu gật đầu.
Nhưng lúc Tần Diễm đi, Hạ Vân Phong có đi đưa tiễn hắn: “Ngươi trên đường cẩn thận, mau chóng trở về.” Y không muốn nhi tử tách rời khỏi y lâu, nhưng Tần Diễm lại không cho y đi.
Tần Diễm không nghĩ tới Hạ Vân Phong lại đi tiễn hắn, hắn có chút ngoài ý muốn, hơn nữa Hạ Vân Phong đem vài cái huynh đệ của Tần Diễm đều mang đến (=..= quoành tráng thiệt), điều này làm cho Tần Diễm cảm thấy có chút buồn cười.
“Lão ba, ta là đi công tác mà thôi, không cần long trọng như vậy.” Tần Diễm trước khi qua làm thủ tục, có lễ phép tính ôm ôm y, cùng Hạ Vân Phong và huynh đệ chào hỏi xong sau liền chuẩn bị xuất quan……
Hắn đi đến một nửa, liền đi vòng vèo trở về, hắn nhìn mấy người phía sau Hạ Vân Phong liếc mắt một cái, ở thời điểm ôm Hạ Vân Phong hắn tiến đến bên tai y, thấp giọng nhắc nhở y một câu: “Ngươi cũng phải cẩn thận.”
Tần Diễm lời nói quan tâm, làm cho Hạ Vân Phong có chút động dung……
Tần Diễm ôm y: “Phải cẩn thận, người kia……”