CHƯƠNG 163
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Hạ Vân Phong nhìn thấy mấy ảnh chụp này thì xiết chặt ảnh chụp trong tay. Thứ này là từ trong bao văn kiện của Hạ Đông lấy ra, nói cách khác là Hạ Đông đã muốn xem qua rồi.
“Ta đã xem hết rồi.” thanh âm bình tĩnh của Hạ Đông ở trong thư phòng vang lên, hắn lại từ trong bao công văn lấy ra chi phiếu, đưa cho Hạ Vân Phong, “Đây là toàn bộ chi phí tháng này ngươi mang A Lâm đi đến một số nhà hàng cao cấp, cùng mua quần áo, vật phẩm cho hắn.”
Hạ Vân Phong nắm ảnh chụp trong tay nói không nên lời, hơn nữa Hạ Đông giống như muốn cùng y phân rõ giới hạn, trong mắt trầm tĩnh của y nổi lên bất an lưỡng lữ, y không có tiếp nhận chi phiếu.
Nhưng Hạ Đông lại đem chi phiếu để trên bàn.
“Còn có.” Hạ Đông lại từ trong bao công văn lấy ra một phong thư, cùng mấy hợp đồng mà Hạ Vân Phong xem không hiểu, “Vân gia, đây là thư từ chức, những thủ tục ta đã xử lý xong hết rồi.”
Lần này thái độ Hạ Đông rất kiên quyết.
Nhưng hắn từ đầu tới cuối vẫn như trước đều là cúi đầu, ngữ khí thập phần cung kính, cùng trước kia giống nhau chưa từng có thay đổi qua, chính là “Yêu cầu” của hắn làm cho Hạ Vân Phong cao hứng không nổi.
Hạ Vân Phong cầm trong tay mấy ảnh chụp này, y nhìn thứ Hạ Đông đặt ở trên bàn, Hạ Đông muốn cùng y phân rõ giới hạn.
Hạ Đông im lặng đứng, cúi đầu.
Hạ Vân Phong nhìn chằm chằm thứ trên bàn thật lâu: “Vì sao?” Y không rõ vì sao lần này Hạ Đông kiên quyết như vậy, chẳng lẽ là vì A Lâm kia?
Hạ Đông tựa hồ biết Hạ Vân Phong suy nghĩ cái gì, hắn bình tĩnh mở miệng: “Không liên quan đến A Lâm.”
“Ngươi đến bây giờ còn không hiểu được, A Lâm kia……” Hạ Vân Phong gắt gao nắm ảnh chụp, ngữ khí y thập phần thong thả, ánh mắt y thủy chung đều dừng ở trên mặt Hạ Đông……
Hạ Đông ngắt lời y: “Là ngươi không rõ.”
Hạ Vân Phong trầm mặc.
Y tuy rằng là dựa vào ở trên ghế nhưng hiện tại y lại không thấy hô hấp của mình, bởi vì Hạ Đông lần đầu tiên dám trực tiếp ngắt lời y khi y đang nói chuyện như vậy……
“Mặc kệ có A Lâm hay không, ta cũng không tiếp tục ngu ngốc như vậy nữa.” Hạ Đông đã muốn quyết định, “Bốn nhi tử của ngươi đã tìm được rồi, ta sẽ không cần ở lại chỗ này nữa.”
“……” Hạ Vân Phong không lên tiếng nhìn hắn.
“Bốn nhi tử kia của ngươi đều thực thông minh, cũng thực có khả năng.” Hạ Đông ngữ khí bình tĩnh khích lệ bốn nhi tử khác của Hạ Vân Phong, miệng hắn nói là vậy, trong lòng hắn nghĩ là, “Ngươi cũng có thể không cần ta nữa.”
Không phải……
Hạ Vân Phong rất muốn phủ nhận.
Nhưng nhìn thấy cái dạng này của Hạ Đông y căn bản là ngạnh ở yết hầu không nói ra lời.
Hạ Đông không có đối với việc này nhiều lời nữa, hắn đem cho Hạ Vân Phong thứ gì đó đều đã giao cho Hạ Vân Phong, nhưng có chút lời nói nhớ nhung hắn còn chưa có nói xong……
“Ngươi đã không cần ta, ta lưu lại cũng dư thừa.” Hạ Đông cũng thực rõ ràng, hắn thu hồi bao công văn.
Hạ Vân Phong biết.
Nếu Hạ Đông muốn lưu lại A Lâm, y là ngăn không được……
Trầm mặc sau một lúc lâu.
Vẫn là Hạ Đông trước mở miệng: “Ngươi đáp ứng cũng tốt, không đáp ứng cũng tốt, ta đã muốn quyết định rồi.”
Hạ Đông đã muốn quyết định sẽ không ở lại chỗ này……
” Mấy năm nay, thực cảm tạ ân bồi dưỡng của ngươi, ta sẽ không quên ngươi.“
Hạ Đông đang hướng y cáo biệt, Hạ Vân Phong có loại cảm giác Hà Đông đang hướng hắn cách xa.
” Vân gia, ta đi đây.“
Hạ Đông đứng ở trước mặt Hạ Vân Phong, im lặng nhìn Hạ Vân Phong thật lâu, nhìn thấy hốc mắt Hạ Vân Phong có chút phiếm hồng, hắn bình tĩnh nói: ” Ngươi cũng phải hảo hảo bảo trọng thân thể.“
Hạ Vân Phong nhìn thấy Hạ Đông phải đi rồi, y mới miễn cưỡng nó: ” Ngày mai đến công ty làm không?“
Hạ Đông lắc đầu.
” Có phải hay không từ nay về sau ta gọi điện thoại cho ngươi, ngươi cũng không nghe nữa?“
Hạ Đông gật đầu.
Hạ Vân Phong kéo ra ngăn kéo, đem ảnh chụp ném vào trong ngăn kéo, ánh mắt y thủy chung đều dừng ở ngoài cửa sổ, nhưng y cũng không biết chính mình đến tột cùng là nhìn cái gì……
Tìm không thấy tiêu cự……
Chất lỏng cực nóng làm mơ hồ hốc mắt y……
” Nếu hôm nay ngươi cứ như vậy rời đi, ngươi sẽ không lại là nhi tử của ta.“ Hạ Vân Phong chậm rãi nhắm lại hai tròng mắt, ngăn chận ướt át trong mắt, ” Ta không có đứa con như ngươi.“
Hạ Đông dừng cước bộ.
Hạ Vân Phong nghe được Hạ Đông dừng cước bộ, y lười biếng ra tiếng: “Ngươi lại đây.” Y bảo Hạ Đông đến bên người y, Hạ Đông cũng thành thật tiêu sái đến bên người y.
Hạ Vân Phong nằm ở trên ghế, đai lưng áo ngủ của y lỏng lẻo buộc ở bên hông, y đang nhắm mắt dưỡng thần: “Đem văn kiện giải ước cùng thư từ chức của ngươi, đọc cho ta nghe.”
Hạ Đông cũng thành thật dựa theo phân phó mà đọc.
Đọc xong Hạ Vân Phong vươn tay ý bảo Hạ Đông đem văn kiện cùng thư đưa cho y, Hạ Đông đem văn kiện cùng thư đều đưa tới trong tay Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong mở hai tròng mắt……
“Ta không có cảm thấy ngươi là dư thừa, ngươi cũng là thân sinh nhi tử của ta,” Hạ Vân Phong động tác thong thả đem văn kiện cùng thư đều xé đi, quăng vào thùng rác……
Hạ Đông cúi đầu.
Nhưng cho dù Hạ Vân Phong xé thư và văn kiện, Hạ Đông ngày hôm sau vẫn không có đi làm.
Không quá vài ngày A Lâm liền chủ động tìm đến Hạ Vân Phong, A Lâm rất sớm đi ra nhà hàng đợi Hạ Vân Phong thật lâu.
Bộ dáng A Lâm vẻ mặt tiều tụy, hắn nói cho Hạ Vân Phong hắn còn thật sự nghĩ tới, hắn vẫn là thích Hạ Đông, hắn trước đó nói Hà Đông không có tiền không bản lĩnh không địa vị những lời này đều là vì giận mà nói.
Bởi vì Hạ Đông đối hắn rất lãnh đạm.
Nhưng là…
“Ta nói chia tay với Hạ Đông, cũng là muốn nhìn một chút phản ứng của hắn, xem hắn rốt cuộc có ý với ta hay không.” A Lâm thực không có tinh thần ngồi ở trong nhà hàng, nước mắt rơi như mưa.
Hạ Vân Phong trầm mặc không lên tiếng nhìn A Lâm.
“Ta lấy này nọ trở về cũng chính là muốn nhìn một chút phản ứng của Hà Đông.” A Lâm khóc thật sự thương tâm, “Nhưng Hạ Đông mỗi lần cũng không hỏi ta……”
Hạ Vân Phong bởi vì A Lâm hôm nay là tới cùng hắn tố khổ, nhưng không nghĩ tới……
A Lâm trực tiếp quỳ trên mặt đất: “Vân gia, ta van cầu ngươi, ngươi để cho ta cùng Hạ Đông cùng một chỗ được không, ta thật sự thực thích Hạ Đông, cầu ngươi không cần chia rẽ chúng ta.”
Y không nghĩ tới A Lâm hôm nay lại cầu y.
“Ta cùng Hạ Đông trước đây có chút hiểu lầm, bất quá chúng ta đã muốn nói rõ ràng rồi.” A Lâm liền như vậy quỳ gối trước mặt Hạ Vân Phong, hai mắt rưng rưng khẩn cầu Hạ Vân Phong.
A Lâm vẫn tiếp tục cầu y.
Trong nhà hàng không có nhiều người, mấy phục vụ sinh không dám xem nhiều, mà vô luận A Lâm như thế nào cầu y, y đều chính là chậm rì rì hút thuốc, không có ra tiếng trả lời A Lâm……
“Các ngươi khi nào thì phù hợp?” Hạ Vân Phong rũ mắt, ánh mắt dừng ở trên chén trà, lá trà trên mặt nước trôi nổi đang ở chậm rãi chìm xuống, liền giống như tâm tình giờ phút này của y……
Một chút một chút trầm xuống……
“Tuy rằng hiện tại Hạ Đông từ chức rồi nhưng hắn vẫn thực để ý suy nghĩ của ngươi, tôn trọng ý kiến của ngươi, ta hy vọng Vân gia có thể thành toàn chúng ta.” A Lâm rơi lệ, quỳ trên mặt đất, lại không dám kéo quần áo Hạ Vân Phong, đành phải cùng Hạ Vân Phong dập đầu, “Vân gia, van cầu ngươi.”
“Hà Đông bảo ngươi đến cầu ta?”
“Là ta tự mình đến.”
Ý tứ A Lâm, chính là Hạ Vân Phong nếu chia rẽ bọn họ……
Hạ Vân Phong trầm mặc.
Y biết Hạ Đông vì sao muốn đem tiền trả lại cho y rồi, bởi vì Hà Đông cùng A Lâm thủy chung đều chưa từng có tách nhau ra, là y làm nhân vật phản diện muốn chia rẽ bọn họ.
A Lâm thế nhưng có thể vì Hà Đông làm được đến loại tình trạng này, y rốt cục biết vì sao Hạ Đông muốn vì A Lâm cãi lời y rồi.
A Lâm vẫn quỳ.
Hạ Vân Phong cảm thấy chính mình bị hung hăng đánh một cái tát……
Y nghĩ đến A Lâm ái mộ hư vinh, là vì tiền của Hạ Đông, mới cùng Hạ Đông cùng một chỗ, hiện tại xem ra y hoàn toàn nghĩ sai rồi, y làm nhiều như vậy, ngược lại xúc tiến tình cảm giữa bọn họ.
A Lâm cầu Hạ Vân Phong thật lâu, Hạ Vân Phong cuối cùng rốt cục mở miệng: “Ngươi đứng lên đi.” Y đáp ứng A Lâm, y sẽ không tái can thiệp chuyện hai người bọn họ nữa……
Bởi vì.
Lần này.
Hạ Đông tìm được người mình muốn rồi……
Hạ Vân Phong gọi hai phần ăn, nhưng A Lâm không có ăn, chính là chỉnh tề cắt thành khối nhỏ, Hạ Vân Phong không qhiểu được hắn muốn làm cái gì, nhưng…..
A Lâm lại nói cho Hạ Vân Phong: “Ta muốn đóng gói đem về cho Hạ Đông ăn.”
“……”
“Hôm nay Hà Đông đi ra ngoài tìm việc, về nhà khẳng định sẽ mệt chết đi.”
“……”
“Vân gia, ta có thể trở về sớm được không?” Bởi vì trước đó Hạ Đông nói qua với A Lâm, về sau nhìn thấy Hạ Vân Phong không thể gọi Hạ Vân Phong là bá phụ, chỉ có thể gọi là Vân gia.
Cho nên A Lâm cũng không thể gọi y là bá phụ nữa.
Hạ Vân Phong không trả lời.
Y chính là kêu phục vụ lại đây tính tiền.
Y nhìn A Lâm cẩn thận cắt đồ ăn, thật giống như thấy được Hạ Đông đang vì y cắt thức ăn, thân ảnh A Lâm giống như cùng Hạ Đông trọng điệp cùng một chỗ……
Hạ Vân Phong bảo phục vụ thay A Lâm đóng gói, lại bỏ thêm mấy phân đồ ăn, bảo A Lâm mang về nhà cho Hạ Đông ăn.
“Cám ơn Vân gia.” A Lâm lau khô hốc mắt còn có chút phiếm hồng.
“Không cần.”
Hạ Vân Phong chậm rãi rũ mắt, thong thả bỏ vào một khối thức ăn ở miệng, nhưng ăn không ra hương vị gì.
Hạ Đông thật sự tìm được một bảo bối ôn nhu săn sóc lại vì hắn suy nghĩ, Hạ Vân Phong cũng không biết hiện tại y nên vì nhi tử cao hứng, hay là vì chính mình mà khổ sở……
Chuyện Hạ Đông khiến cho Hạ Vân Phong hai ngày nay ngủ không được, y cảm thấy chính mình không nên bị mây đen làm phức tạp như vậy, hôm nay con của y tất cả đều không ở nhà, vừa lúc vài vị lão bản hẹn y đi ra ngoài tiêu khiển.
Hạ Vân Phong cũng đáp ứng.
Đoàn bọn họ người đi vào quyền quán cao cấp nhất Đông khu, nơi này thiết bị đều là nhất lưu……
Hơn nữa nơi này là sòng bạc lớn nhất bên ngoài Đông khu, cơ hồ mỗi ngày đều có cá cược, cho nên mọi người đến nơi này đánh bạc đặc biệt nhiều, đương nhiên người thao túng phía sau màn bang phái của Đông khu.
Đêm nay.
Nơi này có một vụ cá cược lớn.
Bình thường Hạ Vân Phong không thường xem đánh quyền đương nhiên cũng muốn đến để giúp vui.
Đêm nay đi cùng Hạ Vân Phong là Hạ Xa trước đó không lâu mới đi du lịch trở về, Hạ Vân Phong vốn không nghĩ tìm nàng tiếp khách, nhưng nàng vừa lúc đến nhà tìm Ngao Dương, Ngao Dương lại không ở nhà……
Hạ Xa liền chủ động yêu cầu bồi y.
Y liền đem Hạ Xa mang đến.
Bạn gái toàn trường cũng không bằng Hạ Xa, nữ nhân này càng ngày càng xinh đẹp. Nàng đêm nay mặc váy màu đen đơn giản, càng thêm khắc họa đường cong thân thể xinh đẹp của nàng
Hạ Vân Phong vốn chỉ muốn ngồi một chút rồi đi, nhưng y lại thấy được người không nên xuất hiện ở trong này, y thấy được một người nhìn hơi quen mắt……
Người kia vượt qua bên cạnh y……
Đi vào phòng thay quần áo……
Hạ Vân Phong thong thả đứng lên, đi theo người này vào phòng thay quần áo.
Y cảm thấy bóng dáng người này rất giống Hạ Đông, bởi vì ngọn đèn trong quyền quán rất hôn ám, căn bản là nhìn không rõ bộ dáng đối phương cho nên Hạ Vân Phong muốn đi tới xác nhận.
Trong phòng thay quần áo không ai.
Ngọn đèn cũng thập phần hôn ám, khiến cho tầm mắt không nhìn rõ được. Bóng dáng người kia rất giống Hạ Đông, đang đứng ở trước tủ quần áo, từ trong tủ quần áo lấy khăn mặt ra, chuẩn bị đi tắm rửa……
Nhưng người kia vừa mới quay lưng liền ngây ngẩn cả người……
Hạ Vân Phong quả nhiên không nhìn lầm người, người này đúng là Hạ Đông, Hạ Đông mặc quần quyền anh, cả người đều là mồ hôi, bởi vì vừa đánh quyền xong có vẻ hơi mệt mỏi, bất quá trên người hắn không có thương tổn, khiến cho Hạ Vân Phong yên tâm một chút, mà giờ phút này, Hạ Đông liền sững sờ tại chỗ, cứ như vậy lẳng lặng nhìn chăm chú y……
Hạ Đông cung kính gọi y một tiếng: “Vân gia, ngươi như thế nào lại ở chỗ này?”
Hạ Vân Phong cũng không có giấu diếm, y đem sự tình đều nói với Hạ Đông.
Hắn nhìn Hạ Đông thật lâu, mới bắt đầu thong thả tới gần Hạ Đông: “Ta nghe A Lâm nói ngươi đang tìm công việc, đây là công việc mới ngươi tìm được?” Y đi đến trước mặt Hà Đông, dừng cước bộ.
“ Đúng vậy.”
Hạ Đông gật đầu.
“Vì sao không tìm mấy công việc khác, cố tình muốn chọn loại công việc này.” Hạ Vân Phong trong mắt trầm ổn lộ ra tức giận thản nhiên, y vươn tay lấy khăn mặt trên tay Hạ Đông, thong thả nâng tay thay Hạ Đông xoa xoa mồ hôi trên mặt, “Lấy bằng cấp, cùng kinh nghiệm công tác của ngươi, hẳn phải tìm được công tác rất tốt mới đúng.”
“Mấy công ty lớn này đều biết ta trước kia ở công ty Hạ thị làm cho nên không ai dám dùng ta.” Hạ Đông cũng không giấu diếm, bất quá hiện tại cũng không tồi, “Ta ở trong này rất tốt.”
Hạ Vân Phong hỏi hắn tình hình tiền lương, Hạ Đông nói với y, hắn đánh quyền một lần có thể nghỉ ngơi nửa tháng, hơn nữa thắng liền đủ một tháng sinh hoạt phí cho hắn cùng A Lâm.”
Hạ Vân Phong biết Hạ Đông có cốt khí.
Nhưng loại công tác này rất nguy hiểm, y không muốn mỗi ngày đều lo lắng đề phòng, lo lắng Hạ Đông bị người đánh bị thương, loại thể thao bạo lực này, là thường xuyên đều sẽ bị thương.
“Ta bồi dưỡng ngươi nhiều năm như vậy, ngươi chính là hồi báo ta như vậy.” Hạ Vân Phong một bên thay hắn lau mồ hôi, một bên lo lắng nhìn chăm chú vào Hạ Đông, “Ngươi tình nguyện đến loại địa phương này để công tác, cũng không nguyện ý trở về giúp ta.”
Y nói chuyện rất chậm.
Nhưng lại làm cho Hà Đông vốn vẫn cúi đầu, ngẩng đầu nhìn y: “Vân gia, ngươi còn có bốn nhi tử có thể giúp ngươi.” Hắn vươn tay cầm tay Hạ Vân Phong, chậm rãi gạt tay y ra …….
“Tụi nó cũng không quen thuộc cách vận hành của công ty.” Hạ Vân Phong cũng nói.
“Tần Diễm biết công ty vận hành như thế nào, ngươi đem công ty giao cho hắn tốt lắm.” Hạ Đông vẫn là không muốn trở về.
“Ngươi trở về.” Hạ Vân Phong ra lệnh cho hắn.
Hạ Đông lắc đầu cự tuyệt: ”Vân gia, ta sẽ không trở về, ta hiện tại thấy rất tốt.“
Hạ Đông xoay người sang chỗ khác, không nhìn Hạ Vân Phong nữa.
Hắn bắt đầu thu dọn:” Ta ở trong này công tác, thời gian nghỉ ngơi rất dài, như vậy ta có thể dành nhiều chút thời gian bồi bồi A Lâm.“
A Lâm…..
Hiện tại ở trong mắt Hạ Đông cũng chỉ có A Lâm……
Hạ Vân Phong đang muốn mở miệng trách cứ Hạ Đông, lại nghe thấy Hạ Đông bồi thêm một câu: ”Cũng có thể có thêm nhiều thời gian để bồi ngươi.“
”……“
”Sinh nhật của ngươi sắp đến rồi.“
”……“
Hạ Đông dừng lại động tác: ”Ta nghĩ dùng tiền mình kiếm, mua cho ngươi một phần quà sinh nhật.“