CHƯƠNG 192
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Hết thảy đều chỉgiới hạn trong đêm nay.
Đêm nay ôm Hạ Vân Phong, xúc cảm khá là tốt, hơn nữa khi hôn hắn cũng rất có cảm giác. Có lẽ Ngao Dương gần đây bận quá, lâu lắm chưa cùng ai thân mật như vậy.
Thế nhưng ngoài ý muốn là cảm giác mà Hạ Vân Phong cho hắn cũng không tệ lắm, bất quá Ngao Dương tin loại cảm giác này sẽ không dừng lại lâu, cho nên sau khi hắn hôn Hạ Vân Phong một trận.
Phát hiện Hạ Vân Phong lười biếng không có phản ứng gì, đã không còn hứng thú gì nữa.
Hắn thích phong cách gợi cảm cuồng dã, đối với Hạ Vân Phong, loại ở trên giường cũng không tự mình động này, hoàn toàn không có tình thú, hắn trước kia ôm Hạ Vân Phong cũng là vì có mục đích .
Lần trước ôm Hạ Vân Phong là muốn cho nam nhân này một chút giáo huấn, bởi vì lần đó Hạ Vân Phong chọc hắn sinh khí.
Lần này hắn hôn Hạ Vân Phong là muốn chọc giận Hình Liệt mà thôi.
Loại cảm giác khống chế này tương đương tuyệt vời, thế cho nên vừa rồi lúc Hạ Vân Phong xuống xe, hắn đem Hạ Vân Phong kéo trở lại, hôn trong chốc lát, hắn muốn nhìn một chút nam nhân này có thể động thủ đánh hắnhay không.
Nhưng trước lúc xuống xe Hạ Vân Phong lại chỉ đối hắn lười biếng nói vài câu:“Tay ngươi thực lạnh, thời tiết lạnh rồi, ngươi chú ý mặc thêm quần áo, có rảnh quay vềgặp ta.”
Bởi vì gần đây thời gian Ngao Dương trở về càng ngày càng ít, một tháng chỉ có hai ba lần mà thôi, Hạ Vân Phong cũng rất muốn gặp hắn. Ngao Dương mười mấy năm cũng không ở bên cạnh y, hiện tại thật vất vả mới tìm trở về, nhưng thời gian gặp mặt vẫn là rất ít. Y hy vọng mỗi ngày đều được nhìn thấy nhi tử này, cho dù Ngao Dương làm sai, y cũng hy vọng có thể chậm rãi chỉnh đốn lại Ngao Dương.
Nhưng hiện tại ngay cả cơ hội gặp mặt, Ngao Dương cũng không cho y. Y muốn như thế nào thay đổi nhi tử này, y cũng không biết, cho nên y nói với Ngao Dương, hy vọng Ngao Dương thường xuyên lại đây nhìn y.
Cũng không biết Ngao Dương có nghe lọt tai không.
Nếu là đổi thành người khác, khả năng sẽ cùng Ngao Dương đoạn tuyệt quan hệ phụ tử, nhưng Hạ Vân Phong không thể, bởi vì y không muốn lại một lần nữa mất đi nhi tử mà mình vất vả tìm trở về.
Y cảm thấy, chỉ có bản thân làm đủ, Ngao Dương mới tha thứ cho y.
Chính là.
Ngao Dương không có trả lời y, lúc đi cũng chỉ thản nhiên nhìn y một cái, không có bao nhiêu lưu luyến dư thừa, y nghĩ đến Ngao Dương sẽ đến gặp y, ít nhất một tuần một lần.
Hoặc là một tháng hai lần.
Nhưng trong thời gian ba tháng kế tiếp, Ngao Dương một lần cũng chưa đến gặp y, hơn nữa điện thoại cũng không có gọi cho y, lúc ban đầu Hạ Vân Phong đi Đông khu tìm Ngao Dương hai lần.
Nhưng người hầu trong nhà Ngao Dương cũng không mở cửa cho y, liền nói thẳng Ngao Dương không ở nhà, bảo y không cần qua đây. Hạ Vân Phong cũng hiểu được cho nên cũng không tiếp tục đến nhàở Đông khu của Ngao Dương.
Thời gian thoáng cái trôi qua, nháy mắt liền đã ba tháng, trong khoảng thời gian đó Ngao Dương chưa cùng y có liên hệ gì. Mỗi cuối tuần lúc chuông cửa trong nhà vang lên, Hạ Vân Phong đều chờ mong.
Nhưng mỗi lần đều thất vọng.
Trước kia Ngao Dương luôn bảo Hạ Vân Phong mang hắn đi gặp mấynhân vật lớn có quyền thế, hiện nay đã không cần nữa, cũng không cần nhânmạch của y. Đối với Ngao Dương mà nói, y cũng hoàn toàn vô dụng rồi.
Ngao Dương tự nhiên cũng sẽ không nuôi không y, để cho y ở lại trong nhà ăn không, ở khôngkhông phải trả tiền, xuất môn mua này nọ còn luôn đem nợ đều ghi tạc trên đầu Ngao Dương, cho nên người của Ngao Dương đếnnhà nói ychuyển đi đi.
Không cho ylại ở nơi này nữa. (editor: thằng con khốn nạn>.