Dụ Tội

Chương 193: Chương 193




CHƯƠNG 198

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Đôi môi Tần Diễm đè nén môi của Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong lười biếng nhìn chằm chằm sườn mặt nhi tử, cảm giác được đầu lưỡi Tần Diễm xâm nhập dây dưa, đồng thời cũng cảm giác được tay Tần Diễm vuốt ve giữa hai chân y.

Thân ảnh hai người hoàn toàn bị sô pha chặn lại.

Cho nên.

Không thể nhìn thấy tình huống bên này.

Chi —

Tần Diễm buông lỏng đôi môi Hạ Vân Phong ra, đầu lưỡi hai người dây dưa khi chia lìa phát ra tiếng vang thực ái muội. Âm thanh kia tuy rằng không lớn nhưng lại làm cho đương sự nghe rất rõ.

Tần Diễm hôn xong sau đó liền đem tay lấy ra, đem Hạ Vân Phong bế đứng lên, trực tiếp ôm đi ăn cơm.

Hạ Đông cùng Hình Liệt về nhà đều gọi Hạ Vân Phong. Hạ Đông nhìn thấy Ngao Dương sau đó cái gì cũng chưa nói, liền im lặng ngồi vào bàn, chỉ có Hình Liệt nhìn thấy Ngao Dương đến đây biểu hiện không quá vừa lòng.

Hạ Vân Phong ngồi ở vị trí chủ tọa, Ngao Dương cùng Hoằng Dạ ngồi ở hai bên trái phải của y, Tần Diễm ngồi ở bên cạnh Hoằng Dạ, Hạ Đông liền im lặng ngồi ở bên người Tần Diễm, Hình Liệt chỉ đành ngồi bên cạnh Ngao Dương.

“Khách ít đến nha.” Hình Liệt đi đến bên người Ngao Dương ngồi xuống, chủ động rót rượu cho Ngao Dương, “Nhị ca, ngươi quý nhân bận rộn, hôm nay như thế nào rảnh rỗi đến gặp chúng ta.”

“Ta vừa chuyển lại đây không lâu, hôm nay rảnh rỗi nên tới đây nhìn xem.” Ngao Dương thật ra cũng không giấu diếm, hắn thuận tiện cầm chút này nọ đến cho Hạ Vân Phong mà thôi.

Hạ Vân Phong thấy hai bọn họ giống như cũng không sinh khí với đối phương, cũng không có chen vào cuộc nói chuyện giữa các nhi tử với nhau.

“Lần trước nhị ca ngươi giáo dục ta thật tốt, ta khắc sâu ghi nhớ trong lòng. Ngươi khiến ta hiểu được làm người cần nhờ chính mình, ta nhất định sẽ hảo hảo báo đáp ngươi.”

Hình Liệt kính hắn rượu.

“Không cần khách khí như vậy, ca ca dạy đệ đệ là đương nhiên.” Ngao Dương tự nhiên tiếp nhận rượu hắn kính, hai người nói chuyện tranh phong tương đối (= ko ai nhường ai, ko chịu thua kém), ngầm thần thương khẩu chiến (= dùng môi làm súng để khẩu chiến).

Hạ Vân Phong cũng nghe ra ý tứ.

Bất quá.

Hôm nay khó có dịp người một nhà bọn họ tụ họp cùng một chỗ, Hạ Vân Phong cũng không ngăn lại, y chỉ là mở miệng hỏi Ngao Dương: “Ngươi chuyển đến khi nào, như thế nào không nói cho ta biết.”

Ngao Dương vốn định nói dựa vào cái gì nói cho ngươi, ngươi không xứng, nhưng hắn mở miệng lại biến thành: “Ba ngày trước khi ngươi xuất ngoại, ta liền chuyển lại đây, lão bà của ta muốn an thai, bên này hoàn cảnh rất tốt.”

Hắn chuyển nhà phải dùng ba ngày, thay đổi một ít này nọ.Từ trong đến ngoài đều sai người quét tước sạch sẽ, mới mang lão bà chuyển đến.

Hạ Vân Phong gật đầu.

Hôm nay lúc y ăn cơm không hút thuốc, y nhiều ngày cũng chưa hút, bởi vì tay bị cóng y không muốn đỡ cái tẩu. Hơn nữa hôm nay Ngao Dương ở trong này, Ngao Dương không thích y hút thuốc……

Trong nhà ăn trang hoàng cổ điển, người một nhà ngồi cùng nhau ăn cơm chiều, tất cả món ăn đều là món Hạ Vân Phong thích.

Trong nhà ăn.

Chùm đèn treo cổ điển khắc hoa lớn cùng bàn ăn gỗ lim rộng dày, các dụng cụ dùng cơm tinh mỹ bày trên bàn kia, nhìn qua đều thập phần hoa mỹ……

Lúc ăn cơm, Hạ Đông im lặng nhất, một câu cũng không nói.

Hạ Vân Phong cũng biết Ngao Dương tin tức linh thông, khẳng định đã sớm biết Hạ Đông là con của y. Bằng không cũng sẽ không nhìn thấy Hạ Đông ở trong này mà không có phản ứng kinh ngạc gì.

Cũng không biết là ai bắt đầu trước, trò chuyện trò chuyện liền nhắc tới việc sòng bạc lớn bị bán đi của Hạ Vân Phong. Nhắc tới sòng bạc kia, Hạ Vân Phong liền cảm thấy có chút đáng tiếc.

“Giá rẻ như vậy liền bán đi, thật là có chút đáng tiếc.” Hạ Vân Phong cũng biết Ngao Dương đã dùng giá thấp để bán đi sòng bạc, tự nhiên là rất nhiều người muốn tranh đoạt.

Hoằng Dạ vốn cũng không quá quan tâm loại sự tình này, lúc này lại mở miệng: “Bán cho ai rồi?” Hắn một bên săn sóc gắp cho thức ăn Hạ Vân Phong, một bên bình tĩnh hỏi……

Nhưng tất cả mọi người đều nhìn về phía Ngao Dương, giống như đang chờ đợi đáp án……

“Người mua là ai, tự trong lòng người đó rõ ràng.” Ngao Dương nói chuyện càng có ý tứ, nhiễu lai nhiễu khứ (vòng vo? o.O) không ngay mặt trả lời, dù sao hiện tại các giao dịch đều coi trọng việc giữ bí mật.

Giao dịch lần này ở giữa có người đại diện, đối phương không muốn lộ diện, người bán tự nhiên cũng không có khả năng biết người mua là ai.

Hắn tùy tiện bán cho ai cũng có thể, nhất quyết không lưu cho Hạ Vân Phong……

Hắn hoài nghi.

Người mua sòng bạc kia chính là một người nào đó đang ngồi ở nơi này, bất quá cụ thể là ai Ngao Dương thật đúng là không rõ ràng lắm. Hắn thật ra muốn nhìn một chút người này có thể giở trò gì.

Hạ Vân Phong lập tức liền hiểu được ý tứ trong lời nói của Ngao Dương, y bất động thanh sắc nhìn về phía mấy nhi tử……

Hoằng Dạ đang chuyên tâm múc canh cho Hạ Vân Phong, canh kia quá nóng, Hoằng Dạ múc xong sau đó còn thay y thổi thổi.

Mà lúc này.

Tần Diễm lại đột nhiên trầm mặc cúi đầu uống canh trong bát mình, không nói gì đối với lời nói của Ngao Dương. Hạ Đông ngồi ở bên người Tần Diễm cũng vẫn không phát ra tiếng, chính là vùi đầu ăn cơm.

Chỉ có…

Hình Liệt ý tứ hàm xúc không rõ cười khẽ vài tiếng, sau đó giống như cảm thán lắc lắc đầu: “Nhị ca, ngươi ngay cả chi tiết người mua cũng không thăm dò rõ ràng mà cũng dám bán, thật đủ can đảm.”

“Đúng vậy.” Tần Diễm tiếp lời, Tần Diễm nhìn về phía Ngao Dương.

Hạ Vân Phong một bên nghe nhóm nhi tử nói chuyện phiếm, một bên ngồi vững như thái sơn, động tác thong thả ăn tôm Tần Diễm lột cho y, còn chậm rãi uống một ngụm canh nóng sốt ngon miệng.

Hương vị cũng không tệ lắm……

Hạ Vân Phong uống mấy hớp canh, mới lười biếng nói: “Kỳ thật là ai mua cũng không sao, chỉ cần hảo hảo quản lý là được.” Y buông bát xuống, bảo mấy nhi tử đều ăn thêm chút đồ ăn……

Hạ Vân Phong bảo bọn họ an tâm ăn cơm, chuyện công tác tự nhiên cũng phải hảo hảo để ý, nếu có thời gian y cũng muốn dành thời gian đi sòng bạc nhìn một chút……

Bất quá.

Gần đây y sẽ không đi bởi vì sòng bạc đều không tiếp tục kinh doanh nữa.

Chính là.

Ngao Dương nghe được Hạ Vân Phong nói muốn đi ra ngoài nhìn một chút, liền giống như nghe được một chuyện cười kinh thiên động địa: “Người như ngươi ngay cả lầu cũng không muốn xuống, còn có thể tự mình đi sòng bạc sao. Ngươi chỉ là nói miệng mà thôi, tốt nhất là dùng ít khí sức, hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi là được.”

Lần này.

Lại thật ra không có người phản đối lời Ngao Dương (=.,= cái này thì ko ai bênh thúc đc đâu)……

Đêm nay.

Hạ Vân Phong thật ra rất thỏa mãn, nhi tử đều đã trở về, tâm tình y vui vẻ, hơn nữa Ngao Dương cũng chuyển về ngôi nhà cách vách rồi. Quan trọng nhất là người một nhà bọn họ đã lâu cũng chưa cùng một chỗ ăn cơm như vậy.

Cơm chiều qua đi……

Hạ Đông chủ động lại đây đem Hạ Vân Phong ôm đến sô pha, Hình Liệt ăn cơm xong cũng đi theo lại đây, mà ba huynh đệ khác vẫn còn đang uống rượu nói chuyện phiếm.

Hạ Đông cùng Hình Liệt an vị ở hai bên trái phải của Hạ Vân Phong, Hình Liệt cả người đều dựa vào ở trên người Hạ Vân Phong, tay còn không quy củ vuốt tất chân Hạ Vân Phong (=..= được dịp nào là quấy rối dịp đó thôi)……

Áo ngủ rộng thùng thình ngăn động tác của Hình Liệt.

Hạ Vân Phong sớm đã thành thói quen Hình Liệt hành động như vậy, mí mắt y cũng chưa động một cái, tùy ý tay Hình Liệt ở ngoài tất chân của y sờ tới sờ lui, sau đó lại chậm rãi trượt vào trong tất chân của y.

Tay Hình Liệt thực lạnh……

Làm cho Hạ Vân Phong không tự chủ được thong thả khép kín mắt, miễn cưỡng hút không khí, xúc cảm lạnh lẽo kia kích thích làn da y……

“Làm sao vậy?”

Hạ Đông nhìn về phía Hạ Vân Phong.

“Có chút lạnh.” Hạ Vân Phong ăn ngay nói thật, y nghiêng đầu trầm ổn nhìn chăm chú vào Hạ Đông, cảm giác được Hạ Đông duỗi tay nắm thắt lưng y kéo y lại gần, y cũng không phản đối.

“Như vậy khá hơn chút nào không?” Hạ Đông hỏi y.

“Ân.”

Hạ Vân Phong vừa nói xong, liền cảm giác được Hình Liệt đem vạt áo y kéo đến bên hông, làm cho cái chân mặc tât lông chồn mềm mại kia của y, hoàn toàn lộ ở bên ngoài……

Nhưng từ góc độ này của Hạ Đông mà nhìn, lại nhìn không thấy tay Hình Liệt, chỉ nhìn thấy Hạ Vân Phong giật giật chân, vạt áo áo ngủ tự động mở ra.

Sau đó.

Hạ Vân Phong cảm giác được tay Hạ Đông, cũng vươn lại đây, cẩn thận cọ xát lông chồn mềm mại đang đeo trên đùi kia, tay Hạ Đông cũng bị áo ngủ y chặn lại.

Hạ Vân Phong thong thả nhìn về phía Hạ Đông, Hạ Đông dán tại bên tai y, nhỏ giọng nói: “Sờ lên thật thoải mái.” Hắn lúc nãy ôm Hạ Vân Phong liền cảm thấy vuốt lên thực thoải mái.

Hạ Vân Phong cũng bị hai nhi tử mò thực thoải mái. (=..=)

Tay Hình Liệt thực lạnh.

Tay Hạ Đông thực ấm áp.

Tất chân y bị Hạ Đông cởi ra, tay Hạ Đông ở trên đùi y thong thả rong ruổi……

Hạ Vân Phong điều chỉnh tư thế ngồi một chút, bên hông y chêm một cái đệm mềm mại, hai chân y tự nhiên gác lên trên bàn trà, đầu gối hơi hơi gấp khúc……

Vạt áo hờ khép……

Hình Liệt cùng Hạ Đông cũng nghiêng người dựa vào y, cằm Hạ Đông để ở đầu vai Hạ Vân Phong, Hình Liệt nghiêng đầu tựa ở bả vai Hạ Vân Phong, tay hai người đều đang sờ……

Tất chân của Hạ Vân Phong đều bị hai người bọn họ mò tụt đến cổ chân.

Nhưng trong phòng khách rất tối, chỉ mở TV và đốt lò sưởi.

Hoằng Dạ cùng Tần Diễm lại ngồi đưa lưng về phía bọn họ, chỉ có Ngao Dương đối diện thẳng mặt với bọn họ, nhưng ánh sáng bên này quá mờ cũng nhìn không rõ lắm.

Rất nhanh.

Hạ Vân Phong liền cảm giác được ngón tay hơi lạnh kia của Hình Liệt đâm vào y, chậm rãi nhồi chặt…… (=.,= nhồi vào đâu tự hiểu)

“Thật ấm áp.” Hình Liệt cười khẽ cảm thán.

Hạ Vân Phong thong thả nghiêng đầu……

Cằm đụng tới đôi môi Hình Liệt, nhiệt tức kia đều phun ởcằm Hạ Vân Phong, nóng bỏng khiến cho Hạ Vân Phong gần như ngừng hô hấp……

“Ta muốn hỏi ngươi một chút, ngươi nói mấy chỗ ăn chơi kia hẳn là nên kinh doanh như thế nào?” Hình Liệt tựa vào bên người y nghỉ ngơi, hắn gần đây đang làm một vụ làm ăn lớn tự nhiên là muốn lấy kinh nghiệm.

Hạ Vân Phong lười biếng đơn giản trả lời, nói xong sau đó y cũng không có hỏi Hình Liệt vì sao muốn hỏi mấy cái này. Y chỉ cảm thấy ba ngón tay của Hình Liệt đang thong thả chuyển động……

Sau đó.

Dần dần từ lạnh lẽo đến ấm áp……

Môi Hạ Vân Phong nóng lên, bụng y đều đang dần dần buộc chặt. Tay Hình Liệt trượt ra, chẳng được bao lâu, đã bị ngón tay ôn nhu của Hạ Đông nhồi vào (=..= lũ lang sói)……

Lần này Hạ Vân Phong hừ rất nhỏ, bất quá rất nhanh đã không phát ra tiếng nữa.

Hạ Đông đang hôn má y.

Khoảng cách xảo diệu kia là góc Hình Liệt nhìn không tới……

Hạ Vân Phong nghe được Hạ Đông hỏi y lạnh hay không lạnh, mới quay đầu nhìn về phía Hạ Đông, lúc này liền cảm giác được Hạ Đông hôn khóe môi y một cái, sau đó đầu lưỡi mâu thuẫn ở trên môi y……

Thong thả phác họa……

Không lạnh.

Tay Hạ Đông rất ấm áp.

Hôm nay Hạ Vân Phong tâm tình tốt, cũng liền ngầm đồng ý động tác của Hạ Đông. Thân thể y miễn cưỡng tựa vào trên sô pha, tất chân lỏng lẻo, phía dưới nhét đến tràn đầy……

Bốn ngón rồi……

Hơi thở Hạ Vân Phong cũng hơi hơi tăng thêm, hai nhi tử đều dựa vào y, phía sau lưng y, bụng y, đôi môi y, hai má, đều đang nóng lên……

Trong phòng khách thực im lặng.

Ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng rất nhỏ, cùng với tiếng hít thở hơi hơi tăng thêm. Hạ Vân Phong bị kẹp ở giữa hai nhi tử, trong lúc bất tri bất giác hai chân hơi hơi mở ra……

Hạ Vân Phong bán híp mắt nghỉ ngơi, y thoải mái đến mức ngay cả ngón tay cũng không muốn nâng lên, ấm áp, lại hưởng thụ……

Cũng không nói tiếng nào mà duy trì im lặng.

Hình Liệt cầm vật mềm mại kia của Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong phản ứng càng ngày càng mãnh liệt.

Trong phòng khách.

Chỉ có tiếng TV đang vang lên.

Hô hấp của Hạ Vân Phong càng ngày càng nặng, thẳng đến khi y hơi hơi thẳng lưng, nắm chặt cánh tay Hình Liệt, cùng cổ tay Hạ Đông, chân y đều bởi vì cảm giác mãnh liệt mà nổi lên ửng hồng……

Bắp tay Hình Liệt đặt ở trên đùi y, lại ôm y quấy rối trong chốc lát mới lên lầu đi tắm rửa, mà Hạ Đông lại trực tiếp đem Hạ Vân Phong ôm lên lầu, thay Hạ Vân Phong đem chân lau khô……

Hạ Vân Phong nằm ở trên giường.

Hạ Đông an vị ở chân giường, hắn thay Hạ Vân Phong tháo xuống một bên tất chân, cầm khăn ấm lau chân cho y, còn thuận đường mát xa chân cho y……

Lúc hắn ôm Hạ Vân Phong trở về đã châm thuốc lá cho Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong đêm nay muốn hút thuốc. Vừa rồi thoải mái qúa, hiện tại có chút mệt mỏi, y buồn ngủ nghiêng thân nằm ở trên giường hút thuốc……

“Hạ Đông, ta nhớ rõ ngươi lần trước nói muốn giới thiệu lão bản của ngươi cho ta nhận thức.” Hạ Vân Phong thong thả hút thuốc, cảm giác tư vị kích thích tâm phế kia, đôi mắt y không hề dao động nhìn chằm chằm Hạ Đông.

Hạ Đông ngây ngẩn cả người.

Cũng không nhìn Hạ Vân Phong……

“Lần trước ngươi không có tới.” Tạm dừng nửa ngày sau đó lại bắt đầu thay Hạ Vân Phong lau chân, cũng nhìn không ra là hắn cao hứng hay là mất hứng.

“Hôm khác tìm thời gian, đem vị lão bản kia của ngươi hẹn ra, ta mời hắn ăn cơm, hảo hảo mà cám ơn hắn.” làn khói nơi khóe miệng Hạ Vân Phong chậm rãi tràn ra, thản nhiên, nhợt nhạt, mây khói lượn lờ……

Y cười.

Hạ Đông lại không biết nên trả lời như thế nào, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Vân Phong:“Qua hai tuần nữa sòng bạc Bắc khu khai trương, ngươi đi đi, đến lúc đó ta giới thiệu cho ngươi biết.”

“ Được.” Hạ Vân Phong gật đầu đáp ứng sau đó y lại bắt đầu trầm mặc hút thuốc, nhưng ánh mắt y lại thủy chung dừng ở trên người Hạ Đông, lẳng lặng nhìn.

Đêm nay Hạ Vân Phong thật cao hứng, tự nhiên cũng ngủ đến thoải mái.

Từ hôm Ngao Dương tới sau.

Hắn liền mỗi ngày đều đến.

Hạ Vân Phong biết Ngao Dương lại đây là làm cái gì, không phải muốn nhìn Hạ Vân Phong suốt ngày đến tột cùng ở nhà làm cái gì, mà là muốn nhìn ai là người mua sòng bạc, muốn nhìn một chút người kia muốn giở trò gì.

Đáng tiếc không thu hoạch được gì.

Không được bao lâu cấp dưới Hạ Vân Phong gọi điện thoại đến, nói với Hạ Vân Phong qua vài ngày nữa sòng bạc Bắc khu sẽ khai trương, hỏi y muốn hay không đi xem tình hình. Những lúc như thế này Hạ Vân Phong tự nhiên là sẽ đi.

Gần đây sự kiện người mua sòng bạc thần bí kia gây xôn xao dư luận, y tự nhiên là nhanh chân đến xem rồi.

Hôm nay.

Sòng bạc khai trương.

Hoằng Dạ biết Hạ Vân Phong muốn đi sòng bạc, chuẩn bị tốt hôm nay bồi y đi. Hoằng Dạ mặc trang phục mùa đông thịnh hành nhất quý này, mà Hạ Vân Phong bên trong mặc áo lụa thổ cẩm cổ điển……

Bên ngoài khoác một kiện áo da dài thuần đen……

Cái áo này khá là ấm.

Giày da của y rất sáng, không nhiễm một hạt bụi, thực sạch sẽ……

Đầu tóc của y thực đen, tự nhiên rũ ở trên sườn mặt hơi tái nhợt của y, trong mắt y thủy chung đều lộ ra vài phần lười biếng mất đi không được……

Hai người vừa đến sòng bạc.

Liền nhìn thấy Ngao Dương……

Xe Ngao Dương liền dừng ở phía trước xe bọn họ. Ngao Dương xuống xe sau nhìn thấy Hạ Vân Phong cùng Hoằng Dạ cũng vừa xuống xe, ba người vừa lúc đối mặt, Ngao Dương liền tỏ ý……

“Đêm nay sòng bạc khai trương, ta đến tham dự .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.