CHƯƠNG 286 PHIÊN NGOẠI 17
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Hạ Vân Phong miễn cưỡng nâng mắt lên, liền thấy Hạ Đông nghiêng đầu, điều chỉnh một góc độ làm như muốn hôn môi y, y phối hợp mở môi ra nghênh đón môi Hạ Đông……
Hôm nay Hạ Vân Phong vốn không nghĩ tới nơi này, nhưng Hạ Đông nói muốn tới. Y nói đỉnh núi nơi này có một spa nghỉ dưỡng thuỷ liệu, là vùng đất Thánh băng hỏa giao hòa……
Cho nên Hạ Vân Phong đã bồi hắn tới đây……
Vào ban đêm hai người ở ngay trung tâm thuỷ liệu ở đỉnh núi đặt phòng khách sạn, sau Hạ Đông liền ôm Hạ Vân Phong đến khu thuỷ liệu hưởng thụ suối nước nóng lộ thiên thiên nhiên.
Nơi này không có người nào, toàn bộ khách sạn cứ như được bọn họ bao hết, vì thời tiết càng lên cao thì càng lạnh hơn nên không có người nào lên tới đỉnh, hơn nữa nơi này cũng không phải là nơi người thường có thể ở lại được.
Phòng khách sạn nơi này đều là loại phòng xa hoa, đơn giá có thể bằng giá ngủ lại một tháng ở các khách sạn cao cấp dưới núi, hơn nữa phần lớn người đến đây đều là nghị viên cục chính trị.
Trên đường Hạ Vân Phong đến hồ thuỷ liệu đã gặp vài vị nghị viên nhìn hơi quen mắt, nhưng lại không nhớ được tên, rất trẻ tuổi, cũng giống vị bằng hữu nghị viên kia của Hoằng Dạ……
Mấy người trẻ tuổi đều rất biết quy củ, ở bên ngoài gặp Hạ Vân Phong vẫn khách khí chào hỏi, Hạ Vân Phong chỉ hơi gật gật đầu chào lại.
Suối nước nóng nơi này tỏa ra một mùi thảo mộc tự nhiên, có rất nhiều thiết kế bố trí khác nhau quanh hồ thuỷ liệu. Tuy rằng bên ngoài tuyết đang rơi, lại hoàn toàn không ảnh hưởng đến nhiệt độ nước trong hồ.
Nơi này chỉ có nam nhân mới có thể tiến vào, vì tất cả đều là lõa dục (= tắm trần), có thể tăng sự tuần hoàn máu. Nhưng hiện tại đã vào đêm, xung quanh hồ thuỷ liệu đều được bao quanh bởi những ngọn đèn mờ nhạt phong cách châu Âu. Ánh sáng mặc dù không rõ lại rất lãng mạn, bên cạnh hồ thuỷ liệu còn đặt áo ngủ, khăn tắm, dép lê, áo lạnh và những đồ dùng cần thiết khác.
Trước đó Hạ Vân Phong và Hạ Đông đã ở nhà ăn dùng cơm, ăn no sau Hạ Đông mới ôm Hạ Vân Phong xuống dưới. Hạ Vân Phong mặc áo ngủ mỏng manh đứng ở bên cạnh hồ nước nóng hôi hổi.
Hạ Đông đứng bên cạnh hồ cởi bỏ dục bào xuống nước trước thay Hạ Vân Phong thử nhiệt độ nước: “Nhiệt độ thật thích hợp.” Hắn dựa vào ở bên cạnh hồ, hai mắt bình tĩnh nhìn Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong mở vạt áo……
Lộ ra thân thể rắn chắc mà mềm dẻo của nam nhân thành thục……
Lúc Hạ Vân Phong còn trẻ thân hình khá là tốt……
Tuy rằng hiện tại đã có tuổi nhưng ở bụng vẫn mơ hồ có thể thấy được đường cong cơ thể kia……
Tứ chi y thon dài nhìn qua rất khỏe mạnh, dưới ngọn đèn hôn ám màu da y bày ra một màu mật nhạt thản nhiên, nhìn qua càng thêm đầy đặn……
Ánh mắt Hạ Đông ở trên thân Hạ Vân Phong bồi hồi, tầm mắt nóng rực kia giống như có một đôi tay đang vuốt ve thân thể y, làm cho hơi thở Hạ Vân Phong có chút không xong……
Vì y biết, Hạ Đông đang nhìn y.
Ánh mắt y và Hạ Đông chạm nhau, y im lặng mà trầm ổn nhìn chăm chú vào Hạ Đông: “Đang nhìn cái gì?”
“Nhìn ngươi.”
“Tối hôm qua ngươi nhìn còn chưa đủ sao?” giọng Hạ Vân Phong vừa nhẹ lại vừa lười, không có nửa điểm ý tứ trách cứ. Nghĩ đến tối hôm qua, Hạ Vân Phong liền trở nên có chút trầm mặc……
Vì tối hôm qua quá kịch liệt……
Trên đùi Hạ Vân Phong còn có dấu vết Hạ Đông lưu lại tối hôm qua……
“Không đủ.” Hạ Đông cũng trả lời rất thẳng thắn.
Hạ Vân Phong cũng không ngăn cản Hạ Đông, tùy ý ánh mắt Hạ Đông ở trên người y chạy: “Vân gia, ta muốn……”
Rất nhanh.
Hạ Vân Phong đã thấy Hạ Đông nhích lại gần……
Hơi thở Hạ Đông liền bao phủ bên môi y……
Hạ Vân Phong thong thả mở miệng: “Muốn cái gì?”
Hạ Đông chỉ thấp giọng nói một câu: “Nơi này không có ai.” Tựa hồ là ám chỉ……
“Vậy ngươi muốn thế nào?” khi Hạ Vân Phong nói chuyện, miệng thở ra hơi thở thản nhiên nhợt nhạt, giống như đám sương khinh phiêu phiêu lộ ra mấy phần ái muội……
Hạ Đông nhìn y trong chốc lát, mới mở miệng hỏi lại y: “Ngươi cảm thấy ta muốn thế nào?” Hai tay của hắn chống bờ phía sau Hạ Vân Phong, đem Hạ Vân Phong “vây” ở giữa hai cánh tay.
Hạ Vân Phong lần đầu tiên nghe Hạ Đông dùng loại ngữ khí này, phương thức này để hỏi y, khiến y không khỏi có chút chần chờ. Nhưng y vẫn như trước thần sắc không đổi nhìn Hạ Đông, ánh mắt cả hai dây dưa……
Môi hai người dựa vào rất gần nhưng lại không hôn lên, thân thể hai người cũng dựa vào rất gần nhưng lại chưa dán vào nhau. Tuy thế hơi thở hai người lại thâm sâu giao hòa cùng một chỗ……
“Ngươi muốn thế nào cũngđược.” Hạ Vân Phong cầm khăn mặt đang thay Hạ Đông chà bụng. Động tác y rất chậm, ánh mắt y cũng theo động tác mà di động……
Sau đó.
Hạ Đông trầm mặc nhìn Hạ Vân Phong, ‘Ngươi muốn thế nào đều có thể’… những lời này thể hiện rất nhiều ý, cũng giống như cho Hạ Đông quyền lợi đặc biệt, là đối nhi tử dung túng……
Và yêu thương……
Hạ Đông không đưa ra yêu cầu quá phận gì, hắn thậm chí không có mở miệng yêu cầu, một bàn tay hắn ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, một bàn tay đang chà trên đùi Hạ Vân Phong……
Nhìn Hạ Vân Phong……
Thấy Hạ Vân Phong có chút ngượng ngùng, hắn nhẹ nhàng mà ôm ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, làm cho chân Hạ Vân Phong để sát bụng dưới nóng rực của hắn. Hạ Vân Phong cảm giác được nhiệt độ nóng rực của Hạ Đông……
Khăn mặt trên tay y lọt vào đáy hồ……
“Ta đối với ngươi mà nói là cái gì?” Hạ Vân Phong không nhìn Hạ Đông, nhưng hai má y lại có thể cảm giác được hơi thở Hạ Đông gần trong gang tấc, y muốn biết đối với Hạ Đông y là gì.
Là thân nhân……
Hay là người yêu……
Hay là người nào khác……
“Không biết.” Hạ Đông trả lời rất rõ ràng.
Hạ Vân Phong có chút bất mãn: “Ngẫm lại sẽ biết.”
Hạ Đông suy nghĩ một lúc lâu sau vẫn trả lời như vậy: “Không biết.”
Hạ Vân Phong muốn tát cho hắn một phát.
Này cũng không biết. (=..= ngu ngốc !)
Hạ Vân Phong không mắng Hạ Đông, y chỉ bất động thần sắc mở miệng: “Vậy ngươi biết cái gì?”
Hạ Đông ôm sát y: “Ta không muốn rời xa Vân gia.” Giọng hắn bình tĩnh không có gợn sóng, tiếng nói trầm thấp kia có vẻ cực kỳ dễ nghe và êm tai.
Nhi tử này, thật sự rất ít nói……
“ uh.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng ứng thanh, y nghe Hạ Đông nói như vậy, trên mặt mơ hồ lộ ra nét tươi cười, rất nhạt rất nhẹ nên khó phát hiện……
Hạ Vân Phong chưa từng nghe Hạ Đông nói qua “Không muốn rời đi” như vậy, nghe được Hạ Đông chính mồm nói ra, trong lòng y ít nhiều vẫn là cao hứng, dù sao Hạ Đông rất kín miệng.
Bình thường cũng không quá thích biểu đạt tình cảm, có chuyện gì cũng thích để ở trong lòng.
Lần này bồi Hạ Đông đến đây chơi mục đích là làm cho Hạ Đông vui vẻ, trải qua mấy ngày nay ở chung, y cũng cảm giác được Hạ Đông rất vui, vì mỗi đêm y đều bồi Hạ Đông.
Hơn nữa Hạ Đông yêu cầu, y đều có thể đáp ứng vô điều kiện, hơn nữa y sẽ dựa theo lời Hạ Đông làm.
Y rất phối hợp Hạ Đông.
Trên cơ bản sẽ không mở miệng nói những câu linh tinh như là “Không cần”, “Dừng lại”, “Đừng như vậy”.
Mỗi lần Hạ Đông “ôm” y, y đều im lặng nhìn Hạ Đông, ngẫu nhiên hơi thở còn tăng thêm……
Tiếng thở dốc không hề áp chế của Hạ Vân Phong, nghe vào trong lỗ tai Hạ Đông cực kỳ mê người……
Sẽ chỉ làm Hạ Đông càng thêm ra sức.
Nhưng Hạ Vân Phong rõ ràng nhớ rõ chuyện phát sinh vào buổi tối mấy ngày nay, thậm chí khi y hồi tưởng lại lúc Hạ Đông “ôm” y, xúc giác lưu lại trong cơ thể kia lại càng phát ra rõ ràng……
Hạ Vân Phong tựa vào trong hồ thuỷ liệu cùng Hạ Đông thấp giọng nói chuyện với nhau.
Hạ Đông mở miệng hỏi Hạ Vân Phong, ở trong mắt Hạ Vân Phong hắn tính là cái gì.
Hạ Vân Phong nói với Hạ Đông, nói đối với y nhi tử là quan trọng nhất, không gì có thể so sánh với nhi tử.
Hai người tâm sự không hề giấu diếm, mặc kệ Hạ Đông “làm” y như thế nào, y cũng không mở miệng ngăn trở.
Giống như đêm nay Hạ Đông ở ngay trong hồ thuỷ liệu “ôm” y, y cũng không có phản cảm, chỉ lười biếng nửa nằm ở bên cạnh hồ, một chân y mềm nhũn khoát lên trên vai Hạ Đông……
Một chân tự nhiên rũ xuống ở dưới nước, dòng nước cực nóng kia tràn qua đùi y……
Dưới thân y lót tấm khăn tắm lớn, y cũng không mặc gì, Hạ Đông lại tùy ý khoác áo ngủ, đè nặng dưới thân mẫn cảm của y……
Nơi bị Hạ Đông đè khiến cho có phản ứng kia của y, nhẹ nhàng mà dán bụng Hạ Đông, hai chân Hạ Đông ép chặt lên bắp đùi mềm dẻo của y, mười ngón tay của Hạ Đông và Hạ Vân Phong đan vào nhau……
Hai tay Hạ Vân Phong bị Hạ Đông đặt ở trên đỉnh đầu, thân thể Hạ Đông cũng đè nặng Hạ Vân Phong. Hạ Đông nghe thấy Hạ Vân Phong miễn cưỡng “Ân” hai tiếng, hắn cúi đầu nhìn Hạ Vân Phong: “ Kêu thật là dễ nghe.”