Dụ Tội

Chương 287: Chương 287




CHƯƠNG 292 PHIÊN NGOẠI 23

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Muốn “ tăng ca”……

Đương nhiên phải cùng với Hạ Vân Phong “tăng ca”, bằng không một mình hắn chẳng lẽ đối với đoạn phim DV mà “tăng ca”. Hình Liệt nói “ tăng ca”, kỳ thật ý là muốn ở trong này “ôm” Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong muốn ngăn cản động tác của Hình Liệt, y vừa bắt lấy cổ tay Hình Liệt, liền thấy Hình Liệt ngẩng đầu nhìn y……

“Như thế nào? Không muốn?” Hình Liệt hất tay Hạ Vân Phong ra, một bàn tay hắn cởi áo Hạ Vân Phong, một bàn tay kéo quần Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong thong thả buông tay ra……

Rất nhanh.

Quần và áo của y, còn có tất và giày đều bị Hình Liệt cởi xuống. Y cứ như vậy một tia không loạn ngồi ở trên bàn công tác của Hình Liệt, cúi đầu……

Nhìn Hình Liệt……

“Ta nghĩ đêm nay ngươi hẹn người khác, cho nên mới nói muốn tăng ca.” Hạ Vân Phong đem suy nghĩ trước đó nói với Hình Liệt, y nghĩ Hình Liệt chỉ muốn lấy cớ đuổi y đi.

“Vậy ngươi cảm thấy ta hẹn ai?” Hình Liệt một bên vuốt chân y, một bên tách chân y ra. Tay hắn tham nhập giữa hai chân Hạ Vân Phong, cũng không biết hắn làm cái gì, Hạ Vân Phong miễn cưỡng nhéo bờ vai của hắn một cái, có vẻ như đang nhắc nhở hắn đừng xằng bậy.

“……” Hạ Vân Phong không trả lời.

“Ngươi nghĩ rằng ta hẹn Mĩ Mi? Hay là mấy mỹ nữ khác?” Hình Liệt cũng không kiêng dè, thấy ánh mắt Hạ Vân Phong giống như cam chịu, hắn có chút nhịn không được càng thêm tách chân Hạ Vân Phong ra……

Chân Hạ Vân Phong mở rất lớn……

Ánh mắt hắn theo bụng Hạ Vân Phong nhìn đến cái đùi thon dài của Hạ Vân Phong, địa phương mềm dẻo kia thật tinh xảo mà nhu nhận……

“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Hình Liệt giống như trừng phạt vỗ vỗ chân Hạ Vân Phong, động tác của hắn không nhanh nhưng lại dùng sức, chụp đến chân Hạ Vân Phong có chút phiếm hồng.

Lại không đau……

Lực đạo kia thật xảo diệu……

Tuy rằng rất vang, lại không đau……

“Không thể nào.” Hình Liệt vừa lặp lại một lần nữa, tỏ vẻ Hạ Vân Phong hiểu lầm rồi, hắn căn bản không có hẹn người khác.

“……”

“Ngươi đáp ứng đêm nay phải theo bồi ta .” Hình Liệt nói Hạ Vân Phong đêm nay không được nghĩ tới người khác.

“Ân.” Hạ Vân Phong bình tĩnh đáp ứng.

“Vậy ngươi hẳn là nên làm như thế nào?” ánh mắt Hình Liệt ở trên người y lưu luyến.

Hạ Vân Phong trầm mặc tự hỏi sau một lúc lâu……

Cuối cùng —

Y thong thả mở hai chân bị Hình Liệt tách của mình ra…..

Góc độ kia khiến cho Hình Liệt có thể thấy rõ ràng, địa phương ánh sáng màu thật đạm kia như ẩn như hiện, Hạ Vân Phong chỉ bị Hình Liệt nhìn thôi đã hơi có phản ứng ……

Hơi thở y không xong.

Theo ngực phập phồng của y, thân thể như có như không đụng vào cảnh phục Hình Liệt, thậm chí y có thể cảm giác được nhiệt lượng mà Hình Liệt đang phát ra, hơi thở của Hình Liệt cũng cách y rất gần.

Khiến cho suy nghĩ của y cũng đang dần dần chậm lại……

Y hướng chính con mình mở chân ra, y cũng không biết làm như vậy rốt cuộc có đúng hay không, nhưng là……

Y lại nghe được tiếng thúc giục của Hình Liệt: “Còn chưa đủ.”

Hai tay Hình Liệt tự nhiên để ở trên đùi y, hai mắt Hình Liệt đang không ngừng co chặt, bởi vì Hạ Vân Phong ở trước mặt hắn không ngừng mà hướng hai bên sườn thong thả tách chân ra……

Thẳng đến khi mở ra rất lớn……

“Như vậy được không?”

“Được.”

Hình Liệt gật đầu tỏ vẻ rất vừa lòng, hắn nhu nhu chân Hạ Vân Phong, nghe được tiếng hút không khí của Hạ Vân Phong, hắn ngẩng đầu tiến đến bên môi Hạ Vân Phong hôn một cái……

Hạ Vân Phong cảm thấy ánh mắt Hình Liệt nhìn y trở nên càng ngày càng trần trụi, làm cho y có chút dự cảm bất hảo. Rất nhanh y liền thấy Hình Liệt mở ngăn kéo ra, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái dùi cui cảnh sát (=..= chuẩn bị có SM)……

“Nghĩ như thế nào để đánh ta sao?” hai tay Hạ Vân Phong vô lực khoác lên trên vai Hình Liệt, y nói chuyện cũng không có khí lực, ánh mắt Hạ Vân Phong mềm mại, miễn cưỡng ……

“Ta luyến tiếc.” Hình Liệt có chút xấu xa nhéo thân thể Hạ Vân Phong mấy cái, lại từ trong ngăn kéo lấy ra dịch bôi trơn chưa dùng qua đổ lên tay Hạ Vân Phong……

Sau đó……

Hắn kéo qua tay Hạ Vân Phong có đầy dịch bôi trơn, làm cho lòng bàn tay Hạ Vân Phong phủ lên cái dùi vừa đen lại vừa thô kia, Hạ Vân Phong im lặng nhìn Hình Liệt, rồi lại nhìn cái dùi cui……

Y chỉ cảm thấy Hình Liệt lôi kéo tay y, bao vây cái dùi cao thấp thong thả di động, thật giống như đang thay Hình Liệt làm……

Hình Liệt nhìn Hạ Vân Phong: “Mỗi ngày ta đều có thể nhìn thấy Hạ Đông hôn ngươi, mỗi lần ta muốn hôn ngươi, ngươi không phải nói ta rót chén nước cho ngươi, chính là sai ta đi uống thuốc bổ.”

“……”

“Ngươi là không phải cảm thấy kĩ thuật hôn của ta không tốt? Ở trước mặt Vân gia ngươi không đủ?” Hình Liệt bỏ tay Hạ Vân Phong ra, dùng cái dùi cui đã được dịch bôi trơn trong tay Hạ Vân Phong thoa qua, theo chân Hạ Vân Phong, trượt đến bắp đùi Vân Phong, chà sát ở địa phương ánh sáng màu nhạt nhẽo phía sau của Hạ Vân Phong……

“Không phải.” Hạ Vân Phong không có ý đó.

Hạ Vân Phong hồi tưởng lại mấy ngày nay thật là có mấy lần, thời điểm Hạ Đông hôn y, y nhìn thấy Hình Liệt xuất hiện. Bất quá Hình Liệt lúc ấy cũng không có phản ứng gì, y cũng sẽ không để ở trong lòng……

Hơn nữa……

Y cũng không phải mỗi ngày đều cùng Hạ Đông hôn môi, chỉ là trùng hợp bị Hình Liệt thấy được mà thôi, y sai Hình Liệt đi rót nước, là vì vừa đúng lúc y khát nước …..

Bảo Hình Liệt đi uống thuốc bổ, là vì y tự mình hầm cả buổi chiều, nào biết đâu rằng Hình Liệt lại nghĩ loạn……

Y biết……

Kĩ thuật hôn của Hình Liệt rất tốt……

Cũng không biết học từ nơi nào……

Dưới sự chất vấn của Hình Liệt, Hạ Vân Phong giải thích: “Ta không có ý này, ngươi hiểu lầm ta rồi.” Y cẩn thận giải thích hợp lý, để Hình Liệt hiểu được.

Y không phải bất công.

Y đối với từng nhi tử đều giống nhau ……

“Ngươi muốn làm cũng có thể.” Hạ Vân Phong cũng rất bình tĩnh. Đây cũng không phải hào phóng hoặc là dung túng, đây là vì trên thực tế quan hệ của bọn họ đã thành như thế.

Đã đến loại tình trạng này……

Nếu Hình Liệt muốn, y cũng có thể phối hợp……

“Ta muốn nghe ngươi nói mấy câu dễ nghe, như vậy ta sẽ càng cao hứng.” Hình Liệt ám chỉ Hạ Vân Phong chủ động một chút, hắn đem cái dùi cui thoa đầy dịch bôi trơn đẩy vào địa phương màu nhạt nhẽo của Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong “Ân” vài tiếng rất nhẹ, thân thể thong thả chấn động. Cảm giác được thân thể bị dùi cui thong thả mở ra, vật cứng lạnh lẽo kia cường ngạnh đẩy vào……

Hạ Vân Phong cúi đầu một cái liền thấy Hình Liệt đang chuyển động dùi cui, đẩy vào thật sâu rồi lại nhợt nhạt rút ra làm cho hơi thở Hạ Vân Phong trở nên hỗn loạn, y bắt lấy cảnh phục đầu vai Hình Liệt……

Theo sự xâm nhập của cái dùi kia, tiếng thở dốc của y lại càng gấp gáp, quần áo Hình Liệt cũng bị y càng túm càng chặt……

“Vậy đêm nay ngươi phải nghe lời ta.” tay Hình Liệt theo bụng Hạ Vân Phong sờ lên, khuôn ngực cao thấp phập phồng kia của Hạ Vân Phong rất mềm dẻo, sờ lên khuynh hướng cảm xúc thật đầy đặn.

Hạ Vân Phong không nói.

“Có hứng thú chơi trò chơi hay không?” Hình Liệt nghĩ như vậy mới có ý nghĩa, nếu bảo Hạ Vân Phong nghe hắn nói thôi thì thật không ý nghĩa, phải có thêm gì đó thì chơi mới vui.

Hạ Vân Phong gật gật đầu……

“Cách chơi như thế nào?” Hạ Vân Phong cúi đầu, nhìn cái tay nắm dùi cui của Hình Liệt, động tác của Hình Liệt cũng vẫn chưa dừng, có thể thấy được tần suất ra vào kia……

“Chơi đoán số.” Hình Liệt biết nam nhân cổ hủ Hạ Vân Phong này, cũng chỉ biết có oẳn tù tì, cho nên sẽ chơi cái đơn giản nhất, hắn trước kia cũng đã chơi với Hạ Vân Phong……

Hắn còn nhớ rõ một lần kia……

Hạ Vân Phong không có phản đối.

Hai người ở trong văn phòng chơi trò đoán số, Hình Liệt có chút hối hận, bởi vì mỗi lần Hạ Vân Phong đều thắng được (=.,=)……

“Lấy cảnh côn ra.”

“……”

……

“Đem quần áo của ta lại đây thay ta mặc.”

“……”

……

“Giúp ta đem giày lại đây.”

“……”

Mỗi lần Hình Liệt đều thua, trước đó Hạ Vân Phong đều cởi hết, hơn nữa đều mặc hắn làm thịt. Nhưng hiện tại vì trò chơi này, quần áo Hạ Vân Phong lại chỉnh tề về tới trên người.

Hơn nữa lại là Hình Liệt thay y mặc từng kiện từng kiện……

Sắc mặt Hình Liệt nhìn không tốt lắm……

Mắt thấy thịt đến miệng cũng sắp bay rồi……

Hình Liệt rốt cục thắng một phen, yêu cầu của hắn là: “Ta còn muốn ba yêu cầu. (=..= biết ngay mà, cái tên cơ hội)” Hắn xấu lắm……

Nhưng Hạ Vân Phong lại không phản đối: “Có thể.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.