CHƯƠNG 300 PHIÊN NGOẠI 31
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Trung niên nam nhân kia ủy khuất thốt ra một câu: “Hắn nói càn…”
Thẩm phán yêu cầu nguyên cáo khống chế tâm tình của mình, trong lúc luật sư nói chuyện nguyên cáo tốt nhất không nên lớn tiếng gây xôn xao, tất cả mọi người có mặt tại tòa phải giữ nghiêm túc và yên lặng.
Sau khi luật sư nguyên cáo hỏi xong, Tần Diễm lại bắt đầu hỏi bị cáo: “Nguyên cáo nói ngươi dùng sức mạnh, ngươi có gì muốn nói không?”
“Nếu như tình thú cũng gọi là cưỡng ép thì ta đây không còn lời nào để nói.” Bị cáo cũng trả lời rất đơn giản.
“Ngươi mới vừa nói, ngươi không nhớ được đã cùng nguyên cáo phát sinh qua loại quan hệ đó mấy lần, phải không?”
“Phải.”
“Tại sao?”
“Bởi vì quá thường xuyên, mỗi ngày đều phải làm nhiều lần.” Bị cáo khẽ cười hai tiếng, giọng điệu có chút coi thường. (song sinh của Nhiên nghị viên :v)
“Uhm…” Tần Diễm gật đầu.
Tần Diễm tỏ vẻ không cần hỏi lại nữa, hắn chỉ quay đầu ý vị thâm trường nhìn Hạ Vân Phong đang ngồi nghe, phảng phất như đang hướng tới Hạ Vân Phong tuyên bố “Vụ kiện này ta thắng chắc “.
Hạ Vân Phong là một trong những người đứng xem nên cũng không có quyền phát ngôn dư thừa, chẳng qua y cảm thấy nam nhân trung niên kia rất đáng thương, bởi vì … trong vụ kiện này, bị cáo chiếm thượng phong.
Rất nhanh.
Liền đến phiên Tần Diễm hỏi vị nguyên cáo kia, nam nhân trung niên kia vốn đã rất khẩn trương, vừa nãy đối mặt ngôn ngữ sắc bén của Tần Diễm thì tâm tình có chút không vững vàng, thân thể hơi run rẩy.
“Ngươi nói đương sự của ta dùng sức mạnh với ngươi, vậy ngươi miêu tả một chút cảnh tượng lúc đó, đương sự của ta rốt cuộc như thế nào dùng sức mạnh, đối với ngươi làm như thế nào.” Tần Diễm cúi đầu nhìn chằm chằm nam nhân trung niên vai hơi run rẩy kia, nam nhân kia có chút khẩn trương ngẩng đầu, nhiều lần muốn nói gì đó lại không thể lên tiếng…
Tần Diễm tiếp tục truy vấn, nam nhân kia mới nói tình huống lúc đó, nam nhân trung niên nói rất tỉ mỉ, nghe thấy cả toà cũng không tự chủ được liếc mắt nhìn bị cáo, nguyên cáo cũng nói rất sinh động.
“Hắn đưa ta vào khách sạn, vừa vào cửa liền cởi quần áo của ta, sau đó đem ta ấn ở trên giường, bắt đầu…” Nguyên cáo càng nói giọng càng nhỏ, tựa hồ là xấu hổ.
“Bắt đầu cái gì?” Tần Diễm ép sát truy vấn.
Nguyên cáo không nói.
“Mời trả lời.” Tần Diễm không buông tha.
Nguyên cáo nhỏ giọng nói: “Hắn dùng sức mạnh đối với ta.”
“Hắn dùng sức mạnh như thế nào đối với ngươi, mời nói rõ ràng, nói chi tiết một chút.” Tần Diễm phảng phất như muốn ép nguyên cáo nhớ lại hồi ức không vui này, hắn từng bước ép sát oanh tạc. (ta dễ cắt lưỡi thằng này quá >”