CHƯƠNG 80
Edit : Đa Mộng
Beta : Trangki
Hạ Vân Phong nghe thấy người vào nhà lưu loát đóng cửa lại, vì chỗ cửa ra vào không có đèn, tầm mắt căn bản không thấy rõ nhưng Hạ Vân Phong biết Tần Diễm đã trở lại……
Y chỉ hy vọng Tần Diễm đừng bật đèn, bằng không bộ dạng Hình Liệt ôm y, hôn y, sờ chân của y, toàn bộ đều sẽ bị Tần Diễm thấy rõ hết. Y cũng không muốn con của y nhìn thấy y cùng “vệ sĩ” quần áo không chỉnh ôm nhau ngồi ở ghế mát xa làm loại sự tình này, con của y khẳng định sẽ cảm thấy lão ba y đây không biết kiềm chế.
Mà còn lại là nam nhân cùng nam nhân.
Hạ Vân Phong nghĩ đẩy ra Hình Liệt, nhưng hai tay lại bị Hình Liệt bắt lấy, động tác của hai người đều tận lực hạ xuống nhẹ nhất. Hình Liệt nắm chặt hai tay Hạ Vân Phong, còn không quên lôi kéo hai tay Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong tự sờ ở trên người mình. Ngón tay Hạ Vân Phong thả lỏng, tay hắn bị Hình Liệt cưỡng chế, sờ mó chính đùi của mình.
Hạ Vân Phong ngủ cả buổi chiều vốn cũng rất mệt mỏi, hơn nữa thắt lưng y bị thương, liền càng thêm không nghĩ cử động nữa. Động tác Hình Liệt còn chưa tới mức thô lỗ, không làm Hạ Vân Phong cảm giác không thoải mái, hoặc là chán ghét linh tinh gì đó. Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy vị cảnh sát trước mắt này thật là đủ lớn mật.
Hạ Vân Phong chỉ cần nhẹ nhàng động một chút thì thắt lưng y cũng đã rất đau, cho nên y chỉ có thể duy trì tư thế bất động này, mới có thể không tổn thương đến thắt lưng mình.
Hạ Vân Phong muốn tránh né nụ hôn của Hình Liệt, nhưng Hình Liệt lại ôm sát y, cảm giác được Hạ Vân Phong muốn động, Hình Liệt tựa hồ cũng mất đi kiên nhẫn. Hắn có chút thô lỗ ngăn chặn đôi môi Hạ Vân Phong, theo tiếng cước bộ lên lầu kia, mà càng ngày càng xâm nhập quấn quanh đầu lưỡi ẩm ướt mềm mại của Hạ Vân Phong……
Kỳ thật.
Hình Liệt vốn chỉ muốn hù dọa Hạ Vân Phong nhưng lão nam nhân Hạ Vân Phong này so với trong tưởng tượng của hắn lạnh lùng hơn rất nhiều. Hắn vốn không tính hôn lão nam nhân này, nhưng lại lo lão nam nhân này phát ra tiếng, dưới tình thế cấp bách hắn vẫn phải dùng miệng ngăn chặn đôi môi tràn ngập mùi thuốc lá nhàn nhạt kia của Hạ Vân Phong, chỉ là không nghĩ tới miệng lão nam nhân này thật đúng là nộn……
Hơn nữa vừa ướt vừa nóng, đầu lưỡi lại mềm mại, trơn mượt……
Không những thế, hắn cảm giác được Hạ Vân Phong tựa hồ rất để ý con của y, lão nam nhân không sợ cái gì nhưng tựa hồ lại lo lắng bị nhi tử nhìn được loại hình ảnh này, vì thế động tác nhu nắn thân thể Hạ Vân Phong của hắn cũng trở nên ái muội. Hai tay của hắn ở trên người Hạ Vân Phong sờ mó, áo ngủ Hạ Vân Phong bị hắn nhu đến hỗn độn không chịu nổi, hơi thở hai người đã biến trầm.
Hạ Vân Phong đẩy đẩy vài cái, không có hiệu quả, lại không nghĩ làm cho Tần Diễm nghe được tiếng động nên y ngừng thở, thả lỏng thân thể, lập tức y cũng cảm giác động tác Hình Liệt theo sự thả lỏng của y mà dần dần nhẹ hơn, không có thô lỗ như lúc nãy……
Tiếng bước chân lên lầu của Tần Diễm rất rõ ràng, trong phòng khách phi thường im lặng. Nếu Hạ Vân Phong hoặc là Hình Liệt làm ra động tác gì quá lớn thì sẽ bị phát hiện.
Hình Liệt một tay luồn vào vạt áo áo ngủ hờ khép của Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong bắt lấy cổ tay hắn, lại có vẻ không có gì khí lực nên động tác Hình Liệt càng thêm dùng sức……
Tay kia của Hình Liệt thì nắm cằm Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong nghiêng đầu, nhận nụ hôn trằn trọc của hắn, hắn xoay chuyển rất chậm để không phát ra tiếng động.
Hạ Vân Phong trầm mặc, thẳng đến khi bước chân của Tần Diễm càng ngày càng xa, y mới lười biếng “Hừ” một tiếng. Y bất mãn Hình Liệt nhưng Hình Liệt lại “Phốc chi” một cái, trượt đầu lưỡi từ trong môi Hạ Vân Phong ra ngoài.
“Nhi tử ngươi vào phòng rồi.” Ngón tay Hình Liệt ở giữa hai chân Hạ Vân Phong bồi hồi, nhưng hắn phát hiện Hạ Vân Phong tựa hồ không có phản ứng gì. Hắn cảm thấy lão nam nhân này không được rồi “Không phải ngươi có bệnh đó chứ?” Hắn nắm địa phương không phản ứng kia của Hạ Vân Phong, để ở sườn chân Hạ Vân Phong chậm rãi ma sát, hắn cắn cắn đôi môi Hạ Vân Phong.
Hạ lưu……
Vô sỉ……
Làm càn…… (nói rất đúng gật đầu lia lịa)