Tử Hiên nặng nề bước chân về nhà , đôi mắt vô hồn , vừa đến cửa đã thấy tiểu Giao chờ sẵn ở đó ,thấy tiểu thư về liền nhanh chân chạy ra đỡ Tử Hiên vào nhà.
- Tiểu thư đi đâu về muộn thế làm em lo muốn chết , mà tiểu thư sao mặt nhợt nhạt quá , em đi mời đại phu nha
- Ko cần , ta ko sao
Vừa lúc đó Tử Tuấn đi qua , nhìn thấy tỉ tỉ về chạy lại hỏi han
- Tỉ đi đâu vậy , xém chút đệ đi báo quan tỉ mất tích đó
- Tiểu Giao muội đi pha nước cho ta tắm đi
- dạ , em đi liền
Sau khi tiểu giao rời khỏi , Tử Hiên nhẹ nhàng trả lời
- Nhỏ Hồng nó có chuyện buồn , tỉ cùng nó tâm sự , mải nói chuyện quên cả thời gian
- À ra là vậy , à tỉ tỉ , ko biết tại sao Lâm Cát gởi thư đến nói 7 phần nợ đã có người trả , 3 phần còn lại trả hắn sau , ko biết ai mà tốt thế.
- Vậy à , Tử Tuấn
- Dạ
- Cha mẹ đều mất cả , giờ đệ là người gánh cả gia nghiệp , nữa làm ăn phải cẩn thận , ko để chuyện nợ nần xảy ra nữa hiểu chưa .
- Đệ hiểu rồi , đệ về phòng đây
Tử Hiên ngâm mình trong nước ấm , lấy vải kì lên da đến gướm cả máu , mà sao cô vẫn cảm thấy mùi tanh dơ bẩn vẫn còn quanh cô , cô tự nhủ với lòng , chỉ cần Hà phủ và Tử Tuấn đều bình an là đc.