Vô Danh sau khi rời khỏi di tích động phủ kia thì liền quay trở về khách sạn. Sau khi Vô Danh về tới khách sạn rồi thì liền đi vào trong phòng và đóng cửa lại, hôm nay hắn đã có thu hoạch không nhỏ cho nên bây giờ hắn phải kiểm tra lại những món đồ mà hôm nay hắn đã lấy được.
Vô Danh dùng Hỗn Độn Thiên Mục quét khắp khách sạn này một vòng, mà sau khi dùng Hỗn Độn Thiên Mục để nhìn xung quanh thì hắn đã thấy thứ không nên thấy.
-Ngứa ngáy quá đi…
Vô Danh lầm bầm một tiếng, sau đó ngay lập tức hắn liền dẹp chuyện này qua một bên. Vô Danh thấy không có vấn đề gì đáng ngại nữa thì hắn mới treo một tấm biển “đừng làm phiền” ra bên ngoài cửa phòng của mình.
Trước khi vào phòng Vô Danh cũng đã dặn tiểu nhị là dù có trời sập đi chăng nữa thì cũng đừng làm phiền hắn nghỉ ngơi, tuy vậy hắn vẫn cần phải treo một tấm bảng như vậy ra để cho ai đi qua cũng đều có thể nhìn thấy. Hắn ghét nhất việc là lúc mình đang làm chuyện quan trọng bị người khác quấy rầy, những lúc như vậy hắn hận không thể xiên cho kẻ đó một phát.
Sau khi đã chuẩn bị tốt rồi Vô Danh mới tiến nhập vào bên trong thế giới hỗn độn. Ngay khi Vô Danh vừa vào bên trong thế giới hỗn độn thì cảm giác linh khí nồng đậm ở bên trong khiến cho hắn cảm thấy cực độ dễ chịu.
Vô Danh lấy chiếc nhẫn trữ vật mà hắn đã lấy được ở bên trong di tích động phủ của tu sĩ Nguyên Anh ra sau đó đem hết tất cả mọi thứ trong đó ra ngoài.
Vô Danh cầm Linh Giáp hạ phẩm kia lên nhìn một chút sau đó liền quăng sang một bên, cái giáp này hắn sẽ luyện hóa sau.
Vô Danh cầm quả trứng ba màu lên nhìn một chút, hắn cảm thấy cực kỳ có hứng thú với quả trứng này, bởi vì quả trứng này không hề tầm thường chút nào.
Khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy quả trứng này, hắn cũng đã dùng thần thức quét qua, và lúc đó hắn thấy quả trứng này thực sự chẳng có gì đặc biệt. Nhưng mà trong lòng của hắn vẫn có một loại cảm giác kỳ lạ, nó giống như là nếu hắn không chọn quả trứng này thì sẽ phải hối hận, cho nên hắn quyết định dùng Hỗn Độn Thiên Mục để nhìn quả trứng này. Sở dĩ hắn không có sử dụng Hỗn Độn Thiên Mục ngay từ đầu là bởi vì hắn không muốn phụ thuộc quá nhiều vào nó, nếu như phụ thuộc quá nhiều vào Hỗn Độn Thiên Mục thì hắn sẽ mất đi bản năng vốn có của mình.
Vô Danh quyết định rằng chỉ khi nào gặp chuyện gì đó cực kỳ quan trọng thì hắn mới sử dụng tới Hỗn Độn Thiên Mục.
Sau khi Vô Danh dùng Hỗn Độn Thiên Mục để quét quả trứng kia thì quả nhiên liền có thông tin truyền tới. Vô Danh không thể ngờ được rằng đây lại là một quả trứng rồng, quả trứng rồng này có tên là Hồng Mông.
Mà điều khiến cho Vô Danh càng cảm thấy kinh ngạc hơn là quả trứng rồng có tên Hồng Mông này không phải là do một loài rồng nào đó sinh ra. Quả trứng có tên Hồng Mông này được hình thành do sự tiếp xúc của một dải Hồng Mông đạo vận với Huyền Hoàng khí, Hỗn Độn chi khí và Thái Nhất khí. Qua nhiều năm thai nghén Hồng Mông cũng đã được hình thành.
Có thể nói trường hợp này của Hồng Mông là một trường hợp cực kì đặc biệt, mà trường hợp này không có một chút khả năng nào có thể xảy ra. Vậy mà không biết tại sao Hồng Mông lại được hình thành.
Vô Danh sau khi xem xong thông tin này thì bản thân hắn cũng triệt để ngây ngốc, không ngờ lai lịch của quả trứng đó lại lớn tới như vậy. Mà đây cũng là lần đầu tiên hắn mới nghe tới Huyền Hoàng Khí, Hỗn Độn chi khí và Thái Nhất khí. Mà còn có cả một dải Hồng Mông đạo vận kia nữa, không biết nó rốt cục là thứ gì.
Vô Danh không biết rốt cục phải làm như thế nào thì quả trứng này mới có thể nở ra được. Vô Danh cũng nghĩ tới việc luyện hóa quả trứng này, chỉ là hắn không xác định được là có thể luyện hóa hay không thôi. Kiến thức về tu chân của hắn còn quá hạn hẹp cho nên vẫn có nhiều điều mà hắn chưa biết.
Vô Danh nâng quả trứng lên nhìn một vòng, không biết là quả trứng có tên Hồng Mông này sau khi nở ra thì sẽ là một con rồng có hình dạng như thế nào a. Trong lòng Vô Danh chợt có chút háo hức, hắn muốn quả trứng này nở ra thật sớm để xem uy lực của Hồng Mông sẽ như thế nào.
Vô Danh quyết định thử luyện hóa quả trứng này xem sao. Hắn nghĩ là chỉ có thể thông qua việc luyện hóa quả trứng này thì khi nào Hồng Mông nở ra nó mới nhận hắn làm chủ, mà cũng có thể là từ việc luyện hóa quả trứng này thì Hồng Mông cũng mới có thể nở ra.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Vô Danh quyết định luyện hóa quả trứng này ngay lập tức. Vô Danh bắt đầu thăm dò thần thức của mình vào bên trong quả trứng để luyện hóa nó.
Trong thế giới hỗn độn, một canh giờ rất nhanh đã trôi qua nhưng mà Vô Danh vẫn chưa thể nào luyện hóa được quả trứng này. Không phải là Vô Danh không luyện hóa được, mà là quả trứng này không có bất kì một phản ứng gì cả.
-Rẹt…rẹt…
Đúng lúc Vô Dang đang nghĩ rằng bản thân có nên dừng lại hay không thì hắn liền cảm nhận được một loại lực hút. Một loại cảm giác giống như bị hút đi sinh mệnh lan tràn khắp cơ thể của Vô Danh.
Mà ngay sau cái cảm giác giống như bị hút đi sinh mệnh kia thì hắn lại cảm nhận được một loại sức mạnh cực kì khủng khiếp tràn vào trong cơ thể của hắn.
Vô Danh đột nhiên cảm thấy cực kì kinh hãi, khi luồng sức mạnh cực kì khủng khiếp kia tràn vào trong cơ thể thì hắn liền cảm nhận được dường như luồng sức mạnh này còn mang theo quy tắc của thiên địa.
Rất nhanh Vô Danh liền hiểu ra cái loại cảm giác quy tắc thiên địa này là gì, nó được gọi là pháp tắc, sở dĩ hắn biết đây là pháp tắc là bởi vì Hỗn Độn Thiên Mục truyền tin tới.
Mà lúc này Vô Danh đột nhiên cảm thấy một loại cảm giác xé rách, cơ thể của hắn giống như muốn nổ tung ra, từng luồng đạo vận mang theo pháp tắc thiên địa cuồn cuộn chạy trong cơ thể của hắn. Ngay cả thức hải nằm sâu bên trong Nê Hoàn Cung cũng bị từng luồng đạo vận cuồn cuộn này ập tới, Vô Danh thấy rằng thức hải của hắn sắp bị nổ tung đến nơi rồi.
Mà lúc này Vô Cực quyết của Vô Danh đột nhiên tự động vận chuyển, những đường đạo vận thông qua việc chu thiên vận chuyển dần dần được dung nhập vào bên trong Hư Không Mạch. Vô Danh cảm thấy rằng đây mới chỉ là một đạo pháp tắc đầu tiền chảy trong cơ thể của hắn, dường như còn có một đạo pháp tắc thứ hai muốn tiếp tục chảy vào.
Nhưng chỉ ngay từ đạo pháp tắc đầu tiên này, đạo vận cuồn cuồn trong đó chạy trong cơ thể của hắn đã khiến cho hắn như muốn nổ tung ra rồi, nếu còn tiếp tục chảy vào thêm một đạo pháp tắc nữa, vậy hắn sẽ ngay lập tức bị nổ ra thành nhiều mảnh.
Vô Danh không biết làm gì ngoài việc vận chuyển Vô Cực quyết để hấp thu đạo vận trong tia pháp tắc đầu tiên, nếu như hắn không luyện hóa được một tia pháp tắc này thì hắn cũng sẽ bị đạo vận cuồn cuộn trong đó xé rách cơ thể.
Theo việc Vô Danh vận chuyển Vô Cực quyết thì tu vi của hắn cũng đang từ từ tăng nhanh.
Cả người của Vô Danh nóng bừng, cơ thể của hắn cũng phình to hơn bình thường giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Vô Danh cảm thấy cơ thể của hắn cực kì tê dại, giống như có hàng ngàn cây châm đâm vào. Mà cũng không chỉ có cảm giác như vậy, hắn còn cảm thấy cơ thể cực kì nóng, nóng như muốn tan chảy.
Đôi mắt của Vô Danh bắt đầu chảy ra từng giọt máu, sau đó đến tai, mũi và miệng, mà theo sau đó thì là cả cơ thể của hắn cũng bị nhuộm đỏ bởi màu máu.
Vô Danh chỉ có một ý niệm trong đầu đó chính là luyện hóa một tia pháp tắc này, hắn cảm nhận được đạo vận mãnh liệt trong một tia pháp tắc này không chỉ mang đến cảm giác kinh khủng giống như muốn chết mà còn mang theo sinh cơ nồng đậm.
Từng vòng chu thiên được Vô Danh vận chuyển, đạo vận mạnh mẽ cứ như thế dung nhập vào bên trong Hư Không Mạch. Những đường đạo vận chảy bên trong thức hải của Vô Danh cũng thông qua việc vận chuyển từng vòng chu thiên mà dung nhập vào bên trong Hư Không Mạch. Mà lúc này thì Vô Danh lại cảm giác được một nguồn năng lượng cực kì mạnh mẽ nữa muốn ập tới.
Vô Danh thầm kêu không ổn, nếu như đạo pháp tắc thứ hai lại muốn tiến vào thì hắn chắc chắn sẽ không chịu nổi được nguồn năng lượng quá mạnh mẽ này mà bị bạo thể.
Vô Danh không muốn như vậy, hắn muốn ngăn đạo pháp tắc thứ hai này lại. Chỉ là hắn không biết phải làm như thế nào thì mới có thể ngăn lại được tia pháp tắc thứ hai này.
Mà đúng lúc này “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” ở bên trong thức hải của Vô Danh lại có động tĩnh, nó phát ra từng đường vân màu xanh vô cùng huyền ảo. Vô Danh lại cảm thấy thức hải của mình càng đau đớn hơn bao giờ hết, nhưng mà lúc này đường vân màu xanh vô cùng huyền ảo kia lại chạy tới phía trước chỗ tiếp xúc giữa Vô Danh và Hồng Mông.
Cái cảm giác đạo pháp tắc thứ hai muốn chảy vào bên trong cơ thể đã không còn nữa, điều này khiến cho Vô Danh cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Vô Danh đột nhiên phát hiện ra, những đường vân màu xanh nhiều không kể xiết mà “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” phát ra đã bị Hư Không Mạch của hắn hấp thu.
Tu vi của Vô Danh tăng lên một cách nhanh chóng. Chỉ sau mười ngày bên trong thế giới hỗn độn, tu vi của Vô Danh đã đột phá Trúc Cơ tầng ba mà tiến vào Trúc Cơ tầng bốn.
Thông qua việc vừa hấp thu từng tia đạo vận từ quả trứng phát ra cùng với đường vân màu xanh từ “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” thì tu vi của Vô Danh tăng lên một cách nhanh chóng.
Mà đột nhiên lúc này Vô Danh cảm nhận được một tia pháp tắc, ngay sau đó hắn liền bắt được một tia pháp tắc này. Khi Vô Danh bắt được tia pháp tắc này thì tu vi của hắn không chút trở ngại nào mà tiến vào Trúc Cơ tầng thứ năm.
Sau nửa năm bên trong thế giới hỗn độn tu vi của Vô Danh đã tăng tới Trúc Cơ tầng tám. Mà cũng là khoảng thời gian này thì toàn bộ đạo vận ở tia pháp tắc đầu tiên bên trong cơ thể cũng đã bị Vô Danh luyện hóa hoàn toàn. Mà cũng không phải Vô Danh luyện hóa toàn bộ đạo vận trong tia pháp tắc đầu tiên này, “mầm mống Thiên Đao lôi kiếp” cũng đã hấp thu đi phần nào đạo vận chứa đựng trong tia pháp tắc đầu tiên đó. Nếu như không phải có “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” hỗ trợ thì có thể Vô Danh đã bị bạo thể mà chết rồi.
Đồng thời cùng với việc luyện hóa được đạo vận trong tia pháp tắc đầu tiên, Vô Danh cũng đã có cảm ngộ sâu sắc hơn về thế giới này. Mà tia pháp tắc đầu tiên Vô Danh cảm nhận được cũng đã bị hắn mơ hồ hiểu rõ. Vô Danh có cảm giác rằng mình đã bắt đầu hiểu được một tia pháp tắc đầu tiên trong vũ trụ.
Tia pháp tắc mà Vô Danh mơ hồ hiểu được tên là “Đạo Tâm”. Vô Danh mặc dù đã luyện hóa được đạo vận trong tia pháp tắc “Đạo Tâm” nhưng hắn không thể nào hoàn toàn hiểu rõ được tia pháp tắc này, mà hắn chỉ có thể hiểu một cách mơ hồ. Sở dĩ hắn chỉ có thể hiểu được một cách mơ hồ là do tu vi của hắn còn có giới hạn nên chưa thể nắm bắt được hoàn toàn tia pháp tắc này.
Nhưng dù sao Vô Danh vẫn cảm thấy rằng, một tu sĩ Trúc Cơ như hắn đã có thể mơ hồ hiểu rõ được một tia pháp tắc đã là cực kì nghịch thiên rồi, chỉ cần có ai nghe qua cũng sẽ đều cảm thấy kinh dị. Mà hắn có thể mơ hồ hiểu được một tia pháp tắc này cũng là do tự bản thân hắn ngộ ra được, “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” mặc dù tham gia vào trong quá trình hắn luyện hóa tia pháp tắc đầu tiên nhưng cũng chỉ là giúp hắn luyện hóa phần nào đạo vận bên trong đó và ngăn cản tia pháp tắc thứ hai tiến vào trong cơ thể của hắn mà thôi.
Mà cũng thông qua việc này, hắn đã biết được rốt cục những tia pháp tắc mang theo đạo vận cuồn cuộn kia là từ đâu mà tới. Mặc dù là do quả trứng có tên Hồng Mông phát ra, nhưng đó là do quả trứng Hồng Mông này được hình thành từ một dài Hồng Mông đạo vận. Mà những tia pháp tắc kèm theo đạo vận cuồn cuộn kia cũng là từ dải “Hồng Mông đạo vận” kia phát ra.
Vô Danh thở phù một cái sau đó mở mắt ra, mà đúng lúc này hắn liền phát hiện quả trứng kia đã biến mất.
Mà cũng ngay sau đó hắn liền phát hiện ra, không ngờ trong thức hải của hắn lại có một quả trứng, mà đây chính là quả trứng có tên Hồng Mông.
Vô Danh không hiểu sao quả trứng này lại nằm trong thức hải của hắn, chỉ là hắn cảm thấy quả trứng này hình như đã thiếu đi thứ gì đó. Nhưng cũng không phải là thiếu đi thứ gì đó, mà là bây giờ mới chính là hình thái thật sự của nó.
-Đây gọi là Hồng Mông đạo vận sao…
Vô Danh lẩm bẩm, hắn cũng đã nhận ra được rằng hình như nó không còn là quả trứng Hồng Mông ban đầu nữa rồi, mà bây giờ nó được gọi là “Hồng Mông đạo vận”. Sở dĩ Vô Danh biết được điều này cũng là do Hỗn Độn Thiên Mục.
Vô Danh liếc mắt lên phía trên đầu của mình, ở trên đầu của hắn bây giờ đang có một con rồng nhỏ cuộn mình nằm ngủ ở trên đó.
Và đây cũng là lần đầu tiên mà Vô Danh nhìn thấy rồng thực sự. Con rồng này nhìn giống với những con rồng được vẽ theo cách của người phương Đông, nhưng điểm đặc biệt là con rồng này còn có thêm hai chiếc cánh nữa. Vô Danh còn phát hiện ra một điểm thú vị hơn nữa là con rồng này có thể đổi màu của bản thân. Nó có thể đổi thành ba loại màu sắc khác nhau là vàng, trắng và đen.
Vô Danh miệng cười tươi, sau đó hắn đưa tay lên nựng một bên má của con rồng này.
Mà ngay khi Vô Danh vừa chạm vào má con rồng này thì nó cũng kêu lên một tiếng sau đó tiếp tục ngủ.
Vô Danh thấy con rồng nhỏ này ham ngủ như vậy thì cũng chỉ biết lắc đầu cười. Từ bây giờ hắn sẽ gọi con rồng nhỏ này là “Hồng Mông”.
Mọi người đi qua nhớ để lại một like ủng hộ tác với nhé nhé. Đừng đọc lướt nha.