Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 67: Chương 67: Ngộ Đạo Trúc Cơ




Vô Danh vừa mới vận chuyển Vô Cực quyết, một dòng khí cực kỳ thoải mái liền chạy trong cơ thể của hắn. Dòng khí này mang lại một loại cảm giác khiến cho Vô Danh không nói lên lời, đồng thời cùng với việc hấp thu năng lượng từ tiên tinh, Vô Danh cũng dùng luôn cực phẩm tiên linh mạch kia để tu luyện.

Một cảm giác giống như có dòng lũ cực kì mạnh mẽ đang chạy xuyên suốt khắp cơ thể, dòng lũ này thông qua từng kinh mạch, huyệt vị rồi liền bị mảnh hư không trong nội thể hấp thu và chuyển hóa. Quá trình đó cứ diễn ra lặp đi lặp lại như vậy, hình thành từng vòng tiểu chu thiên, đại chu thiên rồi liền quay trở về đan điền của Vô Danh. Vô Danh có cảm giác rằng, việc đột phá Tụ Khí kỳ tiến vào Trúc Cơ kỳ đối với hắn chính là một chuyện dễ dàng, quan trọng là thời gian mà thôi.

- Quá chậm...

Vô Danh trong lòng thầm than một tiếng, đột phá tới Trúc Cơ kỳ không dùng đan dược mà chỉ dùng tiên tinh thì đúng là chậm thật. Vô Danh liền không suy nghĩ nhiều nữa, cơ thể của hắn liền hấp thu một lúc bốn luồng năng lượng từ tiên linh mạch, tiên tinh, linh tủy trì và linh khí bên trong thế giới hỗn độn.

Vô Danh không chút cố kỵ mà vận chuyển công pháp Vô Cực quyết tới cực hạn, dù sao hắn cũng đã luyện thể tới tầng thứ hai rồi, hắn cũng không sợ mình vì hấp thu quá nhiều mà dẫn đến bạo thể.

- Ù...ù...ù.....

Vô Danh vận chuyển Vô Cực quyết hấp thu tối đa năng lượng có thể, linh tủy, tiên khí, linh khí cuồn cuộn như nước thông qua từng lỗ chân lông đang được mở rộng mà chảy vào bên trong cơ thể. Sau khi những nguồn năng lượng này được hấp thu vào trong cơ thể liền bị một mảnh hư vô trong thể nội của hắn chuyển hóa hấp thu. Đồng thời từ trong đan điền của Vô Danh phóng ra một loại khí tức bản nguyên, ôn dưỡng cốt cách của Vô Danh, khiến cho kinh mạch của hắn từ từ cường hóa lên, nó cũng gột rửa linh khí được hấp thu vào bên trong khiến cho linh khí trở nên cô đọng hơn...

Tiên khí mà Vô Danh hấp thu từ tiên tinh cũng đồng dạng bị chuyển hóa thành linh khí với mức độ cực kỳ đậm đặc, sau đó quay về đan điền biến đổi thành chân nguyên. Cũng bởi vì tu vi của Vô Danh còn thấp, cho nên khi hấp thụ tiên khí từ tiên tinh thì không thể nào chuyển hóa được thành tiên nguyên của bản thân. Chính vì vậy mà sau khi tiên khí được hấp thu vào bên trong cơ thể thì liền biến đổi thành một loại cực kì đậm đặc linh khí.

Mà cực phẩm tiên linh mạch kia của Vô Danh đồng dạng cũng rơi vào trường hợp như vậy, nhưng mà nguồn năng lượng tiên khí này khi chuyển đổi thành linh khí thì mức độ dồi dào từ nó mang lại là không thể đong đếm được, đồng thời cực phẩm tiên linh mạch này cũng làm gia tăng tốc độ tu luyện của Vô Danh rất nhiều, vùng không gian bị cực phẩm tiên linh mạch này ảnh hưởng thì linh khí càng là đậm đặc hơn mấy chục lần, linh khí cứ như thế bị áp súc nhỏ lại, khiến cho mỗi một dòng linh khí được hấp thu vào bên trong cơ thể của Vô Danh đều cực kỳ tinh thuần cùng cô đọng tới mức cực hạn.

- Ô....ô....ô...ô

Bên trong cơ thể của Vô Danh không ngừng vang lên những tiếng ô ô, không gian xung quanh Vô Danh đồng dạng cũng là như vậy, lốc xoáy linh khí trên đỉnh đầu của hắn đã xuất hiện hai cái cực kỳ lớn, mà đồng dạng linh tủy trì cũng giống như coi Vô Danh làm tâm điểm mà không ngừng xoáy vào một chỗ.

Mặc dù bên ngoài ồn ào là như vậy, nhưng Vô Danh đã tiến nhập vào bên trong loại trạng thái tu luyện này, mọi thứ ở bên ngoài đều bị hắn bỏ qua hết, hoàn toàn rơi vào một loại cảm ngộ.

Từ việc hấp thu tiên tinh với tiên linh mạch, cảm giác năng lượng mà nó mang tới là loại hoàn toàn mới. Trong trời đất, loại năng lượng nhiều nhất cũng chính là năng lượng ngũ hành, bên trong linh khí hay linh thạch đều có chứa loại năng lượng ngũ hành này. Mà hấp thu tiên linh mạch cùng với tiên tinh càng mang lại cho Vô Danh một loại cảm ngộ sâu sắc hơn về năng lượng ngũ hành trong trời đất. Loại khí tức bản nguyên đang không ngừng cọ rửa kia cũng mang lại cho hắn cảm giác như vậy, Vô Danh còn cảm thấy rằng linh căn của mình dường như đang không ngừng được hoàn thiện.

Mà lúc này ở sâu trong Nê Hoàn Cung của Vô Danh cũng đột nhiên có động tĩnh, mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp cũng là rung lên một cái, sau đó năng lượng từ tiên tinh cùng tiên linh mạch được hấp thu vào bên trong cơ thể cũng chuyển tới một phần cho mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp. Đột nhiên xuất hiện vấn đề như vậy cũng khiến cho Vô Danh hết sức bất ngờ. Vô Danh cũng cảm thấy có chút khó hiểu, tại sao khi hắn hấp thu linh khí thì mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp này lại không có động tĩnh, còn khi hắn hấp thu tiên tinh cùng với tiên linh mạch thì mầm mống lôi kiếp này hấp thu tiên khí từ hắn. Vô Danh thấy rõ ràng rằng mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp này không phải đang hấp thu linh khí mà chính là tiên khí, tiên khí sau khi được hắn hấp thu từ tiên tinh và tiên linh mạch vào bên trong thân thể thì có một phần không bị chuyển hóa thành linh khí mà vẫn giữ nguyên trạng thái của nó rồi bị mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp kia hấp thu.

Vô Danh có chút bất lực mà nhìn cảnh tưởng này, lỡ như cái mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp kia mà hấp thu tiên khí rồi nổ sớm hơn một chút thì có phải hắn cũng chết nhanh hơn một chút hay không. Mặc dù rất bất mãn với vấn đề này, nhưng Vô Danh cũng là hữu tâm vô lực, mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp này cũng vượt qua tầm khống chế của hắn, cho nên hắn không thể ép mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp này ngừng hấp thu tiên khí được.

Mà rốt cục Vô Danh cũng đã hiểu ra được tại sao mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp này chỉ hấp thu tiên khí, chắc có lẽ vì tiên khí hợp với quy tắc thiên địa hơn là linh khí, cho nên mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp này mới kén chọn như vậy.

- Ầm...

Đột nhiên cơ thể của Vô Danh vang lên một tiếng ầm lớn, sau đó là một loại cảm giác cực kì thoải mái đến từ cơ thể, Vô Danh liền biết hắn đã thành công tăng cấp tới Trúc Cơ rồi.

Mà theo cái cảm giác thoải mái đến từ cơ thể này, Vô Danh liền ngửi thấy một mùi hôi thối khó chịu, hắn biết rằng đây là cơ thể mình đang loại bỏ hết tất cả tạp chất ra bên ngoài cơ thể.

Một tu sĩ sau khi bước vào Trúc Cơ kỳ thì cơ thể liền được gây dựng lại một lần nữa, lúc này tu sĩ mới coi như làm chạm vào cánh cửa tu tiên chân chính. Khi tiến vào Trúc Cơ kỳ cơ thể được xây dựng lại một lần, đồng thời các loại tạp chất cũng được thải ra bên ngoài, ở giai đoạn này, bởi vì đây là cánh cửa chân chính bước vào con đường tu tiên cho nên cơ thể càng là phải trong sạch hơn bình thường. Khi tiến vào Trúc Cơ kỳ linh khí cũng được chuyển từ dạng khí sang lỏng, từ linh lực chuyển hóa thành chân nguyên, mà giai đoạn này Vô Danh sớm đã hoàn thành từ trước. Mà cũng vì Vô Danh sớm đã chuyển hóa linh lực thành chân nguyên cho nên hắn có thể dễ dàng phá tan rào cản Tụ Khí kỳ mà tiến vào Trúc Cơ kỳ.

Khi một tu sĩ đã tiến vào Trúc Cơ kỳ thì tuổi thọ của tu sĩ đó cũng được tăng lên, tuổi thọ của một tu sĩ Trúc Cơ là ba trăm tuổi. Nếu như muốn tuổi thọ tăng lên thì bắt buộc bản thân phải có đột phá, có nhiều tu sĩ không thể đột phá được một bước quan trọng này mà phải luân hồi vì thọ nguyên đã tới.

Vô Danh từ từ để cho cơ thể của hắn tái tạo lại, bản thân hắn liền tiếp tục củng cố cảnh giới sau Trúc Cơ.

Mà ngay khi hắn đột phá Tụ Khí kỳ thăng tiến tới Trúc Cơ kỳ thì bên trong đao pháp cũng là có một loại cảm ngộ mới.

Lúc trước hắn lĩnh ngộ được rằng phải dùng thần thức chi phối linh lực làm việc để ngưng tụ ra đao khí nhanh hơn thì bây giờ hắn liền có một loại cảm ngộ khác, đó chính là hắn có thể từ việc dùng thần thức chi phối linh lực ngưng tụ đao khí mà hình thành lên những chiếc lưới đao khí, từ đó có thể vây kín đối thủ vào bên trong, khiến cho kẻ địch không có đường thoát thân. Ngoài việc hình thành lưới đao khí ra thì cũng có thể hình thành nhiều loại hình thù đao khí khác nữa sao cho phù hợp với hoàn cảnh chiến đấu.

Thấy mọi thứ đều đã ổn định, Vô Danh mới dừng việc tu luyện lại, hắn tự đánh cho bản thân một cái tẩy trần quyết rửa sạch hết đi những tạp chất bên ngoài cơ thể sau đó mới đi ra khỏi ao linh tủy trì này.

Vô Danh lúc này cũng mới quan sát thấy nguyên một cái ao lớn linh tủy trì đã bị hắn hấp thu còn phân nửa. Tiên tinh trong tay hắn cũng đã ảm đạm đi một chút rồi, tiên linh mạch đồng dạng cũng đã bị rút ngắn đi một trượng.

Vô Danh thầm cảm thán, để phục vụ cho việc tu luyện của hắn không ngờ lại tiêu tốn nhiều tài nguyên như vậy. Nhưng mà Vô Danh cảm thấy sự bỏ ra này rất đáng giá,bởi vì hắn thấy mình đã mạnh lên rất nhiều.

Vô Danh phóng thần thức của mình ra bên ngoài, ngay lập tức hắn cảm thấy sốc nặng, không ngờ thần thức của hắn đã phóng xa tới hai trăm dặm rồi, cái này quả thực quá nghịch thiên đi.

Vô Danh cảm thấy rằng một tu sĩ Trúc Cơ bình thường có lẽ chỉ có thể phóng thần thức của mình tới sáu mươi dặm mà thôi, nhưng không ngờ hắn lại có thể phóng thần thức xa tới hai trăm dặm rồi, cái này thực sự quá kinh hỉ đi.

Vô Danh cảm thấy mình sau khi có một bước tiến dài như vậy, thì hắn cũng lên ra ngoài một chút, tu luyện như vậy quả thực đúng là nhàm chán. Vô Danh cũng không biết mình tu luyện như vậy đã hết bao lâu thời gian rồi, dù sao hắn vẫn còn Nguyệt Nhi đang đợi hắn ở Hoài Nam Nhị Tinh học viện, hắn cũng phải về thăm nàng, tốt nhất thì hắn sẽ đưa nàng đi theo bên cạnh luôn.

Cảm ơn đạo hữu “trumdomgai” đã đẩy tiếp kp cho truyện.

Tác cũng chỉ có thể ra hai chương một ngày là nhiều nhất đối với những ngày bình thường. Còn những hôm được nghỉ thì sẽ là năm chương. Mỗi ngày mà quất năm chương thì quả thực tác cũng không trụ nổi a:))

Tác cũng không cầu gì cả, chỉ mong mọi người đọc truyện đừng có đọc lướt là được rồi:v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.