Lão giả trông coi tàng thư các nghiêm giọng nói.
- Mặc dù câu trả lời của ngươi rất đúng, nhưng ta nghĩ như vậy vẫn chưa đủ để chứng minh sự trong sạch của ngươi. Cho nên ta sẽ tiếp tục đưa ra những câu hỏi khác cho ngươi trả lời.
-Được vậy xin mời tiền bối đưa ra câu hỏi tiếp theo.
Vô Danh gật đầu đồng ý.
Lão giả gật đầu không nói gì mà chỉ nhìn vào bên trong cuốn sách, sau một hồi tìm kiếm lão giả mới bắt đầu nói:
-Ngươi bây giờ hãy nói cho ta biết trình tự các bước khi tiến hành luyện đan.
Vô Danh giống như đã nghe rõ ràng câu hỏi, hắn hơi trầm ngâm một chút rồi bắt đầu trả lời:
-Khi bắt đầu luyện đan, thì người luyện đan phải bỏ thảo dược vào trong đan đỉnh để luyện hóa dược liệu. Quá trình luyện hóa dược liệu này người luyện đan có thể bỏ từng gốc dược liệu giống nhau vào luyện hóa trước rồi mới bỏ những gốc dược liệu khác nhau vào. Sau khi đã luyện hóa dược liệu thành nước thuốc thì bước tiếp theo chính là loại bỏ đi các chất cặn bã ra khỏi nước thuốc.
-Khi dược dịch đã đạt đến trạng thái tốt nhất có thể thì bước tiếp theo chính là bước ngưng đan, quá trình này đòi hỏi người luyện đan phải hết sức tập trung để có thể ngưng đọng dược dịch lại thành đan dược. Khi đan dược đã hình thành thì bước tiếp theo cũng chính là bước cuối cùng phải làm đó chính là thu đan.
Vô Danh nói tới đây thì dừng lại sau đó hỏi lão giả trước mặt:
-Câu trả lời vừa rồi của vãn bối không sai chứ thưa tiền bối.
-Không sai.
Lão giả gật đầu nói:
- Vậy ngươi hay nói cho ta biết những điểm quan trọng cần phải lưu ý trong khi luyện đan.
Vô Danh nghe vậy thì lại tiếp tục hướng lão giả trả lời:
-Trong quá trình luyện đan, vãn bối thấy có vài điểm cần phải lưu ý như sau. Thứ nhất đó chính là khi người luyện đan bỏ thảo dược vào trong đan đỉnh để luyện hóa thì phải hết sức cẩn thận. Bước luyện hóa thảo dược này hết sức quan trọng, cho nên khi luyện hóa thảo dược tốt nhất là nên bỏ các loại thảo dược giống nhau vào luyện hóa trước rồi mới bỏ những loại thảo dược khác vào luyện hóa sau.
-Sở dĩ phải như vậy là bởi vì quá trình luyện hóa dược liệu này tốt nhất là không nên làm ra sai sót gì. Nếu như bỏ từng loại dược liệu vào luyện hóa thì người luyện đan có thể tập trung vào luyện hóa dược liệu, sẽ không bị phân tâm mà làm hỏng dược liệu. Còn nếu như bỏ tất cả các loại dược liệu khác nhau vào cùng một lúc thì thần thức của người luyện đan cũng phải chia ra thành nhiều phần khác nhau để luyện hóa dược liệu. Điều này sẽ gây ra rất nhiều khó khăn vì không thể tập trung vào luyện hóa một thứ dược liệu mà phải phân tâm ra để luyện hóa toàn bộ các loại dược liệu cùng một lúc. Nếu như làm không tốt thì rất có thể số dược liệu đó sẽ phải vứt bỏ đi.
-Điểm lưu ý tiếp theo đó là trong quá trình luyện hóa dược liệu thành dược dịch thì độ tinh khiết của dược dịch phải cao. Tức là trong khi chiết xuất dược liệu người luyện đan phải giữ lại được độ tinh khiết cao cho dược dịch, dược dịch càng tinh khiết thì quá trình ngưng đan sẽ càng dễ dàng hơn, phẩm chất của đan dược cũng là tốt hơn rất nhiều.
-Và điểm lưu ý cuối cùng chính là quá trình ngưng đan. Quá trình này có lẽ là bước quan trọng nhất, nó đòi hỏi người luyện đan phải tập trung cao độ. Khi tiến hành ngưng đan, trước đó người luyện đan phải đánh ra các loại đan quyết thẩm thấu vào bên trong lò luyện đan, quá trình này bắt buộc phải diễn ra thì mới có thể tiến hành ngưng đan được. Khi ngưng đan thì người luyện đan phải cần thận không chế các loại dược dịch kết hợp lại với nhau, nếu như khống chế không tốt thì sẽ khiến cho đan dược bị hỏng không thể hình thành được. Sau khi ngưng đan xong rồi thì người luyện đan tiến hành thu đan, lúc lấy đan dược ra thì cần phải ngay lập tức bỏ vào trong bình ngọc để bảo toàn dược tính cho đan dược.
-Trong những quá trình trên các bước phải làm hết sức thận trọng, làm không tốt thì không những luyện đan thất bại mà còn có thể dẫn tới nổ lò luyện đan.
Lão giả trong coi tàng thư các thấy Vô Danh nói một hồi như vậy thì liền đơ ra luôn rồi, mỗi câu mà Vô Danh nói đều hoàn toàn đúng giống như trong sách hướng dẫn. Lão giả hoàn toàn không thể tin được tại sao Vô Danh lại có thể làm như vậy, lúc đó lão đã nhìn rất rõ ràng, Vô Danh thậm chí chỉ lật sách lướt qua rất nhanh mà không dừng lại ở bất kì trang nào dù chỉ một giây. Nếu như đọc sách như vậy thì làm sao có thể đọc được cơ chứ.
Nhưng mà sự thật bây giờ đã rành rành ra trước mắt lão làm sao có thể không tin đây, lão còn sợ là mình đang nghe nhầm nữa.
Vô Danh sau khi nói xong thấy lão giả kia ngơ ngác như vậy thì liền cười thầm trong lòng, muốn làm khó hắn sao, đâu có chuyện dễ dàng như vậy được. Mỗi từ mỗi chữ trong đó hắn đều có thể nhớ rõ ràng không nhầm lẫn, lão giả này làm sao có thể làm khó hắn đây.
-Tiền bối, ngài thấy ta trả lời đều không có sai chứ.
Vô Danh cười cười nhìn lão giả trước mặt.
Lão giả trông coi tàng thư các này vốn còn đang rất ngạc nhiên thì liền bị câu nói của Vô Danh làm cho tỉnh lại. Lão giả ho khan vài tiếng nói:
-Khụ khụ….ngươi cũng đừng vội đắc ý, bài kiểm tra này vẫn còn chưa xong đâu. Ta sẽ hỏi ngươi thêm một vài vấn đề nữa.
Lão giả vừa nói xong thì liền đặt cuốn sách dạy luyện đan kia xuống, sau đó liền lấy cuốn “linh thảo giản lược” lên. Vô Danh thấy vậy thì cũng không có ý kiến gì, dù sao lão giả kia hỏi gì thì hắn cũng đều có thể đơn giản trả lời được.
Một lát sau lão giả lại tiếp tục đặt ra rất nhiều câu hỏi cho Vô Danh trả lời, mà mỗi câu hỏi này Vô Danh đều trả lời không sai dù chỉ một chữ.
Lão giả thần sắc cực kỳ kinh ngạc cùng khó hiểu, tại sao Vô Danh đều có thể trả lời tất cả câu hỏi của lão mà không sai bất kì một chữ nào như vậy được.
Lão giả bây giờ không biết phải làm gì nữa, một mặt mộng bức mà nhìn về phía Vô Danh.
Vô Danh thấy lão giả cứ nhìn mình hoài như vậy thì cũng có chút khó chịu, dù sao cũng đều là đan ông cả, hắn thấy như vậy thực sự rất kỳ quặc.
-Khụ khụ….không biết tiền bối có muốn hỏi vãn bối thêm câu hỏi gì nữa không, nếu như tiền bối vẫn còn thắc mắc gì mà nói thì vãn bối sẽ hết sức thỏa mãn câu hỏi của tiền bối.
Vô Danh giả vờ kho khan nói.
Lão giả nghe vậy thì liền lắc lắc đầu, sau đó có chút khó tin hỏi:
-Tại sao….tại sao ngươi lại có thể trả lời câu hỏi của ta mà không sai một chữ nào??
Vô Danh nghe vậy thì cũng chỉ biết âm thầm tặc lưỡi, lão giả này hình như bị tài năng của hắn làm cho đần ra rồi, đến câu hỏi như vậy mà cũng nói ra khỏi miệng cho được. Mặc dù trong đầu nghĩ như vậy nhưng mà ngoài miệng Vô Danh lại lễ phép nói:
-Điều này không phải rất dễ hiểu hay sao thưa tiền bối. Đơn giản bởi vì vãn bối tới đây thực sự là để đọc sách, mà không chỉ là đọc sách, vãn bối còn rất chăm chỉ học thuộc ghi nhớ kiến thức. Chính vì như vậy cho nên vãn bối mới có thể trả lời được những câu hỏi của tiền bối.
-Ngươi thực sự đều nhớ hết những thứ ghi trong sách sao??
Lão giả lại tiếp tục hỏi.
-Đúng vậy thưa tiền bối.
Vô Danh gật đầu đáp.
Lão giả trông coi tàng thư các bây giờ không thể nào không tin rằng Vô Danh thực sự là tới đây để đọc sách được nữa rồi. Bởi vì sự thật đã rành rành ra trước mắt, Vô Danh chính là tới đây để đọc sách, mà không chỉ là đọc không đâu, hắn còn ghi nhớ toàn bộ những gì trong sách ghi lại.
Lão giả không thể tin được rằng trên đời lại có một tu sĩ có được thiên phú tốt như vậy, chỉ đọc lướt qua là có thể đơn giản ghi nhớ toàn bộ những thứ đã nhìn thấy. Thiên phú của học viên trước mắt này cao như vậy thì thành tựu sau này cũng sẽ lớn như thế nào đây, lão giả thầm hỏi trong lòng.
Mà lúc này đột nhiên lão giả chợt biến sắc, khuôn mặt trở nên trắng bệch, chỉ tay về phía Vô Danh, giọng run run nói:
-Ngươi…tu vi của ngươi.
Lão giả bây giờ rốt cục cũng đã nhớ ra một vấn đề, lúc ban đầu khi lão muốn bắt Vô Danh lại rồi tống cổ Vô Danh ra khỏi đây thì không thể nào bắt lại được. Lão giả nhớ rằng Vô Danh đều có thể đơn giản tránh né lão, mà không những thế khi lão sử dụng cả linh lực thì cũng không thể nào bắt được Vô Danh.
Nếu như Vô Danh chỉ có tu vi tầng bốn mà nói thì lão liền có thể đơn giản tóm Vô Danh lại rồi, nhưng mà đằng này lão lại không thể chạm được vào Vô Danh dù chỉ là một sợi tóc, vậy điều này nói lên cái gì.
Vô Danh nghe thấy lão giả kia nói như vậy thì cũng liền biết rằng lão giả kia đã nhận ra điểm gì đó không đúng rồi. Lúc trước lão giả này bị hắn làm cho tức điên cho nên không còn giữ được tỉnh táo. Nếu như lão giả này tỉnh táo mà nói thì có lẽ ngay lúc lão không bắt được hắn đã phải nhận ra điểm gì đó sai sai rồi. Vậy mà đến bây giờ lão giả này mới có thể nhận ra rằng tu vi của hắn không chỉ có Tụ Khí tầng thứ tư.
Vô Danh nghe vậy thì cũng chỉ cười nhạt, dù sao thì mục đích mà hắn tới đây cũng đã đạt được rồi, cho nên hắn cũng không muốn ở lại đây thêm một chút nào nữa.
Vô Danh vừa nghĩ như vậy thì thân hình của hắn liền động một chút đã biến mất không thấy đâu nữa rồi.
Lão giả kia vốn còn đang run run mà nhìn chằm chằm Vô Danh thì liền bị cảnh tượng này làm cho sợ hãi. Từ đầu tới cuối lão đều một mực chú ý Vô Danh, vậy mà bây giờ Vô Danh đã biến mất không thấy đâu nữa rồi, đây rốt cục là tu vi gì.
-Người này rốt cục là ai, tại sao lại vào bên trong học viện, tu vi của người này phải cao như thế nào đây??
Lão giả tự hỏi ở trong lòng.
Mong các đạo hữu k đọc lướt...
Mọi người đi qua thì hãy để lại một like ủng hộ tác vs nha. Cầu kim phiếu leo top.
Do nhà tác đang bị đứt dây mạng cho nên không thể up truyện đúng lúc đc..mong mọi người thông cảm.