Mà trong lúc Vô Danh đang tiến tới gần chỗ Khai Thiên Dạ Đao, bên trong trận pháp phong ấn, một giọng nói khàn khàn the thé cực kì quỷ dị phát ra:
- Đúng rồi, đúng rồi, tới đi con kiến hôi Tụ Khí kỳ, mau tới mang thanh đao này đi a ha ha.
Kẻ phát ra giọng nói này chính là một kẻ mang gương mặt quỷ cực kì dữ tợn, hai mắt đỏ làu làu, trên đầu có hai cái sừng nhọn hoắt, ở miệng còn có hai cái răng nanh dài, yêu khí dao động liên tục xung quanh thân thể, cả người của kẻ này đều là một màu đen, giống như được hình thành từ cái loại yêu khí kia vậy.
- Tên tiểu tử này ngược lại tốt, thân thể rèn luyện cũng không tệ a, trên người còn có tiểu thế giới, chỉ cần ngươi lấy được thanh đao kia ra, ta chắc chắn sẽ ban cho ngươi một phần thưởng cực kì lớn, hắc hắc...
Nói được một đoạn, tên yêu ma này lại cười hắc hắc một tiếng, trong đầu hắn nghĩ chỉ cần Vô Danh có thể lấy được thanh đao này ra thì hắn liền có thể phá vỡ được cái trận pháp phong ấn này mà thoát ra, đến lúc có thể thoát ra rồi, hắn liền đoạt xá cơ thể của Vô Danh rồi rời khỏi chỗ này.
- Mẹ kiếp, lão phu tốn nhiều công sức như vậy, may mắn lắm mới tìm được một cái khe hở truyền ra một đạo tin tức. Vậy mà con kiến hôi Hư Thần kia ngược lại giỏi, có thể phát hiện ra, khiến cho lão phu phải ăn một cái thiệt thòi.
- Nếu như không phải ta đã bị phong ấn ở đây nhiều năm như vậy, cùng với dùng toàn bộ sức lực tạo ra một cái khe hở để truyền tin đi, thì con kiến hôi Hư Thần kia làm sao có thể phát hiện được. Nhưng mà may mắn thay, ta vẫn là được Ma Vương phù hộ, lại cho một con kiến hôi thân thể khá tốt tới đây giải cứu, hắc hắc...
Tên yêu ma này lại cười hắc hắc một tiếng, trong đầu hắn cũng thâm nghĩ rằng bản thân may mắn. Hắn lại nhớ về đại hạo kiếp năm đó, hai bên Quỷ Đạo Yêu Giới và Thiên Đạo Nhân Giới cùng nhau khai chiến. Thời điểm đó chiến đấu cực kì ác liệt, Tiên Thiên bảo vật bay đầy trời, thần thông đạo vận cũng là không ngừng bùng nổ, trời đất một mảnh âm u tiêu điều.
Lúc đó khắp nơi đều thấy dấu vết chiến đấu giữa hai bên Quỷ Đạo Yêu Giới và Thiên Đạo Nhân Giới. Nhưng không hiểu sao lúc đó bên trong Thiên Đạo giới rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, khiến cho Ma Vương phải thối lui về Yêu Giới, rồi ở Sa Bà thần giới tự nhiên lại xuất hiện một tên Đại Phạm Thiên Vương đại triển thần uy đẩy lùi Yêu Giới bọn chúng, hắn cũng là bị thủ hạ của tên Đại Phạm Thiên Vương kia phong ấn tại nơi này.
Mà kể ra cũng thật sự là may mắn, Quỷ Minh hắn cùng với thủ hạ của tên Đại Pham Thiên Vương kia lưỡng bại câu thương, mặc dù cuối cùng hắn vẫn bị phong ấn ở đây, nhưng tên kia đồng dạng cũng không thể sống tiếp mà buộc phải luân hồi. Lúc đó kẻ kia trước khi luân hồi đã dùng thanh đao này làm mắt trận phong ấn hắn lại, nhưng mà cuối cùng vì thân thể kiệt lực mà không thể nào dựng lên một cái trận pháp bảo vệ bên ngoài thanh đao kia, khiến cho hắn bây giờ có khả năng ngóc mình trở dậy.
Chính vì thanh đao này không có trận pháp bảo vệ, cho nên nếu như Vô Danh lấy ra được thanh đao này thì tên Quỷ Minh kia liền có thể phá vỡ trận pháp phong ấn mà thoát ra.
- Đúng rồi, lấy nó đi, lấy nó đi rồi ta sẽ ban cho ngươi sức manh, sẽ cho ngươi thần thông, cho ngươi tận hưởng cảm giác đứng trên đỉnh cao của đại đạo...hắc hắc....mau mau lấy nó ra a....
Quỷ Minh thấy Vô Danh đưa tay ra định cầm lấy Khai Thiên Dạ Đao thì lại cười hắc hắc một tiếng, ánh mắt của hắn cực kì mong chờ cái thời khắc này.
- Tiểu tử ngươi quả nhiên không tồi, đúng là món quà lớn mà Ma Vương ban xuống cho ta, chẳng những tu vi cũng khá tốt mà lại còn có bát hệ linh căn, quả nhiên là một cái mầm mống tốt để vấn đỉnh đại đạo a. Lúc đó ta sẽ dùng thân thể này của ngươi mà truy cầu đại đạo đỉnh cao, đến khi ta đạt được rồi...hắc hắc....
(Các đạo hữu đã biết tại sao lại có tám loại linh căn rồi chứ:V)
Quỷ Minh lại cười lên một tiếng cực kì quỷ dị, nhưng mà đột nhiên tiếng cười của hắn liền tắt hẳn, mà thay vào đó là một loại cực độ kinh khủng cùng sợ hãi.
- Tại sao...tại sao lại như vậy...sức mạnh này ở đâu ra....
Đột nhiên Quỷ Minh cảm nhận được một loại năng lượng cực kì kinh khủng bộc phát ra từ bên trong trận pháp, loại năng lượng này đang từ từ nghiền ép hắn, ăn mòn thân thể của hắn với tốc độ rất nhanh...
- Con kiến hôi kia mau buông ra, buông ra...
- AAAAAAAAAA
Qủy Minh gào thét cực kì thê thảm, hắn rốt cuộc đã hiểu tại sao loại năng lượng này đột nhiên bộc phát ra mạnh mẽ như vậy, hàng ngàn vạn năm qua hắn mặc dù bị phong ấn ở đây nhưng chưa bao giờ có cảm giác như vậy cả.
Chính ngay tại lúc tay của Vô Danh chạm vào Khai Thiên Dạ Đao, lập tức liền có một loại cộng hượng từ trận pháp tới Khai Thiên Dạ Đao rồi kích thích hai loại linh căn Bạch Quang và Hắc Ám trong cơ thể của Vô Danh.
Hai loại linh căn này sau khi nhận được kích thích thì liền phóng năng lượng ra truyền vào Khai Thiên Dạ Đao, Khai Thiên Dạ Đao vừa mới nhận được năng lượng truyền qua thì cũng liền bị trận pháp phong ấn hút đi, từ đó mà trận pháp phong ấn này đột nhiên xuất ra một loại sức mạnh cực kì mạnh mẽ trấn áp Quỷ Minh đang bị phong ấn bên trong.
Đáng nhẽ trận pháp này chỉ có tác dụng phong ấn cùng trấn áp Quỷ Minh, đợi theo thời gian dài khiến cho Quỷ Minh suy yếu rồi bị tiêu diệt thì nó lại lập tức có thể xuất ra năng lượng tiêu diệt Quỷ Minh.
Trận pháp này mặc dù tốt, nhưng nó vẫn chưa đủ mạnh để có thể từ từ giết chết Quỷ Minh ở bên trong phong ấn. Chính vì vậy mà Quỷ Minh trong hàng ngàn vạn năm qua không có suy yếu đi mà còn có thể tạo ra một lỗ hổng để truyền tin tức ra ngoài thông báo cho đồng bọn. Nhưng may mắn là lại bị A Nhị chặn được.
Điểm mấu chốt mà trận pháp phong ấn này đột nhiên xuất ra năng lượng đủ để giết Quỷ Minh chính là linh căn Bạch Quang của Vô Danh. Vốn trận pháp này chỉ cần năng lượng từ linh căn Hắc Ám để duy trì sức mạnh phong ấn, nhưng mà Vô Danh lại có cả linh căn Bạch Quang, cho nên mới khiến cho trận pháp đột nhiên có sự thay đổi. Chính vì thế mà Quỷ Minh mới có thể xui xẻo như vậy.
Quỷ Minh bây giờ cũng đã hiểu được tại sao ngày đó tên thủ hạ của Đại Phạm Thiên Vương đánh nhau với hắn lại chỉ dùng một cái đỉnh cấp tiên trận phong ấn hắn, rồi lại không tạo ra một cái trận pháp bảo vệ cho thanh đao kia.
Lúc đó hắn cứ nghĩ rằng đối phương khinh thị hắn, cùng với sức cùng lực kiệt mà không thể làm ra một cái thần trận phong ấn. Bây giờ hắn mới hiểu rằng kẻ kia vốn đã có tinh toán từ trước, và điểm mấu chốt này chính là tên tiểu tử đang chạm vào thanh đao kia. Số phận của Quỷ Minh hắn đã được an bài từ hàng ngàn vạn năm trước.
- Ta hận a......
Quỷ Minh gào thét một tiếng cuối cùng, sau đó liền im bặt, hắn cũng đã bị trận pháp nghiền ép cho thần hồn câu diệt.
Mà Vô Danh lúc này cũng là kiệt lực nằm bên cạnh thanh Khai Thiên Dạ Đao, sức lực của hắn đã bị thanh đao này vắt kiệt hết rồi. Nhưng mà lúc này Vô Danh cũng cảm nhận được rằng giữa hắn và thanh Khai Thiên Dạ Đao này dường như có một loại liên kết vô hình, Vô Danh biết thanh đao này quả thực đã nhận hắn làm chủ.
Vô Danh cũng không thể nào tưởng tượng được rằng lại có một thanh đao nhận chủ một cách kì lạ như vậy, hút hết sức lực của chủ nhân mới đáng sợ.
Mà lúc này Khai Thiên Dạ Đao liền truyền tới cho Vô Danh một thông tin. Mà sau khi Vô Danh đọc xong thông tin này thì cũng mới biết được, Khai Thiên Dạ Đao này vốn chỉ là một nửa của một cái phôi đao. Nếu như muốn hoàn thiện thanh đao này mà nói thì phải tìm được một nửa còn lại của thanh đao này, một nửa còn lại của thanh đao này tên là Khai Thiên Minh Đao.
Còn một điểm đặc biệt của Khai Thiên Dạ Đao nữa chính là nó chỉ nhận người có linh căn Hắc Ám làm chủ nhân mà thôi, những người khác nếu như chạm vào, chắc chắn sẽ bị hút sống, linh lực cùng da thịt đều bị hút cạn, chỉ còn lại mỗi bộ xương rỗng.
Và Khai Thiên Minh Đao cũng giống như vậy, nó chỉ nhận người có linh căn Bạch Quang làm chủ nhân mà thôi, nếu như có một người khác không có linh căn Bạch Quang mà chạm vào nó thì chắc chắn kết quả không cần phải nói ra cũng đã biết là chuyện gì.
Nhưng có một điều Vô Danh cũng không biết, đó chính là thanh đao này rốt cuộc có cấp bậc như thế nào, thanh đao này cũng không nói cho hắn biết được điều đó. Nhưng mà thanh đao này lại cho hắn biết một thông tin rằng, sức mạnh của nó phụ thuộc vào thực lực của Vô Danh.
Vô Danh sau khi nhận được thông tin này thì cũng liền hiểu ra, thanh đao này vốn không hoàn thiện, cho nên nó không có cấp bậc, nó chỉ có thể dựa vào sức mạnh của Vô Danh mà thi triển ra thực lực, nhưng mà cũng có một điều nữa chính là, nó không thể bị bất kì một thứ gì làm cho hư hỏng được.
Vô Danh có chút mệt mọi mà ngồi dậy, hắn phải mau chóng khôi phục lại sức lực rồi rời khỏi đây.
Cảm ơn đạo hữu “trumdomgai” đã đẩy 5 kp cho truyện.
Mọi người đi qua thì nhớ để lại một like ủng hộ tác với nha.