Đức Dương Quận Chúa

Chương 85: Chương 85: Quyết tuyệt sâu đậm




"Công tử, con rể của chủ nhà nghỉ kia họ Toàn, tên là Toàn Lương, tổ mẫu hắn là nha hoàn cũ của thái hậu nương nương nên có quan hệ rất tốt với thái hậu nương nương."

Thuộc hạ dừng một chút, giọng hơi chần chờ nói "Nghe nói Toàn Lương này có tới phủ trưởng công chúa để thỉnh an."

Kỷ Thừa nhắm mắt, khóe miệng nở một nụ cười khổ.

Hắn không hoàn toàn tin lời Gia Hòa trưởng công chúa nói, sau khi hồi kinh vẫn chú ý đến tiến triển hai bản án Ân Trường Hoan bị độc hại và Ân Bác Văn bị giết.

Đang nhìn bản án của Ân Bác Văn thì hắn chú ý tới cái tên Toàn Lương, hắn nhớ kỹ người này, ngày lễ hay ngày tết thì tổ mẫu Toàn Lương đều sẽ dẫn Toàn Lương cùng đi phủ trưởng công chúa thỉnh an Gia Hòa trưởng công chúa, còn muốn tới làm người hầu cho hắn nhưng bị hắn cự tuyệt.

Lúc phái người đi điều tra, hắn còn ôm hi vọng chỉ là trùng tên, nhưng mà kết quả điều tra lại đi ngược với hi vọng của hắn.

Đây không có khả năng là trùng hợp, mẫu thân hắn nhất định có liên quan đến hai vụ án này.

Kỷ Thừa ngồi ở trà lâu một canh giờ mới đứng dậy hồi phủ, hắn có thể điều tra ra thì hoàng đế cùng Vĩnh vương không có khả năng không tra được, nếu mẫu thân chủ động thẳng thắn, lấy thân phận mẫu thân và Triệu thái hậu thì có lẽ còn có thể được xử lý khoan dung.

Trở lại phủ trưởng công chúa, Kỷ Thừa liền đi thẳng đến chính viện, nhìn thấy Kỷ Oánh Oánh đứng ở ngoài chính sảnh ngó nghiêng xung quanh, thấy hắn thì lập tức chạy tới "Ca, Vĩnh vương tới đây, đang ở bên trong nói chuyện với mẫu thân."

Kỷ Thừa trong lòng lộp bộp một tiếng, đầu lập tức ong ong, hắn trầm tâm, hỏi "Vĩnh vương đến đây từ lúc nào?"

"Mới đây thôi, hình như chưa được một nén nhang." Kỷ Oánh Oánh nói "Ca, huynh nói Vĩnh vương tìm mẫu thân làm gì?"

Kỷ Thừa lắc đầu "Ta cũng không biết. " Hắn đẩy Kỷ Oánh Oánh ra "Muội về trước đi, lát nữa Vĩnh vương ra nhìn thấy muội ở đây thì không tốt."

Kỷ Oánh Oánh rất hiếu kỳ, một chút cũng không muốn đi, còn nghĩ Kỷ Thừa là cảm thấy nàng thích Diệp Hoàn, sợ nàng thương tâm "Có cái gì không tốt, không phải là biểu huynh muội sao, còn không thể thấy mặt nhau ư."

"Ngoan, nghe lời." Kỷ Thừa nhẹ nhàng vỗ vỗ cái trán Kỷ Oánh Oánh, ngữ khí vẫn ôn hòa "Ta lát nữa còn có việc muốn cùng nói với Vĩnh vương."

Kỷ Oánh Oánh nũng nịu nhìn Kỷ Thừa một lúc, thấy Kỷ Thừa vẫn không chịu đổi chủ ý mới bất đắc dĩ đồng ý "Vậy được rồi."

Trong chính sảnh, mặt Gia Hòa trưởng công chúa lạnh lùng nhìn Diệp Hoàn không mời mà tới "Ngươi tới làm gì? Lại tới nói xấu bản cung sao?"

Gia Hòa trưởng công chúa rất có tự tin, Diệp Hoàn sẽ không tra ra nàng ta mới là kẻ chủ mưu hạ độc Ân Trường Hoan và giết Ân Bác Văn. Bây giờ đã có chứng cứ có thể chứng minh Văn gia và tên thanh niên kia có qua lại, mà Văn gia cũng có động cơ, lại tra ra có người của Văn gia ở lại nhà nghỉ kia. Diệp Hoàn dù có hoài nghi nàng ta thì cùng lắm cũng chỉ tra được lão Xa và Toàn Lương, hắn cũng sẽ không có chứng cứ.

"Có phải nói xấu hay không thì trong lòng trưởng công chúa hiểu rõ." Nhìn Gia Hòa trưởng công chúa không chút sợ hãi, thần sắc Diệp Hoàn lãnh đạm "Ta hôm nay đến chỉ là vì mặt mũi của phụ hoàng, muốn khuyên trưởng công chúa tự thú."

"A!" Nghe được Diệp Hoàn nói vậy, Gia Hòa trưởng công chúa càng cảm thấy Diệp Hoàn không tìm thấy chứng cứ cho nên mới tới khuyên nàng ta "Phó Hoàn, nể tình ngươi là nhi tử của hoàng huynh, lời ngươi nói hôm nay bản cung không tính toán với ngươi."

"Việc Gia Di trưởng công chúa qua đời và ngài không tránh khỏi liên quan tới nhau." Mí mắt Diệp Hoàn vừa nhấc, ánh mắt sáng như đuốc nhìn Gia Hòa trưởng công chúa.

"Năm đó người và Gia Di trưởng công chúa cùng thích Ân Bác Văn, nhưng Ân Bác Văn lại chọn Gia Di trưởng công chúa mà cự tuyệt người, người ghen ghét, cho nên nhân lúc Gia Di trưởng công chúa mang thai đã động tay động chân, làm hại bà ấy khó sinh."

Đây là suy đoán của Diệp Hoàn nhưng hắn tin sự thật hẳn không khác là bao, mà sự thật đúng là như thế, Gia Hòa trưởng công chúa nghe xong lời này thì không khỏi run lên.

Nếu người khác biết nàng ta hãm hại Gia Di thì xong rồi, nếu không thì nàng ta cũng sẽ không vì giấu diếm bí mật này mà đồng ý thay người kia diệt trừ Ân Trường Hoan.

Nàng ta lấy lại bình tĩnh, nghiêm nghị quát "Ngươi nói bậy bạ gì đó, thân thể Gia Di từ nhỏ đã không tốt, là nàng ta nhất định muốn thay Ân Bác Văn sinh con dưỡng cái nên mới ra nông nỗi đó, cái này thì liên quan gì đến bản cung."

Diệp Hoàn không để ý đến sắc mặt nghiêm túc của Gia Hòa trưởng công chúa, nói tiếp ra phỏng đoán của mình.

"Chuyện người mưu hại Gia Di trưởng công chúa bị Ân Bác Văn biết, cho nên người cứu Ân Bác Văn, lại bởi vì Nhu Lạc quận chúa ái mộ bản vương, vì thành toàn Nhu Lạc quận chúa mà người xuống tay với Trường Hoan. Sau khi thất bại, vì để thoát tội, người giết Ân Bác Văn rồi đẩy hết tội lên người nhà Văn gia."

"Bản cung không hiểu ngươi đang nói gì?" Gia Hòa trưởng công chúa vỗ bàn cả giận nói "Ngươi chắc chắn bản cung mưu hại mẫu nữ Gia Di như vậy thì lấy chứng cứ ra, không có chứng cứ thì ngươi chính là ăn nói hàm hồ."

"Toàn Lương. " Diệp Hoàn nhìn chằm chằm Gia Hòa trưởng công chúa, cười nhạt một tiếng, nói ra cái tên Toàn Lương "Người khẳng định hắn sẽ không bán đứng người sao?"

Gia Hòa trưởng công chúa híp mắt, nhìn Diệp Hoàn không nói lời nào.

Diệp Hoàn đứng dậy, cười nhạo một tiếng, ý vị thâm trường nói "Trên đời này không gì không thể cạy miệng, ngay cả những tử sĩ được huấn luyện kỹ càng của Anh quận vương khi chịu cực hình cũng phải khai ra, ta nghĩ Toàn Lương chắc cũng không bằng những tử sĩ kia đâu."

"Ngươi đây là vu oan giá hoạ, cố ý oan uổng bản cung." Hốc mắt Gia Hòa trưởng công chúa tràn đầy lửa giận, đi ra ngoài, quát Diệp Hoàn "Bản cung muốn gặp hoàng huynh đòi công đạo."

"Trưởng công chúa cứ tự nhiên." Diệp Hoàn dừng bước lại, không quay đầu, giọng nói đạm mạc không một tia tình cảm "Chỉ là người mặc dù là muội muội ruột của phụ hoàng nhưng ta nghĩ khả năng nếu so ra thì địa vị của người và thái hậu nương nương trong lòng hoàng thượng có sự chênh lệch đấy. Nếu để cho bọn họ biết người hại Gia Di trưởng công chúa, có lẽ cũng không cần tới ta."

Hoàng đế và Trịnh thái hậu muốn điều tra sao lại quan tâm nàng ta, đến lúc đó sẽ chỉ bại lộ càng nhanh.

Gia Hòa tức giận không thôi, ném hết ấm chén xuống đất, phát ra thanh âm chói tai.

Chỉ cần có Trịnh thái hậu ở đây thì nàng ta trong lòng hoàng đế vĩnh viễn không bằng mẫu nữ Gia Di. Nếu lần đầu năm kia hạ độc chết được Trịnh thái hậu thì tốt rồi, như thế cho dù sự việc có thế nào thì nàng ta cũng còn có một tia hi vọng.

Toàn Lương... ánh mắt Gia Hòa trưởng công chúa hung ác nham hiểm, Toàn Lương nhất định không thể giữ lại.

Diệp Hoàn có một câu nói đúng, trên đời này không gì là không cạy ra miệng được, chỉ có người chết mới không nói ra.

Diệp Hoàn ra chính sảnh thì nhìn thấy Kỷ Thừa chờ ở phía ngoài, thấy Diệp Hoàn, hắn vội vàng đi tới hành lễ sau đó gọn gàng dứt khoát hỏi "Không biết Vĩnh vương tới tìm mẫu thân ta vì chuyện gì?"

Diệp Hoàn nhàn nhạt nói "Chuyện này nếu ngươi biết rõ thì không hay lắm."

Tâm Kỷ Thừa lập tức trầm xuống, nghiêm túc hỏi "Vĩnh vương đây là có ý gì?"

Nhìn thấy Kỷ Thừa nghiêm túc khác biệt với trước kia, ánh mắt Diệp Hoàn khẽ nhúc nhích. Hắn trầm giọng nói "Nói đến cùng thì chúng ta cũng là họ hàng, nếu ngươi đã truy vấn thì cũng không dối gạt ngươi, mẫu thân ngươi-Gia Hòa trưởng công chúa có thể chính là chủ sử sau màn mưu hại Trường Hoan cùng mưu sát Ân Bác Văn."

Sắc mặt Kỷ Thừa đại biến, là nhi tử của Gia Hòa trưởng công chúa nhưng lại không phản bác nổi Diệp Hoàn, Diệp Hoàn bởi vậy liền biết hắn không đoán sai, Kỷ Thừa đối với chuyện này cũng biết một hai.

Đối với Kỷ Thừa, hắn là thưởng thức tài năng, cũng tin tưởng nhân phẩm đối phương sẽ không làm hại Trường Hoan.

Hắn nói "Ta là tới khuyên trưởng công chúa đi tìm phụ hoàng mà thẳng thắn thừa nhận nhưng có vẻ như vô dụng, ngươi là nhi tử của trưởng công chúa nên đi khuyên vài câu. Sắp tới là thọ yến của thái hậu nương nương, sau hôm đó nếu còn không tự nhận tội thì ta sẽ đem chứng cứ thu thập được giao cho phụ hoàng. Dù không thể trực tiếp định tội nhưng tra ra chân tướng là chuyện sớm hay muộn thôi."

"Cáo từ."

Diệp Hoàn rời đi, Kỷ Thừa đi vào chính sảnh, sắc mặt Gia Hòa giận dữ vẫn chưa tiêu tan, không nhịn được nói "Ngươi tới làm gì?"

Nàng ta đã không muốn ở trước mặt Kỷ Thừa che giấu gì nữa, nàng ta là mẫu thân Kỷ Thừa, Kỷ Thừa chắc chắn không thể vì một người ngoài mà đi tố giác nàng ta.

Trong suy nghĩ của Kỷ Thừa thì mẫu thân rất ôn nhu hiền lành, thấy mẫu thân như vậy hắn có chút giật mình, không nhịn được nghĩ đây thật sự là mẫu thân hắn sao?

...

Kỷ Oánh Oánh muốn biết lý do Diệp Hoàn tìm đến Gia Hòa trưởng công chúa nhưng nàng không dám đi hỏi Gia Hòa trưởng công chúa, nghĩ có lẽ Kỷ Thừa biết liền đi tìm hắn, lại không tìm tới người.

Bữa tối lúc dùng bữa cũng không thấy người, Gia Hòa trưởng công chúa nói "Bằng hữu của đại ca con xảy ra chuyện, buổi chiều đã ra khỏi kinh, một hai ngày nữa sợ là không về được."

"Vậy chẳng phải sẽ không tham dự được thọ yến của thái hậu nương nương sao?"

"Cũng hết cách rồi, nó nói người bạn tốt này đã cứu tính mạng mình nên nhất định phải đi chuyến này."

Kỷ Oánh Oánh có nửa phần hoài nghi, đương nhiên là nàng không biết ca ca mình hiện tại đang bị nhốt trong nhà lao của phủ trưởng công chúa.

Đêm nay Gia Hòa trưởng công chúa đã phái người diệt trừ Toàn Lương, để phòng vạn nhất, nàng ta phái hẳn hai người đi.

Nhưng mà sáng nay đáng lẽ nên có tin tức thì tận ngày thứ hai có người báo với nàng ta là hai người đã mất liên lạc đồng thời Toàn Lương cũng mất tích.

Nhận được tin tức nàng ta suy tư một lát, thần sắc đột nhiên trở nên rất khó coi, trúng kế của Diệp Hoàn rồi, nàng ta đã tự tay dâng nhân chứng đến tay Diệp Hoàn.

"Người đâu, người đâu..."

Ròng rã một ngày Gia Hòa trưởng công chúa không ra khỏi cửa phòng, ngược lại là mấy thân tín của nàng ta thì lại ra vào không ngừng.

Hôm sau, Gia Hòa trưởng công chúa trang điểm lộng lẫy, mặc cung trang tinh xảo, thần sắc nhu hòa mà bao dung, chuẩn bị cùng Kỷ Oánh Oánh tiến cung thỉnh an, Kỷ Oánh Oánh thấy vậy nói "Mẫu thân, hôm nay người thật xinh đẹp."

Gia Hòa trưởng công chúa búng một cái vào trán Kỷ Oánh Oánh, ôn nhu nói "Bản cung ngày thường không xinh đẹp sao?"

Kỷ Oánh Oánh liên tục không ngừng khoe mẽ "Ngày thường cũng xinh đẹp, nhưng hôm nay là đặc biệt tuyệt sắc."

Gia Hòa trưởng công chúa cười một lúc rồi thu liễm ý cười, thần sắc nghiêm túc "Oánh Oánh, con phải nhớ kỹ, vô luận là xảy ra chuyện gì, mẫu thân cũng là vì tốt cho con."

"Hả?" Kỷ Oánh Oánh mờ mịt, ngốc ngốc hỏi "Sẽ phát sinh chuyện gì ạ?"

"Không có gì." Nàng ta lại cười, rút ra một cây trâm trên đầu cài vào búi tóc của Kỷ Oánh Oánh, nói "Nữ nhi của bản cung thật xinh đẹp."

Kỷ Oánh Oánh bị hấp dẫn bởi cây trâm nên không nhìn thấy ở đáy mắt Gia Hòa trưởng công chúa là sự quyết tuyệt sâu đậm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.