Đừng Bắt Tôi Yêu Em

Chương 9: Chương 9: Đêm nay là của em




   Diệp Mi gục trên người Dục Nam. Cô chẳng muốn ngồi dậy dù phần thân dưới hai người vẫn chưa rời nhau.

   Hắn trìu mến vuốt ve lưng cô, đặt những nụ hôn rải rác khắp mặt và vai.

   “Tôi sẽ phải để em thường xuyên ở trên mới được. Nào, giờ chúng ta đi mua quần áo.”

   Cô nhíu mày, sao giờ phải đi mua quần áo chứ. Hắn thất hứa sao. Cô dựng người dậy nhìn thẳng vào mắt hắn. Vì quá đột ngột phần giao hợp của hai người cọ sát khiến Diệp Mi đau ré lên.

   Hắn cười lớn, tay nhấc người cô khỏi người mình để cô ngồi áp lưng vào người hắn.

   “Con mèo động đực này, quần áo em nhàu nát thế này, em muốn đến bar làm mất mặt tôi à.”

   Cô “À” một tiếng rồi chẳng nói gì rúc vào lòng hắn.

   “Thôi nào, mặc tạm quần áo vào rồi tôi dẫn đi mua.”

   Chiếc xe tiến vào khu phố sang trọng. Khắp nơi toàn các cửa hàng quần áo đắt tiền, giá cả tận trời.

   Cô dửng dửng nhìn quanh. Chả lạ lẫm gì với các cửa hàng này. Nhắc cho mọi người nhớ cô cũng là tiểu thư của tập đoàn Lâm thị đó nha.

   “Dừng lại.”

   Trước cửa hàng quần áo Gucci đắt đỏ, đôi trai tài gái sắc bước vào.

Hắn ung dung ngồi xuống chiếc ghế chờ giữa phòng, hai chân bắt chéo. Diệp Mi lượn lờ quanh gian hàng. Nhân viên bán hàng chuyên nghiệp đã nhận ra họ không phải những người tầm thường, nhanh chóng phục vụ.

Cô nhặt đại một chiếc váy đen tuyền. Cổ váy trái tim khoét sâu để lộ ra kẽ ngực. Tay áo dài trễ vai. Phần dưới ngắn chỉ đủ để che đi bờ mông căng tròn của người mặc, tôn lên đôi chân thon dai. Quả lá quá phù hợp cho một người có cơ thể hoàn hảo như Diệp Mi.

Bước ra từ phòng thay đồ, cô đúng là nữ thần quyến rũ. Gợi cảm nhưng không quá phô trương.

“Thanh toán.”

Cô đưa chiếc thẻ hội viên ra cho nhân viên phục vụ. Đây không phải là thẻ hội viên chỉ có của những khách hàng thân quen nhất của hãng sao. Số lượng có hạn. Chiếc thẻ có thể thanh toán mọi món đồ trong cửa hàng. Cô nhân viên trố mắt nhìn rồi nhanh chóng hoàn thành thủ tục, luống cuống cảm ơn.

Diệp Mi lấy lại thẻ, giờ mới đưa mắt người đàn ông đang ngồi trên ghế.

“Em đẹp lắm. Đúng ra tôi phải trả tiền chứ nhỉ? Nghĩa vụ của tôi mà.”

Cô bật cười, tiến về phía hắn.

   “Thôi nào, anh cũng đừng coi thường Lâm tiểu thư tôi đây chứ.”

   Hắn kéo áo vét đứng dậy, mỉm cười trìu mến. Cánh tay hắn nhấc lên chờ đợi. Cô khoác tay mình lên tay hắn.

   “Em là Lâm tiểu thư thật nhưng...”

Hắn nhìn cô cười cười, ánh mặt từ trên nhìn xuống, khoá chặt lấy khe hở giữa ngực cô.

“...em cũng là người phụ nữ của tôi.”

Diệp Mi hôn lên má hắn một cái rồi buông tay hắn, mở cửa, lên xe. Trước khi để hắn đi vòng sang ghế lái, cô kéo cửa kính nhìn hắn.

“Đừng nhìn vào ngực tôi nữa, anh nhìn giống một tên dâm dê lắm.”

Hắn lắc đầu, cúi người ngồi vào ghế lái. Chiếc xe lăn bánh trên con phố sa hoa.

   Dưới ánh mắt hâm mộ của bao người, chàng trai lịch lãm bước ra khỏi chiếc xe thể theo đắt tiền màu đen. Khuôn mặt lạnh lùng, dáng người cao ráo, săn chắc. Đây hẳn là hình mẫu lí tưởng của bao nàng thơ.

   Hắn vừa đi được nửa đường qua phía bên kia xe thì chiếc cửa cạnh ghế lái đã mở ra. Một thiếu nữ xinh đẹp, cơ thể hoàn hảo khiến bọn đàn ông phải cương cứng tại chỗ.

   “Em không thể giữ thể diện cho tôi, kiên nhẫn một tí ngồi chờ tôi sang mở cửa cho em sao.”

   Cô đi lướt qua người Dục Nam. Bàn tay chạm nhẹ vào cánh tay của hắn.

   “Thể diện của anh không hề bị giảm sút đâu, lão đại của tôi à.”

   Hắn tóm lấy cánh tay cô.

   “Em giỏi lắm. Em đang thách thức sự kiên nhẫn của tôi sao.”

   Thấy hắn có vẻ sắp nổi giận, không chừng sẽ lôi cô về nhà. Diệp Mi đặt lên môi hắn một nụ hôn. Hắn tóm lấy eo cô, dùng lưỡi mình cậy hàm răng cô ra, càn quấy.

   Cho đến lúc cô không thể thở nổi nữa, hắn mới buông ra.

   “Ngoan lắm. Đêm nay là của em.”

   Vote, vote, vote!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.