Tay của Thanh Thu cũng run run lần theo đường viền đầy những đóa hoa nhỏ màu hồng, được đính trên bộ trang phục nữ hầu gái nóng bỏng kia, khóe miệng không ngừng co rút, nửa ngày không nói được ra lời...
Lưu Tô phản ứng nhanh nhất, một phát bỏ rơi bộ quần áo học sinh trong tay mình xuống, đoạt lấy mấy túi giấy còn sót lại trong tay Tương Tư...
“A. . . . . .”
Tương Tư lập tức che kín lấy mặt mình...
Nữ vương Lưu Tô lần lượt giũ mở từng thứ từng thứ ra cho mọi người xem: “Ái chà, bộ trang phục chiến sĩ thật nóng bỏng này... Bộ trang phục Nữ hoàng nữa này...Ô, còn có cả trang phục cảnh sát rất quyến rũ nữa này... Tư Tư của chúng ta thật đúng là “chân nhân bất lộ tướng, lộ tướng phi chân nhân” nhé (con người thật thì không để lộ ra ngoài, những gì lộ ra ngoài lại không phải là con người thật), bình thường nhìn em đúng là một cô nhóc con rất ngây ngốc, nhưng không ngờ rằng em lại là một tay chơi rất lão luyện, ham thích hứng thú trong chuyện vợ chồng như vậy đấy nhé! Em làm thế này khiến những người bình thường vẫn tự xưng là những người phụ nữ YD (người phụ nữ dâm đãng) như mấy chị đây, làm sao mà chịu đựng nổi nữa chứ...”
“Chị Lưu Tô ... Chị đừng nói nữa mà...”
Tư Tư cũng đã nhanh chóng úp mặt xuống dưới mặt bàn rồi. Cô hối hận, hối hận thật sâu sắc! Từ trước tới giờ cô vẫn luôn là một điển hình của sự thanh thuần đáng yêu, liệu có phải hình tượng đó giờ đây đã một đi không trở lại nữa rồi không...
“Chậc chậc, bây giờ có đi ra ngoài cũng không nên nói chúng ta có quen biết với em... Cô nhóc này, trong đầu óc em giờ đây chỉ toàn là những cảnh biểu diễn sắc tình thôi, lại còn định dạy bậy con người vốn dĩ luôn là người đơn thuần trong tình yêu như chị đây nữa chứ... Em cầm lại bộ trang phục này đi, trong vòng một tuần tới đừng có liên lạc gì với chị nữa hết! Đúng là một cô nhóc xấu xa!”
Lưu Tô làm bộ “hung hăng” nhéo một cái vào khuôn mặt tròn như bánh bao của Tương Tư. Tương Tư cảm thấy tủi thân, trong mắt đã rưng rưng lệ, đi đến bên Tĩnh Tri, nhìn đầy vẻ tội nghiệp: “Chị Tĩnh Tri...”
Tĩnh Tri nhìn trên gương mặt phúng phính, trắng trẻo của Tương Tư còn in rõ ràng một vết đỏ, không khỏi giơ tay lên đánh Lưu Tô một cái: “Chị xem đi, chị xuống tay hung ác đến nhường nào!”
Lưu Tô cười khà khà một tiếng chứa đầy sự thâm nho: “Hắc hắc, ai bảo con bé này non mềm như vậy chứ, làm cho bà già này phát ghen tỵ lên rồi!”
Nói xong, Lưu Tô hất đầu một cái, vẻ cao ngạo như một làn sóng thật lớn, giơ chiếc túi giấy lên, nhăn mày nhăn mặt rời đi một cách yểu điệu. ¬
Thanh Thu khóc không ra nước mắt, thoáng nhìn qua Lưu Tô một chút, lại thoáng nhìn sang Tư Tư vẻ mặt có chút đáng thương, nhưng rồi cô vẫn ôm lấy chiếc túi giấy đứng lên: “Được rồi, nể mặt em, chị cầm bộ quần áo này đi, nhưng mà Tư Tư này, ai tự gây nghiệt thì người đó không thể sống được đâu... Em cũng phải mặc những trang phục này cho Dĩ Kiệt xem đó nhé, nếu không đúng như vậy... Chị sẽ mang những chuyện em đã mua những thứ này phát lên trên diễn đàn Công ty của Dĩ Kiệt đó... Sẽ nói rằng, phu nhân của Tổng giám đốc luôn vô cùng ham thích những trò vui thú nơi khuê phòng...”
“A a a a, chị Thanh Thu! Chị cũng bắt nạt em nữa, em đây chỉ vì lo nghĩ cho các chị mà thôi, vậy mà các chị lại vẫn còn không thèm cảm kích em nữa chứ!”
Tương Tư kêu lên ầm ĩ, cắt ngang lời nói của Thanh Thu. Thanh Thu cười nghiêng cười ngả, nhưng vẫn còn cố bắt ép Tương Tư: “Vậy tối nay em cũng sẽ phải mặc thử, ừm... Trước hết phải thử bộ cảnh phục hấp dẫn đã, đúng thế, trước hết bây giờ phải cá cược cái đã! Tương Tư, có thử hay không thử đây?”
Tĩnh Tri có chút mềm lòng, lôi kéo Thanh Thu: “Thanh Thu, cậu đừng có hù dọa Tương Tư nữa, được không...”
“Tớ xem ra Tương Tư cũng có lá gan thật lớn đấy chứ! Ngay cả chủ ý này mà em ấy cũng nghĩ ra được, nếu đã đặt mua rồi, cũng không nên để lãng phí chứ nhỉ!”
Thanh Thu không chút động lòng, cô vẫn như cũ, ranh mãnh nhìn Tương Tư: “Không muốn thử cũng được thôi, vậy bây giờ chị phải đi viết bài để phát tin tức... Sự thật của những món đồ chết người...!”
Tay Thanh Thu xách chiếc túi bên trong đựng bộ quần áo nữ hầu gái...
Tương Tư lập tức chu môi lên đáp lại một câu: “Thật sao, chuyện ấy thì có gì đặc biệt hơn người đâu, vốn dĩ là em đây đã tính đặt mua để mặc đấy chứ!”
Nói xong, cặp mắt to của Tương Tư đột nhiên xoay chuyển một cái, lập tức nhảy lên, móc thật nhanh từ trong túi ra chiếc điện thoại di động. Ánh đèn flash lóe hai cái nhanh như chớp, Thanh Thu và Tĩnh Tri còn chưa kịp phản ứng, cô nhóc quỷ sứ kia liền ôm lấy mấy chiếc túi giấy chạy biến ra ngoài: “Em cũng đã chụp hình của các chị được rồi. Tối nay nếu như các chị không chịu mặc, em liền phát những tấm hình này lên diễn đàn công ty của anh Thiệu Đình và anh Bắc Thành để cho mọi người cùng xem!”
Tĩnh Tri và Thanh Thu liếc nhìn nhau một cái, cả hai người đều không khỏi lặng người đi một lát. Trong tay của hai người bọn họ đều đang ôm những bộ quần áo hết sức nóng bỏng kia... hiện giờ cả hai người cũng đều bị Tương Tư đập lại cho một cú trả đũa rồi.
Tĩnh Tri không dám nghĩ tiếp, nếu như những tấm hình này bị tung ra bên ngoài sẽ gây chấn động thế nào. Trời ạ, hàng ngày hình tượng của cô vẫn luôn mang vẻ ưu nhã và tràn đầy khí chất thư hương (khí chất của người trí thức), hiện tại trong tay cô lại đang ôm đồ nội y sexy như vậy, cô làm sao còn mặt mũi để gặp người khác nữa đây...
“Tĩnh Tri...” Thanh Thu đưa tay đập đập vào vai của Tĩnh Tri, sắc mặt cổ quái: “Không bằng, chúng ta cứ thử một chút xem sao?”
Sắc mặt của Tĩnh Tri đột nhiên đỏ bừng. Cô cúi đầu, khẽ ho lên mấy tiếng.
Nghe nói, ngay buổi tối hôm đó, có bốn trận huyết án đã xảy ra. Hiện trường đầm đìa máu tươi, thê thảm không nỡ nhìn, người bị thương - đều là mấy người đàn ông lịch sự, anh tuấn, tiền nhiều, rất thành công trong sự nghiệp, đã có gia đình có nhà cửa đàng hoàng... Tình huống cụ thể, chúng tôi đã tới hiện trưởng, tận mắt “mục sở thị”, xin báo cáo cặn kẽ như sau:
Hiện trường phát hiện vụ huyết án thứ nhất!
Mạnh Thiệu Đình vừa tắm xong đi ra, Tĩnh Tri liền thần thần bí bí ôm một cái túi đi vào trong phòng tắm.
Mạnh Thiệu Đình đi tới phòng trẻ con ở sát vách để thăm con trai, sau đó anh lại đi xem xét con gái một lượt, sau đó mới trở về phòng ngủ. Anh nằm ở trên giường xử lý mấy thư điện tử vừa gửi đến một chút, lại nhìn xem thời gian. Tĩnh Tri đã đi vào trong phòng tắm được bốn mươi phút rồi, nhưng sao vẫn chưa thấy ra thế nhỉ? Hàng lông mày thanh tú cong như dãy núi của anh không khỏi khẽ nhíu lại, Mạnh Thiệu Đình vén chăn lên, bước xuống giường.
Anh đi tới trước cửa phòng tắm, lúc này mới phát hiện ra cửa phòng tắm không hề bị khóa lại. Anh đang định nhẹ nhàng gõ cửa, chợt có một ý niệm nổi lên.
Từ sau khi cô sinh đứa con trai tới nay đã được hai tháng, cũng bởi vì sức khỏe của cô vẫn còn rất yếu ớt, nên trong lòng anh rất thương cô. Từ hồi cô bắt đầu mang thai cho đến tận bây giờ, anh vẫn luôn nén nhịn lại tình cảm của mình, không hề dám đụng vào cô. Nhưng tuần trước bác sĩ cũng đã nói với anh, cô đã khôi phục lại rất tốt rồi... Tóm lại, ý tứ bác sĩ đã nói gần nói xa nghĩa là, bọn họ đã có thể rồi...
Mạnh Thiệu Đình nghĩ như vậy, liền khe khẽ đẩy cánh cửa phòng tắm ra. Anh rón ra rón rén bước vào bên trong...
Trong phòng tắm hơi nước có chút mù mịt, anh liếc nhìn thấy Tĩnh Tri đang đứng ở trước cái gương lớn, trên người cô khoác chiếc áo choàng tắm, không biết là cô đang nhìn cái gì, mà cả người dường như bị ngây dại ra.
Mạnh Thiệu Đình đi tới, cất giọng hỏi một câu: “Tĩnh Tri, làm sao em ở trong này lâu như vậy mà vẫn không ra thế...”
Đột nhiên có tiếng nói vang lên, khiến Tĩnh Tri giật mình, trái tim của cô dường như sắp nhảy vọt lên tận tới cổ họng. Theo phản xạ cô liền quay đầu lại, hai tay chợt run lên, chiếc áo choàng tắm từ trên thân mình trơn bóng của cô liền tuột xuống, ngay lập tức lộ ra bộ nội y hết sức sexy bằng lụa màu đen, cô đang mặc bên trong, nhưng không thể che đậy hết được những bộ phận thân thể cần thiết...
Đây thật sự là một bộ nội y hết sức sexy, hết sức gợi tình... Trên lớp da thịt trắng nõn đến chói mắt, vừa vặn lộ ra từ trên đỉnh của áo ngực, có hai hạt trái cây nho nhỏ màu hồng hồng nổi lên, còn nữa, có một lớp sa mỏng màu đen trong suốt như ẩn như hiện, che phủ nơi vị trí bộ phận nhạy cảm của cô ở bên trong. Xuống chút nữa...
Gần như chỉ là một sợi dây dùng để giữ chặt lấy một phần miếng vải nhỏ, rộng chừng độ hơn một bàn tay. Thêm nữa, miếng vải kia, thật sự khi đến gần vị trí then chốt, nếu nhìn vào sẽ làm cho người ta ...
Tĩnh Tri kinh hãi đến mức quên mất là phải nhặt chiếc áo choàng tắm kia lên, cũng quên mất là phải đưa tay ra chống đỡ. Hơi nước ở trong phòng tắm toả ra mờ mịt. Mạnh Thiệu Đình nhìn thấy bộ dáng của người vợ yêu quý của mình đang mặc kiểu nội y kiểu như vậy...
Chỉ cảm thấy một hồi đầu choáng váng, trước mắt chỉ nhìn thấy hoa cà hoa cải bay loạn, máu tươi khắp cơ thể anh lúc này cũng đã dâng trào, tựa như sắp bốc lên trên, tuôn ra ngoài. Anh chỉ cảm thấy trong lỗ mũi của mình đột nhiên có một luồng nóng bỏng xông lên. Anh sợ hãi đưa tay lên vừa sờ thử, bất chợt liền thấy một dòng máu tươi ấm áp trào ra từ trong lỗ mũi của mình.