Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi

Chương 1: Chương 1




Người đi trên đường đều đang hướng chú ý tới một cặp tình nhân, tựa hồ tình cảm của cặp tình nhân này không giống như bình thường . Người phía trước là một nam nhân đang cố sức bỏ chạy, nói hắn cố sức chạy, không phải bởi vì hắn quá béo, mà là bụng của người đó rất lớn, giống như phụ nữ có thai tám, chín tháng sắp sinh. Ngạc nhiên nhất chính là nam nhân đi phía sau, vừa đuổi theo vừa nói: “Tân Tân, ngươi chạy chậm lại một chút, ngươi bây giờ đang mang thai, đừng làm tổn hại đến bản thân như thế, đứa nhỏ trong bụng ngươi cũng bị tổn thương đó, Tân Tân chậm chậm thôi, đừng như thế nữa, ngươi hãy nghe ta nói ta với nữ nhân đó thực sự không có gì cả, tất cả là do cô ta dựng chuyện, lẽ nào ngươi hoàn không biết tình cảm ta dành cho ngươi?”.

Nam nhân đi phía trước tên Tân Tân cứ tiếp tục chạy không hề có ý định dừng lại, người phía sau thấy thế liền hét lớn:” Triệu Tân, nếu như ngươi còn tiếp tục đi nữa, ta sẽ lao vào xe tải chết trước mặt cho ngươi xem” . Chiêu uy hiếp này quả nhiên rất có hiệu quả, nam nhân phía trước không đi nữa, liền đứng yên tại chỗ.

Nam nhân phía sau nhìn người tên Triệu Tân phía trước đứng lại, haiz, ai bảo hắn lại cứng rắn đến thế, thực sự là hết cách rồi.

Bước nhanh tới trước mặt Triệu Tân, ôm lấy Triệu Tân, vừa thở vừa nói: “Sao ngươi lại không tin ta? Ta biết ta trước đây rất hư hỏng, thế nhưng ngươi hoàn không biết tâm ý của ta đối với ngươi sao? Ngươi lúc nào cũng xung động như vậy, bây giờ ngươi lại đang mang thai, nếu như thân thể bị tổn thương thì làm sao? Cư nhiên còn ở trên đường đi như chạy thế kia, nhỡ khi bị xe đụng thì sao?”

Triệu tân không nói gì, cứ để cho nam nhân ôm. Một lát sau mới chậm mở miệng nói: “Ngươi nói ta hiểu tâm ý của ngươi, thế nhưng ta không biết ngươi đối ta rốt cuộc là như thế nào cả. Ngươi đã nói bởi vì hôn ước nên mới lấy ta, còn nói là vì muốn có một hài tử khoẻ mạnh nên mới làm ta mang thai, đó là tâm ý của ngươi ư? Ta không hiểu, ngươi sẽ ngoạn ta bao lâu nữa? Ngươi muốn kết hôn với nữ nhân ta cũng sẽ không phản đối, ngày mai ta với ngươi ra toà ly hôn.” Cố sức lau đi nước mắt, Triệu Tân cảm giác mình tuyệt đối không được tỏ ra thua kém, cư nhiên vì một tên đại lừa gạt mà thương tâm.

“Ngươi đừng có nói bậy, ta sẽ không bao giờ ly hôn với ngươi đâu, ngươi nói ngươi không hiểu lòng ta ư, ta ở đây nói cho ngươi nghe lại lần nữa, ta – Hiên Viên Hàn yêu ngươi. Cái này ngươi đã hiểu chưa. Nữ nhân kia với ta căn bản không có quan hệ gì hết, vì sao ngươi lại tin cô ta mà không tin ta?

Triệu Tân vẫn không nói gì, chỉ là ghé vào trên người Hiên Viên Hàn.

“Tân Tân, sao ngươi không nói gì hết vậy? Ta không có lừa ngươi, ta yêu thương ngươi thật lòng mà, ngươi yên tâm, ta nhất sẽ giải quyết cô ta, đòi lại công lý cho ngươi.”

“Hiên Viên Hàn, bụng ta. . . bụng ta đau quá. Tại sao lại như vậy?” Triệu Tân không nghĩ tới bụng lại đau như vậy, thật hảo hối hận hành vi chạy trốn ngu ngốc của mình. Trên người không còn chút khí lực nào nữa, chỉ có thể ôm lấy bụng, mượn hai tay mình, cấp hài tử trong bụng một ít lực lượng, nhượng hắn có thể bình an vô sự. Ý thức đã có chút không rõ, bên tai truyền đến tiếng hô của người đó, gọi hắn tỉnh lại.

Tựa ở trên người nọ, Triệu Tân cứ như vậy dần dần mất đi ý thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.