Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi

Chương 36: Chương 36




Không ai mở miệng nói chuyện lúc này, tuy rằng Triệu Tân đang mang thai nhưng hai người vẫn như hai dã thú cơ khát lẫn nhau, tác cầu trứ đối phương, ngồi trên người Hiên Viên Hàn, Triệu Tân có một loại cảm giác sẽ bị nóng đến chết mất.

“Tân Tân, là ta hiểu lầm ngươi . Xem ra ngươi thật sự là muốn ta a.” Sờ lấy “đệ đệ” mới thoáng bị khiêu khích của Triệu Tân đã ngạnh lên, Hiên Viên Hàn giọng nói trở nên khàn khàn.

“Ngươi rốt cuộc có làm hay không?”Không nghĩ ngờ dục vọng bản thân lại cường liệt đến như thế, tiểu huyệt bên dưới từ lúc vừa tiến vào nước ấm đã có chút ngứa, làm Triệu Tân có chút không kiên nhẫn.

“Sao lại không làm chứ, nhưng trước hết là phải giúp ngươi hảo hảo bôi trơn một chút đã, ta cũng không muốn ngươi bị thương đâu. Hảo nhanh a, Tân Tân, xem ra sau này chúng ta phải thường xuyên ‘ vận động’ một chút, nếu không đến khi cục cưng “nói ra” sợ là khó lắm a.” Đưa tay hướng bên trong tiểu huyệt Triệu Tân đi vào, Hiên Viên Hàn rất sợ Triệu Tân sẽ bị thương.

Một ngón tay thong thả đi vào, Triệu Tân nhẹ nhàng rên ‘ a’ một tiếng, lâu ngày không tiến nhập, đối với hành động tiến vào này hắn vẫn là có chút không quen. Chậm rãi thêm ngón tay thứ hai, Hiên Viên Hàn tiến đánh tới điểm mẫn cảm của Triệu Tân, khiến cho Triệu Tân từ một tiếng ‘ a’, biến thành trường âm ‘ a. . . ‘. Biết dục hoả Triệu Tân đã được khơi lên. Hiên Viên Hàn thừa thắng xông lên, cho ngón tay thứ ba gia nhập với hai ngón kia, lúc này Triệu Tân đã hoàn toàn yên lặng, chỉ có thể ôm bả vai Hiên Viên Hàn, ồ ồ thở dốc, ngẫu nhiên sẽ nghe được một tiếng ‘ a’, nhưng không phải tiếng kêu nhẹ nhàng, cũng không phải dài âm mà là bén nhọn, trầm đục. Hiên Viên Hàn nhìn khuôn mặt tràn ngập kích tình của Triệu Tân, biết Triệu Tân dưới sự khiêu khích của hắn đã hoàn toàn lâm vào biển dục không thể tự thoát ra.

“Ta có thể rồi.” Bốn chữ ngắn ngủn nhưng đã biểu đạt được hết ý muốn hiện tại của Triệu Tân, hậu huyệt đã hoàn toàn bị khuếch trương, trống rỗng, muốn tìm một thứ nào đó nhồi đầy nó.

Ngây ngốc nâng thân thể lên, Triệu Tân nắm lấy côn thịt Hiên Viên Hàn từng chút một tiến vào tiểu huyệt.

“A. . . , Tân Tân, ngươi . . . “Không ngờ Triệu Tân sẽ làm như thế, Hiên Viên Hàn có chút kinh ngạc, côn thịt bị tiểu huyệt ấm áp kia vây quanh thiếu chút nữa làm cho hắn bắn ra ngay lập tức.

“Ai kêu ngươi không cho ta? Chẳng lẽ tự bản thân ta không thể tới sao?” Triệu Tân vặn vẹo hỏi.

Hiên Viên Hàn hai tay vòng qua dưới nách Triệu Tân, khiến cho hai người càng thêm gần hơn, tránh đụng tới bụng Triệu Tân, Hiên Viên Hàn mượn nước thay thế cho chất bôi trơn, đẩy thật mạnh vào rồi nhẹ nhàng rút ra, đánh vào điểm mẫn cảm của Triệu Tân.

Không giống như khi làm tình cuồng nhiệt, hiện tại điều mà hai người mong muốn chính là hưởng thụ tình ái, mỗi một động tác dù chỉ rất nhỏ nhưng đều có thể cảm giác được rõ ràng, cảm nhận được, thậm chí là còn mẫn cảm hơn bình thường.

Một lần phát tiết xong vẫn chưa thể yên ổn lại, tuy rằng rất muốn đem dục vọng của mình chôn trong thân thể Triệu Tân, nhưng như vậy cũng đã làm cả hai đều cảm thấy thỏa mãn.

Giúp Triệu Tân chân hơi nhuyễn đứng lên. Phân thân đương cực nóng đột nhiên rút ra thay vào đó là lạnh như băng, phản ứng hoá học trong nháy mắt khiến cho thân thể Triệu Tân lại càng thêm mẫn cảm.

Toàn bộ tư tưởng lúc này của hai người chính là thoả mãn lẫn nhau, Hiên Viên Hàn lại một lần nữa đem dục vọng bản thân chôn sâu vào trong cái tiểu huyệt động nho nhỏ vô cùng ăn ý với ‘ tiểu đệ đệ’ của mình kia, bắt đầu lại một phen công lược.

Mà Triệu Tân thân ở bể dục, chỉ có thể bất lực phản kháng Hiên Viên Hàn, nhận lấy lễ rửa tội dục vọng, rơi vào tay giặc chân lại lạc vào nơi thiên đường không tên. . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.