Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi

Chương 52: Chương 52: Phiên ngoại 3: Tái Sinh Ký




Tuy rằng cực kỳ không muốn, nhưng Hiên Viên Hàn vẫn là đem Húc Huân giao cho Hiên Viên Tĩnh. Ngồi ở trong phòng làm việc, cả ngày nghĩ chuyện làm sao để Triệu Tân sinh thêm một đứa nhỏ.

Tử cung Triệu Tân tuy rằng chưa có bỏ đi, nhưng vẫn đều đặn uống thuốc tránh thai, đã qua thời gian bốn năm, kế hoạch của Hiên Viên Hàn vẫn chưa thành công, càng thất bại chính là thời gian ở bên nhau lâu thế mà ngay cả Triệu Tân đem thuốc tránh thai để ở nơi nào cũng không biết.

Vì muốn tìm người thừa kế của mình, Hiên Viên Hàn cảm thấy trước tiên tìm ra nơi để thuốc tránh thai của Triệu Tân, rồi mới hạ thủ.

Quan sát tử tế hơn mười ngày, Hiên Viên Hàn một chút dấu hiệu đều không có, ngẫu nhiên phát hiện, mỗi ngày Triệu Tân trước khi ngủ đều đi vào phòng bếp uống nước, chẳng lẽ dược bị giấu ở phòng bếp? Ôm thái độ hoài nghi như vậy, Hiên Viên Hàn cuối cùng ở trong một cái bát ở phòng bếp ngay góc sáng sủa phát hiện thuốc tránh thai được che dấu rất tốt kia, tươi cười như hồ ly liền hiện ra trên khuôn mặt lạnh như băng của, đem thuốc tránh thai đổ vào bồn rửa chén, để vào vi-ta-min mình chuẩn bị, như vậy lúc Triệu Tân mang thai sẽ không có tình huống dinh dưỡng không đầy đủ.

Ngày khôi phục bình thường, hai người vẫn giống bình thường đi làm, tan tầm, ăn cơm, ‘ vận động ’, ngủ, Hiên Viên Hàn ở mặt giả bộ không có việc gì, nhưng mỗi ngày trong lòng đều đếm tới ngày mang thai.

“A ── Hiên Viên Hàn anh vương bát đản này, tôi lại mang thai!” Một quyền đánh vào trên mặt Hiên Viên Hàn, Triệu Tân tức giận đến rống to.

“Tại sao đánh anh? Chuyện này cũng không có thể trách anh đi!” Xoa mặt, Hiên Viên Hàn ở mặt ngoài ủy khuất, trong lòng còn lại vui như hoa nở, đứa nhỏ mình chờ đợi cuối cùng cũng mang bầu!

“Không trách anh, chẳng lẽ muốn trách tôi sao? Nếu không phải anh mỗi tối đều làm, tôi sẽ mang thai sao?” Một quyền chưa hết giận, Triệu Tân chuẩn bị đánh thêm một quyền.

“Nhưng lúc anh làm em cũng không phản đối a, còn không phải bởi vì em thích sao ? Hơn nữa em không đều là uống thuốc tránh thai sao? Này cũng không có thể trách anh được đi?” Tránh thoát một quyền của Triệu Tân, Hiên Viên Hàn ngoài miệng ủy khuất, trong lòng lại vì kế sách của mình mà dào dạt đắc ý.

“Đó cũng là lỗi của anh, nếu anh không làm, tôi tại sao lại mang thai, tóm lại tôi muốn giết anh!” Đánh nghiện , Triệu Tân một quyền lại một quyền hướng mặt Hiên Viên Hàn tiếp đón.

“Tân Tân, anh nhân lỗi với em là được rồi chứ gì ? Em hiện tại đang mang thai đừng làm ra sơ xuất nào nữa.” Lo lắng động tác có biên độ quá lớn sẽ thương tổn tới đứa nhỏ, Hiên Viên Hàn chỉ có thể nhận sai trước, chờ tâm tình Triệu Tân bình phục lại rồi bàn lại a.”A ──” một lần không chú ý, bên trái gương mặt bị đánh một quyền.

“Anh hỗn đản này, giống như là tôi bắt buộc anh xin lỗi không bằng, trừ anh ra chuyện này còn có ai có thể làm cho ra , gạt tôi lần đầu tiên thì có thể gạt tôi lần thứ hai, anh đi chết đi.” Mang thai đứa nhỏ gì đều bị Triệu Tân để qua sau đầu, thừa dịp trứ Hiên Viên Hàn bị mình đánh tới không thể đánh lại, Triệu Tân lại đánh quyền thứ hai, tiếp theo là quyền thứ ba. . . Mỗi một quyền đều dùng hết toàn lực cũng không biết mình đến tột cùng đánh mấy quyền, cuối cùng đánh bất động , Triệu Tân nằm trên mặt đất từng ngụm từng ngụm thở dốc, oán khí trong ngực cũng biến mất không thấy , nếu lại mang thai, không thể phá hủy đứa nhỏ, chỉ có thể tiếp nhận thôi.

Nhưng chập nhận đứa nhỏ không có nghĩa là chấp nhận Hiên Viên Hàn, Triệu Tân đối Hiên Viên Hàn bắt đầu chính thức chiến tranh lạnh. Không có biện pháp hống hảo Triệu Tân, lại không có biện pháp không đi làm, ngày hôm sau Hiên Viên Hàn đành phải mang cái mặt đầy hoa đi làm, lập tức trở thành tin tức lớn nhất ở bệnh viện, từ nay về sau đại danh sợ vợ của vị đại thầy thuốccũng truyền khắp bệnh viện.

Lúc Triệu Tân biết được mình mang thai, là lúc đứa nhỏ đã hơn hai tháng. Lúc hoài Húc Huân hai tháng đã có bệnh trạng nôn nghén, nhưng đứa nhỏ lần này vẫn thực im lặng, làm Triệu Tân mỗi ngày đều là ăn no rồi ngủ, ngủ no rồi ăn, cuộc sống trôi qua hạnh phúc dị thường a, mà tất cả gia vụ đều biến thành chức trách của Hiên Viên Hàn, ai kêu hắn khiến Triệu Tân tức giận.

Triệu Tân mang thai tới tháng thứ ba bụng vẫn rất tốt, như cũ là mỗi ngày ăn, ngủ, không nhìn Hiên Viên Hàn.

Không nghĩ tới cuộc sống thoải mái chỉ duy trì hơn một tháng, tới tháng thứ tư nôn nghén mãi mới tới, gây sức ép khiến Triệu Tân không đến nửa tháng ước chừng gầy mười lăm cân. Hiên Viên Hàn cũng chỉ có thể nhìn làm đau lòng, vô luận có làm cách nào Triệu Tân cũng không để ý tới hắn, không có biện pháp Hiên Viên Hàn chỉ có thể để nhạc mẫu tới chiếu cố Triệu Tân đang mang thai.

Được người vi có kinh nghiệm phong phú như Nhạc mẫu chiếu cố, Triệu Tân đỡ hơn, nhưng không nghĩ tới chính là lúc Triệu Tân mang thai tháng thứ năm lại xuất hiện bệnh trạng mới, tiểu nhiều, tiểu cấp, mỗi ngày đều không ngừng đi buồng vệ sinh, khiến cho đến cuối cùng Triệu Tân ngay cả nước cũng không dám uống, sợ sẽ luôn chạy vào buồng vệ sinh, tình huống như vậy , hình phạt của Hiên Viên Hàn lại nhiều thêm một cái, Triệu Tân đối Hiên Viên Hàn là hận đến nghiến răng, chỉ hận bụng dù muốn đánh không thể đánh hắn một chút nữa.

Tình huống của tháng thứ sau vẫn giống như tình huống bình thường, nhưng thời gian một tháng này bụng của Triệu Tân lại lớn một vòng. Tuy rằng còn nôn nghén, nhưng đã có thể ăn một ít thứ, tâm tình cũng tốt một ít, đối Hiên Viên Hàn cũng nhìn thuận mắt một ít.

Tới lúc tháng thứ bảy, tất cả hết thảy đều khôi phục bình thường, tật xấu nôn nghén cùng tiểu gấp đều biến mất, nhìn bộ dáng đáng thương của Hiên Viên Hàn cũng nhất thời mềm lòng tha thứ cho nam nhân xảo nguyệt kia, cuộc sống cũng coi như khôi phục trạng thái hạnh phúc. Bụng cũng lớn đến trạng thái Triệu Tân chỉ có thể nằm trên giường nghỉ ngơi.

Hậu quả không đi bệnh viện kiểm ra sinh sản là đứa nhỏ sinh ra trước giờ, hơn nữa còn là song bào thai.

Đứa nhỏ rất lớn, không thể sinh sản tự nhiện, dành bất đắc dĩ chỉ có thể đẻ mổ, tuy rằng quá trình sinh sản không có chịu khổ, nhưng một cái hơn mười cm đích lỗ hổng như vậy tái Triệu Tân đích trên người lạc gia.

Ôm hai đứa con trai vừa mới sinh ra, Hiên Viên Hàn là mừng rỡ cười toe tóe. Hai người con trai, y bát của mình cuối cùng cũng có người kế thừa .

Triệu Tân nghỉ ngơi nửa tháng mới khôi phục thân thể , chuyện thứ nhất không phải ôm đứa con mà mình mới sinh ra, mà là rèn luyện thân thể mỗi ngày , đi đánh bóng chày đã lâu không luyện, tính toán hảo hảo đánh Hiên Viên Hàn một chút để trút giận. . .

Nghe nói trong vòng nửa tháng sau khi Hiên Viên thái thai sinh đứa nhỏ, bác sĩ Hiên Viên bởi vì việc tư mà xin phép nửa tháng, ngày đi làm trên cánh tay toàn băng gạc.

TBD : ây da… mất hết hình tượng ở chính văn =.=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.