Bão đây nha mọi người!!!!
Nhớ like và bình luận nha!!!
Kim Vũ Minh mặt đen thui đi tới nhưng nhìn thấy vẻ mặt đầy tà khí của Cảnh Sâm khiến hắn muốn co giò bỏ chạy ngay. Đành đi vòng sang ngồi kế Hắc Vũ Việt, hắn nháy mắt hỏi xem chuyện gì nhưng Hắc Vũ Việt chỉ lắc đầu, hắn đành liều mạng hỏi.
“ Sao rồi? là chuyện của mấy chuyến hàng lần trước hay là chuyện ở công ty?”
Dạo gần đây có một tổ chức bí mật hay kiếm cớ gây sự với bọn họ nhưng hành tung của bọn chúng quá cẩn mật nên bọn họ vẫn chưa tìm được, tuy hơi đau đầu nhưng không đến nổi khiến tảng băng này phát hỏa.
“ Dạo gần đây cậu rất rãnh thì phải?” – Cảnh Sâm lên tiếng, nhìn về phía Vũ Minh nhếch môi cười khinh.
“ Một con báo con em gái mình cũng không đủ thõa mãn cậu, muốn tìm thêm con mèo hoang của mình nữa sao?”
Tuy hắn không biết sao lại khó chịu nhưng Mỹ Lam là món đồ chơi của hắn,là vợ của hắn, ngoài hắn ra không một ai được đụng vào cô, mà giờ tên Kim Vũ Minh này lại động dục muốn Mỹ Lam vợ của hắn, hắn thì lại rất ghét như thế.
Kim Vũ Minh hiểu nhưng vẫn tỏ vẻ vẫn không hiểu chuyện gì và Hắc Vũ Việt có thể cảm nhận được tên Cảnh Sâm này … đang ghen.
Vẫn muốn xem kịch hay, Hắc Vũ Việt vẫn ôm A Nhi trong lòng, phớt lờ động tác nháy mắt nhướng mày của Kim Vũ Minh nhìn về phía mình.
Kim Vũ Minh thấy Hắc Vỹ Việt làm lơ, không có ý giúp mình, Kim Vũ Minh nhấp một it rượu rồi đành phải tự lực cánh sinh.
“ Cậu nói vậy là có ý gì?”
Cảnh Sâm hừ lạnh. – “ Minh,cậu biết rõ mình đang nói gì, cậu nên nhớ rõ, mình không thích ai đụng vào đồ của mình, dù là bạn bè cũng không được?”
“ Cái này thì mình biết nhưng mình đụng vào cái gì của cậu chứ?” – Vũ Minh lại hỏi, nhưng biết chắc cái trả lời.
Cảnh Sâm không trả lời nhìn chầm chầm Vũ Minh. Vũ Minh cười trừ rồi cũng trả lời.
“ Cậu nói là Mỹ Lam sao?” – Thấy Cảnh Sâm có phản ứng, hắn tự nhiên muốn chọc tiếp nhưng nghĩ đến cái chai khi nãy nhém bay trúng đầu, đành thôi vậy.
“ Chắc cậu đã hiểu lầm, mình và Mỹ Lam chỉ là bạn bè thôi, với lại em ấy là bạn của Mộc Nhi, mình thì không có hứng thú lên giường với bạn của người yêu chút nào.”
Cảnh Sâm nhếch môi. – “ Hai người làm việc gì không liên quan đến mình, dù gì sao này cô ta cũng không có gan để gặp cậu.”
“ Cậu đã làm gì Mỹ Lam?” – Hắn lo lắng hỏi, lại bắt gặp vẻ mặt chế giễu của Cảnh Sâm
“ Nói không có hứng thú mà lại lo lắng sao? … Minh, cậu yên tâm, mình không làm chết cô ta là được rồi.”
“ Cậu …” – Kim Vũ Minh cau mày, tên Cảnh Sâm này làm việc luôn đọc đoán, không biết Mỹ Lam có sao không? nghĩ kỹ một chút, hắn lại nói.
“ Mình không biết cậu đã làm gì với Mỹ Lam nhưng đừng để bản thân hối hận là được.” Vũ Minh dựa đầu vào ghế nói.
“ Loại đàn bà như cô ta, lúc cómình thì cứ nói yêu mình, lúc không có mình thì đi tìm cậu tỏ ra lẳng lơ, vì thứ như thế, tại sao mình phải hối hận việc đã làm?”
Kim Vũ Minh biết chắc tên này lại cho người theo dõi Mỹ Lam nên mới biết cô tìm đến hắn, Kim Vũ Minh thở dài, bắt đầu giải thích.
“ Cậu hiểu lầm rồi, đúng là dạo này Mỹ Lam có tìm mình nhưng là vì cậu mới tìm mình.”
Cảnh Sâm nhíu mày, đợi Kim Vũ Minh nói tiếp.
Nhớ like và bình luận nha mọi người!!!
like nhiều thì có nhiều chap mới!!!