Lucas xử lý công việc chất chồng như núi, xử lý đến mức có chút nóng nảy.
Anh nghĩ, cái tên rùa rút cổ họ Trì nên nằm im trên giường cho bớt lo, thật muốn đạp cậu ấy xuống nước, ném vào một ổ điện, sau đó nhảy xuống cùng cậu ấy chết chung cho rồi.
Lucas cầm lấy điện thoại di động, nhìn đám anti fan phẫn nộ mắng chửi Trì Tiểu Trì.
Trì Tiểu Trì vừa đi lại được thì lập tức tỏ tình, nhấc lên một đợt sóng gió khiến Lucas bây giờ quay về còn tê cả da đầu, Lucas thật sự đã chuẩn bị sẵn sàng để Trì Tiểu Trì giải nghệ.
Cho đến nửa tháng trước, phim mới của Tôn Quảng Nhân tuyên bố khai máy, tuyên bố Trì Tiểu Trì và Trì Tụng là song nam chính.
Tin đồn sự nghiệp xuống dốc tự động bị sụp đổ, anti fan càng nổi điên, bịt lỗ tai, không nghe không nghe, hô hào bảo rằng đây là giả, không thể nào là thật.
Thấy thế, lòng dạ của Lucas rất thoải mái.
Từ trước đến nay tâm lý của Lucas đối với anti fan luôn là tra nam, thoải mái xong là ném bỏ, dùng miệng lưỡi sắc bén chửi đám anti fan một trận rồi nhanh tay nhanh chân cho vào sổ đen, sau đó sẽ thoải mái vứt điện thoại sang một bên.
Lucas dựa vào ghế giám đốc, bất tri bất giác ngủ thiếp đi.
Có lẽ chuyện hôm qua làm thay đổi tâm tình, vừa mới nhuộm màu tóc mới, mùi thuốc còn thoang thoảng trước mũi, dần dần dẫn Lucas về quá khứ xa xôi.
Trước khi đi gặp minh tinh tên là Trì Tiểu Trì, Lucas bị cha buộc đi nhuộm tóc, bảo là anh đã trưởng thành, không còn là trẻ ranh, nhuộm cái đầu đỏ như chim phượng hoàng rồi ngông nghênh ra đường như vậy rất mất mặt.
Lucas không phục, lại tranh thủ buổi tối trốn ra ngoài nhuộm vài lọn highlight màu tím lên mái tóc đen của mình.
Đối công việc này, thái độ của Lucas vô cùng rõ ràng, chỉ xem như chơi đùa mà thôi.
Là cái loại chỉ làm mà không có tâm.
Mà bên phía Trì Tiểu Trì đưa ra yêu cầu đối với người đại diện cũng vô cùng nực cười, điều kiện đầu tiên là phải đẹp mắt, điều kiện thứ hai là miệng mồm phải khéo, điều kiện thứ ba là không lắm chuyện.
Dù sao Lucas cũng tốt nghiệp ngành marketing, tự cao là mình gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, bề ngoài dù sao cũng có thể xem như cấp độ tiểu minh tinh tuyến hai, thế là anh vui vẻ tiến đến.
Lucas đã xem tất cả các phim liên quan của Trì Tiểu Trì, cũng tự nhận là có hiểu biết đối với cậu, nhưng khi được dẫn đến trước mặt Trì Tiểu Trì thì vẫn bị ngạc nhiên vì vẻ đẹp của cậu.
Cậu vừa tắm xong, mặc áo choàng tắm rộng rãi, chỉ vẻn vẹn lộ ra đường cong thân thể, không có một chút dư thừa.
Lông mi của Trì Tiểu Trì dài mà ẩm ướt, phối hợp với ánh mắt lười biếng của cậu khi nhìn người đối diện, không biết là cố ý xa cách hay chỉ đơn thuần là mệt mỏi sau khi tắm.
Trì Tiểu Trì lau tóc, thái độ hờ hững như đối đãi với một người bạn thân đột ngột đến thăm, nói ra lời tự giới thiệu vô cùng cụt ngủn: “Trì Tiểu Trì, hai mươi ba. Đằng ấy thì sao?”
Lucas như quen thuộc, hoạt bát nói: “Tôi là Lucas, hai mươi bốn. Cậu có thể gọi tôi là anh.”
“Anh?” Trì Tiểu Trì buông chiếc khăn hơi ướt xuống, liếc Lucas một cái, cười, “Tôi gọi anh là thầy vậy.”
Da mặt của Lucas cũng dày: “Được đó, rất ổn.”
Trì Tiểu Trì đứng dậy: “Thầy Tony, uống chút gì không?”
Lucas: “…”
Nếu không phải vì nể khuôn mặt có giá trị liên thành kia thì thật muốn đập cậu ấy.
Trì Tiểu Trì phối hợp, mở ra một chai rượu vang, rót một chút rồi đưa cho Lucas: “Có yêu cầu gì không?”
Lucas chỉ tới chơi, không có ý định làm lâu, thế là há mồm nói: “Tiền lương tùy cậu, tóc tai thì tùy tôi, được không?”
Nếu là minh tinh bình thường đối mặt với người đại diện ngông cuồng như vậy mà không thấy phản cảm là đã khá tốt rồi.
Vậy mà Trì Tiểu Trì chẳng hề cau mày, chỉ nhấp một ngụm rượu: “Ok, tóc cũng rất được.”
Lucas chỉ thuận miệng vậy thôi, không ngờ Trì Tiểu Trì lại nhàn nhạt phản ứng như vậy khiến anh cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.
Lucas sờ lên sợi tóc màu tím của mình: “Tôi thật sự có thể nhuộm tóc à?”
Lucas cảm thấy minh tinh thường sẽ không thích người cao giọng hay nổi bật hơn mình.
“Có thể chứ.” Trì Tiểu Trì ngậm một ngụm rượu, ầm ừ nói, “Nhuộm màu gì cũng được.”
Ban đầu Lucas không hiểu rõ những lời này của Trì Tiểu Trì, cũng không quá hiểu tại sao mình lại thuận lợi đạt được công việc này.
Về sau chờ Lucas ký hợp đồng mới biết mình đã giẫm một chân vào phó bản cấp Địa Ngục, cũng hiểu rõ câu nói kia của Trì Tiểu Trì.
—Tùy anh thích nhuộm màu gì cũng được, đảm bảo đến cuối cùng cũng sẽ cho anh sầu đến bạc tóc.
Trong mắt những người biết chút nội tình của hai người, tiểu thiếu gia nhà họ Thịnh trước nay luôn thích gì làm đó kết hợp với Hỗn Thế Ma Vương Trì Tiểu Trì, thật cmn quả là một tên dám làm, một tên dám dùng.
Nếu người đại diện khổ hạnh Lucas biết người khác đánh giá mình như vậy, đoán chừng sẽ xắn tay áo đi cãi tay đôi đến cùng với người ta.
Ai nói bà đây dám làm?!
Nếu sớm biết đây là thuyền hải tặc giương buồm đi xa thì trời có sập cũng sẽ không leo lên.
Trì Tiểu Trì là một người đồng tính luyến ái.
Đây là ngày đầu tiên Lucas nhận chức biết được.
Sau khi biết điểm này, Lucas vô cùng đau đầu.
Lucas không kỳ thị xu hướng tình dục của bất kỳ ai, bao gồm cả anh cũng có khuynh hướng như vậy, nhưng anh biết đồng tính luyến ái trong dư luận ngành giải trí càng nguy hiểm hơn nhiều.
Mà Trì Tiểu Trì lại là hạng người rất thích làm xiếc trên dây.
Dự cảm của Lucas thường không sai.
Sau khi anh nhận chức chưa đến nửa tháng, Trì Tiểu Trì đã đưa anh quà gặp mặt số lượng lớn.
Trì Tiểu Trì công khai tin tức cậu sắp cưới, nói muốn ba năm ôm hai với một nữ minh tinh, còn hào hứng tương tác với blogger đăng bài, tương tác bảy tám tầng lầu thì Lucas mới phát hiện.
Lucas tới cửa hùng hổ hỏi tội: “Cậu cố tình dây vào chuyện xấu này làm gì?”
Bị Lucas xâm nhập vào nhà lúc Trì Tiểu Trì vừa kết thúc nghỉ trưa, cậu cũng không thèm xuống giường, ôm lấy chăn mềm, khép hờ mắt, khóe môi nhếch một chút khiến người ta tức giận, cười nói: “Chẳng làm gì cả.”
Lucas xốc chăn của cậu lên, tức giận nói: “Đứng dậy, cho tôi một cái lý do!”
“Vì sao à…” Nửa thân người của Trì Tiểu Trì cởi trần, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn Lucas: “Bởi vì nhàm chán.”
Lucas đi lòng vòng trút giận: “Không có cách nào làm tiếp công việc này nữa!”
Trì Tiểu Trì nhìn Lucas, giọng nói khàn khàn vì mới tỉnh: “Anh cũng muốn rời đi à.”
Không biết làm sao, giọng điệu của Trì Tiểu Trì và chữ “cũng” kia khiến trong lòng Lucas hơi run lên.
…Nghe như một người muốn tự sát lại không muốn chết, cầu xin người qua đường giúp đỡ, sau khi xin giúp đỡ thì lại cảm thấy không thú vị và quá già mồm, cuối cùng im lặng cười nhạo một tiếng.
Cực kỳ giống vẻ mặt của Trì Tiểu Trì vào lúc này.
Rất nhanh, Lucas lập tức đè xuống nỗi lo lắng và phỏng đoán hư vô kia.
Đùa à, Trì Tiểu Trì là loại người quen tìm phiền phức cho người khác, người ta không hô cứu mạng là tốt lắm rồi, làm sao mà cậu ấy lại cầu cứu người khác cơ chứ?
Lucas nghi ngờ Trì Tiểu Trì cố ý, muốn cho anh biết khó mà lui, đuổi anh đi.
Nghĩ như vậy, Lucas lập tức sinh ra ý chí chiến đấu vô tận.
Đùa à, Thịnh Đường này luôn là tự mình muốn đi thì đi, làm gì có cái đạo lý bị người nghĩ cách đuổi đi?
Lucas đặt mông ngồi xuống giường: “Cậu muốn đuổi tôi đi? Cậu nghĩ hay lắm. Tôi còn không rõ một chút tâm tư đó của cậu sao? Còn chưa trả lương tháng đầu đấy.”
Trì Tiểu Trì lặng lẽ kéo chăn, cũng chắn lại da dẻ có khả năng đụng chạm Lucas: “Vậy chuyện này toàn bộ dựa vào thầy Tony nhé.”
“…Không nên ném cục diện rối rắm này cho tôi!!!”
Tuy nói thế nhưng sau đó Lucas phát hiện anh đánh giá cao tác dụng của mình trong đống rối rắm này.
Trì Tiểu Trì tự mình giải quyết, mặc dù Lucas thật sự không dám khen cách giải quyết này.
—Chủ động nhóm lửa, lửa đốt đến mức đối phương cũng không có cách nào khống chế, sau đó tới cửa khiêu khích, buộc đối phương tự giải quyết, chuyện này không nằm trong phạm vi tri thức của Lucas.
…Nhưng đặc biệt hả giận và kích thích chính là.
Ra khỏi cao ốc Giải Trí Tinh Vân, Lucas vẫn nhịn không được mà hưng phấn trò chuyện với cậu, nói tới Tống Trí Hoài điển trai.
Lucas thấy giữa bọn họ có chút ma sát ra lửa, cố ý tác hợp, lại bị Trì Tiểu Trì lạnh nhạt nói một câu “Tôi chẳng thích ai cả.”
Lời này có chút thê lương, nhưng qua miệng của Trì Tiểu Trì lại có thêm một phần bất cần đời, bởi vậy Lucas cũng không nghe ra cậu có thực lòng hay không.
Lucas cảm thấy có lẽ Trì Tiểu Trì có bí mật gì đó không thể nói với người ngoài.
Con người luôn tò mò, huống chi là kẻ lắm mồm như Lucas.
Lucas cố ý nghe ngóng: “Những lúc đó ngay cả đối tượng tưởng tượng cũng không có sao? Dù sao nói ra cũng tiện cho tôi đi đặt mô phỏng.”
Một chút miệng mồm này của Lucas quả thật không đáng để Trì Tiểu Trì bỏ vào mắt.
Cậu thấp giọng cười: “Không nói cho anh biết đâu.”
…Không nói thì không nói, làm như cần lắm vậy.
Nghĩ thế, Lucas tùy ý nhìn liếc qua kính chiếu hậu, hơi kinh hãi.
Một thanh niên tuấn tú nào đó đang đứng ở sau xe cách đó không xa, nhìn theo hướng xe đang rời đi, vẻ mặt có chút đau thương.
Nhưng nhìn kỹ lại kính chiếu hậu thì bóng dáng kia lại dần biến mất như trăng trong nước.
Lucas nhún vai, chỉ xem như mình bị hoa mắt, bèn lái xe ra khỏi tầng hầm đỗ xe.