Cậu dựa vào lưng ghế, suy tư: “Thế giới đầu tiên, là thế giới của Trình Nguyên. Đối với tôi mà nói rất bình thường, độ khó cũng không cao, thế giới cũng tương tự với thế giới gốc của tôi. Nhưng mà thế giới kia cũng rất có kỷ niệm giá trị….Tôi bắt đầu có một suy đoán, ký chủ và nguyên chủ cùng tồn tại trong một cơ thể.”
Chủ Thần sợ hãi: “…Nói hưu nói vượn!”
Trì Tiểu Trì khoát tay một cái: “Tôi thích nói vậy đó, ông cứ nghe là được, không cần bận tâm.”
Chủ Thần biết trò chuyện “Trong Khoảnh Khắc” hoàn toàn được cách âm, 061 cũng đã thoát ly khỏi quan hệ ký chủ và hệ thống với Trì Tiểu Trì, còn Trì Tiểu Trì thì có quyền hạn thấp hơn Chủ Thần rất nhiều, căn bản không có cách sử dụng bất kỳ loại thẻ nào, cho nên cũng tin tưởng cậu sẽ không làm ra chuyện gì thiêu thân.
Ngược lại, hôm nay cậu ta sẽ không thể rời khỏi Trong Khoảnh Khắc.
Nếu không phải Tổng hệ thống thiết kế điều lệ đặc biệt để bảo vệ ký chủ thì Chủ Thần không cần phải động tay cũng có thể dễ dàng nghiền ép Trì Tiểu Trì thành mảnh vỡ số liệu.
Cứ để con kiến này tạm thời đắc ý trong phút chốc đi.
Trì Tiểu Trì dường như không cảm thấy quá hứng thú với nỗi lòng lên xuống thất thường của Chủ Thần, tiếp tục nói: “Tôi chỉ nói suy đoán này với Lâu ca. Vì vậy khi tôi đến thế giới thứ hai, gặp phải—-thế giới độ khó cấp A—vốn hoàn toàn không nên xuất hiện ở thế giới thứ hai.”
“Ban đầu tôi nghĩ ông có năng lực nghe trộm mỗi một hệ thống, mà thế giới độ khó cấp A xem như một sự trừng phạt, một sự nhắc nhở. Nhưng tôi không dám xác định chắc chắn, bởi vì nếu ông có khả năng vươn tay thu thập thông tin của từng thế giới thì sau khi tôi phát hiện bí mật này có lẽ sẽ không chỉ giở trò ở độ khó thế giới, mà có thể thẳng tay giết chết tôi, xóa đi ký ức của Lâu ca.”
“Tại sao ông không làm vậy? Là vì quyền hạn của ông không đủ hay là vì ông đang kiêng kỵ điều gì đó? Hoặc là…cả hai?”
“Nhưng mà nhờ có hành vi của ông khiến tôi thêm chắc chắn phán đoán của mình có khả năng là chính xác: Tôi xúc phạm đến giới hạn nào đó của ông, không tính là rất nghiêm trọng nhưng đã khiến ông tức giận.”
“Sau đó ở thế giới thứ ba, bước tiếp theo của ông đã chứng minh suy nghĩ của tôi là đúng.”
Trong lúc nói chuyện, Trì Tiểu Trì thay đổi tư thế thoải mái hơn: “…Thế giới Đông Ca, độ khó cấp B. So với thế giới thứ hai thì độ khó hạ xuống một chút.”
“Nhờ có lời nhắc nhở của ông, sau khi trải qua thế giới kia tôi có thể xác định ông không phải muốn dằn vặt tôi thông qua độ khó thế giới bình thường. Ông để Lâu Tư Phàm cùng họ Lâu xuất hiện, làm cho cậu ta vô duyên vô cớ nắm giữ một đoạn ký ức tương đồng với Lâu ca. Ông muốn tôi sợ hãi, muốn tôi khó chịu —Ông muốn tôi sinh ra một loại năng lượng nào đó giống như trị giá hối hận.”
“Nghĩ thông suốt điểm này, kết hợp với việc Lâu ca giảng giải cho tôi về những chuyện mà ký chủ tao ngộ, tôi đã hiểu rõ hơn phân nửa.”
“Nhưng mà không không chỉ thu thập giá trị hối hận trên người đối tượng công lược, ông còn dự định thu thập trên người kỳ chủ, thậm chí….từ trên người nguyên chủ.”
“Mà sở dĩ ông nhằm vào tôi chưa chắc là vì tôi đoán được bí mật của ông, mà là vì ở thế giới đầu tiên tôi trải qua quá thông thuận, cũng không sản xuất được thứ mà ông cần.”
“Điều này có thể giải thích tại sao ở thế giới thứ hai ông đột nhiên tăng lên độ khó, đến thế giới thứ ba lại hạ thấp độ khó nhưng ném cho tôi Lâu Tư Phàm.”
“Thế giới thứ tư là một thế giới rất thú vị.”
Nói đến chỗ này, Trì Tiểu Trì hé miệng cười cười, như nhớ đến một vị bạn thân.
“Nếu như nói tôi phát hiện manh mối tồn tại của nguyên chủ ở thế giới thứ ba thì đến thế giới thứ tư tôi rốt cục có thể hoàn toàn xác định nguyên chủ và ký chủ quả thật tồn tại cùng một thân thể.”
“Vì chọn lựa thế giới thứ tư, ông cũng thật nhọc lòng. Một mặt nó là thế giới ABO lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng, mặt khác Triển Nhạn Triều quả thật là người có thể cứu vớt. Ông hy vọng tôi sa vào, hy vọng tôi đóng vai Thượng Đế như những ký chủ khác.”
“Đáng tiếc tôi từng đóng rất nhiều vai, nhưng lại chẳng có hứng thú với vai Thượng Đế.”
Chủ Thần cười nhạo một tiếng, không biết là khinh thường suy luận của Trì Tiểu Trì hay chỉ để che giấu sự chột dạ của mình.
“Tiếp theo sau, đến thế giới thứ năm.”
“Tôi từng suy diễn tâm thái của ông, nếu như ông muốn một loại năng lượng tiêu cực như trị giá hối hận thì thế giới thứ năm không thể nghi ngờ là thế giới thích hợp nhất. Hơn nữa, ông bắt đầu mất kiên nhẫn, hy vọng tôi chết.”
“Đã như vậy tôi cũng phải đúng lúc mà tung ra một ít cảnh cáo.”
“Cho nên kết thúc thế giới thứ năm, khi tiến vào không gian trao đổi, tôi đã đặc biệt nói ra một điểm không quá quan trọng trong tất cả suy đoán: Ông sẽ tạo ra ảo ảnh ở mỗi thế giới để dụ dỗ giữ tôi lại ở thế giới đó.”
“Tôi muốn cảnh cáo ông một chút, cũng muốn nhìn xem tiếp theo ông sẽ hành động thế nào. Dù sao tôi cũng đã trải qua thế giới cấp S, còn có gì đáng sợ nữa chứ?”
“Vì vậy, ở thế giới thứ sáu, tôi tiến vào thế giới tận thế.”
“Tôi có thể xác định ông cũng không biết tôi biết bí mật nguyên chủ còn sống, bằng không ở thế giới thứ hai ông sẽ làm như thế—-ông thật sự muốn giết tôi.”
“Nhưng mà tiếc quá, chết không được.”
“Thế giới thứ bảy, động tác của ông càng nhiều hơn. Ông đem hệ thống xuyên thư đặt cùng với Lâu ca, ông muốn ra tay từ trên người Lâu ca, suy yếu tôi, giết chết tôi.”
Nói xong, Trì Tiểu Trì giơ tay đè lại ngực, thành khẩn cúi đầu lạy Chủ Thần một cái: “Cũng thật cám ơn ông.”
“Thế giới này còn sửa lại một điểm mà tôi ngộ nhận. Ban đầu tôi thật sự cho rằng Đông Phi Hồng, Blue, anh em nhà họ Cam đều là ông sắp xếp, muốn dùng thiện ý để làm tôi si mê, để tôi lưu luyến ở lại thế giới đó. Cảm ơn ông đã cho tôi biết những người kia đều là Lâu ca.”
“Ông phát hiện cứng rắn không được cho nên có thế giới thứ tám và thứ chín.”
“Thế giới chiến trường cổ đại, thế giới cuộc chiến sinh tồn. Ông muốn tôi trải qua cảm giác tự tay giết người, muốn tôi càng ngày càng rời xa thế giới cũ.”
“Thế giới thứ tám, tôi giết quân lính Nam Cương, thế giới thứ chín tôi tự tay giết Ngụy Thập Lục. Có lẽ ông vô cùng vui sướng, bởi vì như vậy ông có thể thuận tiện sắp xếp thế giới cuối cùng cho tôi.”
“Cuối cùng, thế giới thứ mười, ông cho tôi một thế giới song song vô cùng bằng phẳng.”
“Ở đây không có gì phát sinh, ông muốn để tôi ở đây chữa trị vết thương lòng, vì thế thậm chí cho Lâu ca một thân thể. Tôi có được Lâu ca chân chính, có được tương lai, có được tất cả…thật là tốt.”
Nói xong, trong mắt Trì Tiểu Trì rõ ràng lộ ra hoài niệm.
Chủ Thần nói một câu hai nghĩa: “Cậu thật sự nên ở lại thế giới kia thêm một thời gian.”
Bài học ở mười thế giới khiến Chủ Thần không thể không nhận ra mình căn bản không có cách nào khống chế kẻ quái dị như Trì Tiểu Trì.
Đã như vậy thì đuổi Trì Tiểu Trì về thế giới ban đầu của cậu ấy, để cậu làm người bị liệt, cả đời ngóng trông Lâu Ảnh quay về.
Dù sao có hiệp định bảo mật, 061 cả đời không thể quay về.
Chủ Thần không cho phép bất kỳ ai thoát khỏi khống chế của mình.
Ông sẽ nhớ kỹ khuôn mặt đắc ý vênh váo lúc này của Trì Tiểu Trì, sau đó sẽ luôn quay về thế giới của Trì Tiểu Trì để xem vẻ mặt của cậu ấy khi chờ mãi mà không thấy Lâu Ảnh quay về.
Nghĩ đến đây, tâm tình của Chủ Thần sung sướng hơn rất nhiều.
Chủ Thần nói: “Cậu nói nhiều như vậy, không muốn biết tại sao tôi làm như vậy ư?”
“Không muốn biết.”
Ngoài dự đoán của Chủ Thần, Trì Tiểu Trì từ chối tiếp tục suy đoán: “Tôi không hề có hứng thú với hành trình tâm thần của kẻ sát nhân.”
“Như vậy có lẽ cậu đã nói đủ rồi.” Chủ Thần cực lực che giấu nội tâm đang cười trên sự đau khổ của người khác, “Cậu lựa chọn thế giới nào? Quay về thế giới cũ à? Tôi rõ ràng là…”
Ai ngờ Trì Tiểu Trì cắt ngang lời Chủ Thần, “Xin lỗi, tôi không quay về.”
Chủ Thần còn tưởng mình nghe lầm: “Cậu nói cái gì?”
Trì Tiểu Trì nói: “Tôi nói là tôi không quay về.”
Chủ Thần cảm thấy buồn cười: “Vậy cậu muốn đến thế giới nào?”
Trì Tiểu Trì thoải mái dựa vào lưng ghế: “Tôi chẳng đi đâu cả.”
“Cậu…”
Không cho Chủ Thần bất kỳ cơ hội mở miệng nào, Trì Tiểu Trì nói thẳng: “Tôi muốn làm thịt ông.”
Chủ Thần: “…Cái gì?”
Khi tâm trạng của Chủ Thần đang tràn ngập bất an thì Trì Tiểu Trì hoàn thiện câu trả lời của mình.
“Tâm nguyện của tôi không phải đến bất kỳ thế giới nào, cũng không phải quay về thế giới cũ.” Trì Tiểu Trì giơ tay lên, “Tâm nguyện của tôi là muốn vị trí của ông. Tôi muốn trở thành Chủ Thần của nơi này.”
Chủ thần: “…”
Sau vài giây im bặt ngắn ngủi, Chủ Thần cất tiếng cười to.
Trì Tiểu Trì để mặc Chủ Thần cười, cậu ngồi yên trên ghế, ngón tay đeo một chiếc nhẫn bạc tung hứng bùa bình an, màu đỏ xẹt qua xẹt lại trong tay cậu.
Một trận khói bụi lướt qua, bộ não cực lớn trong phòng lập tức biến mất, thay vào đó là một đôi tay lạnh băng như rắn độc quấn lấy cổ của Trì Tiểu Trì.
Dữ liệu biến thành những móng vuốt dài nhỏ vươn ra từ trên ghế, dễ dàng cầm cố Trì Tiểu Trì trên đó.
Chủ Thần hóa thân thành người, một tay vịn ghế, một tay bóp cổ Trì Tiểu Trì, chẳng dùng sức mạnh, chỉ ép cậu hô hấp khó khăn, giữa vẻ mặt giả vờ tao nhã của Chủ Thần là thái độ tàn bạo ác độc khó có thể áp chế.
“Cậu có biết mình ngu xuẩn ở điểm nào không?” Chủ Thần nhìn ra sau một chút, phía sau hiện ra mười một cánh cửa ánh sáng, là mười thế giới mà cậu từng trải qua và một cánh cửa của thế giới gốc nơi Trì Tiểu Trì từng ở.
“…Cậu không nên đến khiêu khích trước mặt tôi. Thông minh một chút, lựa chọn một thế giới rồi tôi thả cậu đi.”
“Vậy ông có biết mình ngu xuẩn ở điểm nào không?” Trì Tiểu Trì nhướng mày, mỉm cười đáp lại nguyên văn, “Kỳ thật ông không thể giết tôi, cũng không thể tùy ý vứt tôi vào bất kỳ cánh cửa nào cả.”
Nụ cười gằn trên mặt Chủ Thần có chút cứng đờ.
“Nếu ông có thể giết tôi thì bây giờ đã có thể bẻ gãy cổ của tôi ngay lập tức.” Trì Tiểu Trì nói, “Cùng một đạo lý thôi, tôi có thể suy đoán mỗi một ký chủ khi lựa chọn thế giới cuối cùng mà mình muốn đến đều phải là cam tâm tình nguyện mới được.”
Nói đến đây, Trì Tiểu Trì lễ phép gật đầu: “Cảm ơn ông đã nói cho tôi biết hai tin tức rất quan trọng này.”