Cứ thế phần giao lưu văn nghệ diễn ra thành công dù không có trong kế hoạch. Sau đó những hoạt động khác diễn ra bình thường. Jenny cảm thấy hơi mệt do dư âm của việc ngất xỉu hồi sáng vẫn còn nên Jenny ra hành lang đi dạo. Jenny đang đi thì bị một vật cản đường. Jenny ngước mắt lên nhìn vật cản đường mình thì nhận ra đó là một người con trai trường khác, cô dám khẳng định vậy vì chưa bao giờ gặp người này trong trường. Nhìn lại khuôn mặt đó cô thấy quen quen. Mất 5s để lục lọi trong trí nhớ cô mới nhớ ra người con trai này - Thiên Bằng._Jenny - Trí nhớ của em cũng tốt nhỉ._Thiên Bằng thấy vui khi Jenny còn nhớ anh - Cũng có thể nói là vậy._Jenny cười đáp - Trí nhớ của em tốt vậy chắc hẳn em nhớ lời mình đã nói chứ?_Thiên Bằng - Tất nhiên. Giờ anh cho em muợn điện thoại của anh đi._Jenny Thiên Bằng đưa điện thoại của mình cho Jenny và cười thầm trong lòng vì chẳng mất công mà vẫn gặp lại Jenny. - Được rồi đó._Jenny trả lại điện thoại cho Thiên Bằng - Em thú vị lắm đó._Thiên Bằng ghé sái tai Jenny nói Bỗng dưng có một lực kéo ở phía sau kéo Jenny ngả ra sau. Jenny và Thiên Bằng đều ngạc nhiên trước lự kéo đột ngột đó. Phải mất 1 phút Jenny mới định thần lại được và ngước mắt lên nhìn người tạo ra lực kéo đó. Người tạo ra lực kéo đó không ai khác chính là Kelvin.Biết Kelvin là người tạo ra lực kéo đó Jenny còn ngạc nhiên hơn ban nãy. “Không biết Kelvin định làm gì nhỉ?” Một câu hỏi xuất hiện trong đầu Jenny. Thự ra lúc nãy ở trong hội trường Kelvin không thấy Jenny đâu, rồi lại còn có cảm giác bất an nên Kelvin mới chạy đi tìm. Tìm, tìm, tìm một hồi lâu mới thấy Jenny. Khi tìm thấy Jenny Kelvin cảm thấy rất vui, nhưng niềm vui đó chưa được bao lâu thì biến mất khi Kelvin thấy Jenny đang đứng nói chuyện với Thiên Bằng. - Oh, chào cậu Kelvin._Thiên Bằng nói bằng giọng mỉa mai - Em đi theo tôi._Kelvin nói với Jenny Kelvin không quan tâm câu nói của Thiên Bằng mà kéo Jenny đi. Đi được vài bước Jenny cảm thấy có cái gì đó đang níu tay mình lại. Jenny chợt khựng lại khi thấy Thiên Bằng đang nắm tay mình. Kelvin lúc này cũng dừng bước và ngoảnh lại. - Bỏ cô ấy ra._Kelvin - Cô ấy là người của mày à?_Thiên Bằng - Cứ cho là vậy._Kelvin - Vậy thì tao càng hứng thú đấy._Thiên Bằng - Bỏ cái suy nghĩ đấy đi._Kelvin - (cười nửa miệng) Không bao giờ. Thôi gặp lại em sau nha Jenny._Thiên Bằng nói rồi bỏ đi luôn - Quán bar Sam không sớm thì muộn cũng là của tao thôi._Thiên Bằng nói vọng lại2 tuần trước tại quán bar Sam(tối hôm đi chơi ở khu trung tâm thương mại) - Có chuyện gì?_Kelvin - Quán bar Sam trước kia là của bang Phong Thần. Mà bây giờ bang Phong Thần là của tao nên cái tên Phong Thần đó chính thức bị gạch bỏ. Tao không cần biết trước kia tụi mày có trao đổi gì, chỉ cần đã từng là của bang Phong Thần tao sẽ lấy tất cả._Thiên Bằng - Đúng, quán bar Sam đã từng là của bang Phong Thần. Nhưng một khi đã do bang Nhật Nguyệt(bang của Kelvin) quản lý thì mày quên chuyện lấy lại quán bar đi._Kelvin Và rồi 1 cuộc chiến diễn ra ngay trong quán bar Sam. Kết quả là bang Thiên Long(bang của Thiên Bằng) thua thảm hại. - Tao nhất định sẽ lấy được._Thiên Bằng nói rồi ra lệch cho bọn đàn em đi về.Trở về hiện tại Thiên Bằng đi khuất nhưng Kelvin và Jenny đứng đó. Kelvin không nói gì chỉ dùng ánh mắt quan tâm, lo lắng nhìn Jenny. Kelvin không muốn Jenny bị kéo vào chuyện giữa anh và Thiên Băng. Anh không muốn cô bị liên luỵ, càng không muốn cô gặp nguy hiểm. Anh không dám chắc mình có thể bảo vệ được cô hay không. Thật sự anh rất lo cho cô. Nhưng Jenny cảm thấy sợ vì hiểu lầm ánh mắt của Kelvin. Không gian im lặng cứ thế bai trùm lấy 2 con người, cho đến khi Jenny sợ hãi, không chịu nổi mới lên tiếng: - Anh Kelvin - Từ nay trở đi em đừng bao giờ qua lại với Thiên Bằng nữa._Kelvin - Tại sao?_Jenny - Tôi nói sao thì em nghe vậy đi._Kelvin - Sao em phải nghe anh chứ?_Đây là lần đầu tiên Jenny cãi lại Kelvin, cô chẳng hiểu tại sao nữa - Đừng hỏi nhiều, tôi chỉ muốn tốt cho em thôi._Kelvin quát. Anh dồn sự tức giận của mình xuống cổ tay Jenny khiến cổ tay Jenny đỏ ửng in vết ngón tay của Kelvin - A...Đau. Bỏ em ra._Jenny - Về thôi._Kelvin Thế là Kelvin và Jenny về nhà trước mọi người.
(Bang Nhật Nguyệt, Nhật là mặt trời tượng trưng cho ban ngảy, Nguyệt là trăng tượng trưng cho ban đêm. Sở dĩ có cái như vậy là vì bang hoạt động cả ngày lẫn đêm không như các bang khác chỉ hoạt động vào ban đêm. Nhưng chỉ có người trong bang mới biết điều này, trong mắt người khác không hề hay biết bang hoạt động vào ban ngày. Vì thế bang mạnh hơn so với các bang khác. Trưởng bang: Kelvin. Phó bang: Henry, Ken và Mary)