Trong một căn phòng vip của quán cafe có nội thất sang trọng, trang trí nhã nhặn nhưng lại hoàn mĩ vô cùng, nói chung là căn phòng này chỉ dành cho giới thượng lưu. Dưới ánh đèn hình
ảnh một anh chàng có khuôn mặt lạnh hơn băng và một người đàn
ông chừng 50 tuổi đang ngồi đối diện nhau. Anh chàng đó không ai
khác chính là Kelvin, và người đàn ông kia là ba của Jun.
- Cháu hẹn gặp bác có việc gì?_ Ba Jun
- Cái chết của ba Jenny và Jenny bị bắn đều liên quan đến bác đúng không?_Kelvin nghiêm túc hỏi
- Hahahah.....Quả là không uổng danh tiếng cậu chủ Kelvin của tập đoàn Trần Thiên._Ba Jun cười lớn rồi đáp. Ông biết sẽ không qua mắt được Kelvin nên cũng chuẩn bị tinh thần sẵn rồi. Và ông
cũng biết Kelvin luôn công bằng cả bên tình lẫn bên lý, dù công
lý phân minh thế nào Kelvin vẫn luôn nghĩ đến cái tình và
thường giải quyết trong thần lặng.
- Vậy bác chịu trách nhiệm đi. Trả lại công ty xây dựng Nguyễn Hùng(công ty của ba Jenny)._Kelvin
- Có nhất thiết phải như vậy không?_Ba Jun
- Như vậy đã quá tốt rồi. Hay bác muốn cháu nói ra tất cả
chuyện bác làm để công an người ta vào cuộc._Kelvin khẽ nhếch
môi rồi nói.
- Bĩnh tĩnh nào. Bác sẽ làm theo lời
cháu là được chứ gì._Ba Jun không còn cách nào từ chối đành
phải đồng ý. Dù gì gây dựng lại công ty nhỏ đó cũng chẳng
mất bao nhiêu tiền đối với ông.
....
Còn
ở một quá kem, Emily và Henry lại tranh thủ hẹn hò vì mấy
ngày nay cứ phải chạy ngược chạy xuôi lo chuyện nọ chuyện kia,
đã thế lại ít được gặp nhau nữa chứ. Với một đôi đang yêu nhau thắm thiết như thế thì làm sao chịu nổi? Vậy nên Henry và
Emily cùng nhau tắt điện thoại đi hẹn hò một cách lén
lút.hihi. Chả bù cho Kelvin và Jenny, Jenny cũng khá rảnh nhưng
Kelvin lại bận tối mắt tối mũi, nên hai người không có thời
gian riên đi chơi cùng nhau như Henry và Emily. Henry dẫn Emily ra
công viên chơi được một lúc Emily kêu khát nên Henry đi mua nước
cho, còn Emily ngồi đợi một mình dước gốc cây. 5 phút rồi lại
10 phút, Emily vẫn chưa thấy Henry về, tự dưng Emily thấy lo lo,
rồi không ngồi yên, Emily đứng dậy đi tìm Henry. Loanh quanh một
lúc Emily cũng thấy Henry, nhưng....đứng cùng Henry còn một cô
gái chân dài, váy ngắn, mắt xanh, mỏ đỏ. "Hừm....bảo đi mua
nước mà đứng tán gái ở đây hả? Còn cái con kia nữa nhìn bộ
dạng này chắc suốt ngày đi ve vản trai đẹp đây. Được rồi, để
bà cho mày biết thế này là ve vản bồ của bà....hừm"-Emily
nghĩ thầm.
- Ba, mình đi thôi._Emily chạy đến khoác
tay Henry và nói một câu rất chi là..., khiến Henry và cô gái vô danh đó đứng người. "Bà sẽ cho mày quê một cục luôn con
à.hahhaha..."-Emily cười thầm trong lòng khi thấy vẻ mặt của
Henry và cô gái vô danh đó.
- Anh...cô ta là ai vậy._Cô gái đó tiến sát Henry, rồi nắm cánh tay còn lại của Henry nũng nịu.
- Ba ơi, dì chân dài này là ai vậy?_Emily ngước đôi mắt long lanh
lên nhìn Henry hỏi như một đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ, Emily gọi cô gái đó là dì chỉ một mục đích là chê cô ta già thôi chứ
thực ra cô ta cùng lắm là hơn Emily một tuổi. Hồn nhiên, ngây thơ bây giờ chỉ còn dư lại một chút ít chứ không như Emily ngày
xưa nữa, từ lúc yêu Henry và bị cưỡng hôn vô số lần đã làm
giảm độ ngây thơ của Emily đi rất nhiều.hehe
- Đó là con gái của anh hả?_Cô gái đó
- Phải, con là con của ba đó, dưới con còn 4 đứa em nữa. Ba con
nhìn vậy thôi chứ ông ấy 50 tuổi rồi, chẳng qua là đi phẫu
thuật thẩm mĩ nên mới trẻ thế thôi. Mà dì là bạn của ba con
hả? Nếu thế chắc mặt dì không chát lên tạ son tấn phấn thì
cũng không trẻ thế này đâu nhỉ?_Emily chém gió như đúng thật
là như vậy, Henry đứng bên cạnh mà chết nãy giờ vì có cơn bão đi qua.
- Cô..."Chát..." Hừm..._Cô gái đó tức không nói gì được đành cho Henry một cái bạt tai rồi bỏ đi luôn.
Sau khi cô gái đó đi Emily cười lớn đắc thắng. Henry bối rối nhìn
Emily cười, rồi cố gắng nặn ra một nụ cười theo kiểu máy móc.
- Còn cười được nữa hả?_Emily nghiêm mặt quay sang hét thẳng vào mặt Henry. (Tình hình này là...sắp có động đất rùi...)
- ...._Henry im re sau câu nói của Emily. (Sợ rùi..hehe)
- Hahaha...nhìn mặt kìa..thấy ghét quá đi, nhưng mà yêu quá à.
Thôi, lần này tha cho đấy, lần sau mà đi với con nào là không
xong với em đâu._Emily cười
- Thế mà làm anh tưởng...sắp được gặp tổ tiên rồi đó vợ._Henry xoa xoa đầu Emily
- Hứ, ai thèm làm vợ anh._Emily phồng mặt lên nói
- Biết ai nhỉ? Mà nãy em nói em là con của anh, dưới em còn 4
đứa em nữa, thế cộng lại là 5 đứa đúng không?_Henry
- Có thế mà cũng hỏi._Emily
- Sau này em đẻ cho anh 5 đứa nha, thôi 6 đứa đi, không 7 đứa, 8 đứa...._Henry
- Thôi đi, em có phải lợn đâu mà đẻ nhiều vậy._Emily cắt ngang
câu nói của Henry. 7, 8 đứa gì chứ, một đứa Emily còn không
muốn, đơn giản là Emily sợ đau.hìhì
- Nhưng mà chưa chắc em đã làm vợ anh đâu.hihi lêu lêu...._Emily lè lưỡi rồi chạy đi luôn
Henry khẽ cười nhẹ cho sự trẻ con của Emily. Rồi chẳng đợi gì nữa
mà phim Tom and Jerry trực tiếp được diễn ra trong công viên(à,
Henry và Emily rượt đuổi nhau ý mà).