Đúng Lúc

Chương 22: Chương 22: Tên Trì Triệt đáng chết




Editor + Beta: Basic Needs

“Chuẩn bị đi ngủ sao?”

Tuy rằng Thẩm Ngư thích giọng nói của anh nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy giọng anh thật gợi cảm ở bên kia đầu dây.

Dường như có dòng điện nhỏ chạy từ điện thoại vào người cô.

“Em chuẩn bị.”

Thật ra tuy mới tách ra không lâu nhưng khi nghe được giọng của anh thì Thẩm Ngư mới phát giác ra mình có chút nhớ nhung anh.

“Thật xin lỗi, tại vì anh nhớ em” Sau khi hai người trò chuyện vài câu thì Trì Triệt lại không đầu không đuôi mà nói.

Thẩm Ngư trở mình, vùi mặt vào chăn mềm, cô lẩm bẩm: “…Em cũng có một chút.”

Trì Triệt khẽ nhếch khóe miệng ở bên kia đầu điện thoại.

………………….

Đường Xuyên sau khi chia tay Trì Triệt thì lại đến quán bar cùng với mấy người bạn uống thêm vài ly. Lúc anh về tới nhà thì mọi người trong nhà đều đã đi ngủ.

Anh đi đến phòng bếp, lấy một chai nước từ trong tủ lạnh, vừa uống nước vừa nói chuyện với một cô nàng xinh đẹp mà anh vừa mới xin được số rồi từ từ đi lên lầu.

Trước khi đi ngủ, Đường Xuyên đi dạo một vòng trong newsfeed thì thấy Thẩm Ngư chia sẻ một bài hát, anh click vào nghe thử trong chốc lát, lúc chuẩn bị thoát ra thì lại thấy một cái like từ Trì Triệt.

Anh nhướng mày, không nghĩ đến người này vậy mà có thể like bài của người khác.

Học hỏi từ người ta, anh cũng thả một like rồi tùy ý mà vuốt xuống bài viết khác.

Nghĩ đến phản ứng của Trì Triệt hồi sáng, Đường Xuyên chậc lưỡi một cái. Cũng không biết có liên quan đến avatar mà anh nhìn thấy ở trên máy bay lần trước không nữa.

Avatar nhìn thấy ở trên máy bay…

Đường Xuyên nhíu mày, anh hoảng hốt nhớ rằng hình như mình đã từng thấy qua trên dòng thời gian của một người bạn nào đó. Anh trở mình ngồi dậy, lại một lần nữa tìm kiếm trong danh sách bạn tốt của mình cho tới khi nhìn tới tài khoản của Thẩm Ngư thì nổi lên nghi ngờ.

Ruột gan trong lòng Đường Xuyên cồn cào giống muốn chia sẻ một bí mật động trời mà mình mới phát hiện nhưng lại không biết đi kể với ai, anh muốn đi chứng thật nhưng lại sợ rút dây động rừng.

Trong giây lát, anh cảm thấy bộ dáng mình giống như những lúc Thẩm Ngư và Khúc Dạng buôn chuyện về việc yêu mấy nam sinh đẹp trai hồi trước. Lúc đó anh chỉ cảm thấy hai đứa này thật giống bà tám.

Nhưng mà có đôi khi sự nhiều chuyện của đàn ông còn cao hơn phụ nữ.

Anh đấu tranh cả buổi trong việc có nên đi hỏi trực tiếp Trì Triệt hay không thì bỗng nhiên như nhớ tới điều gì, anh gọi cho Khúc Dạng.

Khúc Dạng vừa kết thúc một bữa tiệc ở bên ngoài, cô ngà ngà say mà trêu chọc một chàng trai trẻ vừa mới quen, ngay vừa lúc chuẩn bị sờ mó được người ta thì điện thoại lại reo lên.

“Có việc thì nói nhanh còn không thì cúp máy.” Lời vừa ra khỏi miệng đã chọc cho tên “cún con” bên cạnh cười rộ lên.

Đường Xuyên nghe rành mạch, anh nhíu mày: “A tiểu Dạng nhi, con dám nói chuyện với chú như vậy thì ngày mai chú sẽ đi tìm anh trai.”

Tuy Khúc Dạng khịt mũi coi thường với loại hành vi này nhưng lại rất sợ ba mình nên nghiến răng nghiến lợi mắng anh: “Đàn ông đàn ang gì 30 rồi mà còn đi mách lẻo, thật đáng xấu hổ!”

“Lập tức lăn về nhà nếu không thì chú sẽ gọi cho anh trai trong tối nay.” Đường Xuyên không chút nào chú ý tới vấn đề thể diện trước mặt cháu gái: “Hỏi em chuyện này, tiểu Ngư nhi đi làm ở nhà xuất bản nào vậy?”

“Shit! Vì sao em lại phải nói cho kẻ không hề quan tâm tới tiểu Ngư nhi như anh? Bye bye không hẹn gặp lại.”

Khúc Dạng nói nhanh rồi cúp điện thoại ai ngờ người kia lại không buông tha cho cô.

Đường Xuyên mềm giọng: “Nhanh lên cái con bé này, anh có việc.”

“Không bao giờ! Không có việc gì thì cúp!”

Chú chó nhỏ thấy cô có vẻ bận rộn nên muốn rời đi nhưng lại bị Khúc Dạng giữ lại, âm thanh nói chuyện của hai người đều lọt hết vào lỗ tai Đường Xuyên. Anh nắm được thông tin quan trọng nên đã đoán được vị trí của Khúc Dạng, anh hừ một tiếng: “Chờ anh ở cửa, 10 phút nữa anh tới.”

“Anh con m* nó đừng…”

Cũng không đợi Khúc Dạng nói xong thì anh đã cúp máy.

Đường Xuyên vừa tức giận vừa buồn cười.

Bực vì Khúc Dạng vẫn còn không làm cho anh hết lo, bực vì cái tên chết bầm Trì Triệt kia lại đánh chủ ý lên tiểu Ngư nhi, cũng không biết chuyện của hai người đã tiến triển tới mức độ nào rồi.

Nghĩ kỹ thì anh lại buồn cười mình có mắt như mù, đã vậy còn giới thiệu hai người với nhau nữa chứ, thật đúng là ngu ngốc.

Nhà xuất bản Vạn Đại, Đường Xuyên nhớ kỹ từ này trong lòng.

Bởi vậy mới tự mình nhận vụ vừa không mang lợi vừa không có tính khiêu chiến của Ngô Tề, bởi vậy nên buổi tối hôm đó lại có cảm giác kỳ quái giữa hai người bọn.

“M* nó.” Đường Xuyên mắng một tiếng, nào phải kỳ quá, hiện tại nghĩ đến rõ ràng chính là không khí của mấy kẻ yêu nhau.

[TC: Cậu là con rùa rụt đầu]

[Trì Triệt:?]

__________

Tra tác giả: Anh là một con rùa rụt đầu.

Trì Triệt:?? Chỉnh nhanh lên.

Hôm nay tra tác giả kết thúc Interview! Rất vui vẻ! Tuy rằng không biết kết quả!

——–

Lời của editor: Nhà mình mới chuyển xong nên trong quá trình các bạn truy cập vào trang nếu như có lỗi hoặc làm bạn khó chịu thì cứ nói cho mình biết để mình có thể tùy thời mà sửa đổi cho giao diện trở nên thân thiện nhất có thể nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.