Đừng Rời Xa Vì Em Lỡ Yêu Anh Mất Rồi

Chương 28: Chương 28: 7 năm sau ..bất ngờ bé nhỏ




- Này đứng lại !- Vũ Phong hét

Thân hình bé nhỏ mang bầu đứng lại theo lệnh của Vũ Phong. Từng khoảnh khắc Vũ Phong bước tới gần hơn..

- Vũ Phong..anh đang làm gì thế mau tới giúp đi !- Chi Linh la

Lập tức thân hình bé nhỏ nhanh nhẹn bỏ chạy đi ,Vũ Phong khẽ quay nhìn nhưng chẳng thấy được thân hình bé nhỏ đó rất giống người anh đang tìm. Quay người vào trong giúp mọi người làm việc.

---------------- 7năm sau -------

Trong văn phòng làm việc , một cô nàng xinh đẹp tuyệt mĩ , khẽ vươn cổ vài cái đứng lên khoác chiếc áo vest nữ màu đen lên . Cầm lấy túi xách bước đi nhanh xuống .. tất cả nhân viên gặp đều cúi đầu .. Cô nàng lái chiếc xe màu đen mui trần đi nhanh trên đường mỉm cười nhìn đồng hồ ... Và cứ thế chạy tới sân bay .. Chiếc máy từ từ hạ xuống , tất cả 4 người tụ họp lại Minh Khánh - Chi Linh , Nhật Ân - Trâm Thảo , tự trong phòng kính bước ra nhiều người và cuối cùng là một cô nàng xinh đẹp trông chiếc váy phồng màu trắng nắm tay một tiểu bảo bối nhỏ , mắc đồ khá ư là cold , chhiếc áo sơmi trắng cùng quần jean đen rất đẹp .

- Tiểu bảo bối !- Chi Linh vẫy tay

- Má nuôi !- tiểu bảo bối lập tức chạy lại

- Ôi..2 mami nhớ con quá chừng luôn ..dạo này công ty nhiều việc nên không thăm con được nghe con về là mami bỏ hết công việc để tới đó !- Chi Linh nói

- Haha..2 mami quả thật rất đáng yêu !- Tiểu bảo bối mi nhẹ vào má 2 người

Sát khí từ 2 ông xã của 2 cô nàng bừng lên , tiểu bảo bối chẳng sợ mà càng khoái chí chọc nữa .

- Này ..đây là của 2 ba nuôi..tiểu bào bối con đừng có lợi dụng !- Minh Khánh ôm Chi Linh bỏ tiểu bảo bối xuống

- Đúng đó..tiểu bảo bối..!- Nhật Ân cũng ôm lấy vợ mình lại

- Xí..con còn có mẹ Lam Phương mà ..không thèm ..mami ơi !- tiểu bảo bối chạy tới ôm lấy mami của mình

- Con lại chọc 2 ba nuôi rồi đúng không ? Thằng nhóc này ..!- Lam Phương mỉm cười

- Lam Phương .. rất mừng khi cậu quay về đây ! - Trâm Thảo ôm lấy cô nàng

- Tớ vui khi gặp lại mọi người đấy !- Lam Phương nói mỉm cười

- Không nhờ đám cười của Trâm Thảo và anh Nhật Ân thì không biết chừng nào cậu mới lộ diên !- Chi Linh nói

- hihi..chỉ là một bất ngờ bé nhỏ thôi mà !- Lam Phương nói

- Hay quá hén ..!- Chi Linh nói

- Hihi ..cũng may hôm đó có cậu mà ngay lúc tớ phẫu thuật tớ tưởng mình không còn hy vọng nữa đó cũng may là có tiểu bảo bối cứu tớ !- Lam Phương xoa đầu tiểu bảo bối

- Tất nhiên ..con là thiên sứ bảo vệ mami mà !- Tiểu bảo bối mỉm cười

Và cả nhóm đi tới nhà hàng ... --- 7 năm trước- ngày phẫu thuật ---

Trong cơn miên man , bác sĩ đã vội vàng kích thích sốc điện Lam Phương lên . Nhưng chẳng có tác dụng , trong cơn mơ Lam Phương thấy rất thoải mái ..muốn đi thật xa nơi không có Vũ Phong và cùng với tất cả mọi người vui vẻ bên nhau ..nhưng cô nghe có tiếng khóc vang lên ... Nhìn vào thì một thân thể nhỏ bé hiện ra

- Sao ..con lại khóc ? Con là con của ai ?- Lam Phương hỏi

- Mami ..mami ơi ..con muốn được nhìn thấy thế giới bên ngoài .mami mau tỉnh lại đi !- cậu bé khóc toáng lên

Và lúc đó nhịp tim đi bỗng trở lại ..

- Làm ơn cứu lấy con tôi..nhưng đừng cho ai biết ..!- Và Lam Phương dặn dò mọi người giữ bí mật

-------- Hiện Tại ----

Và nhờ như thế mà cô đã sinh được một tiểu bảo bối khôi ngô đẹp trai vô cùng .

- Con muốn ăn gì hả ..Thiên Ân ?- Lam Phương dịu dàng

- Dạ...ăn món Việt Nam nhé lâu rồi con không được ăn món quê hương..!- Nhật Ân nói

- Ừm ..Vậy ta đi nhé !- Lam Phương mỉm cười cùng Nhật Ân đi nhà hàng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.