Đừng Rời Xa Vì Em Lỡ Yêu Anh Mất Rồi

Chương 2: Chương 2: Hôn Ước




--- Tại Lâm Hắc gia ---

Một chiếc xe hơi trịnh trọng chạy vào sân . Một người đàn ông uy dũng bước xuống xe cùng một cô gái xinh xắn đáng yêu .

- Rất vui được rất gặp anh .. Dung Bạch tổng ! - 1 người đàn ông khác khí thái uy dũng kông kém nói

- Tôi cũng rất vui khi gặp anh ... Lâm Hắc tổng ! - Dung Bạch Nam (ba cô) nói

- Ô..con gái anh à..xinh xắn lắm ! - Lâm Hắc Trương ( ba cậu ) nói

- Con chào bác ! - Lam Phương lể phép

Cả 2 người đàn ông đi vào trong nhà , còn Lam Phương thì đi chung quanh quan sát khu vườn .. nơi này thật đẹp .. hoa hồng rất thơm .. Lam Phương nhẹ ngồi xích đu nhìn ngắm .. khung cảnh nảy rất giống một bức tranh vậy ..gió nhẹ thổi mái tóc cô lên làm lộ rõ nước da trắng nõn của cô . Phía xa có một chàng trai đang nhìn cô mỉm cười tà mị , khí thái lạnh nhạt bước tới ngắm cảnh cô nàng công chúa ngủ say đi . Qủa thật ba của cậu cũng có mắt thẫm mỹ lựa vợ cho con trai ít ra cũng vậy chứ . Vuốt nhẹ mái tóc cúi xuống hôn nhẹ lên má cô , cậu mỉm cười . Rồi bước đi .

20p sau ---

- Tiểu thư .. ông chủ cho gọi cô ! - 1 cô bé 14t giúp việc nói

- ừm .. !- Lam Phương mỉm cười bước đi

Vào căn phòng của ông , cô cúi xuống ngồi khép nép , để nghe giảng.

- Con gái anh rất xinh mà còn rất ủy mị nữa .. rất xứng làm dâu nhà tôi ! - Lâm Hắc Trương nói

- Haha..anh quá khen .. nó còn khờ lắm anh à ! - Dung Bạch Nam nói

- Ba.. bác nói gì vậy .. dâu .. dâu gì ạ ? - Lam Phương nói

- Lam Phương .. con và Vũ Phong từ nhỏ đã có hôn ước với nhau .. nên từ nay 2 con sẽ ở căn biệt thự ở ngoại ô .. mọi chi phí chúng ta sẽ lo .. khi tốt nghiệp xong 2 con sẽ đám cưới ! - Dung Bạch Nam nói cho con gái mình nghe

- What ?? Không .. ba ơi .. không được ! - Lam Phương nói

Cạch .. cánh cửa mở ra .. một thanh niên tuấn tú đẹp trai vô cùng bước vào lễ phép cúi chào .

- Đây là Vũ Phong..con trai ta ! - Lâm Hắc Trương nói

Lam Phương nhìn .. sao số cô khổ thế này .. nhìn là cô đã biết tên này không đoàng hoàng gì rồi chắc là tên đào hoa đây mà .. Lam Phương phụng phịu giận dỗi làm cho cả 2 ông tổng phải xuống nước.

- Thôi được rồi nếu sau khi tốt nghiệp mà 2 đứa không có tình cảm thì xem như hôn ức sẽ hủy bỏ được chứ ? - Lâm Hắc Trương nói

- A.. Cám ơn bác ạ ! - Lam Phương vui mừng

Nhìn vào cậu là cô bực bội sao phải sống chung với tên này chứ thật là giống như ngủ chung với sói vậy . Khi nghe hết bài giảng về đạo làm vợ chồng cả 2 uể oải mệt mỏi cả người . Nhận lấy chìa khóa cùng nhau đi tới ngôi nhà mới mà 2 người sẽ cùng nhau đi trên con đường mới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.