Dũng Sĩ Cầy Thảo Nguyên

Chương 4: Chương 4: Bàn chải đánh răng dễ




Một cầy một rồng trở lại hang động, bắt đầu tổng vệ sinh.

Long tiên sinh phụ trách mang thi thể của rắn lớn đi, sau đó lại mang nước về để lau nhà. Chỉ có vào thời điểm này, hắn mới phát hiện ra ma pháp hệ “nước” tốt hơn ma pháp hệ “hỏa” rất nhiều.

A Tình phụ trách lau sạch vết máu dính vào bảo thạch.

A Tình lau được mấy viên, trong nháy mắt cảm thấy vô cùng chột dạ. Cậu phát hiện, hình như đống bảo thạch này đều là do cậu làm bẩn.

Khi đó ở trong động tối không có gì để làm, cậu liền đem mỗi một viên bảo thạch đều cầm lên ngửi một lần, ngửi xong lại tiện thể liếm hai cái.

Long tiên sinh phát hiện A Tình làm việc rất gắng sức, gật gật đầu, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy.cloudyhiromi.wordpress.com

Bất tri bất giác, thời gian buổi chiều bắt đầu đến, lúc mặt trời đã chạm đỉnh, Long tiên sinh có thói quen vào lúc này sẽ làm một giấc ngủ trưa. Hắn thở hắt một cái thật mạnh, thiếu chút nữa thổi bay luôn A Tình.

“Lau xong mấy cái còn lại rồi thì xếp thành một đống đi.”

Long tiên sinh thông báo một câu xong, tự mình đi ngủ.

Khò khò khò ~ khò khò khò ~ không lâu sau, tiếng ngáy của Long tiên sinh vang lên.

Nghe thấy tiếng ngáy này, rốt cuộc A Tình cũng đỡ khẩn trương hơn.

Dù là ai bị một thứ to gấp mấy chục lần so với mình nhìn chằm chằm, thì cũng đều sẽ căng thẳng.

Long tiên sinh rất lười, sau khi có tiểu nô lệ A Tình, không hề làm gì, chỉ nằm ở một chỗ sạch sẽ mà ngủ.

Ban ngày ngủ, buổi tối cũng ngủ.

A Tình vừa gặm bảo thạch vừa thắc mắc, chẳng lẽ Long tiên sinh không ăn cơm à?

Đồ ăn của Long tiên sinh là cái gì nhỉ?

Mấy ngày sau, rốt cuộc thì A Tình cũng lau sạch sẽ hết toàn bộ bảo thạch. Cậu nhìn đống núi bảo thạch do mình tự tay đắp lên, trong lòng đắc ý.cloudyhiromi.wordpress.com

Còn một viên cuối cùng… A Tình móc ra một viên bảo thạch từ túi nhỏ đeo bên hông, nhìn chằm chằm nó say đắm.

Đây là viên bảo thạch tốt nhất trong số các viên ở đây, hương thơm tuyệt vời, cũng là món ăn ngon nhất.

A Tình định đem nó đặt ở trên đỉnh núi bảo thạch bảo thạch, chỉ có vị trí kia mới xứng đáng với địa vị chí cao vô thượng của viên bảo thạch này.

Đến lúc bò lên được chỗ cao, ngay dưới chân A Tình có một viên bảo thạch tròn vo, quá trơn.

Cậu không có cách nào đứng vững, trong chớp mắt sẽ ngã xuống.

Long tiên sinh đang nằm bên cạnh núi bảo thạch, ngửa mặt lên trời ngủ say như chết.

A Tình theo bản năng nhảy về hướng Long tiên sinh đang nằm.

Bụp, nhảy ngay lên bụng Long tiên sinh.

Long tiên sinh nhìn tưởng rất cứng cáp, không ngờ cái bụng lại mềm mại và co dãn ngoài ý muốn. A Tình nương theo cái bụng chập chờn mấy lần, cái bụng mới bình thường trở lại.

“Yaaaa ~ “

Long tiên sinh bị âm thanh này đánh thức, miễn cưỡng mở một mắt.

Tiểu tử nằm nhoài trên bụng hắn, từng biểu cảm trên gương mặt nho nhỏ thật sinh động, có sợ hãi nhưng phần lớn là vui vẻ.

Long tiên sinh không giống các con rồng khác luôn chú ý tôn ti thứ tự, hắn không ngại tiểu tử nằm nhoài trên bụng hắn mà nô đùa.

Hắn liếc mắt một cái, sau đó lại nhắm mắt tiếp tục ngủ.

Liều cái mạng già mới nhịn xuống được ý định vươn mình và quẫy đuôi.

Có lẽ mình có thể xem nó là một con rồng nhỏ để nuôi. Long tiên sinh nghiêm túc nghĩ.

Chờ cái bụng bình thường trở lại, A Tình không dám làm một cử động nhỏ nào, dùng ánh mắt long lanh quan sát xem Long tiên sinh có tỉnh lại hay không, cùng với suy nghĩ nếu như đánh thức Long tiên sinh thì nên xin lỗi thế nào.

Nửa đêm, Long tiên sinh trở mình, đổi thành nằm úp sấp mà ngủ. Cũng đem A Tình đang nằm trên bụng hắn ngủ chạy nước miếng chuyển qua cổ của hắn. Nhắm mắt lại, hô hấp nhẹ nhàng.

Ngày thứ hai, Long tiên sinh tỉnh giấc trước tiên. Lúc A Tình thức dậy, thấy Long tiên sinh đang ngồi đối diện một chiếc gương nhe răng trợn mắt.cloudyhiromi.wordpress.com

“Ngài bị làm sao thế?”

A Tình vừa nói chuyện vừa chạy đến trước gương, thưởng thức hình ảnh uy vũ hùng tráng của mình và Long tiên sinh.

“Có thứ gì đó kẹt ở trong kẽ răng của ta…” Long tiên sinh há to mồm, một loạt răng nanh dọa người, không có chút kiêng kỵ biểu diễn cho A Tình xem.

A Tình sợ tới mức hoa mắt chóng mặt. Mỗi một chiếc răng của Long tiên sinh đều to hơn so với A Tình…

“Kẹt… Kẹt chỗ nào vậy?”A Tình run rẩy nói chuyện.

Dường như Long tiên sinh không phát hiện A Tình đang bị hoảng sợ, nói rằng: “Kẹt ở giữa hai cái răng tận cùng bên trong.”

A Tình nhón chân lên cũng không nhìn thấy hai cái răng tận cùng bên trong là ở đâu.

“Tiểu tử, mi giúp ta lấy nó ra được không?” Long tiên sinh vô cùng đáng thương, “Bị kẹt thứ gì đó trog răng là chuyện khó chịu nhất trên đời.”

“Vậy… Vậy… Vậy nếu tôi không cẩn thận rơi vào trong bụng của ngài thì làm sao bây giờ?”

A Tình không cho rằng cậu có thể cắn chết Long tiên sinh như cắn chết rắn lớn được đâu.

Hơn nữa cậu cũng không muốn cắn chết Long tiên sinh.

“Vậy ta đi uống mấy trăm thùng nước để tẩy rửa, sau đó ta sẽ ói mi ra.” Long tiên sinh nói.

“Được.” A Tình yên tâm.

Hai tay cậu nắm chặt lại, tự tiếp sức cho chính mình.

“Ngài tuyệt đối không nên động đậy, nếu như ngài động đậy, tôi sẽ bị chóng mặt đấy.” Trước khi tiến vào miệng Long tiên sinh, A Tình dặn dò.cloudyhiromi.wordpress.com

Long tiên sinh không dám trả lời, hắn sợ vừa nói chuyện A Tình sẽ bị ngã.

A Tình từ trong ánh mắt của Long tiên sinh thấy được câu trả lời khẳng định, cẩn thận từng li từng tí một bò vào, sau đó đi giữa những hàng răng nanh cao hơn mình nửa cái đầu.

Quên hỏi Long tiên thứ gì đó kẹt bên nào rồi… A Tình xoắn xuýt một giây, sau đó đi về phía bên phải, bởi vì cậu đi từ khóe miệng bên phải của Long tiên sinh vào,cho nên đi tiếp vào phía tận cùng bên phải gần hơn.

Trong miệng Long tiên sinh rất nóng, so với trong bụng rắn lớn thì còn nóng hơn gấp trăm lần, chỉ chốc lát A Tình đã đổ mồ hôi đầm đìa.

Cậu đi sâu vào trong, chợt phát hiện hàm răng của Long tiên sinh không phải toàn là nhọn hoắt, mấy cái răng ở tận cùng bên trong là bằng phẳng. Quả nhiên là chỗ đó có thứ gì đó mắc kẹt.

Đi vào vừa nhìn, là một thanh kiếm sắt, kẹt ở giữ hai cái răng của Long tiên sinh.

A Tình hơi dùng sức rút thanh kiếm sắt ra. Cậu vội vội vàng vàng chạy ra bên ngoài, giơ kiếm sắt lên, nói: “Nhìn nè, tôi rút ra rồi!”

“Thật là lợi hại.” Long tiên sinh thoải mái, không tiếc lời khen ngợi người khác.

A Tình bị khen cảm thấy xấu hổ, vội vàng dùng móng vuốt xoa mặt của mình. Như vậy thì mặt cậu nóng lên không phải là do xấu hổ, mà là bị xoa nóng.

Long tiên sinh lại buồn ngủ, ngáp liên tiếp không ngừng. Lúc này hắn nghe thấy được tiểu tử ngọt ngào hỏi.

“Long tiên sinh, bảo thạch lau xong rồi, sau này tôi có thể phụ trách đánh răng cho ngài hay không?”

Long tiên sinh nghiêng đầu một cái, giọng nói vẫn hùng hậu trầm thấp như trước:

“Có thể, giao cho mi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.