Lăng Khiên nhìn ngồi tại trong góc nữ nhân, nữ nhân quan trong hơn cả sinh mạng của hắn, nàng bây giờ lại ngồi cách hắn một khoảng cách rất xa, như muốn rời bỏ hắn một dạng.
Nàng như vậy bị kinh sợ không lên bổ nhào vào ngực hắn kể ra ủy khuất sao?
Lăng Khiên đưa tay ra kéo nàng vào lòng mình, ôm thật chặt sau đó hướng nàng môi đỏ dùng sức hôn lên.
Hắn yêu nàng rất yêu nàng, cho nên khi vừa nhìn thấy nàng tại nam nhân khác trong ngực,trong lòng hắn lửa giận chính là bốc lên dữ dội.
Hắn cũng biết rõ, đó cũng không phải xuất phát từ nàng nguyện ý, nhưng y nguyên không chịu được mà tức giận.
Nàng chỉ có thể là hắn người!
Nụ hôn của Lăng Khiên mãnh liệt, điên cuồng mà bá đạo, làm cho Hiểu Đồng có chút không tiếp nhận được.
Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng có hôn như vậy liều lĩnh, lại còn tính xâm lược mạnh như vậy căn bản chính là không thèm để ý tới ngồi phía trước A Hổ cùng Trần Lâm hai người.
Hiểu Đồng ngại ngùng muốn đẩy hắn ra nhưng hắn khí lực lại cứ như vậy lớn, nàng sức lực trước mặt hắn căn bản là không đáng nhắc tới,tất cả chống cự đều là vô dụng trái lại kích thích hắn hôn ngày càng mãnh liệt.
Sau một lát như vậy Hiểu Đồng cảm giác như mình không còn thở được nữa như vậy,thế là lập tức quyết định dùng hết sức còn lại hút lấy hắn môi chính là một cắn đi lên.
Lăng Khiên trên môi truyền đến đau nhức làm hắn thanh tỉnh lại một chút, nhưng cũng chưa có từng buông ra người trong ngực,chính là cùng nàng cái trán trạm nhau, đôi con ngươi tinh hồng sáng quắc nhìn nàng chằm chằm,bàn tay siết chặt nàng eo nhỏ,thấp giọng tại bên tai nàng nói:“ Về sau lại không được cho nam nhân khác được đụng ngươi,có biết hay không“.
Hiểu Đồng nghe vậy lại tức giận, nàng đây là cố ý muốn cùng nam nhân khác đụng chạm sao, lỗi lại là của nàng.
Nàng tính tình nổi lên, tính cho hắn lấy một đá muốn đem hắn đá đến trong góc xe cho bõ tức.
Nhưng đáng tiếc Lăng Khiên chính là thân thủ nhanh nhẹn nàng vừa mới giơ lên đến chân đá bị hắn nhẹ tiếp được, hai tay chính lấy chế trụ nàng chân.
Hai người lúc này thân thể dán chặt lấy nhau,ôm thành một đoàn tại xe phía sau chỗ ngồi, tư thế này muốn bao nhiêu mập mờ liền có bấy nhiêu.
“ Ngươi tính khí càng ngày có thể càng lớn,bây giờ còn đá còn cắn ta rồi“.
Lăng Khiên thanh âm trầm thấp tại nàng bên tai phát ra,mang theo khí tức nguy hiểm.
“ Thả ta ra” Hiểu Đồng cũng không chút nào yếu thế hơn hắn,quật cường giương mắt nhìn chằm chằm nói. Gương mặt thì đã nhăn lại thành một đoàn, hàng này khí lực thật lớn, nàng sức lực căn bản chính là không có một chút tác dụng, quan trọng hơn hai người bọn hắn lúc này tư thế mười phần không ổn, nơi này còn có người ngoài a.
“ Không thả” Lăng Khiên chẳng những không thả,hơn nữa còn tăng thêm lực đạo ôm nàng thật chặt, hai người thân thể dính sát lấy nhau có thể nghe được cả đối phương tiếng tim đập,cảm nhận đối phương trên thân nhiệt độ.
Hiểu Đồng thân thể nhỏ bé mềm mại dễ chịu tỏa ra hương thơm làm người say mê, Lăng Khiên ngửi được thân thể liền có phản ứng mãnh liệt, hắn giờ phút này hận không thể làm nàng.
Hiểu Đồng cùng hắn như vậy tiếp xúc gần rất nhanh liền phát hiện được thân thể của hắn biến hóa.
Nàng cũng không phải lần đầu cùng hắn trải qua như vậy hoàn cảnh nhưng y nguyên vẫn xấu hổ quẫn bách vạn phần.
“ Ngươi đứng lên a” Hiểu Đồng xấu hổ mặt mũi đỏ ửng, yêu kiều một tiếng đẩy hắn ra.
Nàng vốn cho là hắn sẽ không đứng dậy, nhưng mới vừa đẩy nhẹ hắn liền thật dậy.Nàng đầu tiên sững sờ nhưng rất nhanh liền ngồi dậy dùng hắn kéo ra một khoảng cách.
Lăng Khiên cũng không có cùng nàng ngồi đi qua, hắn sợ một khi lại gần nàng liền không còn kiềm chế được chính mình mà muốn nàng.
Một lúc sau hắn mới cất giọng khàn khàn nói: “ Ngươi hôm nay gặp người kia, chính là ta cùng cha khác mẹ đệ đệ, hắn gọi Lăng Thiên,về sau tránh xa hắn một chút tận lực không lại gần. Mấy ngày nữa ta dẫn ngươi về nhà một chút, quen một chút mọi người trong nhà,tránh cho về sau gặp cũng không biết,bị bọn hắn cho ăn thiệt thòi“.
Lăng Khiên ý định ban đầu cũng không có muốn nhanh như vậy liền cho nàng gặp hắn người trong nhà,miễn cho có người đối với nàng có ý đồ xấu nhưng xem ra hắn có chút ngây thơ, hắn muốn tránh xa bọn họ,nhưng bọn họ lại vẫn như cũ có thể tìm được đến nàng trên người.
Đã không tránh được vậy liền để Hiểu Đồng biết bọn hắn,chí ít nàng cũng biết được nên cẩn thận là người nào cũng không đến mức bị bẫy cũng không biết do ai.
Hiểu Đồng nghe hắn nói có chút ngây ngẩn ngạc nhiên, nàng hôm nay gặp người kia lại là hắn đệ đệ, nói cách khác Lăng Thiên biết rõ nàng thân phận mới cố ý đến làm khó dễ.
Nhưng hắn mục đích chính là gì? Chẳng nhẽ là vì để Lăng Khiên tức giận, là vì để hắn khó sử.
“ Các ngươi như vậy có thù?” Hiểu Đồng cân nhắc thoáng chốc chính là dùng một từ rất trực tiếp hỏi.
Không nghĩ tới Lăng Khiên chính là rứt khoát đáp” Đúng “.
Bọn hắn đương nhiên có thù chẳng qua hôm nay lại nhiều hơn một việc,cũng là rất quan trọng một việc.