Hiểu Đồng tắm rửa xong đi xuống trong bếp đã bay ra đồ ăn hương khí,mùi vị đó mê người làm cho đang đói meo Hiểu Đồng không nhịn được thèm nhỏ dãi.
Chẳng lẽ hắn đây là nấu cơm cho nàng ăn hay sao.
Nghi ngờ của nàng không duy trì được quá lâu chỉ nửa giờ sau, Lăng Khiên đã đem đồ ăn bưng ra đến bàn ăn.
“ Chỉ kịp làm mấy món này, ăn tạm đi”
Trên người hắn còn mặc một bộ màu xanh da trời tạp dề, tay áo kéo, người bình thường ăn mặc như vậy,sẽ làm cho người ta có cảm giác lôi thôi. Nhưng hắn cho người cảm giác như vậy ưu nhã, lại phổ thông tạp dề cũng không che đi trên người hắn cái kia quý khí.
Có lẽ vì nấu cơm nguyên nhân cả người hắn nhiều hơn một tia khói lửa khí tức, không giống bình thường như thế băng lãnh,lạnh nhạt,nhiều hơn một tia ấm áp làm Hiểu Đồng rất thoải mái.
Lăng Khiên làm tất cả ba món ăn một món canh: Tôm bóc vỏ sào, cải sào, thịt kho cùng với canh nấm.
Hiểu Đồng ngồi tại trước bàn ăn,nhìn nghi ngút khói đồ ăn nước miếng đều nhanh ứa ra.
Nàng cả ngày cũng chưa ăn đồ đây đói có thể sắp ngất đi được,nàng bây giờ có cảm nghĩ ăn hết cả con heo đều được.
Hiểu Đồng ngước mắt nhìn về phía Lăng Khiên cười to nói: “ Mặc kệ có ăn ngon hay không,ta hôm nay thế nhưng sẽ ăn hết toàn bộ“.
Lăng khiên nhìn nàng thanh tú khuôn mặt đẹp trên hiện ra đến vui sướng, trong lòng có một loại cảm giác thỏa mãn.
Hắn trước kia đi học nước ngoài nhiều năm đều tự mình nấu nướng, bây giờ cảm thấy học đúng là một chuyện đúng đắn.
Hắn nhìn nàng trên mặt thỏa mãn cùng vui sướng nhịn không được,tay vuốt vuốt nàng đỉnh đầu nói khẽ: “ Ăn no là được rồi, lãng phí không quan trọng, lần sau muốn ăn bảo ta“.
(Lần sau muốn ăn bảo ta)
Hiểu Đồng tay cầm đũa có chút cứng đờ, trong lòng có một loại cảm giác nói không nên lời lan tràn khắp nơi.
Nàng bị hắn như thế vuốt vuốt tóc lại như có cảm giác như bị điện giật.
Nàng đây là đói đến choáng váng sao?
Hiểu Đồng cười cười lấy đũa gắp một khối thịt kho bỏ vào miệng.
Sau đó nàng liền kinh ngạc rồi.
Ngon non vị, đậm đà đặc sắc mùi mới mẻ mà mỹ vị. Hắn thế mà nấu ăn ngon như vậy.
“ Ăn thật ngon “ Hiểu Đồng từ đáy lòng tán thưởng, lạp tức như hổ đói đem mấy món khác dũng nếm đến mấy lần, kết quả mỗi món đều đổi mới nàng nhận thức mùi vị.
Nàng một bên uống cào ngon súp nấm,một bên ánh mắt quái dị mà đánh giá lấy đang giải khai tạp dề còn suất khí Lăng Khiên.
Thế gian thật có người hoàn hảo như vậy,gia thế tốt, dáng dấp đẹp trai,khí chất tốt,chỉ số thông minh cao mà lại quan trọng còn có thể làm thức ăn ngon như vậy.
Hơn nữa hắn cái này người hoàn hảo còn nhất định muốn nàng cùng hắn đính hôn đây.
Cái này không khoa học chút nào.
Một bữa ăn, hai người ăn đều rất hài lòng.
Sau khi ăn xong Hiểu Đồng chủ động tiến vào phòng bếp rửa chén Lăng Khiên ngồi tại phòng khách pha trà nhấm nháp.
Lăng Khiên nhìn xem trong phòng bếp cái kia bận rộn mảnh mai thân ảnh, đột nhiên cảm thấy, cả đời này qua như vậy cũng rất tốt.
Hắn bỗng nhiên có chút tham luyến hai người ở chung thời gian, nhưng lại cũng không tham luyến.
Dù sao hắn và Hiểu Đồng cũng đã là vợ chồng, nàng thoát không được hắn,thời gian sau này còn phi thường dài.
Hắn còn có nhiều công vụ phải giả quyết.
Cho nên làm Hiểu Đồng từ trong phòng bếp rửa chén xong đi ra phòng khách đã không có một ai.
Nước trà còn đang bốc hơi nóng,trên chén còn lưu lại hắn độ ấm Hiểu Đồng nhìn thoáng qua thở dài thầm nghĩ hắn có lẽ trở về phòng đi.
Nàng cũng phải trở về ngủ a, mai còn phải làm việc cực nhọc nữa đây.
Lăng Khiên ngồi trên ghế làm việc đánh một cuộc điện thoại, đầu dây bên kia rất nhanh bắt máy,hắn không chần chờ mở miệng nói.
“ Làm bộ phận nhân sự thông báo từ ngày mai Mễ Hiểu Đồng trở thành ta trợ lý đặc biệt”
“ Vâng,thưa Lăng thiếu” Đầu dây bên kia đáp lại.