Nhìn thấy bà nội đối với Hiểu Đồng tốt như vậy, thái độ còn tốt hơn khi đối với mình Lăng Khiên nhíu mày thầm nghĩ hai người bọn họ mới là người một nhà.
Lăng Khiên ngồi tại mình chỗ,bị người coi làm không khí hắn cũng không có cái gì biểu hiện chẳng qua là nhìn nhìn về phía Hiểu Đồng ánh mắt có chút nhu hòa đi, chỉ cần nàng có thể làm hắn bà nội vui vẻ hơn là được.
Diệp Lăng Vân sau khi hỏi han Hiểu Đồng sau mới nhớ tới chọn món ăn, mải nói chuyện quên cả gọi món.
“ Đến đến đến, gọi món đi,đồ ăn ở đây ăn rất được tiểu Khiên hồi bé rất thích món ăn ở đây đâu”
“ Hiểu Đồng nha con cần phải ăn nhiều một chút, đừng để mình bị gầy con gái thời nay toàn cô gầy như que củi không à không đẹp mắt phải mập mạp một chút mới xinh đẹp biết không”
“ Dạ” Hiểu Đồng thấy nhắc đến ăn hai mắt tỏa sáng lấp lánh, còn về bà nội nói xinh đẹp nàng cũng không để ý lắm với nàng ăn mới là vương đạo.
Ba người gọi đầy một bàn thức ăn ngon toàn những món nổi tiếng Hiểu Đồng nhìn thấy đã nước miếng chảy ròng ròng,hai mắt đăm đăm nhìn Diệp Lăng Vân nhìn thấy vậy vui vẻ nở nụ cười. Nữ hài nha phải ăn nhiều một chút mới khỏe mạnh mới có sức sinh hài tử cho nàng bồng chứ.
Nếu Hiểu Đồng biết những gì Diệp Lăng Vân nghĩ không biết có đập đầu vào tường chết không, cảm tình vị này nãi nãi cho nàng ăn no như vậy mục đích là để cho nàng mau sớm sinh cái hài tử.
“ Nào đến đến ăn đi, Hiểu Đồng ăn món này, cá rất tốt cho nữ hài nha” Diệp Lăng Vân tươi cười nói.
“ Cả món vịt này nữa ăn thật ngon, tiểu Khiên còn rất thích ăn đây”
Cả bữa ăn Diệp Lăng Vân cùng với Hiểu Đồng nói chuyện vui vẻ, còn Lăng Khiên thì lại cho ra rìa,không mấy ai để ý đến, đến cả bà nội của mình ngày thường cực kỳ chăm sóc anh hôm nay cũng không mấy nói chuyện với anh.
Bữa cơm cứ như vậy trôi qua Lăng Khiên chở Hiểu Đồng trở về nhà.
“ Bà nội thật dễ gần nha” Hiểu Đồng vui vẻ nói,có lẽ là nàng hôm nay được ăn no.
“ Ngươi thấy vậy” Lăng Khiên không nhìn nàng nói.
“ Chính là vậy nha có được không, nàng hôm nay rất tốt,không có gì không vui hay là do ta quá dễ thương hả” Hiểu Đồng chớp mắt to nhìn Lăng Khiên nói.
“ Ngươi nghĩ nhiều, chỉ cần ta chọn người nàng đều sẽ tốt như vậy” Lăng Khiên tránh đi ánh mắt cô nói, anh không dám nhìn vào ánh mắt đó, nó làm anh trầm mê không kiểm soát được mình.
“ Rõ ràng là ta rất lợi hại được bà nội yêu thích mà “ Hiểu Đồng quệt miệng nói.
...
Buổi sáng ngày hôm sau đi làm trưởng phòng Gọi nàng đến văn phòng.
“ Trưởng phòng,xin hỏi ngài tìm ta chuyện gì”
Hiểu Đồng nhẹ nhàng đi đến trước bàn làm việc,cung kính hướng nàng cúi đầu nói.
Lâm Thi Thi buông xuống trong tay văn kiện, ngẩng đầu chỉ vào ghế đối diện nói
“ Ngồi đi”
“ Cảm ơn trưởng phòng”
Hiểu Đồng lễ phép trả lời,ngồi cuống ghế.
Lâm Thi Thi đi đến tủ bên cạnh bê ra một chồng thật dày tài liệu để nên mặt bàn trước mặt Hiểu Đồng nói.
“ Đây là tài liệu mà tổng tài cần trong chuyến công tác hai ngày tới, cô hãy hoàn thiện trước lúc đó,hiểu chứ”
Hiểu Đồng có chút trợn mắt, cả núi tài liệu như vậy mà chỉ có hai ngày làm sao mà nàng có thể làm xong được chứ.
“ Trưởng phòng tôi vừa là người mới chưa có kinh nghiệm nhiều,từng này có phải hay không có chút nhiều quá không “ Hiểu Đồng có chút không tin hỏi.
“ Có vấn đề gì sao” Lâm Thi Thi có chút hơi không kiên nhẫn hỏi.
“ Không, không có vấn đề, nếu không có vấn đề gì thì tôi xin phép đi làm việc vậy” Hiểu Đồng có chút đau đầu nói.
Thấy Hiểu Đồng bưng chồng tài liệu đi ra khỏi phòng Lâm Thi Thi miệng có chút giương lên, loại nữ nhân như vậy nàng gặp qua nhiều, ỷ vào có chút sắc đẹp là không trụ được mấy ngày đâu.
Cả ngày Hiểu Đồng bận bịu, thập phần bận rộn.
Cơ hồ cả ngày đều ở chỉnh lý tài liệu đâu.
Tan tầm, Hàn Yên thò đầu qua ngó nàng hỏi
“ Tan tầm rồi đi dùng sao”
“ Không được đêm nay tăng ca”
Hiểu Đồng mặt mày ủ rũ nói.
Hàn Yên nhìn nàng trước mặt như núi tài liệu cười nói.
“Đáng thương hài tử, hôm qua mới tới đâu,hôm nay đã làm nhiều như vậy việc”
Hiểu Đồng càng khổ khổ khuôn mặt.
“ Thôi cố gắng nên ta tin ngươi làm được” Thấy Hiểu Đồng sầu khuôn mặt Hàn Yên động viên nàng” Thôi tạm biệt ta về trước đây” nói rồi cười vui vẻ chạy về phía cửa thang máy.
Hiểu Đồng:“.......”