Hiểu Đồng lau lau mình nước mắt,đảo mắt nhìn lại thấy Lưu Tố Tố kia đầu trụi lủi, con mắt lại đỏ lên,không nhịn được rơi nước mắt.
“ Ngươi...ngươi tóc đây, ngươi thế nào như vậy nhiều năm cũng không cùng ta liên lạc, cùng ta nói, ngươi có hay không coi ta thành ngươi bạn bè“.
Theo nàng biết chỉ có trị bệnh bằng hóa chất mới như vậy dụng tóc, cũng không có loại nào chữa bệnh tóc đều rụng như vậy cả.
Lưu Tố Tố cũng sờ nên mình trụi lủi đầu, không có chút để ý nói:“ Cái này cũng không có gì a, chỉ là tạm thời,ta cái này bệnh khỏi, còn không mọc lại đây, ngươi cũng không cần lo“.
Lưu Tố Tố vì nàng lau sạch nước mắt mới để ý đến Hiểu Đồng mái tóc ngắn mới,hiếu kỳ hỏi:“ Ngươi cũng chỉ biết nói ta, ngươi tóc đây, sao lại cắt rồi! Dài như vậy mái tóc đẹp đẽ,ngươi cũng bỏ được cắt đi, ta không biết, ngươi chính là trả ta mái tóc dài đẹp cho ta đây“.
“ Ai nha,không đúng, đây cũng không phải trọng điểm“.Lưu Tố Tố vỗ mình đầu.
“ Ngươi bây giờ nói cho ta biết, ngươi là thế nào cùng ta ca như vậy kết hôn? Ta trước kia cũng chưa từng thấy qua hắn cùng nữ hài nào cùng nhau ở qua đây,ngươi thế nào có thể cùng hắn cùng một chỗ lại còn kết hôn, hắn thế nào bây giờ mới nói cho ta biết đây! Thực tức giận mà“.
Hiểu Đồng vừa mới chỉ lo lắng Lưu Tố Tố sức khỏe cũng không nghĩ gì, bất chợt bị hỏi như vậy chính là ngượng ngùng cúi đầu.
“Ừm...chúng ta...kết hôn“.
“ Chuyện kia là khi nào? Các ngươi như thế giấu kĩ, ta cái này cũng không biết, mẹ ta cũng không biết,hai ngươi thật tốt a!”
Lưu Tố Tố một mặt tức giận trừng lấy Hiểu Đồng, nhưng rất nhanh lại không nhịn được cười ha hả lên.
“ Ngươi nha,Hiểu Đồng còn nhớ lúc trước đi học ta chính là muốn cho ngươi giới thiệu ta ca đây, ngươi thế mà còn thẹn thùng không đồng ý,bây giờ có thể như thế nào, còn không phải cùng hắn kết hôn đây, ta thấy đây nhất định là số trời,các ngươi nhất định là một cặp, tránh cũng không thoát a“.
“ ha ha ha, ta lúc đó còn nói cái gì tới, phù xa không chảy ruộng ngoài,ngươi còn thật thành ta chị dâu, ta đây thật cao hứng! Cuối cùng cũng có người đem ta ca thu! Ngươi có thể không biết, hắn từng đó năm không gần nữ sắc, mọi người đều coi hắn thành thích nam nhân người đây, đến ta cũng là như vậy coi là, nhưng bây giờ có ngươi, cái này cũng coi như nhẹ bớt một mối no a....“.
Nàng cũng không có nói được lâu chính là bị một thanh âm lạnh lùng cắt ngang.
“ Lưu Tố Tố, ngươi tóc có thể bị trụi sạch còn như vậy nói linh tinh,có phải hay không răng đều rơi sạch mới học được im lặng đây“.
Nghe xong cái này thanh âm, Lưu Tố Tố tiếng cười nhạo chính là im bặt, thay vào đó là biểu lộ đáng yêu nhìn hắn thanh âm lấy lòng:“ Ca ca, ngươi tất nhiên là tốt nhất rồi, là ai như vậy không phúc hậu nói ngươi khó nghe như vậy ta biết được nhất định chính cho hắn một bài học, dám nói ta sùng bái nhất ca ca như vậy“.
Lăng Khiên cho nàng một trừng, cũng lại không để ý tới, hướng Hiểu Đồng giới thiệu bên cạnh theo một người.
“ Đồng Đồng, đây chính là ta tiểu di, cũng là Tố Tố mụ mụ“.
Hiểu Đồng thấy nàng vội vàng đứng lên chính hành lễ:“ Tiểu di,ngài tốt, ta là Mễ Hiểu Đồng“.
Lưu Vân chính là cũng vừa mới biết Lăng Khiên kết hôn tin tức, nàng đã có thời gian rất lâu tại nước ngoài chăm sóc đang bệnh Lưu Tố Tố, cũng chưa có trở về nước,trong lúc đó cùng Lăng Khiên liên hệ lại càng thiếu, chỉ thi thoảng gặp hắn qua thăm Tố Tố, cũng bởi vì nàng tỷ tỷ Lưu Tinh, cũng là mẫu thân Lăng Khiên,qua đời duyên cớ, nàng bài xích Lăng gia, cũng không có qua lại nhiều, cũng không nghe được tin Lăng Khiên kết hôn.
Từ khi nàng tỷ tỷ qua đời Lưu Vân chính là cố hết sức chăm sóc nàng đứa chau trai này,cố gắng thay mình tỷ tỷ làm thay phần công việc một người mẹ, một mực coi hắn thành mình nhi tử đối đãi, mắt thấy hắn lớn như vậy một số tuổi, cũng không cùng một nữ hài nào qua lại, cấp bách như kiến bò trên trảo, khắp nơi tìm nữ hài cho hắn giới thiệu nhưng cũng không thành.
Nàng cũng nhiều lần nghe từ Lưu Tố Tố nơi đó nhắc đến Hiểu Đồng, hai người là bạn thân lâu năm, thấy nữ nhi của mình nhiều năm bệnh mà ủ rũ,lại vì gặp được Hiểu Đồng mà vui cười, đối với nàng hảo cảm tăng nhiều, lại càng ưa thích.
“ Đứa bé ngoan, đến để tiểu di nhìn ngươi, ta hôm nay coi như thấy được ngươi a,Tố Tố mỗi ngày có thể đều nhắc đến ngươi đây, nói là hai ngươi cái gì bạn tốt suốt đời, đến tận giờ mới thấy tận mắt! Không nghĩ tới chúng ta lần đầu gặp đã trở thành người một nhà, ta tỷ tỷ trên trời biết được mình có như vậy một đứa ngoan con dâu trên trời cũng có thể nhắm mắt đi“.
Nàng nói xong chính là không nhịn được rơi lệ.
Không đợi Hiểu Đồng an ủi, Lưu Tố Tố chính là bất mãn nói:“ Ta nói chứ mụ mụ, ngươi cái gì khóc đây, ta đây mới vất vả dỗ nàng nín được, ngươi nhìn nàng hai con mắt còn sưng như trái đào đây!Ngươi lại khóc chỗ này có thể bị lụt, ta chỗ nào nằm được“.
Lưu Vân bị chính mình nữ nhi trọc cười, nữ nhi như vậy vui vẻ nàng là thật mừng, kéo tay Hiểu Đồng hỏi han đủ thứ, tâm tình cũng tốt rất nhiều.
Hiểu Đồng có thế mới biết tại sao Lưu Tố Tố như vậy hoạt bát vui vẻ, tất cả cũng là di truyền từ người mẹ của nàng.
Hiểu Đồng cùng nàng trò chuyện chốc lát chính là chuẩn bị rời đi,để cho Lưu Tố Tố nghỉ ngơi,hứa mai sẽ lại vào thăm nàng.
Cùng Lăng Khiên đi ra bệnh viện, hai cái kia tóc vàng mắt xanh nam tử đã đợi sắn,lái xe dẫn họ tới một cái khách sạn đã chuẩn bị sẵn nghỉ lại.
Vừa đến khách sạn Hiểu Đồng mới có chút tức giận hỏi Lăng Khiên:“ Nàng như vậy bệnh nặng,ngươi thế nào không nói cho ta biết”
Lăng Khiên bất đắc dĩ cùng nàng giải thích:“ Ta lúc đó cũng đâu có biết các ngươi quen biết, vả lại nàng cũng không muốn nhiều người quen biết,ta cũng là nàng ý tứ theo làm việc“.
Hiểu Đồng suy nghĩ cũng thấy đúng, nàng cũng mới biết được hắn em gái là nàng bạn tốt, hắn lấy đâu biết được, những cứ nghĩ đến Lưu Tố Tố bệnh nặng như vậy chính là khuôn mặt lại ỉu xìu xuống.
Lăng Khiên biết nàng lo lắng, ôm lấy nàng, an ủi:“ Ngươi không cần quá lo,nàng sẽ không sao, ta sẽ làm tất cả để cứu được nàng“.