Dược Sư 0 Cấp

Chương 8: Q.1 - Chương 8: Tâm Tư Tương Thông




Người chơi đều khắc sâu một chân lý, trước mặt hệ thống cường đại, cao thủ khắp thiên hạ cũng chỉ là đồ bỏ. Nhất là nửa năm nay sau khi hệ thống được nâng cấp, càng ngày càng nhiều NPC khiêu chiến với người chơi. Chuyện này khiến cho những người chỉ lo chú tâm đánh quái luyện cấp ý thức được rằng… những NPC hệ thống này không còn dễ dãi bị người chơi tùy tùy tiện tiện lừa dối như trước nữa. Tuy độ khó của trò chơi tăng cao, nhưng rất nhiều người vẫn xoa xoa hai tay chuẩn bị khiêu chiến toàn bộ hệ thống game biến thái này.

Không cần bọn người Diệp Ly Ly mở miệng, người của Thiên Lý Sơn Trang đã gửi lời mời tổ đội đến, cũng chủ động giao dịch tư liệu cho họ, dù sao người bị bắt đi lúc này chính là trang chủ. Bang chúng bên đây một chút cũng không lo lắng, Diệp Ly Ly mỉm cười có chút hả hê.

Gương mặt của lão quản gia Thiên Lý Sơn Trang âm trầm, những thành viên chủ chốt khác cũng ngồi trong Minh Nguyệt Lâu không lên tiếng. Diệp Ly Ly ngồi bên cạnh chống cằm, nghiêm túc tự hỏi có nên nói ra chuyện làm nhiệm vụ cho mấy người trước mắt này hay không. {Giám định thuật} của cô đủ cao, nên có thể nhìn rõ tên của những người này. Lãnh Vân, Lãnh Vũ, Lãnh Phong cùng... Lão Quản Gia. Nhìn đoạn đối thoại trong kênh tổ đội, chỉ có một người nói và ba người im lặng như băng, cô cảm thán những người này đặt tên thật là chuẩn xác. Về phần cái tên chiến sĩ tóc đỏ từng có duyên gặp mặt một lần kia, cấp độ cao hơn 50, cô nhìn hắn cả buổi vẫn không thu hoạch được gì.

Phát hiện Diệp Ly Ly đang điều tra mình, chiến sĩ tóc đỏ cười cười:

[Tổ đội] Viêm Hỏa: Lại nói, thằng nhóc ngươi ở giang hồ cũng có mấy lần hôn lễ rồi nhỉ? Thế nhưng cũng chưa có lần nào hoàn thành, thật không biết ngươi là ngôi sao chổi nào giáng trần nữa... Hay là, đây là số mệnh của nhân yêu?

Không Phải Dược Sư gạt không ít người, nhưng lừa đến tay Minh Nguyệt Thiên Lý thì mọi chuyện đều bị bóc mẻ, cho nên người trong Thiên Lý Sơn Trang đều rõ lai lịch của cô như lòng bàn tay.

Diệp Ly Ly câm lặng. Mà Tài Lang cũng không có ý giải thích giúp cô, chỉ đi tới đi lui trong Minh Nguyệt Lâu ngắm nhìn những thần khí do Minh Nguyệt Thiên Lý tùy ý đặt bốn phía. Hắn âm thầm cảm thán của cải của Minh Nguyệt Thiên Lý quả nhiên không đơn giản như bên ngoài hay đồn đại. Chỉ cần nhìn những thần khí đặt đại như vật trang trí ở đây cũng khiến cho một đại phú thương như hắn phải choáng váng rồi. Bảng xếp hạng xem ra phải sửa lại.

Tài Lang đang trầm tư tính toán xem tháng này phải bán ra bao nhiêu mới có thể hoàn lại vốn cho cái hôn lễ này thì nhận được tin tức trên kênh bang hội.

[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Chuyện gì xảy ra vậy?

Trúc Hải Thính Tùng trong lúc mọi người rối loạn mới thong dong online.

Tài Lang tóm tắt chuyện lại một lần, tuy nhiên Liễu Nhứ Phi Phi một bên mặt mày hớn hở thêm mắm dậm muối đem chuyện tình đơn giản nói thành tiểu thuyết ngôn tình đầy YY (1). Trúc Hải Thính Tùng hiểu chuyện rất nhanh.

(1) YY: Tự sướng.

[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Nếu chúng ta có nhiệm vụ thì mới có thể phát hiện thêm dấu vết để lại sao?

[Bang hội] Liễu Nhứ Phi Phi: Muội cảm thấy có lẽ Minh Nguyệt Thiên Lý cũng nhận được một nhiệm vụ nào đó, nếu không với thực lực của hắn, không thể nào thúc thủ chịu trói một chút phản kháng cũng không có được.

Diệp Ly Ly không khỏi liếc nhiều lần về phía Liễu Nhứ Phi Phi thường ngày vẫn vây xung quanh Tài Lang. Lại thấy cô ấy đánh ra một chuỗi lời nói:

[Bang hội] Liễu Nhứ Phi Phi: Lang Lang, huynh nói có đúng hay không? Đúng hay không? Muội phải phân tích thật lâu mới đạt được kết quả này đấy! Huynh ngẫm lại xem, Minh Nguyệt Thiên Lý nhất định là...

Tài Lang nhắm mắt lại, đếm thầm từ một đến mười, kênh bang hội vẫn không ngừng xuất hiện chuỗi lời nói thật dài. Hắn ai thán trong lòng, cô bé kia quả nhiên cùng một lứa với Lão Quản Gia, om sòm, dài dòng.

Diệp Ly Ly che trán.

[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Lúc nhận nhiệm vụ ở thung lũng Trúc Châu Hoa, Bùi tiên sinh đã nói nhiệm vụ phải hợp tác cùng một tổ đội khác, Nếu đối tượng theo đuổi cùng hợp tác là Minh Nguyệt Thiên Lý thì hắn đương nhiên cũng sẽ nhận được nhiệm vụ.

Hắn ta ngụ ý đây là vấn đề vốn dĩ không cần phải suy nghĩ.

Một chuỗi tự sướng của Liễu Nhứ Phi Phi lập tức nghẹn lại trong bụng.

Diệp Ly Ly thầm khen: Cao nhân! Lỗ tai cuối cùng cũng được thanh tịnh.

[Bang hội] Tài Lang: Như vậy, manh mối của chúng ta bên này hẳn là bên Thiên Lý Sơn Trang kia cũng có, chắc là sẽ có tọa độ của đạo tặc Như Phong cùng Minh Nguyệt Thiên Lý.

Liếc qua cái người định hỏi tọa độ là cái gì, Tài Lang thuận tay ném cho cô một câu:

[Bang hội] Tài Lang: Nhìn thông cáo 3110 trên diễn đàn, chiến dịch xoá nạn mù chữ cho tân thủ mới vào giang hồ, quyển căn bản… nhớ trả tiền.

Cái bài đó đương nhiên là do hắn biên soạn.

"..." Diệp Ly Ly nuốt ngược một bụng nghi vấn muốn hỏi.

Khe núi Lạc Nhật là một nơi rất tuyệt trong Thế Giới Giang Hồ, nhất là lúc mặt trời lặn. Bầu trời thiếu đi vẻ đục ngầu so với hiện thực, tia sáng cuối cùng phía chân trời từ từ biến mất, những áng mây xám lúc mờ lúc tỏ, lâu lâu lại có một đàn hạc bay ngang qua. Khung cảnh hoang dại nhưng tuyệt mỹ đó có thể khiến cho những mệt mỏi trong lòng người dần tan thành mây khói.

Trên sườn núi Lạc Nhật có một ngôi đình được treo bằng dây tơ thiết mỏng, người bình thường rất khó để trèo lên đấy.

Bên trong lúc này có hai người ngồi.

Gió núi hiu hiu, chiếc áo choàng màu vàng trong ánh chiều tà ở sườn núi Lạc Nhật càng thêm nổi bật.

Minh Nguyệt Thiên Lý ngồi trong đình không nói lời nào, chỉ lẳng lặng ngắm mặt trời lặn.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Đến uống rượu!

Bóng người màu vàng quay đầu lại, nhảy xuống lan can.

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Có gì không thể?

Tuy bị bắt cóc nhưng Minh Nguyệt Thiên Lý lại thong dong như không có gì xảy ra. Thế nhưng động tác uống rượu của hắn cũng không ôn hòa như mọi lần, chỉ bắt chước theo người mặc áo choàng vàng bưng từng ly rượu lớn chuốc vào họng, sắc mặt vẫn không hề thay đổi.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Tốt! Tốt! Lần trước ta chỉ là muốn lấy thanh đao của nữ nhân kia về xem xem trên đời này thật có đao kiếm hữu tình hay không. Không ngờ lỡ tay chém nàng ta một nhát. Ta nói, trên đời này chỉ có rượu là bằng hữu tốt cả đời, những thứ còn lại đều là hư vô! Đến, lại uống!

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Vậy sao?

Minh Nguyệt Thiên Lý ngửa đầu uống cạn ly rượu đầy của mình.

Lúc này kênh phụ cận có người cười nói. Hai người nhìn về phía bên ngoài tòa đình thì lại thấy Diệp Ly Ly đang đứng đó.

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Nói như vậy thì Tuyết Nguyệt Lưu Ly cũng thật đáng thương… Phu quân đại nhân, ta tới cứu huynh đây.

Minh Nguyệt Thiên Lý cười nhẹ.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Ngươi dựa vào cái gì mà muốn cứu người?

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Bây giờ còn chưa có cứu.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: A?

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Bây giờ ta cũng muốn uống rượu.

Người mặc áo choàng vàng sững sờ một chút.

[Hệ thống] Đạo tặc Như Phong: Vậy thì lên đây đi.

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Ách… ta lên bằng cách nào?

"..."

Minh Nguyệt Thiên Lý nhảy xuống đưa cô lên. Điều này lại khiến cho Diệp Ly Ly khẳng định thêm một lần nữa, nếu như tên này muốn đi… đạo tặc Như Phong nhất định không ngăn được.

Ánh mắt cách một lớp áo choàng của đạo tặc Như Phong cũng có chút suy nghĩ sâu xa.

Cũng không để ý khắp núi đầy rẫy bang chúng của Thiên Lý Sơn Trang đang lùng sục tìm người, ba người bình thản ngồi trong đình uống rượu. Minh Nguyệt Thiên Lý có cấp độ cao, chút rượu ấy đương nhiên không coi là cái gì. Diệp Ly Ly vừa lén nuốt một viên dược {Ngàn chén không say}, tạm thời cũng không say. Cho nên uống tới uống lui một trận, chỉ có đạo tặc Như Phong dần dần thấm men say.

Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý quang minh chính đại nói chuyện riêng trước mặt đạo tặc Như Phong.

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Nhiệm vụ của huynh là gì?

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nói cho nàng biết... cũng vô dụng.

Đả kích rất không lưu tình.

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: ... Ta hận cái {Tâm tư tương thông} này!

{Tâm tư tương thông} là phúc lợi đặc biệt của quan hệ phu thê trong Thế Giới Giang Hồ, trong trăm dặm có thể cảm nhận được tọa độ của đối phương. Do đó khi Diệp Ly Ly lần theo manh mối đến khe núi Lạc Nhật mới có thể cảm nhận được tọa độ của Minh Nguyệt Thiên Lý. Vốn dĩ Diệp Ly Ly muốn đến gần xác nhận lại, nhưng rất không may khi bước vào phạm vi của khe núi Lạc Nhật, cô đã không còn đường về. Ngay cả mật âm cũng không gửi đến đám người Tài Lang được, chỉ có thể một mình đi về phía ngôi đình giữa sườn núi. Có trời mới biết, cô tuyệt không muốn cùng người này đồng tâm hiệp lực, đồng sanh cộng tử...

[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Bây giờ chúng ta chỉ nên chú tâm uống rượu.

Cũng mặc kệ Diệp Ly Ly bi phẫn như thế nào, Minh Nguyệt Thiên Lý vẫn không cho cô nói hết câu, tự mình ngửa đầu uống rượu.

Diệp Ly Ly cũng không cam chịu yếu thế, tự tay rót thêm một chén nữa. Ai bảo hệ thống chỉ có thiết lập uống cạn một ngụm, khiến cho cô cũng không khỏi không hào sảng một lần, hào sảng lần hai, lần ba, rồi lần bốn...

Cho đến khi đạo tặc Như Phong say.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.